Lâm Hành Tri nhẹ giọng nói: "Nếu chú Lỗ đã tin tưởng vào dự án này như vậy thì chú nên đưa nó ra thảo luận cùng với mọi người trong cuộc họp tới, chứ không phải là nhân thời điểm tôi xuất ngoại đàm phán hợp đồng mà làm những thủ đoạn nhỏ này.”
Lỗ Sầm hung hăng trừng mắt nhìn Lâm Hành Tri, sau đó quay người rời đi.
Lúc này, Lâm Hành Tri mới tiếp tục lật xem tài liệu.
Trợ lý hỏi: "Sếp, để tôi đổi cho anh một tách trà khác."
Dù sao thì tách trà của Lâm Hành Tri cũng không đậy lại, ai mà biết Lỗ Sầm có phun nước bọt vào đó hay không.
Lâm Hành Tri ừ một tiếng.
Trợ lý không chỉ có bưng tách trà của Lâm Hành Tri ra ngoài, mà còn nhân tiện đưa cả tách trà hoa cúc kia theo luôn.
*
Lỗ Sầm sắc mặt âm trầm, vừa trở lại văn phòng của mình, nhìn thấy tâm phúc thì liền hỏi: "Những cổ đông nhỏ kia nói sao rồi?"
Tâm phúc lắc đầu nói: "Bọn họ đều nhát gan như chuột ấy, bị con sói mắt trắng Lâm Hành Tri dạy dỗ đến là ngoan ngoãn."
Lỗ Sầm không biểu hiện ra vẻ giận dữ như hồi nãy mà chỉ trầm giọng nói: "Nó đã bất nhân cũng đừng trách tôi đây bất nghĩa, đồ mặt dày không biết xấu hổ. Nếu không phải năm xưa ba tôi cứu ông nội nó, thì làm sao nó có mặt được trên đời này! Vậy mà con dám diễu võ dương oai với tôi! Đúng là đồ sói mắt trắng vô ơn."
*
Trợ lý bưng tách trà khác tới, sau khi được Lâm Hành Tri cho phép thì mới đi vào văn phòng của anh, đặt tách trà lên trên bàn làm việc: "Sếp, anh còn có gì cần dặn dò không?”
Lâm Hành Tri nhẹ giọng nói: "Nói với kế toán, tháng này tiền thưởng của anh được tăng gấp đôi."
Khóe miệng trợ lý cong lên: "Cảm ơn sếp."
Lâm Hành Tri nói: "Lúc nãy đã để anh chịu uất ức rồi, đừng để mấy lời kia của ông ta trong lòng."
Trợ lý lập tức nói: "Sếp cứ yên tâm."
Lâm Hành Tri không phải là người thích chịu thiệt, hơn nữa Lỗ Sầm cũng chẳng phải là người nhà của anh, thế nên anh càng chẳng cần kiêng nể, anh hơi hơi rũ mắt hỏi: "Chứng cứ tôi nhờ anh thu thập thì thế nào rồi?"
Trợ lý nói: "Bên thám tử tư đã tìm ra hai nơi mà Phó tổng giám đốc Lỗ dùng để kim ốc tàng kiều rồi. Ông ta cũng có hai đứa con riêng nữa."
Lâm Hành Tri gật đầu: "Gửi những thứ đó cho vợ và nhà vợ của ông ta đi.”
Vợ của Lỗ Sầm có thể không quan tâm đến việc ông ta bao nuôi tình nhân bên ngoài, nhưng bà ta chắc chắn sẽ chẳng vui vẻ gì khi thấy ông ta có con riêng đâu, bởi thế tức là tổn hại sẽ đến lợi ích của con trai bà ta rồi.
Trợ lý thấp giọng nói: “Con trai và con riêng của Phó tổng giám đốc Lỗ đều không phải là loại tốt lành gì, mấy người đó đã từng làm không ít chuyện trái pháp luật, phạm vào kiêng kỵ!”
Lâm Hành Tri nghe vậy thì nói: "Thế gửi hết chứng cứ cho cục cảnh sát đi. Làm việc mà công dân tốt nên làm!”
*
Là một công dân tốt vừa làm việc giúp ích cho đời, thế nên tâm trạng cực tốt của Lâm Hành Tri vẫn duy trì được đến tận sau khi tan tầm, thậm chí anh còn tự mình đi siêu thị mua sắm một phen. Hơn nữa, bởi hiếm khi có được giấc ngủ ngon tại nhà riêng như hôm nay, thế nên ngay cả khi thức dậy chạy bộ vào sáng sớm mà anh vẫn cảm thấy mình tràn đầy năng lượng.
Tâm trạng vui vẻ này vẫn luôn kéo dài cho đến khi Lâm Hành Tri tới công ty và nhìn thấy kết quả điều tra về nhà họ Trình mà thám tử tư đã gửi vào mail của anh vào lúc rạng sáng. Sau khi đọc kỹ, trước tiên, anh liên hệ với luật sư để chuyển yêu cầu của mình cho đối phương, cũng hẹn luật sư sáng nay đến công ty của anh một chuyến, vẫn còn một số việc cần được thảo luận chi tiết hơn.
Lâm Hành Tri rất thoải mái mà thanh toán nốt số tiền còn lại cho thám tử tư do một người bạn của anh liên hệ giúp, hơn nữa, anh còn đặt thêm một đơn hàng mới và thanh toán đặt cọc 60% phí dịch vụ cho đối phương luôn.