“Gì? Cậu không biết giải quyết như thế nào?” Nhã Văn không lúc nào là không ngạc nhiên về độ điên của Triệu Hồng.
“Sao tôi biết được, lúc biết được Anh Quang ghét tôi, tôi muốn chết quắt cho rồi làm như vậy vì không muốn Yến Thanh ngoe nguẩy trước mặt Anh Quang, tôi muốn nói cho cậu ta biết mấy trò cậu ta làm đều là trò trẻ con.”
“Tôi đoán cậu còn bố trí cậu ta trong di chúc đúng không? Kiểu như là do cậu ta chia rẽ cậu với tôi hoặc là cậu ta ép cậu tự sát.”
“Đúng vậy, món quà nho nhỏ thôi.” Triệu Hồng gật đầu sau lại bỗng hóa đá mà quay đầu lại, mặt của Dạ Quang đen kịt cười như không cười nhìn hắn. Triệu Hồng tức khắc nịnh nọt:
“Anh Quang ý em không phải như vậy…”
Dạ Quang thở dài, đẩy đầu của Triệu Hồng khỏi người mình.
“Bớt giả nai, tôi biết cậu không phải loại người tốt đẹp gì, việc này cậu giải quyết cho tốt, tốt nhất đừng liên lụy tới ai.”
Triệu Hồng cười vui vẻ, một bộ dạng ngây thơ đáng yêu vô số tội, thấy Dạ Quang không sợ hãi mình nữa thì tung tăng nhảy nhót rời đi.
“Anh Quang em sẽ giải quyết tốt, moa moa na~”
Dạ Quang nhức đầu vô cùng, cậu cũng đã từ bỏ việc đoán Triệu Hồng sẽ giải quyết việc này như thế nào, suy nghĩ của một đứa như Triệu Hồng vĩnh viễn đừng có đoán.
Cũng không biết Triệu Hồng làm thế nào lại có thể cùng đạo diện mượn điện thoải phát live stream giải thích, Dạ Quang lúc đó đang luyện tập không có xem nhưng nếu cậu thấy có lẽ cậu sẽ vô cùng hối hận vì đã không nhét Triệu Hồng về lò nấu lại.
“Chào mọi người, tôi là Triệu Hồng, mấy ngày nay thấy mọi người quan tâm chuyện tình giữa tôi và Dạ Quang lẫn Yến Thanh lắm đúng không?”
[Uni phú bà: Còn có thắc mắc cậu có phải bệnh nhân tâm thần trốn viện hay không?]
"Nói vậy làm người ta buồn lắm, người ta có chứng nhận xuất viện đàng hoàng, người ta là người bình thường á.
[Cherry vương: hay lắm, tin này không lên hot search tui quỳ ăn bàn phím.]
“Lạc đề rồi ha, mọi người đừng mắng anh Quang, tôi thích anh Quang nhưng không có nghĩa anh Quang thích tui đúng không? Với lại ai lúc yêu chẳng nói mấy lời sến sẩm, lời yêu của tui chẳng qua có chút đặc biệt.”
[Đu cp ma giáo không: Anh trai, thần tượng không có được yêu đương.]
“Ai quy định, huống hồ anh ấy chưa đồng ý, với lại ai thích tui thì xác định là fan cp đi, dù sao tui vẫn chưa kí hợp đồng, tui cũng có tiền vì vậy tui không sợ.”
“Hơn nữa mấy người không thấy giới giải trí muôn màu muôn vẻ mới thú vị sao, thích một kẻ điên như tui không thú vị sao?”
[Ta học không giỏi đừng lừa ta: ai lại đi thích một kẻ điên, ta không có thích.]
[Hôm nay uống trà sữa sao: cũng thấy thú vị, dù sao so với một kẻ giả tạo, tôi vẫn thích một kẻ điên nhưng chân thành hơn, bọn họ thích nhau, tôi thích bọn họ. Tình yêu của một kẻ điên thường rất lụy, ít nhất tôi không sợ bể thuyền]
[Thiên hạ là của ta: dạo gần đây scandal tình ái của minh tinh khá nhiều, vì thế tôi công nhận, ngoại trừ việc Dạ Quang có vẻ không thích Triệu Hồng thì việc Triệu Hồng từ bỏ cậu ta có vẻ khó.]
[Ta học không giỏi đừng lừa ta: khoan đã, đây không phải quấy rối sao? Không ai báo cảnh sao?]
[Uni phú bà: đơn giản một câu, tôi có tiền]
[Hồng Hồng: đã hiểu.]
[Đu cp ma giáo không: ta đột nhiên nghĩ đến một câu, Triệu Hồng có khi nào mang một hệ tư tưởng như thế này, tôi không sợ cả thế giới biết tôi điên, tôi chỉ có một nỗi sợ hãi đó chính là cũng sợ em… biết tôi là người điên, nhưng khi em biết rồi, tôi liền không cần giấu hahaha…]
Triệu Hồng cũng thấy tin nhắn này, hắn nở nụ cười, cười thật sự rất đẹp, rất mê người khe khẽ nói.
“Vị đồng chí này, nói đúng rồi, từ lúc em ấy biết tôi điên, tôi liền muốn điên đến triệt để một chút.”
“Tôi như vậy nhưng vẫn hi vọng mọi người thích tôi nha~”
[Ta rất sành đồ giả: à vâng thích cậu, nhưng khi Dạ Quang thích cậu, cậu liền mặc kệ chúng tôi đúng không ha hả.]
Buổi livestream đến đây kết thúc, do Triệu Hồng hết sức thẳng thắn về sự điên của mình nên mọi người cũng bị thao túng tâm lí mà bình thường hóa nó.
Dĩ nhiên cũng có bình luận trái chiều và anti fan kêu gào, nhưng đa phần mọi người đều không quan tâm lắm, ai trong tình yêu nồng nhiệt không phải là kẻ điên, thậm chí điên đến thẳng thắn như thế cũng đáng yêu.
Dạ Quang không nghĩ tới Triệu Hồng giải quyết việc này rất nhanh gọn, chỉ là không nhắc tới việc mỗi lần hỏi tới Yến Thanh hắn liền bày ra bộ mặt chán ghét rồi thẳng thắn nói.
“Tôi cảm thấy Yến Thanh đối với anh Quang của tôi cũng có ý đồ xấu.”
Việc này đối với Yến Thanh ảnh hưởng lớn rồi, Yến Thanh là vũ công múa ba lê, Fan của cậu ta chủ yếu là Fan bạn gái, nghe như thế thì ào ào chửi rủa, Fan biến anti, thậm chí Triệu Hồng cũng bị mắng, nhưng hắn chớp chớp còn rỉ ra nước mắt, một bộ dáng vô tội.
“Tôi chỉ là cảm giác, vì sao mấy người lại như vậy?”
Một bộ sắp khóc tới nơi, ủy khuất tới mức tắt livestream để cho người khác không gian tưởng tượng.
Mà việc này chưa xong việc khác đã tới, vvideo Yến Thanh bị bắt nạt cũng tung lên mạng, nếu như nó đăng vào lúc khác thì Yến Thanh là nạn nhân.
Nhưng không biết có phải cắt ghép hay không mà âm thanh những người kia dù rè rè bởi tạp âm nhưng vẫn có thể nghe thấy.
“Đồ đồng tính.”
“Con của tiểu tam. Sao mày không đi chết đi.”