Triệu Khang - quản lý của Cố Phi Ngang hôm nay đã cố ý mang theo đồ dùng sinh hoạt đến đây, chuẩn bị ở lại đoàn làm phim hai ngày, để tránh Cố Phi Ngang vì quá vui mừng nói cái gì đó không nên và bị truyền ra ngoài.
Đoàn của Trần Văn Văn thuộc loại có sóng mà không có gió, nếu thực sự bị bắt quả tang, họ phải giẫm lên Cố Phi Ngang để hút máu
Triệu Khang ở một bên vừa chuẩn bị đồ đạc cho Cố Phi Ngang vừa dặn dò: "Phải nhớ rõ. Dù vui đến đâu cũng đừng biểu hiện ra ngoài."
Cố Phi Ngang tai không nghe mắt không mà cầm điện thoại chơi game, đánh xong trận thì vào WeChat kiểm tra tin nhắn: "Anh, anh! Viên Ninh muốn tuyệt giao với em!"
"Cái gì?" Triệu Khang sửng sốt vội vàng đi tới hỏi: "Hai người có mầu thuẫn gì sao?"
Cố Phi Ngang cầm điện thoại lên nói: "Anh xem, em không có chọc em ấy chứ?"
Triệu Khang nhìn thoáng qua, cảm thấy tuy Viên Ninh gửi tin nhắn nói tuyệt giao nhưng ngữ khí không nghiêm túc lắm: "Em hỏi xem đã xảy ra chuyện gì, có hiểu lầm gì thì giải thích rõ ràng."
Cố Phi Ngang trả lời tin nhắn, sau đó lẩm bẩm: "Em đối xử với em ấy rất tốt, dù sao đối với trẻ vị thành niên em đối xử rất tốt mà. Hôm nay em còn giúp em ấy chụp rất nhiều ảnh, em..."
Triệu Khang vẻ mặt cứng đờ, cắt ngang lời nói của Cố Phi Ngang: "Em chụp ảnh giúp em ấy?"
"Đúng vậy." Cố Phi Ngang gửi tin nhắn xong liền nói: "Không phải anh nói kĩ thuật chụp ảnh của em tiến bộ không ít sao?"
Triệu Khang toàn thân sụp đổ, nhưng vẫn hoàn toàn yên tâm: "A, ha ha."
Cố Phi Ngang hoài nghi nhìn hắn: "Anh biết không? Mặc dù ngoài miệng thì ha ha, nhưng trong lòng chắc chắn đang mắng người, anh đang mắng ai ngốc hả?"
Triệu Khang còn chưa kịp mở miệng, một tin nhắn khác từ Viên Ninh được gửi đến, chẳng có gì ngoài mấy bức ảnh.
Vẻ mặt của Cố Phi Ngang cũng cứng lại.
Triệu Khang cúi người lại gần để xem những bức ảnh kia: "Em không biết nghệ sĩ nữ yêu nhất là cái đẹp sao?"
Cố Phi Ngang biện minh: "Rõ ràng là em đã chụp những bức ảnh rất đẹp."
Triệu Khang hỏi: "Chụp ảnh xong em có kiểm tra lại không?"
Không.
Sau khi Cố Phi Ngang chụp xong anh vội vã tìm góc độ khác để chụp những bức ảnh khác, và anh thực sự đã quên kiểm tra lại những bức ảnh đã chụp.
Triệu Khang xoa xoa mặt: "Em sẽ không nói với mọi người là em chụp ảnh không tệ đấy chứ?"
Cố Phi Ngang không nói gì, anh lẩm bẩm: "Anh gói những loại trái cây anh mua cho em đem qua cho em ấy đi."
Triệu Khang vẫn chưa trả lời.
Điện thoại của Cố Phi Ngang vang lên, là cuộc gọi video của Viên Ninh: "..."
Triệu Khang thở dài: "Nghe đi"
Cố Phi Ngang bày ra vẻ mặt đứa đám nói: "Em gái Tiểu Viên, em phải tin anh, anh thực sự không cố ý mà."
Viên Ninh ngồi xếp bằng ở trên giường, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Cố Phi Ngang: "Anh xong đời rồi! Từ nay về sau anh sẽ không còn là anh Cố nữa mà là em trai."
Cố Phi Ngang ngay cả một chút cốt khí cũng không có: "Vậy thì chị Tiểu Viên?"
Viên Ninh trợn tròn mắt: "Chị Amy muốn hỏi quản lý của anh có muốn PR hình tượng đàn ông thẳng thắn không?"
Cố Phi Ngang không do dự từ chối: "Không, anh là tiền bối đấy..."
Lời còn chưa nói xong đã bị Triệu Khang tát một cái, đẩy đầu sang một bên, giật lấy điện thoại nói: "Có thể nói rõ một chút được không?"
Viên Ninh quay đầu nhìn Amy hỏi: "Chị Amy, quản lý của anh Cố cũng có mặt ở đây."
Rất nhanh điện thoại đã ở trong tay Amy: "Muốn gặp nhau không? Gần đây có một quán cà phê, chúng ta gặp nhau trực tiếp thảo luận đi?"
Triệu Khang sẵn sàng đồng ý.
Sau khi tắt điện thoại, Triệu Khang thúc giục: "Mau đi thay quần áo đi."
Cố Phi Ngang có chút bất đắc dĩ, do dự hồi lâu mới mang áo khoác vào: "Không phải hình tượng của em đi theo con đường quý công tử sao? Sao lại giờ lại theo con đường nam nhân thẳng thắn như tượng vậy? Em vẫn còn muốn giữ mặt mũi cho mình."
Triệu Khang nghiêm túc nhìn Cố Phi Ngang: "Anh hy vọng em có thể hiểu rõ, em chưa bao giờ đi theo con đường quý công tử."
Cố Phi Ngang gãi đầu: "Vậy cái kia cũng không cần..."
Triệu Khang nói ra những lời thật lòng: "Em cần phải duy trì sự nổi tiếng của mình, để fans có cái gì đó thảo luận và thu hút sự chú ý của người qua đường. Theo số liệu của của công ty, trong vài tháng qua rõ ràng sự nổi tiếng của em đã giảm."
Cố Phi Ngang còn do dự: "Vậy chúng ta đổi cái cao hơn đi?"
Triệu Khang tức giận nói: "Anh cũng muốn cho em cái tốt nhất, nhưng em có thể nhịn được không? Em nói cho anh biết em có thể nhịn được không? Em có sở thích gì tao nhã không? Thích chơi game, lén ăn đồ nướng BBQ, ngoài những thứ này ra, em có biết chơi đàn piano hay thư pháp, vẽ tranh không? Làm một người đàn ông ấm áp, em có thể nấu ăn hay chăm sóc người khác không?
Cố Phi Ngang được trấn áp, theo Triệu Khang đến gặp Amy và Viên Ninh trong nỗi tuyệt vọng.
Quán cà phê cách khách sạn nơi đoàn phim ở không xa, vì đã khuya nên không có khách, khi Triệu Khang và Cố Phi Ngang đến, Amy và Viên Ninh đã ngồi đó sẵn.
Amy cười chào đón: "Không biết hai người uống gì nên tôi không có gọi trước cho hai người."
Cố Phi Ngang nói: "Tôi muốn..."
Triệu Khang ngắt lời Cố Phi Ngang: "Không, em không muốn, hai ly nước thì có thể."
Cố Phi Ngang thở dài, nhìn Viên Ninh trước mặt chỉ có một ly nước: "bạn học Tiểu Viên, chúng ta đều khổ."
Viên Ninh chớp chớp mắt nói: "Không, chỉ có anh khổ thôi, mấy ngày trước em đã ăn bánh kem bơ dâu tây."
Cố Phi Ngang nằm trên bàn.
Triệu Khang không nhìn nghệ sĩ nhà mình làm điều mất mặt: "Amy nói PR..."
Amy không chút do dự nói: "Viên Ninh nhà tôi hôm nay nhận được vai diễn trong bộ phim mới của đạo diễn Lâm, đã bắt đầu ký hợp đồng."
Khi Triệu Khang đang nói về công việc kinh doanh, Cố Phi Ngang không tùy tiện nói chuyện mà nháy mắt với Viên Ninh nói chúc mừng.
Viên Ninh cũng không khiêm tốn, mà làm vẻ mặt khoe khoang.
Triệu Khang nghiêm túc nói: "Chúc mừng, tác phẩm của đạo diễn Lâm rất đáng mong đợi."
Amy biết rằng giữa Viên Ninh và Cố Phi Ngang có khoảng cách quá lớn, nhưng có một số ân tình rất khó trả ơn, và thông qua sự việc ảnh chụp, cô đã đề nghị đôi bên hợp tác cùng có lợi: "Cảm ơn, nhưng Viên nhà tôi là người mới, hiện giờ fans cũng chưa vững."
Triệu Khang biết điều Amy nói đều là sự thật: "Đã là kim cương thì sớm hay muộn cũng phát sáng, thứ Viên Ninh thiếu chính là thời gian."
Amy mỉm cười: "Điều mà các nghệ sĩ nữ thiếu nhất chính là thời gian. Trước khi thử vai cho bộ phim này, tôi cũng đã tìm hiểu một số thông tin về Cố Phi Ngang."
Triệu Khang không hấp tấp tiếp tục nói, cho dù Amy đã từng giúp đỡ bọn họ thì ở một nơi như làng giải trí hắn cũng cần phải thận trọng, bởi vì nếu không thận trọng sẽ xảy ra rắc rối lớn.
"Tài nguyên của Viên Ninh và Cố Phi Ngang sẽ không xung đột, tại sao không cùng hợp tác đôi bên cùng có lợi?" Amy chưa từng dùng một chút sự trợ giúp trước đây để nói chuyện, mà là dùng lợi ích thuyết phục: "Tính cách của Cố Phi Ngang rất ngay thẳng, nhưng trong một số trường... thẳng thắn quá mức. Nếu xây dựng cho cậu ấy hình tượng một người đàn ông thẳng thắn, thì cho dù sau này cậu ấy có nói sai điều gì, fans đối với anh ấy vẫn sẽ bao dung không ít, không những thế còn giúp độ nổi tiếng của cậu ấy tăng lên một bậc. Suy cho cùng vẫn là sự ủng hộ của khán giả và fans chính là niềm tin lớn nhất của nghệ sĩ".
Triệu Khang gật đầu: "Cụ thể tình huống như thế nào, bằng không trực tiếp nói đi?"
Cả Amy và Triệu Khang đều không phải là người mới vào ngành, Amy cũng không giấu giếm về điều đó: "Viên Ninh cũng cần sự nổi tiếng, nhưng giữa hai người họ không có xung đột gì, cũng sẽ không có sự chuyển hướng. Tôi nghĩ chờ lúc đoàn phim tung ảnh phim ra, bởi vì chuyện của Trần Văn Văn nên chắc chắn sẽ gây nên cuộc tranh luận, đến lúc đó để Viên Ninh chọn những tấm ảnh Cố Phi Ngang chụp đăng lên, sau đó đăng mấy tấm ảnh do những người khác chụp lên, ảnh không cần phải P. Về cách đăng bài Weibo, cả Cố Phi Ngang và Viên Ninh đều không phù hợp với bất ỳ sự ái muội nào, tốt nhất là vượt qua sự khác biệt giới tính và không được làm mọi người liên tưởng đến mối quan hệ nam nữ."
Triệu Khang trong lòng tính toán vài phần, nhưng cũng chưa lập tức đồng ý: "Tôi cần thương lượng một chút."
Amy gật đầu, dù sao thì Triệu Khang cũng đã động lòng rồi, bởi vì cứ như vậy mà PR cho Cố Phi Ngang thì chỉ có lợi: "Mặc kệ xây dựng hình tượng như thế nào thì vẫn cần nghệ sĩ phối hợp. Nếu phù hợp với tính cách của nghệ sĩ thì sẽ tốt hơn. Nếu chúng ta cùng hợp tác thì có thể thương lượng với đạo diễn Chung một chút, đoàn phim cũng có thể tham gia. Điều này không chỉ tăng mức độ nổi tiếng mà còn tạo ra tình huống đôi bên cùng có lợi."
Triệu Khang không đợi Amy nói xong, chủ động hứa hẹn: "Nếu mọi người đồng ý, tôi sẽ liên lạc với đoàn phim."
Amy nhấp một ngụm cà phê: "Nguyệt Dao thời lượng lên hình không nhiều lắm, mặc dù nàng ấy là bạch nguyệt quang của nam chính, nhưng kết thúc rất nhanh. Ngoài ra còn có các vai diễn tiểu sư muội ở sau nữa. Fans chủ yếu của Cố Phi Ngang là fans bạn gái, bất kể là loại nhân vật như thế nào, ngay lúc này không nên có sự ái muội, nhưng danh tiếng của anh ấy... ai có thể đảm bảo rằng cậu ấy sẽ không bị hút máu chứ?"
Đây là điều mà Triệu Khang thực sự quan tâm.
"Điểm mấu chốt ở đây là Cố Phi Ngang không còn trẻ nữa, nếu có quá nhiều fans bạn gái và fans vợ thì sẽ có ưu và nhược điểm." Amy nhìn Triệu Khang: "Cố Phi Ngang không thể suốt đời không yêu đương phải không?"
Sau khi Amy cùng Viên Ninh rời đi, Cố Phi Ngang nói: "Chị Amy thật lợi hại."
Chờ một hồi, Triệu Khang mới mang theo Cố Phi Ngang đi về: "Em biết được sao?"
Cố Phi Ngang lẩm bẩm: "Rõ ràng là đang lợi dụng danh tiếng của em để giúp Viên Ninh thu hút fans và tăng độ nổi tiếng cho em ấy. Nhưng tại sao cô ấy lại nói ra điều đó, hình như là em đã chiếm tiện nghi."
Triệu Khang hỏi: "Em nghĩ sao?"
"Em cảm thấy cũng là chuyện tốt." Cố Phi Ngang duỗi người: "Em năm nay 26 rồi, có thể làm thần tượng được bao lâu nữa chứ? Tuy rằng chuyện này là đang lợi dụng em, nhưng cũng là đôi bên cùng có lợi, hơn nữa em thích đem tất cả sự việc ra nói rõ, dù họ thật sự không nói gì, nhưng đã gửi nó đi, chúng ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc hợp tác."
Tuy rằng kết quả giống nhau, nhưng cảm giác hoàn toàn khác nhau, cho dù Cố Phi Ngang là người tốt, cũng sẽ khiến anh cảm thấy bất đắc dĩ khi bị lợi dụng.
Triệu Khang gật đầu: "Tối nay anh sẽ thảo luận với đoàn đội bên kia, hơn nữa đoàn đội đã xác thực với chúng ta muốn PR cho hai người."
Cố Phi Ngang trợn tròn mắt: "Em hiện tại PR quan hệ? Chờ thoát fans hết sao? Thoát fans không đáng sợ, nếu họ truy xét lời nói của em thì phải làm sao? Anh có tin là một khi em xảy ra chuyện, đừng nói là diễn viên khác giẫm lên em, ngay cả Trần Văn Văn cũng sẽ không buông tha cho em."
Triệu Khang cũng hiểu: "Cho nên bên chúng ta đã từ chối, nhưng họ không từ bỏ."
Chỉ cần nếm qua hương vị của sự nổi tiếng thì không ai muốn ngã xuống cả. Mỗi ngày không ít người xuất hiện trong cái vòng tròn luẩn quẩn này, fans là người tình cảm nhất nhưng cũng là người bạc tình nhất. Cố Phi Ngang im lặng hồi lâu mới nói: "Anh à, em không muốn trở thành đá kê chân đâu."
Triệu Khang đã cùng Cố Phi Ngang từng bước đi lên, lúc trước anh ấy không nổi tiếng, đừng nói là thợ trang điểm, thậm chí là trợ lý, bọn họ cũng phải cười xòa. Cố Phi Ngang đã cố gắng vượt qua hai năm qua vất vả và gian khổ: "Yên tâm."
Trong khi đó, Amy nói: "Cậu trời sinh hợp với cái vòng này."
Viên Ninh đã đưa ra sự cường điệu này ngay từ đầu.
Viên Ninh thở dài, giả vờ nói: "Em nằm mơ cũng luôn muốn trở nên nổi tiếng, mỗi ngày đều suy nghĩ làm thế nào để trở nên nổi tiếng. Chỉ khi nổi tiếng thì em mới có tiền, hơn nữa anh Cố là một người tốt."
Amy nói đùa rằng: "Ai mà không muốn nổi tiếng? Tôi rất hối hận vì lúc ấy đã đồng ý ký hợp đồng với em chỉ ba năm."
"Chị Amy vốn là người mềm lòng, lúc ấy chị cũng có thiện cảm với tôi." Viên Ninh thành thật nói: "Hơn nữa, tôi cùng công ty ký hợp đồng ba năm, nhưng không có nghĩa là chúng ta chỉ hợp tác ba năm."
Amy dừng lại, cô nhìn về phía Viên Ninh.
Viên Ninh cũng hơi dừng lại, cô cười với Amy: "Em rất thích chị Amy."
Amy nhìn Viên Ninh dưới ánh đèn đường, cả nam lẫn nữ đều dễ dàng bị những thứ hoa lệ này hấp dẫn, cảm giác này không phải là hời hợt và không liên quan gì đến tình yêu và dục vọng, mà chỉ là theo đuổi cái đẹp: "Nó còn tùy thuộc sau này em có nổi tiếng hay không nữa."
Viên Ninh không có trả lời liền mà chỉ chỉ bầu trời nói: "Mục tiêu của em chính là sao trời và biển rộng."
Amy bất đắc dĩ, Viên Ninh không thể nghiêm túc hơn: "Được rồi, đi thôi."
Viên Ninh vui vẻ đi theo Amy: "Em phải về để xem kịch bản nữa."
Amy khuyên nhủ: "Sau khi gia nhập đoàn phim, ngày nào cũng phải đắp mặt nạ, nhớ chưa?"
Viên Ninh dạ dạ hai tiếng.
"Bị trang điểm trở nên xấu đi cũng không được tức giận." Amy cảm thấy từ khi ký hợp đồng với Viên Ninh, cô càng ngày càng giống một mụ già (*): "Bây giờ chỉ có thể cầu nguyện đạo diễn Lâm giơ cao đánh khẽ."
(*) Người ở, người hầu gái... Có hàm ý kinh miệt.
Sau khi trở về khách sạn, Viên Ninh đem điện thoại đi sạc. Trước tiên phải chọn những bức ảnh tương đối bình thường do những người khác chụp gửi vào nhóm chat đoàn phim 《 Tiên giai 》, sau đó nói một tiếng chúc ngủ ngon, cô ngắt kết nối Internet và bắt đầu đọc kịch bản. Kịch bản cũng không dài lắm, chỉ hơn 40.000 từ thôi.
Viên Ninh trước tiên đọc qua một lượt, trong đầu cơ bản nắm được sương sương. Sau đó mới cẩn thận đọc lại, sau khi đọc ba lần liên tiếp, cô bắt đầu tập trung vào phần cốt truyện của chính mình.
Sau khi Viên Ninh xem xong, phát hiện Amy vẫn đang làm việc trong phòng khách, cô tăng nhiệt độ điều hòa rồi vào phòng tắm rửa mặt: "Chị Amy, em đi ngủ trước."
Amy ừ một tiếng: "Mau ngủ sớm đi, kẻo có quầng thâm mắt đấy."
Viên Ninh đáp lại: "Chị cũng đi ngủ sớm một chút đi nhé."
Amy vẫy vẫy tay, tiếp tục bàn giao công việc cho cấp dưới của mình.
Viên Ninh ngáp một cái, đặt đồng hồ báo thức xong rồi chui vào trong chăn nhắm mắt lại ngủ.
Sau khi Amy bàn giao các vấn đề cơ bản xong mới tắt máy tính, cử động cổ mới nhớ ra quên hỏi Viên Ninh về bộ đồ ngủ. Nhìn lại thời gian, dự định đêm nay cố chịu tạm vậy. Amy đi vào nhà tắm để rửa mặt, mở cửa ra liền nhìn thấy bên trong có treo một bộ đồ ngủ, không những vậy, còn có khăn tắm mới và đồ lót dùng một lần.
Những thứ đều là những thứ nhỏ bé, nhưng nhìn vào lại khiến người ta cảm thấy rất ấm lòng, Amy nghĩ đến câu Viên Ninh nói dưới ánh đèn đường: "Sao trời cùng biển rộng sao?"
Viên Ninh bị tiếng chuông báo thức đánh thức, cô mở điện thoại tắt chuông báo thức, sau đó nhắm mắt lại, một lúc sau mới vùng vẫy chui ra khỏi chăn, lại một lúc sau nữa mới chịu ngồi dậy, miễn cưỡng mở mắt ra, liền thấy chị Amy đang bưng một cốc cà phê đứng cạnh mép giường cô: "..."
Amy đã trang điểm xong: "Mau lên."
Viên Ninh ngã lại giường lăn lộn mấy vòng mới bò dậy một lần nữa: "Chào buổi sáng chị Amy."
Amy uống xong cốc cà phê, đặt cốc sang một bên và gọi đồ ăn.
Viên Ninh vệ sinh sạch sẽ xong, lúc đi ra mở chai nước suối uống một hơi, lúc này mới thở ra một hơi: "Ngủ rất ngon."
Nhìn thấy dáng vẻ tràn đầy sức sống của Viên Ninh, Amy nhắc nhở: "Hôm nay chị đã nhìn thấy nhị thiếu gia Hàn, tránh xa anh ta một chút, anh ta có tiếng xấu."
Đây là lần đầu tiên Viên Ninh nghe Amy miêu tả về một người như vậy: "Vâng."
Amy dặn dò nói: "Anh ta thậm chí là loại người ăn cỏ gần hang."
Viên Ninh sửng sốt một chút, nhìn Amy hỏi: "Vậy Sở Mông..."