Chương 17 : Đi nào, hãy chứng kiến xem liệu cái tương lai đó có thể xảy ra hay không ?
“ Tôi về rồi, quý ngài Seitenshi. Ông muốn ăn bánh gạo không ? Chắc nó khá là ngon đó. “
Ra đường nào, vào đường đó.
Lâm Vũ Trần chưa tới một phút sau đã quay lại chỗ của Seitenshi Kikushiro.
“ Các hạ đã quay về rồi ? “
“ Thì ông nghĩ sao. Về không nhanh hơn đi thì tôi là con chim đi ba bước là quên à ? Ông chú ăn không ? “
Nhìn Lâm Vũ Trần đưa mình cái bánh gạo, Yasuwaki Takahito không dám động đậy.
“ Ông chú sao thế ? “
“ Sợ cậu bỏ độc thôi. “
Seitenshi Kikushiro không nhịn được cười.
Nói thật là hắn sẽ không thể nào nghĩ ra là Lâm Vũ Trần sẽ dùng cách này chứng minh cho toàn nước Nhật biết khả năng của mình.
" Thế không biết các vị đây còn ai muốn thử không ? "
Lúc này từng người nhìn khuôn mặt tươi cười của Lâm Vũ Trần thật lâu.
" Điều gì mang cậu tới đất nước này, người ngoại quốc ? "
Người mỹ phụ vừa chấn kinh xong điềm đạm hỏi Lâm Vũ Trần.
Nếu đã gặp mặt trực tiếp mà còn không phát hiện ra Lâm Vũ Trần không phải người Nhật thì cái chức thủ tướng của nàng cũng không cần làm nữa.
Đây cũng là câu hỏi của rất nhiều người.
Nếu như trong lòng nước Nhật luôn ngủ say một con quái vật như thế tại sao khi các nơi khác bị Gastrea tất công hắn không xuất hiện.
Chỉ đến khi Tokyo bị bao vậy, hắn mới lộ diện.
" Sự tình cờ. Không hơn không kém. "
Lâm Vũ Trần mỉm cười đáp.
Tất cả thực sự chỉ là một hồi tình cờ.
Hắn tình cờ xuất hiện ở Tokyo sau khi tới Hắc Đạn Giới.
Hắn tình cờ gặp khí vận bé con Satomi Ren nên quyết định ở lại nơi này.
Hắn tình cờ được hệ thống phát nhiệm vụ g·iết Gastrea farm rút thưởng ngẫu nhiên đạt được một cái v·ũ k·hí thuận tay.
Thiên phú tu luyện của hắn vừa vặn hấp thụ tinh chất Gastrea không ngừng cường hóa hắn tới mức hắn trở nên phi nhân.
Nếu không có các sự ngẫu nhiên tới đáng sợ này cũng sẽ không có hắn đứng đây lúc này.
" Mục đích của cậu là gì ? “
Lâm Vũ Trần nhìn thủ tướng rồi từ tốn đáp.
“ Thay đổi cái thế giới. Vì một cái tốt đẹp tương lai mà cố gắng. Hiện tại chỉ có thế thôi. “
Dù sao thì vẫn đang mằn mò nội dung nhiệm vụ nên không có mục đích.
Lâm Vũ Trần trong tâm nói thầm như vậy.
Chỉ là câu trả lời của hắn này khiến nhiều người khinh thường.
Bọn hắn không tin sẽ có kẻ ngu ngốc như vậy.
Nhất là khi hắn nắm giữ sức mạnh khinh khủng trong tay.
" Cậu nói thật ? "
" Bà nghĩ sao, ngài thủ tướng ? Nếu cần thì tôi có thể quay lại chỗ bà để bà nhìn thật kỹ xem là tôi nói thật hay nói dối. "
Lâm Vũ Trần cùng thủ tướng nhìn nay một hồi không nói gì tiếp cả.
" Được, ta tin tưởng cậu. Cậu muốn gì ? "
" Ngài thủ tướng, thân phận người này không rõ ràng. "
Có một người bỗng nhiên chấp vấn.
" Nên ? Ông định nói gì hả, Tỉnh trưởng Nagasaki ? "
Mỹ phụ nhìn một người trung niên nói.
" Ông chắc cũng tin tưởng nếu cậu ta có ác ý thì không ngoài 24 giờ thì tất cả lãnh đạo cấp cao của nước Nhật đều sẽ nối đuôi nhau xuống âm phủ đi. "
" Tôi chỉ lo nghĩ cho đất nước này mà thôi. "
" Nên ? Ông định để cho Gastrea nuốt trọn Nhật Bản mới an lòng ? "
" Ý tôi không phải vậy. "
" Nếu thế thì mong ông hãy trật tự, Tỉnh trưởng Nagasaki. "
Nhìn thái độ của mỹ phụ thay đổi chóng mặt, Seitenshi Kikushiro thực không biết Lâm Vũ Trần đã rót cái gì vào tai của thủ tướng để khiến thái độ của bà ấy thay đổi như thế.
Thế nhưng nếu như hắn cùng những ai tham gia biết Lâm Vũ Trần nói gì thì có lẽ sẽ đều không thể tin được.
" Gastrea là do con người tạo ra đúng không ? Đừng chối, Ác Quỷ bị các bà mổ xẻ vừa tìm tới tôi nói hết rồi. "
Vào cái giây phút đó con tim của mỹ phụ như ngừng đập.
Người này vì sao lại biết được chuyện này ?
Khi đang muốn hỏi thì Lâm Vũ Trần đã chạy về chỗ của Seitenshi Kikushiro.
Mỹ phụ không thể không tin tưởng mục dích của Lâm Vũ Trần.
Ngoài nàng ra số người biết cái sự thật này đã chỉ còn vài người.
Những người khác hoặc là đã bị thủ tiêu hoặc đ·ã c·hết khi Ác Quỷ b·ạo l·oạn.
Do đó, mỹ phụ không thể không tin tưởng Lâm Vũ Trần.
Chỉ cái bí mật đó thôi cũng đã đủ để nhân loại vĩnh viễn không còn một chút hi vọng gì.
Tuyệt vọng, căm hận, tham lam, ác độc.
Những thứ đó bởi vì một kẻ thù chung là Gastrea mà không ngừng bị những người mang trong mình một tia hi vọng chèn ép.
Thế nhưng khi cả thế giới này biết Gastrea là do chính bọn họ tạo ra thì sao ?
Mỹ phụ không biết chuyện gì sẽ xảy ra. Thế nhưng mỹ phụ tin tưởng.
Mình chắc chắn sẽ c·hết đầu tiên.
" Tôi không muốn gì cao sang cả. "
Lâm Vũ Trần cười hết sức thân thiện nhìn màn hình.
Chỉ là không biết sao, không ít người bỗng cảm thấy lông tơ dựng đứng.
" Chỉ mong các vị sắp tới không chọc gậy bánh xe thôi. "
Đứng bên Lâm Vũ Trần, Seitenshi Kikushiro không khỏi nhíu mày.
Hắn không hiểu ý của Lâm Vũ Trần là gì khi nói câu này.
" Tôi có thể đảm bảo với cậu. Chỉ cần cậu không làm có ý định p·há h·oại hay gây bất lợi cho nước Nhật thì cậu có muốn làm gì, đất nước này cũng sẽ không ngăn cản cậu. "
Nhìn người mỹ phụ đầy tự tin nói vậy, Lâm Vũ Trần lắc đầu.
" Ngài thủ tướng, xem ra ngài hiểu sai rồi. "
" Ý cậu là sao. "
Người mỹ phụ khó hiểu.
Không chỉ người mỹ phụ, các vị tỉnh trưởng cũng cảm thấy khó hiểu.
Đã gần như nói là cho muốn làm gì thì làm, sao còn nói không phải.
" Ý của tôi là một lát nữa khi tôi đang liều mạng, mong các vị đừng có ngu xuẩn mà làm gì thiếu suy nghĩ. "
Lâm Vũ Trần nói xong vẻ khó hiểu càng hiện sâu sắc trên khuôn mặt mỗi người.
Thậm chí Seitenshi Kikushiro cũng không tài nào hiểu cái gì đang xảy ra.
" Thời gian nên không mấy khác biệt lắm đi. Con rắn to kệch kia cũng nên tới. "
Nghe Lâm Vũ Trần dùng một cái âm điệu xa lạ thì thào, Seitenshi Kikushiro không khỏi kinh ngạc.
Nếu hắn nhớ không nhầm thì đây là Tiếng Việt của nước Việt Nam.
Mà nếu Lâm Vũ Trần đã nói tiếng này thì có nghĩa hắn không muốn ai biết mình đang nói gì.
Chẳng qua bởi vì đã quyết định hợp tác với hắn nên Seitenshi Kikushiro cũng có tìm hiểu sơ sơ.
Hắn nghe được.
" Con " cùng " tới ".
" Kẻ Ngoại Giới ! "
Một tiếng long ngâm làm chấn động cả thế giới.
Nước Nhật lúc này đang không ngừng rung chấn.
" Chuyện gì xảy ra vậy ! "
" Động đất rồi ! Mau tìm chỗ nấp đi. "
Toàn thể nước Nhật lúc này đang chìm trong hỗn loạn.
" Quý ngài Seitenshi. "
Dùng một tay giữ cho chặt không cho Seitenshi Kikushiro ngã lảo đảo, Lâm Vũ Trần nhìn hắn mỉm cười.
" Con đó ngài nói tới rồi ? "
Nhìn Seitenshi Kikushiro, Lâm Vũ Trần không nhịn được cười.
" Ngài học cũng nhanh đó, quý ngài Seitenshi. "
" Quá khen. trước tôi cũng thi thoảng tiếp đại sứ từ nước của ngài qua bàn bạc hợp tác. "
" Vậy sao ? Thế thì mong sau này ông chiếu cố nhiều cho nơi đó rồi. "
Lâm Vũ Trần hai mắt ánh lên một vầng hồng quang nhìn lên trần nhà.
Hay nói đúng hơn là bầu trời ẩn sau nó.
" Kẻ Ngoại Giới to gan dám can dự vận mệnh ! Hôm nay ta muốn mi phải c·hết ! "
Ngày hôm nay đánh dầu thời khắc vòng lặp của thế giới này thay đổi.
Lâm Vũ Trần, hắn hôm nay không yêu cầu gì cao cả.
Hắn hôm nay chỉ muốn làm một đi đánh đấm thỏa thuê thanh niên.
Tinh Long là gì hắn không quản.
Đệ Nhị Thứ Nguyên Tầng Thứ cùng hắn Đế Nhất Thứ Nguyên Trung Kỳ có bao nhiêu cách biệt, hắn không quan tâm.
" Quý ngài Seitenshi. Tương lai mà ông mong muốn là gì ? "
Seitenshi Kikushiro nhìn Lâm Vũ Trần.
Hắn không biết chủ nhân của âm thanh vừa rồi là cái gì. Thế nhưng hắn cảm giác âm thanh đó vì Lâm Vũ Trần mà đến.
Không, không phải cảm giác.
Kể từ khi mà âm thanh như tiếng sấm kinh thiên động địa vang lên, một luồng áp lực vô hình đang dè nặng lên hắn. Hay nói đứng hơn là đè nạng đang đỡ hắn Lâm Vũ Trần.
" Seitenshi đại nhân. ngài không sao chứ ? "
Yasuwaki Takahito trên người từng đoạn gân xanh bạo phóng, mồ hôi đầm đìa nhìn hắn.
Toàn thân của Yasuwaki Takahito giống như bị vô số tảng đá dè nặng xuống làm cho hắn không tài nào mà đứng dậy được.
Có lẽ hắn cũng sẽ không khá hơn là bao, thậm chí còn thảm thê hơn, nếu như Lâm Vũ Trần không dùng một tay dỡ hắn.
" Một tương lai như thế nào ư ? Một thế giới không có điều điên rồ như thế này có được không ? "
" Thế thì rất tiếc. Chỉ sợ mấy thứ như thế này trên đời đang có tới hai con số rồi. "
" Thế thì hòa bình đi. Ta mong muốn hòa bình. "
Seitenshi Kikushiro lấy làm lạ.
Hắn không biết vì sao trong cái hoàn cảnh này mình cùng Lâm Vũ Trần, cái hợp tác chưa đủ một ngày đối tác, vẫn có thể cười nói như thường.
" Được. Thế thì đi thôi. Hãy làm người làm chứng hôm nay để xem cái tương lai đó có thể thành hiện thực hay không nào. "
Mái nhà không ngừng rạn nứt.
Tòa thị chính Tokyo lúc này đã sụp đổ dưới áp lực vô hình .
Lâm Vũ Trần tay khoác hai người Seitenshi Kikushiro cùng Yasuwaki Takahito nhảy ra từng đống đố nát.
" Vợ con ta ... "
" Tendo gia chủ tiếp đi lánh nạn rồi. Hai người mải ở trong phòng không ai gọi được nên cũng chỉ có hai người trong tòa thị chính nãy gì. Tất nhiên là do tôi đảm bảo."
" Phụ thân. Người khi nào về vậy ? Ông Tendo nói hôm nay tổ chức tiệc có rất nhiều đồ ăn ngon. "
Tiếp đất xong rồi lấy ra cái bộ đàm đưa cho Seitenshi Kikushiro, một cái giọng nói đáng yêu vang lên.
" Anh à, rốt cuộc chuyện gì xảy ra mà ngài Tendo lại gấp gáp di tản mọi người lánh nạn như vậy ? "
Nghe thấy vợ con mình không sao. Seitenshi Kikushiro thở phào.
" Các hạ hơi lạm quyền rồi đó, Vũ Trần tiên sinh. "
" Xin lỗi. Thời kỳ phi thường không quản nhiều được. "
" Cho dù có thế thì ngài cũng nên nói trước với Seitenshi đại nhân. "
" Để sau đi. Hôm nay qua được cái ải này, ông chú muốn tôi xin lỗi quý ngài Seitenshi kiểu gì cũng được. "
Chỉ về phía biển rộng, Lâm Vũ Trần mặt mày đầy nghiêm nghị.
Seitenshi Kikushiro và Yasuwaki Takahito nhìn theo đều trợn mắt.
Bọn hắn đang thấy từng cái đen thui cao ốc di chuyển trên mặt biển.
Không, nói chúng là cao ốc không đúng.
Chúng là sinh vật làm từ máu thịt.
" Gastea. "
Hai người đồng thanh nói xong rồi hít từng ngụm khí lạnh.
Da thịt đen kịt không ngừng nhúc nhích, con ngươi đỏ thẫm đầy sự điện loạn.
Thế nhưng chúng quá to lớn.
Gastrea thực có thể to lớn thế này sao ?
" Nếu tôi là hai người thì có lẽ sẽ để tâm tới cái bé bự trên trời hơn. "
Lúc này, Seitenshi Kikushiro và Yasuwaki Takahito mới để ý.
Bây giờ cũng mới đầu giờ chiều thế nhưng bầu trời lại đen kịt không khác gì đêm đen.
Thực sự vô lý.
Mặt trời vẫn còn đó.
Thế nhưng ánh sáng của nó giống như sợ hãi không dám chiếu xuống nhân gian.
" Kẻ Ngoại Giới. Ta Tinh Long hôm nay sẽ cho ngươi cùng đám sâu kiến này thấy kết cục của việc chống cự trật tự. "
Rồng, bọn hắn thấy một con rồng.
Seitenshi Kikushiro và Yasuwaki Takahito chưa từng nghĩ rằng thứ sinh vật này tồn tại.
Cho dù Gastrea hình dạng có phí lý tới đâu, họ cũng có thể chấp nhận.
Chúng chỉ là lũ quái vật khát máu tàn bạo.
Thế nhưng đây ?
Điều này quá mức điên rồ.
" Ồ thế mày định làm gì đây. Con rắn to xác kia. "
Nhìn tầng mây rủ xuống uốn lượn thân rồng óng ánh kim lân làm trời đất ảm đạm cùng khổng lồ như một tòa đảo nhỏ đầu rồng.
Seitenshi Kikushiro và Yasuwaki Takahito đều cảm thấy Lâm Vũ Trần điên rồi.
To xác ? Nào chỉ có to xác không thôi.
Có này rõ ràng là cả một cái khổng lồ trôi nổi quốc gia.
" Mi phải c·hết ! "
[ Khí Vận Sinh Mệnh - Hắc Đạn Giới Trật Tự Quy Tắc Hóa Thân - Tinh Long vì bị ác niệm ăn mòn dẫn tới sa đọa. Tự thân sinh ra tham niệm muốn vì không ngừng tiến hóa mà bỏ rơi trách nghiệm của mình.
Hiện đang nảy sinh sát ý với ngài do ngài phá vỡ vòng lập không hồi kết của Hắc Đạn Giới.
Độ hảo cảm : -10000000000/100 ]
Không tệ, so với Nhân độ hảo cảm trực tiếp xuống âm hết cứu.
Nhìn cái tên Khí Vận Sinh Mệnh cùng Hắc Đạn Giới Trật Tự Quy Tắc Hóa Thân, Lâm Vũ Trần cảm thấy đầu hết sức đau.
Bộ anime trẻ nhỏ đi đánh đấm quái vật bảo vệ nhân loại đâu ? Nhiệt huyết vai chính cùng vai phản diện ảo ma cơ khí chiến binh chật vật lắm mới làm thịt được Gastrea giai đoạn IV đâu ? Giai đoạn V chậm như rùa mãi không ra đâu ? Sao lại ra cái thứ ối giời ơi thế này ?
[ Hắc Đạn Giới là chân thực tồn tại thế giới. Cùng anime ngài nói khác biệt cùng có điểm trùng lặp không phải là dĩ nhiên sao ? ]
Nhin hệ thống trả lời, Lâm Vũ Trần không có hơi đi cùng nó đối khẩu.
" Vũ Trần tiên sinh ? "
Nhìn Lâm Vũ Trần tay cầm xuất hiện từ hư không cán thương bạc, Seitenshi Kikushiro không khỏi thẫn thờ.
Lâm Vũ Trần định là gì ? Quý ngài đối tác này của hắn định làm gì ?
" Ê, mày muốn tao c·hết đúng không ? "
" Kẻ p·há h·oại trật tự g·iết không tha. "
Long ngâm như tiếng sấm gầm làm cho cả đại địa run rẩy.
" Thế ngoài tao ra còn ai không ? "
" Chỉ mình ngươi. "
" Thế họ ? "
Tay chỉ hai ngươi Seitenshi Kikushiro, Lâm Vũ Trần không tim không phổi nói.
Seitenshi Kikushiro cùng Yasuwaki Takahito không khỏi ngây ra.
Sao hai cái bất hạnh người qua đường bọn hắn không làm gì vẫn trúng đạn vậy ?
" Giới sinh mệnh diễn hóa vô tri, không có tội. Mi ngoại giới chi linh, tột c·hết ! "
Nhìn cái đầu rồng long nhãn sáng rực như hai cái kim ô nhìn mình, Lâm Vũ Trần không khỏi khóe miệng giật giật.
Đm, ngoại giới là tột c·hết ? Mình ông mày ? Thế hai mươi cái ất ơ kia tội gì ? Chu di cửu tộc ? Đập chậu c·ướp hoa ? NTR tại chỗ ?
Nghĩ tới đây Lâm Vũ Trần bỗng nhận ra một thứ.
À, chưa tới thì lấy gì ra trảm.
Ngoài hắn còn ai.
" Thế giờ làm gì ? Tao với con x·uất t·inh long mày solo hay hội đồng 1 đấu cả đám. "
" Ta là Tinh Long. "
" Rồi rồi, Tinh Long với Xuất tinh Long khác gì. Đằng nào chả là *um Dragon. "
" Ta Là Tình Long ! "
Đầu rồng rống giận thế gian như rơi vào tận thế cuồng phong.
" Vũ Trần tiên sinh ! "
Nếu không bị Lâm Vũ Trần nhanh tay giữ chặt gáy áo hai người Seitenshi Kikushiro có lẽ đã bay theo chiều gió.
" Hai người tìm chỗ trú tạm đi. "
Thả hai cái người Seitenshi Kikushiro xuống để họ tìm chỗ trốn, Lâm Vũ Trần triệu hồi Hắc Hải Ngưu Lăng Thương.
An toàn của hai người hắn không có chút gì lo lắng. Dù sao thì người hôm nay mà con rắn to bự này muốn bay màu là hắn. Máy cái tôm tép không có gan đi đánh hắn mà đi đánh người thường đảm bảo sẽ bị cái Tinh Long này đập c·hết.
" Đạo Khí ? Kẻ Ngoại Giới, bằng cách nào mà mi có thể mang Đạo Khí vào thế giới này ? Điều này là không thể ? Vì sao một kẻ chưa thăng hoa như mi lại có thứ quý giá như vậy ? Tại sao ? "
Nghe đầu rồng ghen ghét gầm rú xong rồi nhìn Hắc Hải Ngưu Lăng Thương, Lâm Vũ Trần mặt đầy ghét bỏ.
Đạo cái gì mà đạo. Chưa thấy phóng lợn bao giờ à ?
" Rồi tới đây nào. Để xem hôm nay là tao xiên c·hết mày hay mày cắn c·hết tao. "
Vai vác ngân thương, một tay ngón giữa chỉ thiên, Lâm Vũ Trần khinh bỉ nhìn đầu rồng.
[ Khí Vận Sinh Mệnh - Hắc Đạn Giới Trật Tự Quy Tắc Hóa Thân - Tinh Long
Cấp độ sinh mệnh: Đệ Nhị Tầng Thứ Nguyên ( Sơ Kỳ )
Trạng thái : Bán thực thể hóa, chịu ảnh hưởng của "Không thể chủ động công kích chi thề " Sa đọa. ]
Những dòng kỹ năng cùng trang bị bị hắn bỏ qua.
Dù sao cũng bị dí không thể chủ động t·ấn c·ông thì làm ăn cái bíp.
Nếu thế thì giờ đi xử lý mấy con này trước rồi tìm cách đ·ánh đ·ập no hành sau.
Nhìn như rừng bạt ngàn thân cao trăm mét Gastrea, Lâm Vũ Trần liếm môi.
Không hiểu sao khi nhìn chúng, hắn bỗng sinh ra một cái khát vọng.
Hay nói đúng hơn là cơ thể hắn đang khát vọng.
" Ăn chúng đi ! Nguyên ! Nguyên ! Nguyên ! "
[ Phát hiện Ác thú Gastrea giai đoạn V. Số lượng 3000. ]
[ Đa Trọng Nguyên Hỗn Mang Thân đang khao khát Gastrea Hạch Tâm để đẩy nhanh quá trình ngưng tụ Gastrea Nguyên. ]