Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc

Chương 824




Đoan Mộc Tuyết cần môi dưới, trừng Đoạn Mộc Trạch.

“Anh, chuyện của em em tự xử lý, lần này không cho phép anh lại quán chuyện của em.”

Đoan Mộc Trạch nói: “Nói như kiểu anh thích những tay quản chuyện của em vậy.”

“Lần trước lẽ nào không phải sao?”

“Lần trước? Lần trước đó là tình huống đặc biệt được không? Em nghĩ đi, nếu như trước đây anh không ngăn em…” “Được rồi, đừng nói nữa, chuyện đã qua đều không quan trong em cũng không trách anh lúc đó những tay vào. Nhưng anh phải đồng ý với em, về sau không cho phép lại nhúng tay vào chuyện của em.”

Đoan Mộc Trạch đau đầu nhìn cô ta. Anh là đang giúp em, sao có thể nói là những tay vào chuyện của em?”

“Anh muốn nói gì thì nói, có đồng ý không?”

“Được được được, anh trai đồng ý với em.”

Nói như thế nào cũng là em gái ruột của mình, Đoan Mộc Trạch chỉ có thể chiều ý cô ta.

“Ông nội, ông nhất định phải giúp Tuyết tranh thủ nha”

“Được rồi, chỉ cần Tuyết thích, ông nội sẽ giúp cháu, ngày hôm nay mệt làm phải không? Nhanh đi nghỉ ngơi.” ông đừng quên chuyện này, ngày mai tới nhà Uất Trì nói đi, cháu lên lầu Đời người đi rồi, Đoan Mộc Trạch không khỏi híp mắt “Cháu ngoại ông Uất Trì là nhân vật nào vậy ông? Lại khiến cho con bé Tuyết động lòng?

Nhân vật nào sao? Đoan Mộc Ngạo Thiên đưa tay vuốt râu mim cười, bí nói: “Thật đúng là nhân vật, ông nhìn cũng thích, rất hợp với cụm trai tài gái sắc trong tiểu “Đến ông nội cũng khen không dứt miệng, cháu thật muốn nhìn xem là người thế Ngày hôm sau.

Đoan Mộc Trạch muốn biết một chút về nhân vật khiến cho ông nội anh ta khen không dứt miệng, còn khiến Tuyết yêu thầm, cho nên anh ta trực tiếp tới tập đoàn Uất Trì. Lúc anh tới quầy lễ tân, cô gái trước quay còn chưa hoàn hòn lại Anh, anh là “

Đoan Mộc Trạch khả nổi danh trong giới, bởi vì ngoại hình và thân phận địa vị của anh ta khiến nhiều cô gái đều ngưỡng mộ, trong vòng bạn bè Facebook cả trên tạp chí đều đầy ảnh chụp và tin tức về Đoan Mộc Trạch.

Anh ta từng nói thích những em gái ảnh mất sạch sẽ, tóc dài, để mái ngố nhìn kiểu kawaii, làm hại một đám em gái cao gầy tan nát trái tim.

Sau đó các cô gái liên lưu hành kiểu tóc dài, để mãi ngô.

Đáng tiếc, cũng không có cách lại gần Đoan Mộc Trạch, chỉ có thể điên cuồng mà nhận lời mời của tập đoàn Đoan Mộc. Tôi họ Đoạn Mộc, tên Đoan Mộc Trạch, muốn hẹn gặp tổng giảm đốc Uất Trị, được không?”

Cô gái trước quầy lễ tân thật lâu mới phản ứng lại được, liền với văng gật đầu: Đương nhiên có thể a Đoan Mộc Trạch cong môi cười, giọng nói mang theo sự mị hoặc “Không có hẹn trước, cũng có thể sao?”

“Có thể có thể tôi dẫn anh đi.”

“Cảm ơn.”

Em gái tiếp tân dẫn Đoan Mộc Trạch đi thang máy, tim đều đập thình thịch, trời a, cho tới bây giờ cô ta chưa từng nghĩ lúc còn sống có thể cách Đoan Mộc Trạch gần như vậy, cảm thấy đây chính là thời khắc lịch sử.

Trên đường đi tới phòng làm việc tổng giám đốc, lúc đi ngang qua phòng thư ký, một người đúng lúc từ bên trong đi ra, vừa thoảng nhìn, khỏe mat Đoan Mộc Trạch liên thấy một bỏng lưng quen thuộc.

Anh ta lập tức dừng bước chân, quay đầu nhìn bóng lưng đã đi xa kia, chậm rãi nheo mắt lai.

Bóng lưng này, nếu như anh ta không nhìn lâm, chẳng phải là Hàn Mặc Tử sao?

Mấy hôm trước lúc đụng phải cô ở nhà hàng, Đoan Mộc Trạch còn rất kinh ngạc. không ngờ sẽ gặp lại nhanh như thế. Sao có ấy lại ở đây?

Đoan Mộc Trạch nghi hoặc Em gái tiếp tân thấy anh ta dừng lại, đồng thời còn nhìn chăm chăm bóng lưng của Hàn Mộc Tử, trong lòng lập tức thấy ghen tị. Tổng giám đốc Đoan Mọc, anh đang nhìn gì vậy?”

Đoạn Mộc Trạch chỉ vào bóng lưng của cô hỏi: “Người vừa đi qua là ai vậy?”

Gì vậy chứ, thì ra anh ấy đang nhìn cô ta that.

Ai, người xinh đẹp quả nhiên không giống nhau, ngay cả Đoan Mộc Trạch cũng nhìn cô ta nhiều hơn hai cái lại còn hỏi thăm mình.