Tôi Lấp Đầy Tủ Lạnh Sinh Tồn Ở Mạt Thế

Chương 216




Sở Định Phong ở đằng trước ngã xuống.

Nguyễn Ngưng mơ hồ: “Ta có bắn trúng không, đừng nói hắn sẽ may mắn đến mức trùng hợp ngã xuống rồi tránh được phát súng này đấy?”

Hệ thống vui mừng hết sức: “Chúc mừng ký chủ! Chúc mừng kí chủ! Thành công bắn trúng Sở Định Phong!”

Hai mắt Nguyễn Ngưng sáng lên.

Cô nhìn lại lần nữa, thấy Sở Định Phong ở đằng trước đã biến mất.

Vẫn còn dịch chuyển tức thời được, chứng minh người vẫn chưa chết.

Tiếc quá đi mất.

Nguyễn Ngưng hỏi: “Ta đã bắn vào đâu thế?”

Hệ thống nói: “Ký chủ, trúng chân á.”

Nguyễn Ngưng cân nhắc một chút, dù sao bây giờ vòng quay vẫn còn tác dụng, hay là thừa thắng xông lên: “Hắn dịch chuyển tức thời đến đâu vậy, ta còn đuổi kịp hắn không?”

“Tốt nhất là không nên, ký chủ.” Hệ thống trả lời: “Có khả năng ta phải thăng cấp, sẽ lập tức ngừng hoạt động, hơn nữa vừa rồi lúc cô nổ súng, bên phía quân đội đã cho người đi lục soát.”

Nguyễn Ngưng chạy thật nhanh.

Lúc này hệ thống lại nói: “Chúc mừng kí chủ lần đầu tiên phá vỡ phòng ngự của Sở Định Phong, sau khi kiểm tra đo lường phát hiện ngài đã thăng cấp lên thành ký chủ trung cấp, hệ thống cũng sẽ tiến hành thăng cấp.”

“Việc nâng cấp mất năm ngày, trong thời gian đó hệ thống sẽ ngừng hoạt động.”

Nguyễn Ngưng không thể tin được: “Một lần lên cấp của ngươi mất nhiều thời gian như vậy sao?”

Hệ thống xấu hổ: “Dù sao ta cũng là hệ thống con xuất sắc.”

“Sau khi thăng cấp ta có thể mang đến cho ký chủ những trải nghiệm tuyệt vời hơn.”

“Lần này phá vỡ phòng ngự của Sở Định Phong, ngài sẽ nhận được phần thưởng hậu hĩnh, ký chủ vui lòng chọn một trong hai phương án dưới đây.”

“Phần thưởng thứ nhất.”

“Diện tích của không gian trồng trọt được tăng gấp đôi hoặc tốc độ trong của không gian trồng trọt tăng gấp ba so với thời điểm ban đầu, ký chủ vui lòng chọn một trong số đó.”

“Phần thưởng thứ hai.”

“Mười lăm điểm phân bổ tự do hoặc hai mươi điểm phân bổ ngẫu nhiên, dùng để tăng cường thể lực, sức mạnh và tốc độ.”

“Qua kiểm tra đo lường phát hiện người thân trực hệ của ngài cũng xuyên qua với ngài nên dựa vào nguyên tắc đàm phán hữu nghị, mỗi người thân trong gia đình của ngài sẽ nhận được mười điểm phân bổ ngẫu nhiên.”

“Phần thưởng thứ ba.”

“Diện tích không gian của ngài sẽ tiếp nhận lần mở rộng thứ hai, lần mở rộng này chỉ giới hạn ở vật phẩm ăn được, kích thước của mỗi vật phẩm không được vượt quá hai mươi centimet.”

“Ngài có thể chọn ba loại thực phẩm để thêm vào danh sách làm mới.”

“Lưu ý: Để tránh BUG, không thể thêm thực phẩm có giá trị may mắn.”

“Ký chủ vui lòng hoàn thành việc lựa chọn trong vòng năm mươi phút, sau đó hệ thống sẽ ngừng hoạt động.”

Nguyễn Ngưng đang quan sát dấu vết trên mặt đất, nếu bị người khác nhìn ra manh mối thì tiêu mất.

“Hệ thống, ngươi có thể giúp ta xóa hết mấy dấu chân này không?”

Hệ thống trả lời: “Đương nhiên là không.”

Nguyễn Ngưng bực mình: “Vậy ta phải làm sao đây?”

“Muốn đối phó với Sở Định Phong, tất nhiên phải chịu được nguy hiểm, mời ký chủ vận dụng trí thông minh của mình.”

Nguyễn Ngưng thở dài trong lòng, quả nhiên nam chính không dễ bắt nạt như vậy.

Cô suy nghĩ một lúc rồi thay giày trượt tuyết, tăng tốc lao về phía trước.

Nếu đã không thể tránh khỏi việc bị theo dõi thì cô có thể đến nơi đông người để làm nhiễu tầm mắt của bọn họ.

Hơn nữa, cô không tin sau khi xuống núi, bọn họ vẫn còn có thể theo cô xa như vậy.

Hai chân của đối phương không thể nào đuổi kịp tốc độ của cô, sau khi xuống núi Nguyễn Ngưng thay giày trượt trở về thành phố.

Khu vực thành thị có rất nhiều dấu vết hỗn loạn, hơn nữa mặt đất toàn là băng nên người ta dẫm lên cũng không để lại dấu vết nào.

Để chắc chắn hơn, Nguyễn Ngưng đã đi đến khu chợ ở tòa nhà văn phòng, sau đó tìm một nơi vắng vẻ, thay một đôi giày khác, đồng thời cô còn quyết định sẽ cất đôi giày mình đã mang lúc ở trên núi vào kho trong không gian, và không bao giờ đụng vào nó nữa.

Nhìn chung, thu hoạch hôm nay vẫn rất tuyệt.

Lúc này, hệ thống lại nhắc nhở: “Mời ký chủ nhanh chóng đưa ra lựa chọn, còn mười phút nữa hệ thống sẽ ngừng hoạt động để tiến hành thăng cấp.”