Toàn Thế Giới Đều Làm Chúng Ta Tái Hôn

Chương 53




Nếu nói dối càng nhiều thì cuối cùng sẽ có ngày bị lật xe, sẽ tự đập phải chân mình. Cái này gọi là gieo gió gặt bão.

Cái gì mà "Tra nữ", rồi "Ngủ với fans", tất cả đều là do Quý Thiển Ngưng vì lừa Khương Ấu Na nên đã cưỡng ép đặt tội danh lên người Mạc Hạm. Cô không dám trách Khương Ấu Na quá độc miệng, có trách thì chỉ trách cái miệng mình lúc trước quá thiếu đạo đức.

Nước bẩn là do cô hắt, nên việc tẩy trắng tự nhiên cũng do cô làm.

Quý Thiển Ngưng đang suy nghĩ nên giải thích như thế nào thì thấy Khương Ấu Na ra vẻ chính khí lẫm liệt lao về phía cô.

Cô né không kịp nên bị cô ấy kéo xuống khăn quàng cổ.

Không khí đóng băng vài giây.

Khương Ấu Na khiếp sợ nhìn vết hôn đã hơi sẫm màu trên cổ cô, tầm mắt di chuyển, nhìn vào đôi mắt ngơ ngác của cô, hỏi: "Là cô ta làm?"

...... Chứng cứ cũng bại lộ hết rồi, chống chế cũng không có gì ý nghĩa gì nữa.

Quý Thiển Ngưng nhìn ánh mắt chết người của cô ấy, rồi vỗ vỗ mu bàn tay cô ấy để trấn an, cô nói: "Cậu buông mình ra đã, rồi mình sẽ kể rõ ngọn ngành với cậu."

Khương Ấu Na cởi khăn quàng cổ mà cô cố tình dùng để giấu giếm rồi vứt nó sang một bên, cô ấy ngồi xuống ghế sofa rồi nói: "Nói đi, sao lại thế này?"

Quý Thiển Ngưng có cảm giác như bị người thẩm vấn. Có lẽ là do trước đó nói dối quá nhiều, nên khi đối mặt với Khương Ấu Na thì cô rất chột dạ, tránh xa cô ấy gần hai cái ghế rồi mới dám ngồi xuống, cô ngồi nghiêm chỉnh, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Na Na, thật xin lỗi."

Khương Ấu Na khẽ nhếch cằm, sắc mặt âm tình bất định: "Xin lỗi mình vì cái gì?"

"Mình xin lỗi cậu vì những lời nói dối mà mình đã nói với cậu suốt một năm nay." Quý Thiển Ngưng xấu hổ sờ sờ cổ, cô hít sâu rồi nói: "Cậu còn nhớ không, mình nói với cậu chuyện mình không làm fans của Mạc Hạm nữa là do chị ấy ngủ với fans đó?"

"Mình đương nhiên nhớ rõ, cho nên mình mới nói cô ta là cặn bã đó! Khoan!" Khương Ấu Na liên hệ hai câu nói trước sau của cô, hơi suy nghĩ rồi hỏi: "Ý của cậu là, chuyện Mạc Hạm ngủ với fans là giả?"

"Cũng không hoàn toàn là giả, là......" Quý Thiển Ngưng khó mà mở miệng được, "Bởi vì fans bị Mạc Hạm...... cái người fans đó là, chính là mình......"

"Cái gì?!" Khương Ấu Na dùng tư thế "gà mẹ bảo vệ gà con" bay về phía cô, tóm lấy một tay cô, "Chuyện khi nào?"

"Sau khi thông qua buổi thử vai bộ 《 Mê vụ 》." Quý Thiển Ngưng thành thật khai báo: "Nửa tháng trước khi khởi quay thì đoàn phim bọn mình có một buổi liên hoan, cậu biết rồi đó. Ngày đó là lần đầu tiên mình gặp Mạc Hạm, chủ động đi tìm chị ấy nói chuyện. Sau đó thì mình uống nhiều quá, rồi về nhà với chị ấy. Cuối cùng thì hai người bọn mình đã phát sinh quan hệ......"

Khương Ấu Na bất ngờ đánh cô một cái, nói: "Mình nhớ ra rồi, tối đó cậu không về nhà ngủ, lúc về còn lừa mình là đoàn phim các cậu đi KTV suốt đêm chứ gì!"

Là vậy sao? Lâu quá rồi nên Quý Thiển Ngưng cũng không nhớ rõ lúc đó bản thân đã nói dối như nào nữa.

Cô bị đánh có hơi đau nhưng cũng không dám oán giận, xoa xoa rồi gượng cười nói: "Ngàn lần xin lỗi mà, lúc đó mình thấy rối lắm, cảm thấy tình một đêm cũng không phải là chuyện vẻ vang gì nên mới không thể không nói dối với cậu."

Khương Ấu Na không so đo chuyện cô nói dối, xua tay tỏ vẻ không sao cả, hỏii: "Cậu với chị ta là cô tình tôi nguyện, hay là chị ta cố ý chuốc say cậu, muốn làm gì cậu?"

"Khụ, là cô tình tôi nguyện......" Sau khi phát hiện mình trùng sinh thì Quý Thiển Ngưng hối hận tất cả những chuyện hồ đồ đã từng làm, nhưng chuyện tình một đêm thì đúng là xảy ra trước khi cô trùng sinh. Kiếp trước cô si mê Mạc Hạm đến vậy, làm loại chuyện này tự nhiên là cô tình tôi nguyện rồi.

Khương Ấu Na cảm thấy rất hoang đường, nhưng nghĩ lại thì lại thấy không phải là chuyện hiếm lạ gì. Cô ấy vẫn luôn biết Quý Thiển Ngưng thích Mạc Hạm, chẳng qua không nghĩ tới hai người kia sẽ vượt qua giới hạn giữa fans và thần tượng để làm loại chuyện này.

Khương Ấu Na từ bắt đầu lo lắng + phẫn nộ, biến thành lo lắng + nhiều chuyện, hỏi: "Sau đó thì sao, hai người không liên hệ nữa à?"

Chuyện sau đó lại quá phức tạp.

"Không phải hôm công chiếu phim tốt nghiệp thì Mạc Hạm có tới sao?" Quý Thiển Ngưng nói: "Mình lại uống say, Mạc Hạm đưa mình về nhà chị ấy, sau đó....chúng mình lại đã xảy ra quan hệ......"

Khương Ấu Na nghi ngờ: "Lần đó cậu uống đến mức không thấy mặt mày, đừng nói với mình là hai người lại cô tình tôi nguyện đấy."

"Lúc mình đến nhà chị ấy thì cũng đã tỉnh rượu kha khá rồi." Quý Thiển Ngưng thật sự không thể mặt dày nói cho Khương Ấu Na là bản thân mình ngày đó đã mạnh mẽ nói muốn chơi chết Mạc Hạm.

Khương Ấu Na tiêu tan nghi ngờ, nói: "Vậy giờ cậu và Mạc Hạm là đang yêu đương?"

"Không có...." Quý Thiển Ngưng 囧.

Vẻ mặt của Khương Ấu Na lập tức trở nên một lời khó nói hết, cô ngẫm lại rồi hỏi một vấn đề lớn mật: "Rốt cuộc hai người đã làm mấy lần?"

"Bốn phẩy năm lần...... Đi." Quý Thiển Ngưng nói xong thì từ mặt tới cổ đều đỏ. Cái lần trên sofa trong phòng khách, tuy các cô bị điện thoại cắt ngang nên không làm trọn vẹn được nhưng rốt cuộc vẫn là đi vào.

"Bốn phẩy năm lần!!!" Lần này không phải là tin lớn gì nhưng Khương Ấu Na vẫn bị hoảng sợ, ngay sau đó lại hơi ngơ ngác "Một nửa nữa đâu?"

Nếu đã quyết định muốn thẳng thắn thì Quý Thiển Ngưng sẽ thẳng thắn hết tất cả.

Cô cúi đầu, mười ngón tay đan tới đan lui, mặt đỏ tai hồng rooid nói: "Hai lần trước là ở chỗ Mạc Hạm; hai lần sau là ở biệt thự ngoại ô của nhà họ Mạc; còn có một lần là ở phòng mình, chính là ngày mà cậu đóng máy rồi bị Bạch Hạo cưỡng hôn nên chạy về đó...... Bọn mình cởi quần áo, còn chưa kịp làm thì bị cậu cắt ngang. Mình sợ bị cậu phát hiện, nên nhân lúc cậu tắm rửa thì đã bảo Mạc Hạm lén lút rời đi......"

Nói đến đoạn sau thì giọng cô càng ngày càng nhỏ, hận không thể tìm cái lỗ để chui vào. Mọi người đều là người trưởng thành, nói đến đề tài 18+ thì cũng không gì là đặc biệt. Chỉ là những thứ Quý Thiển Ngưng miêu tả, lại rất giống cùng người khác yêu đương vụng trộm sau lưng bạn tốt mình, cho nên mới sẽ cảm thấy cảm thấy thẹn.

Khương Ấu Na thế mà lại không biết bản thân suýt chút nữa là đã bắt được "Gian tình", của được hai người, vừa nghe xong là đã choáng váng, chớp chớp mắt rồi nói: "Cho nên nửa kia là trách mình về?"

"Đúng vậy."

"Gì?"

"Không phải!!!" Quý Thiển Ngưng tự biết nình nói lỡ, vội thề thốt phủ nhận, cô nuốt ngụm nước bọt, cẩn thận từng li từng tý mà nói: "Mình còn sợ là cậu trách mình chưa được sự đồng ý của cậu thì đã dẫn người khác về."

"Mình đúng là muốn trách cậu." Khương Ấu Na đột nhiên lòng đầy căm phẫn, ngón tay chọt vào chán cô, "Tiểu Quý tử à, không phải ta nói ngươi chứ, mọi người đều là người trưởng thành rồi, có nhu cầu thì có thể hiểu được. Nhưng căn hộ này là ta và ngươi thuê chung, lúc trước không phải đã nói là không thể tùy tiện mang người lạ về sao? Hai người các ngươi muốn 419 thì ra ngoài thuê phòng chứ, mang về thì còn giống như những gì đã nói sao?!"

"Dạ dạ dạ, nô tài sai rồi, lần sau nhất định chú ý." Quý Thiển Ngưng khiêm tốn tiếp thu phê bình, xin lỗi xong mới phản ứng lại đây, "Không phải, cậu nói là ai muốn 419?"

"Cậu và Mạc Hạm chớ ai, chẳng lẽ là mình?" Khương Ấu Na tức giận nói: "Cậu nói hai người các cậu không có yêu đương, không phải người yêu mà lại làm loại chuyện này, không phải 419 thì là cái gì?"

Quý Thiển Ngưng nhất thời kinh ngạc, phát hiện hình như cô ấy nói cũng có lý......

Khương Ấu Na thấy cô không nói lời nào, liền nghĩ là cô cam chịu, lắc đầu thở dài nói: "Mình vẫn luôn nghĩ cậu là một người hướng nội bảo thủ, mình thật sự không nghĩ tới là cậu cũng sẽ cùng người khác làm 419 đó, hơn nữa đối tượng làm còn là Mạc Hạm. Cậu đúng là có năng lực mà."

Câu nói kia rõ ràng là không hề có ý khích lệ, mà lại chút ý hận sắt không thành thép. Quý Thiển Ngưng mím môi, không biết nên biện hộ như thế nào.

"Cậu tính cùng chị ấy duy trì loại quan hệ không rõ ràng này?" Khương Ấu Na rốt cuộc vẫn là lo cho cô. Rốt cuộc Mạc Hạm vẫn là một đại minh tinh, chơi nổi, cũng thua nổi. Nhưng Quý Thiển Ngưng chỉ lại là một diễn viên vô danh tiểu tốt, một khi chuyện này bị bại lộ thì sẽ khiến cô bị thương tổn rất nhiều.

*Mình đổi cách xưng hô về chị Hạm của Khương Ấu Na qua từng giai đoạn để thể hiện rõ cảm xúc của cổ hơn. Chúc mọi người đọc vui~

Quý Thiển Ngưng nghĩ nghĩ, nói: "Bây giờ mình với chị ấy là bạn bè."

Khương Ấu Na cười lạnh, âm dương quái khí mà nói: "Bạn bè với nhau sẽ không hôn môi, càng sẽ không làm tình."

Quý Thiển Ngưng bị câu nói toạc móng heo này làm cho mất chỗ dung thân.

Ngay cả cô cũng thấy quan hệ giữa cô và Mạc Hạm quá rối loạn, nói là làm bạn, nhưng lại dùng cái danh "Bạn bè" đó để làm những chuyện không trong sáng vượt quá tình bạn.

Cô lắc lắc đầu, dùng tay chà xát mặt, nói: "Mình cũng không biết nên làm cái gì bây giờ."

"Cậu thích Mạc Hạm?" Tuy rằng trong lòng đã có đáp án nhưng Khương Ấu Na vẫn muốn xác nhận một chút.

Quý Thiển Ngưng thả tay ra, thở một hơi dài rồi chậm rãi gật đầu.

"Vậy chị ấy cũng thích cậu sao?" Khương Ấu Na nhớ tới vài lần nhìn thấy Mạc Hạm, ánh mắt đối phương nhìn Quý Thiển Ngưng, cùng với thái độ đều có chút kỳ lạ, cô ấy cũng không biết trong đó chứa đựng cảm tình gì.

Quý Thiển Ngưng lại gật gật đầu.

Khương Ấu Na khiếp sợ: "Nếu hai người đã thích nhau, vì sao lại không chính thức quen nhau đi? Chẳng lẽ Mạc Hạm ghét bỏ cậu?"

Quý Thiển Ngưng lắc đầu, nói: "Chị ấy từng tỏ tình nhưng bị mình từ chối rồi."

"Vì sao???" Khương Ấu Na lại kinh ngạc lần nữa, "Cậu thấy mình không xứng với chị ấy sao?"

"Vốn là không xứng thật." Quý Thiển Ngưng cười khổ.

"Nhưng......"

Quý Thiển Ngưng cắt ngang, cô nói: "Mình đã từng 'tính qua" nhân duyên của mình và chị ấy, kết quả là cực kỳ xấu. Nếu trời định đã không có kết quá tốt thì chi bằng giống như bây giờ, đơn giản làm bạn bè thôi."

Cô không có biện pháp nói với Khương Ấu Na sự thật là cô đã trùng sinh, chỉ có thể nói với đối phương một cách khác về kết thúc bi thảm của cô và Mạc Hạm ở kiếp trước.

Khương Ấu Na không cho là đúng: "Cậu thế là mê tín đấy."

"Lúc trước khi tính cho cậu sao cậu không nói là mình mê tín đi." Quý Thiển Ngưng vặn lại cô ấy.

Khương Ấu Na: "......"

Khương Ấu Na chưa từng yêu đương, nhưng cũng loại chuyện tình cảm này thì người khác không có quyền can thiệp. Cô ấy thấy khuyên không được mà cũng không nêu được ý kiến tốt gì, đành nhún nhún vai nói: "Có thể làm bạn, lại có thể ngủ, xem ra thì đúng là đẹp cả đôi đường mà. Hai người thật biết chơi mà."

Quý Thiển Ngưng không còn gì để nói, lại thầm mắng Mạc Hạm ở trong lòng vài chục lần.

Lúc đó nhất định là Mạc Hạm cố ý nhấn còi!

Nếu không phải do hành động bỉ ổi của người phụ nữ chết tiệt đó bị Khương Ấu Na thấy thì cô đã không phải giải thích rõ ràng chuyện hai người đã làm qua, không, là đã làm vài lần.

Hôm nay xấu cmn nó hổ quá, vl thật.

Mạc Hạm lập tức lái xe trở lại biệt thự của nhà họ Mạc.

Vào cửa lại không thấy được người mình muốn tìm, chị hỏi bảo mẫu: "Mẹ cháu đâu ạ?"

Bảo mẫu nói: "Phu nhân ở trên lầu."

Mạc Hạm nhìn đồng hồ thì chưa đến giờ ngủ trưa, không hiểu Tiết Gia Lệ ở trên lầu làm gì, chị bèn cầm quà đi lên gõ cửa: "Mẹ đang nghỉ ngơi à?"

Tiết Gia Lệ nhận ra giọng chị, nói: "Không có, vào đi."

Mạc Hạm đẩy cửa đi vào, nhìn thấy bà đang dựa vào trên giường đọc sách: "Sao lại không đọc ở thư phòng dưới lầu? Cơ thể lại khó chịu ạ?"

"Người mẹ khỏe thật mà." Tiết Gia Lệ khép sách đặt qua một bên, tháo mắt kính xuống, bà nói: "Nửa tiếng trước Hân Nhiên đến nhà, mẹ không muốn gặp con bé nên trốn lên phòng. Lúc con về không gặp phải con bé sao?"

Nghe thấy tên cái này khiến Mạc Hạm nhíu mày theo tiềm thức, nói: "Không có. Sao mẹ lại không muốn gặp cô ta?" Trước kia Tiết Gia Lệ thích Triệu Hân Nhiên nhất, có đôi khi còn đối xử với Triệu Hân Nhiên tốt hơn chị nữa.

Tiết Gia Lệ xoa xoa sóng mũi bị gọng kính đè, nói: "Lần trước Hân Nhiên cùng mẹ tới đoàn phim thăm con đó, con nói với mẹ là con bé không tốt, thế là sau khi về mẹ liền có vướng mắc trong lòng. Mỗi lần nhìn thấy con bé thì mẹ lại nhịn không được mà suy nghĩ. Con bé này là mẹ nhìn nó lớn lên tự nhỏ, trước kia thiện lương đáng yêu chừng nào, bây giờ sao lại thay đổi thế này? Trong lòng khó chịu nên chi bằng không gặp."

Rốt cuộc thì mẹ mình cũng không nói giúp cho Triệu Hân Nhiên nữa, trong lòng Mạc Hạm cảm thấy rất vui mừng, kéo tay bà rồi nói: "Không gặp thì không gặp, cô ta cũng có phải là con gái ruột của mẹ đâu. Nếu mẹ thấy buồn thì sau này con sẽ dành ra nhiều thời gian hơn để về thăm mẹ."

Tiết Gia Lệ đánh vào mu bàn tay chị, giả vờ tức giận nói: "Sao tối hôm trước kêu cô về ăn cơm thì cô không trở về đi."

Nhớ tới một ngày cùng Quý Thiển Ngưng trải qua cuộc sống phong phú mà lại hoang đường đó, làm đáy mắt Mạc Hạm chứ đầy ý cười thoả mãn, trong giọng nói cũng vô thức chứa đầy ý cười: "Ngày đó con ở bên Thiển Ngưng, cho nên mới không có thời gian để về."

"Thiển Ngưng?" Mắt Tiết Gia Lệ sáng lên, nghiêng người về phía trước, hiếu kỳ hỏi: "Con theo đuổi được con bé rồi hả?"

"Còn chưa......" Mạc Hạm cười cười nói: "Bây giờ bọn con là bạn đấy."

Tiết Gia Lệ làm biểu tình "Mẹ hiểu mày quá mà.", bà lại nói: "Con là muốn lấy lui làm tiến, làm bạn cùng con bé trước, sau đó lại chậm rãi phát triển trở thành người yêu?"

"Xem như là vậy đi." Mạc Hạm nói.

Tuy rằng hiện tại tiến triển rất chậm, nhưng so với lúc trước Quý Thiển Ngưng tránh chị như rắn rết thì bây giờ có thể làm bạn thì đã rất không tồi rồi. Còn chuyện sau này, Mạc Hạm biết rõ tất cả đều không thể vội..

"Cố lên." Tiết Gia Lệ cổ vũ chị.

"Dạ." Mạc Hạm bật cười.

"Đây là cái gì?" Tiết Gia Lệ chú ý tới túi giấy trên tay chị.

Mạc Hạm lấy một cái hộp tinh xảo từ trong túi ra, đưa cho bà rồi nói: "Tặng mẹ."

Tiết Gia Lệ mở hộp ra, phát hiện là trâm cài áo liền vui mừng khôn xiết, trêu ghẹo nói: "Hôm nay có phải là mặt trời mọc ở đằng Tây không ta, A Hạm nhà mình thế mà lại biết tặng quà cho người khác kìa!"

Mạc Hạm: "......"

"Mấy ngày nữa là tiệc mừng thọ của ông nội Hân Nhiên, mẹ còn phát sầu không biết nên mang trang sức gì đây." Tiết Gia Lệ để chị đeo giúp bà, càng xem càng thích, nói: "Mắt nhìn của con mẹ tốt ghê."

Mạc Hạm đeo giúp bà, nói: "Không phải là con chọn."

"Nhân viên chọn giùm con?"

Khóe miệng Mạc Hạm cong lên, nói: "Là vợ tương lại của con."

"Vợ tương lại......" Tiết Gia Lệ nói được một nửa thì đột nhiên im bặt, hỏi không chắc chắn: "Ý con là Thiển Ngưng?"

"Trừ em ấy ra thì không có người khác." Mạc Hạm ra vẻ nghiêm túc.

Tiết Gia Lệ cạn lời nói: "Người con chưa theo được mà đã muốn người ta làm vợ cô rồi."

Mạc Hạm đang tràn ngập nhiệt huyết thì bị hất một gáo nước lạnh, chih tặc lưỡi nói: "Sớm biết mua cho mẹ là mẹ được lợi rồi mà."

Tiết Gia Lệ như là sợ chị đòi lại, vội che trâm cài áo lại, nói: "Lần đầu tiên tặng quà cho mẹ mà cô nhỏ mọn thế."

Mạc Hạm cười cười, nói: "Mẹ tiếp tục đọc sách đi."

Tiết Gia Lệ thấy chị xoay người, hỏi: "Con lại phải đi à?"

"Con về phòng." Mạc Hạm giơ điện thoại lên, "Tìm Thiển Ngưng nói chuyện."

"Được được được, không dám làm để cô trì hoãn việc theo đuổi con gái người ta."

Quý Thiển Ngưng mất cả buổi cũng không tháo được vòng tay ra, vô cùng sốt ruột thì bỗng điện thoại vang lên.

Nhìn thấy màn hình hiện lên ba chữ "Mạc vênh váo" thì cô tức đến mức thở không ra hơi, mặc kệ vòng tay trước, cầm điện thoại lên nghe máy.

"Đang làm gì vậy em?" Giọng nói nhẹ nhàng của Mạc Hạm truyền qua điện thoại, rất êm tai.

Quý Thiển Ngưng lại không có kiên nhẫn mà nghe, khí dồn đan điền, nói: "Làm cụ lớn nhà chị đấy!"

Cô rất hiếm khi nói lời thôi bạo, trừ phi là tức giận quá mức.

"......" Mạc Hạm bị mắng đến sửng sốt, biết là cô tức giận, cũng đoán được là vì sao cô lại tức, vô lực đỡ trán, nhẹ nhàng nói: "Chị không có cụ lớn."

Quý Thiển Ngưng hơi há mồm, còn muốn mắng lại vài câu, lại nghe đchị nói: "Nếu em cảm thấy tức quá thì có thể tới làm chị nè." >.<

Quý Thiển Ngưng:..................

Luận về bỉ ổi, Quý Thiển Ngưng tự nhận là không bằng người nào đó. Nhưng luận giận dỗi, thì cô tuyện đối mạnh hơn người nào đó.

Thế là cô nói: "Cái vòng kia tôi ném rồi."

Mạc Hạm lại sửng sốt, cũng không hỏi cô là vì sao, chị nói: "Không thích? Không sao, lần sau chị lại đưa cái mới cho em."

"Tôi không hiếm lạ gì!" Quý Thiển Ngưng một tay chống nạnh, giọng điệu nóng nảy mà nói: "Hôm nay rõ ràng đã nói là chỉ làm bạn thôi, chị lại cố ý làm trò hôn tôi trước mắt Na Na, rốt cuộc chị có ý gì?!"

"Không có ý gì hết luôn." Mạc Hạm ngây thơ vô tội nói: "Ai quy định là giữa bạn bè với nhau thì không được hôn đâu? Chị còn từng thấy em hôn Khương Ấu Na mà."

Nhất thời Quý Thiển Ngưng bị nghẹn lời, cứng cổ cứng họng nói: "Chúng tôi có hôn thì cũng chỉ là hôn má, hôn trán, còn chị hôn thì lại là hôn môi tôi đó!"

"Ồ~." Mạc Hạm không mặn không nhạt nói: "Chị cũng có duỗi lưỡi ra đâu, nụ hôn kia rõ là vô cùng thuần khiết mà, là em suy nghĩ nhiều rồi đó."

"........................"

Không bỉ ổi được, lại không cãi lại được, Quý Thiển Ngưng xấu hổ giận dữ mà cắt đứt cuộc trò chuyện.