Tổng Tài Ngược Thê: Yêu Không Lối Thoát (Cô Vợ Bị Bỏ Rơi Của Tổng Tài Hung Dữ)

Chương 103




Chương 104 Bắt đầu diễn

Kể từ lần cuối cùng gặp trong ngày sinh nhật của cô ta, từ lúc Hoắc Tuấn Anh rời đi, cô ta và anh chưa từng gặp mặt.

Nói cách khác anh không cho cô ta cơ hội gặp mặt.

Từ Uyển Nhan cắn răng, tất cả chuyện này đều tại người phụ nữ đê tiện đó! Vậy mà cô ta dám chủ động để đề cập đến chuyện ngày hôm đó. Nếu không phải cô ta dùng thủ đoạn dụ Hoắc Anh Tuấn đi, anh ấy sao có thể bỏ mặc cô ta xấu hổ trước bao nhiêu người như vậy! Hôm đó là sinh nhật của cô ta Khi đến GS, Hoắc Anh Tuấn đang cùng cấp dưới chủ trì một cuộc họp cấp cao.

Sau khi Đường Hoa Nguyệt lây lại tập đoàn công nghệ Đường thị, chỉ trong vài ngày cô đã tạo ra một trò chơi hoàn toàn mới. Cốt truyện mạnh mẽ và cách tiếp thị sáng tạo đã khiến trò chơi này gây được tiếng vang lớn ngay khi được phát hành!

Trong một thời gian, GS hoàn toàn bị lu mờ, vì vậy Hoắc Anh Tuấn yêu câu tất cả các bộ phận một nhiệm vụ, trong thời gian ngắn nhất phải đưa ra một kế hoạch đối phó hoàn hảo để giành lấy thị phân.

Thư ký cố gắng ngăn Từ Uyển Nhan lại, tổng Giám đốc Hoắc ghét nhất bị người khác làm gián đoạn cuộc họp, nhưng cô ta cứ cố chấp lao vào.

Từ Uyển Nhanh cởi bỏ kính râm, rất không kiên nhẫn mà nhìn chằm chằm: “Các người dám ngăn cản tôi sao? Không biết hả, không bao lâu nữa các người đều sẽ phải gọi tôi là bà chủ!”

Cô thư ký choáng váng, ta rơi vào tình thế khó xử trước khí thế độc đoán của cô ta, Từ Uyển Nhan lợi dụng lúc này và đẩy cánh cửa gỗ cứng rắn nặng nề của phòng họp ra.

Bàn dài trong phòng họp chật ních người, tất cả đều quay đầu nhìn người phụ nữ không sợ chết dám chen ngang cuộc họp, nhìn kỹ hóa ra là Từ Uyển Nhan, bọn họ liếc mắt nhìn nhau.

Cơ bản mọi người đều biết cô ta được Hoắc Trình Sơn sắp xếp vào GS, cô là con dâu tương lai mà ông Hoắc coi trọng, mọi người trong công ty sẽ nể mặt cô ta.

Ngoại trừ Hoắc Anh Tuấn.

Anh cau mày, sắc bén hỏi: “Cô không thấy chúng tôi đang họp sao?”

Từ Uyển Nhan mỉm cười và đặt tay lên vai anh an ủi, muôn mọi người biết rằng họ có mối quan hệ thân thiết.

Cô ấy bước đến toàn bộ phòng họp, tắt máy chiếu đang chiếu PPT, đặt chiếc túi phiên bản giới hạn lên bàn, ra vẻ như bà chủ lên tiếng nói chuyện.

“Tân An chỉ là một công ty mới, ít được biết đến. Nếu không phải may mắn mời được K, làm sao có thể cạnh tranh với GS của chúng ta? Vì vậy … Cô ấy đột nhiên ngưng nói và hất cằm lên.

“Tôi đã mất ba ngày để mời A, người đứng đầu trong bảng xếp hạng. Tôi tin rằng sau khi anh ta gia nhập tập đoàn của chúng ta, anh ta sẽ có thể đè bẹp K và Tân An”

Từ Uyển Nhan có thể mời được A?

Hoặc Anh Tuấn để ngón trỏ mảnh khảnh bên tay phải chống cằm, híp mắt dò hỏi.

A với anh ta vài ngày trước có chút ầm ĩ trên mạng, vậy mà bây giờ anh ta sẵn sàng gia nhập GS? Rốt cuộc anh ta định làm gì?

Từ Uyển Nhan liếc nhìn đồng hồ, thời gian vừa đúng, cô dương dương tự đắc kêu thư ký mở cửa phòng họp, trong lòng đếm thầm, một chàng trai tóc xanh vô cùng nổi bật bước tới cửa phòng.

Lộ Tuấn mặc một chiếc áø khoác da màu đen đeo mấy sợi dây chuyền bạc độc đáo trên cổ. Anh ta đút tay trái vào túi và tay phải mang một chiếc mũ bảo hiểm Kệ máy màu bạc,†rông rất ngầu.

Nhếch khóe miệng, đứng tại bàn hội nghị.

“Xin chào mọi người, tôi là A”

Mọi người không khỏi xì xào, Hoắc Anh Tuấn thản nhiên nhướng mày, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn anh ta từ đầu đến chân.

Hừ, thanh niên miệng còn hơi sữa.

Hoắc Anh Tuấn không tin một cao thủ quốc tế bất khả chiến bại như A lại là đứa trẻ không thể che giấu được cảm xúc trên mặt.

Anh ta trông mới bao nhiêu tuổi, mười tám hay mười chín?

Nhưng câu A nói cách đây không lâu: “K là người phụ nữ anh yêu thích nhất trong đầu anh”

hiện lên trong đầu anh, những lời ngây ngô và tuyên bố như vậy dường như rất giống với những gì người trước mặt có thể nói ra.

Vẻ mặt của Hoắc Anh Tuấn đần dân đông cứng lại, nếu Đường Hoa Nguyệt thật sự có gì đó với tên nhóc nhỏ tuổi hơn cả cô… anh thật sự muốn bóp chết người phụ nữ lăng nhăng này.

Thấy Hoắc Anh Tuấn không có lập tức tra hỏi, cuối cùng bọn họ cũng dám bắt chuyện với Lộ Tuấn, đầu tiên là khen đối phương, sau đó mới hỏi về quan hệ giữa anh ta và K. Dù sao, AK cũng là cặp đôi nổi tiếng trên toàn thế giới. – ai mà không muốn tìm hiểu sau hơn về mối quan hệ riêng tư của bọn họ?

“… Mọi người đều biết rằng K vừa mới gia nhập một công ty nhỏ tên là Xin An một thời gian trước, vì vậy tôi muốn hỏi anh A, tại sao anh không đi cùng đối tác tốt nhất của mình?”

Hoắc Anh Tuấn nhìn chằm chằm Lộ Tuấn với vẻ khinh bỉ, anh muốn xem-tên khốn kia có thể nói gì.

Lộ Tuấn cười nhạt: “Mọi người hẳn là đã từng nghe qua một câu…” Anh đặt mũ bảo hiểm sang một bên, chống tay lên bàn hội nghị, hơi nghiêng người nhìn lướt qua mọi người ở đây: “Đường ai nấy đi”

Từ Uyển Nhan cũng muốn biết nguyên nhân, A chỉ cho cô ta thông tin liên lạc và hứa sẽ tham gia GS, sau khi thống nhất thời gian anh ta cũng không nhắn thêm gì nữa, về việc cô ta hỏi thăm tin tức của K, anh ta cũng không đoái hoài đến.

Từ Uyển Nhan cười cười : “Làm sao có thể?

Mọi người đều biết AK tình cảm rất tốt, tại sao lại đường ai nấy đi?”

Bởi vì!

Lộ Tuấn khóe miệng cười khổ, anh ta làm sao biết được! Câu hỏi này không được viết trong kịch bản thầy giáo đã đưa cho anh ta! Không còn cách nào khác ngoài tự mình trả lười vậy “Không liên quan đến cô.”