Tôi Không Làm Nũng Đâu! - Icemoon

Chương 24




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Xin lỗi mọi người vì mấy hôm không update, tại là đợt này mình đang bận quá, bận tới đầu tháng sau lận, hơn nữa cổ tay của mình do gõ bàn phím nhiều quá nên cũng bắt đầu lên cơn nên là có lẽ mình sẽ update giãn ra một chút nhé mọi người.

-

Dường như đang nhớ tới thảm cảnh hôm đấu huấn luyện, vẻ mặt Dish trở nên rất xấu xí, nhưng vẫn cố cứng mồm nói: "Chẳng qua hôm huấn luyện tôi không phát huy được tốt thôi."

Giang Chu nhếch mép, "Nếu đã thế thì sao chúng ta không đấu solo một trận nhỉ, lúc trước không phải cậu nói là muốn solo sao?"

Dish không ngờ là Giang Chu lại nói như vậy, nó chỉ dám trừng mắt nhìn Giang Chu không dám mở miệng.

"Sao hả? Không phải cậu nói tôi đánh được như vậy tất cả là nhờ có đội trưởng hỗ trợ sao? Nếu cậu cảm thấy bản thân mạnh hơn tôi nhiều như vậy, sao không thử solo một ván nhỉ?"

Dish đương nhiên không dám đánh solo với Giang Chu, nếu là lúc trước thì có lẽ nó còn có dũng khí làm vậy, nhưng lần đánh huấn luyện hôm đó nó đã thực sự cảm nhận được thực lực của Giang Chu đáng sợ đến mức nào, hôm nay chạy tới tìm Giang Chu nói này nói nọ cũng chỉ là do mạnh miệng mà thôi.

Nó cảm thấy rất khó chịu, thế quái nào nó đã ở ST nhiều năm như vậy mà cuối cùng lại bại dưới tay một tân binh chứ.

Đã vậy tân binh này trước giờ còn chưa từng đánh giải chuyên nghiệp.

"không dám thì thôi." Giang Chu không muốn lãng phí thời gian với nó ở chỗ này nữa, nói xong bèn xoay lưng về căn cứ.

"Cậu, cậu đứng lại cho tôi!" Dish ở phía sau nổi giận đùng đùng, nhưng cũng chỉ có thể hung hăng bép xép, đứng nhìn Giang Chu bỏ đi.

Giang Chu không thèm để ý tới thằng nhóc Dish trẻ trâu đó, mãi mới có một hôm nghỉ ngơi, cậu chuẩn bị dọn dẹp phòng ốc một chút rồi xem một bộ phim, sau đó còn phải lên mở livestream nữa.

Nghĩ lại thì, cũng đã lâu rồi cậu không livestream. Tuy rằng giờ đã là tuyển thủ nên cậu không còn phải livestream nhiều như trước nữa, thế nhưng nếu ngày thường không lên live thường xuyên một chút thì cuối tháng vẫn sẽ phải chạy kpi cho đủ số giờ. Giang Chu không muốn rơi vào tình cảnh như Chanh Tử và Whale, cứ đến cuối tháng là lại vắt chân lên cổ chạy.

7 giờ tối, Giang Chu ngồi trong phòng huấn luyện, mở livestream đúng giờ.

Các fan đều vô cùng kích động, cái loại kích động này không đơn thuần chỉ tới từ việc lâu rồi họ không thấy Giang Chu, mà còn bởi vì ngày hôm qua Giang Chu đã có một trận đấu xuất sắc, và còn để lộ khuôn mặt nữa.

[Aaaa! Em bé Hound của mình lên rồi!]

[Hôm qua cậu là nam thần của tôi, hôm nay cậu là bé cưng của tôi, bé cưng đáng yêu quá đi à!]

[Đã tóc hồng rồi còn cả khuôn mặt kia, cưng muốn dễ thương chếc tui sao?]

[Ủa sao cứ nói về vẻ ngoài của Hound vậy, tui thì khác nha, tui muốn khen ngợi màn trình diễn của Hound hôm qua, lần đầu tiên đi đấu chuyên nghiệp đã đẹp trai như vậy, xin hỏi cậu là nam chính truyện sảng văn à?]

[Ván đầu tiên hôm qua thì thôi không bàn đi, nhưng mà ván thứ hai Hound đánh trâu bò thật sự, ngồi tưởng tượng vẻ mặt của những người lúc trước nghi ngờ thực lực của Hound xem xong trận đấu không dám thở một câu nào, tui cũng muốn cười ẻ hahaha.]

[Tôi xin trịnh trọng tuyên bố, từ giờ trở đi tôi chính là fan nhan sắc của Hound!]

[Còn tui chính là fan kỹ thuật + nhan sắc!]

[Rõ ràng là có thể kiếm cơm bằng khuôn mặt mà cứ khăng khăng phải dùng kỹ thuật cơ, về sau tui sẽ gáy về idol tui như vậy.]

[Hound ơi mở cam đi mà, cho tui chiêm ngưỡng nhan sắc cậu với!]

......

Giang Chu đã khá quen với những lời khen ngợi về kỹ thuật của cậu. Trước giờ cậu vẫn luôn nổi tiếng nhờ lề lối chơi game, đó là điều mà ai cũng biết.

Thế nhưng đối diện với một loạt bình luận điên cuồng khen ngợi vẻ bề ngoài của cậu như thế này, lại còn là lần đầu tiên như vậy, Giang Chu cũng có chút bối rối không biết nên đáp lại thế nào.

Cậu chỉ đành mở mic nói một cậu: "Cảm ơn mọi người."

Đây vốn chỉ là một câu cảm ơn đơn giản trước giờ cậu vẫn hay nói.

Nếu là trước kia thì mọi người sẽ cảm thấy là Giang Chu tính tình lạnh nhạt, nhưng hiện giờ tất cả mọi người đều chỉ thấy cậu đang ngượng ngùng mà thôi, ấn tượng đã chuyển từ lạnh lùng sang đáng yêu.

[Aa, bé Hound đáng yêu, đến giọng cũng êm tai nữa!]

[Tưởng tượng khuôn mặt Hound lúc nói ra những lời này, tui cảm thấy tui sắp không nhịn nổi rồi!]

[Tại vì sao trước giờ tôi lại cho rằng đây là giọng nói của một anh đẹp trai lạnh lùng vậy, đây rõ ràng là một em bé siêu cấp đáng yêu mà.]

......

Thấy mọi người bắt đầu trêu chọc mình trong phần bình luận, Giang Chu chỉ có thể trốn tránh bằng cách bấm start game, xếp hàng tìm trận.

Có điều cậu đang đánh rank tầng chín, muốn tìm được trận rank chắc cũng phải mất mười phút là ít, trong khoảng thời gian này phần bình luận vô cùng nhộn nhịp.

Nếu là lúc trước thì trong thời điểm này Giang Chu sẽ nói chuyện phiếm một chút với khán giả xem livestream, hoặc là thảo luận một chút về kỹ thuật game, thế nhưng hiện giờ, cho dù cậu mở miệng nói cái gì thì đều sẽ có người khen cậu đáng yêu, khiến Giang Chu ngoại trừ nói lời cảm ơn lúc được donate thì không dám nói thêm gì nữa.

Thế nhưng cậu càng không nói chuyện, các fan lại càng điên cuồng, thậm chí có người còn mạnh dạn comment [Cười một cái nào bé] [Hun bé một cái], làm Giang Chu sợ hết hồn.

Các fan kỹ thuật của cậu đâu cả rồi? Chẳng lẽ đều bị tẩu hỏa nhập ma hết rồi sao?

Đúng lúc này, có một giọng nói vang lên từ phía sau cậu, "Đang livestream à?"

Giang Chu vừa nghe là đã biết đó là Trì Diễn.

"Anh về rồi à." Gặp được người quen, Giang Chu cũng thả lỏng một chút.

Có điều Trì Diễn đã phát hiện ra Giang Chu có gì đó không ổn, "Làm sao thế? Hôm nay livestream có vấn đề gì à?"

"Cũng không hẳn......" chính Giang Chu cũng không biết nên kể thế nào, cậu gãi gãi cổ, "Chỉ là hôm nay mọi người khá là, ừm......"

Giang Chu cẩn thận lựa chọn từ ngữ, "Khá là nhiệt tình."

Trì Diễn ngồi xuống bên cạnh Giang Chu, nhìn sang màn hình máy tính của cậu, ở trong một đống bình luận khen ngợi nhan sắc của Giang Chu, anh bắt được một cái comment.

[Mọe, sao lại có một người chơi game thì rõ là hung dữ mà sao trông lại đáng yêu thế nhở, tôi nghĩ tôi sắp cong đến nơi rồi, tôi nhớ hình như Hound không có bạn gái phải không, thế cậu có thiếu bạn trai không?]

Đồng tử mắt Trì Diễn co rụt lại, lập tức lôi điện thoại ra.

Giang Chu không nhận thấy động tác của Trì Diễn, cậu còn đang mải suy nghĩ nên đối phó với phong cách đột ngột thay đổi của fan như thế nào.

Chờ mãi mới thấy có người nói một câu [Có ai còn nhớ đây là livestream kỹ thuật không thế?]

Lập tức đã có người đốp lại [Tôi chỉ biết đây là phòng livestream của Jungler đáng yêu của ST thôi.]

Ngay lúc Giang Chu cảm thấy không nhịn nổi nữa, chuẩn bị mở mic nhấn mạnh cho mọi người biết mình là một streamer kỹ thuật...

Trên màn hình đột ngột xuất hiện một dòng thông báo.

[Hệ thống thông báo: Streamer ST_Rain đã vào phòng livestream.]

Ngay giây tiếp theo, một loạt hiệu ứng quà tặng nhảy tung tăng trong phòng livestream của Giang Chu.

[Hệ thống thông báo: "ST_Rain" tặng cho streamer "Hound" 100 lâu đài truyền thuyết ánh trăng vàng kim.]

[Hệ thống thông báo: "ST_Rain" tặng cho streamer "Hound" 10 tháng tháng tàu vũ trụ bánh trung thu.]

[Hệ thống thông báo: "ST_Rain" tặng cho streamer "Hound" 300 tháng hộp quà bánh trung thu tình yêu.]

.....

Sau không biết bao nhiêu dòng thông báo của hệ thống, phần bình luận cuối cùng cũng bình tĩnh lại, tất cả mọi người đều bị một đống quà này của Trì Diễn dọa cho trợn mắt há mồm.

Trì Diễn còn nhân cơ hội này để lại một bình luận: [Mấy người muốn ôm muốn hôn muốn tìm bạn trai, nghĩ cũng đừng nghĩ, đây là Jungler nhà tôi.]

Phần bình luận tĩnh lặng mất mấy giây, sau đó liền bùng nổ.

[Nhà anh? Hả? Nhà anh á?!]

[Sợ vãi! Hound là người nhà Rain sao? Đây là đang comeout hả?!]

[Trời móa! Tui thực sự vừa chứng kiến Rain thả một lô quà vào livestream của Hound chỉ để công khai tuyên bố chủ quyền sao!]

[Xin cảm tạ Vũ Thần đã tới thả cơm vào phòng livestream của chúng tui, Vũ Thần mãi keo! Vũ Thần hào phóng quá!]

[Mấy người đang nghĩ cái gì vậy trời, Rain nói đâu có sai, Hound đúng là Jungler nhà ST mà.]

[Đúng đó đúng đó, Rain là đội trưởng của ST, nói thế cũng hông có sai.]

[ST thì nói ST đi, "nhà tôi" là cái quỷ gì?]

[Á! Hít được otp rồi!! Lúc thi đấu tui cứ thấy Mid Jung của ST cứ sao sao á, quả nhiên đúng là như vậy!]

[Vũ Thần! Em là fan anh á! Em muốn hỏi là khi nào anh mới mở livestream ạ?]

[Huhuhu, tui nghĩ vào livestream của Hound là có thể thấy Rain nên mới ngồi camp ở đây, Rain ơi anh có biết cái phòng live của anh mọc cỏ rậm rạp có thể chăn trâu rồi không?]

Giang Chu cũng bị một loạt hành động này của Trì Diễn làm cho đứng hình, cậu quay đầu nhìn Trì Diễn, "Đội trưởng, sao anh lại tặng nhiều quà vậy hả?"

"Tôi thấy bọn họ hơi làm phiền cậu quá, nhất thời không nhịn được nên thanh minh cho cậu một chút." Trì Diễn quả thật không nhịn được, thấy các fan trêu chọc Giang Chu như vậy anh thấy hơi khó chịu.

Giang Chu rất chi là bất lực, "Lần trước anh cũng đã tặng nhiều quà lắm rồi, đừng tiêu xài phung phí như vậy nữa, thật sự không cần đâu mà."

"Không sao cả, cũng không tốn tiền mấy." Thấy Giang Chu tỏ vẻ không đồng tình, Trì Diễn bổ sung một câu: "Lần sau tôi sẽ chú ý."

Chú ý thì chú ý, nhưng nếu còn có lần sau, có lẽ anh vẫn sẽ "không nhịn được" giống như hôm nay.

Trì Diễn nhìn phần bình luận trong livestream của Giang Chu trên điện thoại, cảm thấy mình đã lên tiếng như vậy rồi thì các fan hẳn là sẽ biết không nên tùy tiện đùa giỡn Giang Chu như vậy, ngay sau đó anh lại nhìn thấy một bình luận: [Vũ Thần, nếu Hound là của nhà anh thì anh bảo cậu ấy làm nũng một cái đi!]

Trì Diễn nhướng mày, không thèm suy nghĩ đã trả lời luôn: [Ngại quá, của nhà tôi thì cũng chỉ làm nũng với tôi.]

[???]

[Cái lùm má! ST kinh khủng như vậy sao, Jungler còn phải đi làm nũng riêng với đội trưởng hả!]

[Hiều rồi, thảo nào lúc thì đấu hai vị đánh ăn ý được như vậy, thì ra là hai vị là cái kiểu quan hệ này /đầu chó/]

[Aaaaaa! Ngọt chết bé rồi!]

[Từ nay trở đi, hai người chính là CP Mid Jung số một trong lòng tôi!]

[Vũ Thần, Hound làm nũng như thế nào vậy? Anh đứng có hưởng thụ một mình chứ!]

Thấy phần bình luận lại phát rồ phát dại, Giang Chu bị phát ngôn của Trì Diễn dọa cho hết hồn, cậu chậm rãi quay đầu nhìn anh một lần nữa, "Đội trưởng, chỉ làm nũng với anh là có ý gì?"

Trì Diễn ho nhẹ một tiếng, lẳng lặng cất điện thoại đi, "Thì là.... tôi chỉ nhắn bừa vậy thôi, không có ý gì đặc biệt đâu, tôi không cố ý."

Không cố ý nói ra suy nghĩ trong lòng mình.

Giang Chu thật sự không hiểu rốt cuộc Trì Diễn đang làm gì, thậm chí cậu cũng chẳng hiểu sao các fan lại bắt đầu đu CP hai người bọn họ nữa.

Chỉ là trong lòng cậu chợt dâng lên một cảm giác kì quái, cứ như là mình đang bị Trì Diễn chọc ghẹo vậy.

Giang Chu còn đang mải suy nghĩ không biết mình làm nũng hồi nào, bất chợt khuôn mặt lạnh như tiền của An Thành xuất hiện ở cửa phòng huấn luyện, "Hai đứa bây đang làm cái gì ở đây hả? Trì Diễn, cậu lại trượt tay đấy hả? Sao lại chạy đến phòng livestream của Hound rồi?"

Giang Chu vốn nghĩ rằng Trì Diễn sẽ giải thích vài câu, ai dè anh lại gật gật đầu, "Đúng rồi, trượt tay đấy."

An Thành nghẹn lời, cũng thì có thể thở dài một hơi, "Hai đứa bây cứ như vậy mãi không chán à."

Hắn đi tới bên cạnh Giang Chu, đưa cho Giang Chu một cái hộp, "Cái này cho cậu, cầm lấy đi."

Giang Chu nhận cái hộp, "Đây là gì ạ?"

"Đây là sản phẩm điện thoại mới của công ty SHINE, cũng là phúc lợi cố định của câu lạc bộ mình, mỗi người mới gia nhập đều sẽ được phát một điện thoại hãng SHINE, lúc trước bận rộn huấn luyện nên anh quên đưa cậu." An Thành vỗ vỗ vai Giang Chu, xong lại quay qua Trì Diễn, "Nếu hai đứa đã quậy nước đục ngầu như vậy rồi thì nhân dịp này lên PR điện thoại cho nhà tài trợ của đội mình đi."

-

Hết chương 24.

Trì Diễn: Nhấn mạnh lại lần nữa, vợ (tương lai) của tôi chỉ được làm nũng với tôi, mấy người đừng hòng xem! -.-

Chương trước tác giả bảo là có art chibi Giang Chu của bạn bả vẽ cho mà mình quên mất không up lên cho mọi người coi nên nay up bù nè:>