Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Toàn Dân Lãnh Chủ Song Song Sáng Thế Thần Giới

Chương 52: Thêm mạnh




Chương 52: Thêm mạnh

“Việc ta tính kế các ngươi, sao, có thấy bất mãn không?”

OrgeFath nghe vậy liền nhẹ lắc đầu cười

“Không sao ạ, ở hoang dã kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu, không quan trọng chiêu trò gì, miễn chiến thắng thì đó là kẻ mạnh, kẻ yếu làm nô lệ cho kẻ mạnh, nhưng đội ơn lãnh chúa đại nhân không biến chúng ta làm nô lệ vì vậy, OrgeFarm nhân danh Orge tộc xin thế mãi trung thành với Lãnh chúa đại nhân”

Vô Khương càng nghe vàng bật cười, tuy đám Orge này đầu não không dùng tốt lắm, nhưng biết về những thứ như này cũng biểu hiện trưởng bộ lạc này không tầm thường về trí tuệ

“Được rồi không cần nịnh với ta, muốn chứng minh các ngươi trung thành thì lên chiến trường sẽ rõ”

OrgeFath cùng OrgeRou cũng cúi đầu cười ngốc không nói gì, Vô Khương cũng không để ý mà đặt ánh mắt ở bên ngoài khiên lãnh địa

“Thú triều chuẩn bị đến, các ngươi đưa quân dọn dẹp bọn nó càng sớm càng tốt”

Vô khương dặn dò xong cũng đi vào lãnh chúa tiểu viện của mình mở ra kênh thế giới, hắn muốn xem xem những lãnh chúa trong 5 ngày diễn biến như nào

“Ầy, 1 huynh đệ của ta vừa bị g·iết a, lãnh địa của hắn gần cạnh ta thì hôm nay người dân đều thành [Người lưu lạc]”

“Làm quên đi thôi, người nhà ta còn không được làm lãnh chúa, ngày thứ 2 vừa đến đã bị đám thổ phỉ bắt đến ngày thứ 3 bị bán cho thương buôn nô lệ, đến hôm nay đã không liên lạc được rồi”



“Số phận người lam tinh đến đây đúng là thảm a, lãnh chúa như ta còn phải lo cái ăn cho lĩnh dân cùng binh lính, nếu không làm được tốt khả năng bị tế sống cũng cao a”

“Lĩnh dân làm phản á? Ngươi làm lãnh chúa nắm giữ quân lính trong tay còn bị bọn hắn đảo ngược lại, phế vật hả?”

“Các huynh đệ cứu ta, ta hôm trước tiếp nhận 10 ngàn lĩnh dân, đến nay bọn hắn thế mà chia phe phái đảo chính ngược lại ta, q·uân đ·ội của ta cũng bị bọn hắn thu bức lợi dụ gần hết”

“Đù, người an hem bên trên đừng dọa ta a, hôm nay ta cũng vừa tiếp nhận 3000 lĩnh dân do thú triều đuổi tới”

“Hừ hừ, nắm q·uân đ·ội trong tay thì các ngươi sợ cái rắm, tên nào dám làm phản thì tế sống cho ta, lão tử có hậu cung 20 nữ tử cũng do nắm tay ta cứng”

“Tầng trên cũng cùng chí hướng a, lão nương cũng vừa thử xong mấy chục tên lĩnh dân a, tiểu thịt tươi cùng nông dân cường tráng cũng đủ thể loại”

……

“Đám lĩnh chủ này, đến ngày thứ 5 như giờ xem như đã ổn định đôi chút rồi a, còn về [Người lưu lạc] vẫn quá ít tên nói chuyện trong này, không biết hoàn cảnh bọn hắn là như nào”

tự hỏi vài câu xong, Vô Khương như thường ngày đưa tặng [Thánh thủy] cho Miêu Ngư rồi vào giao dịch hàng ngày của [Chí cao] cũng như của lãnh chủ



Lật một lúc [Chí cao] giao dịch không có gì đáng để ý, Vô khương một mạch mua sạch toàn bộ sào huyệt từ [thông thường] đến [Ưu tú] riêng chỉ có sào huyệt [Hiếm] đến bây giờ vẫn không xuất hiện trên giao dịch này

Kiểm tra một lần nữa [Chí cao] giao dịch, Vô Khương hướng đến lãnh chúa giao dịch, lọc ở mục [Sào huyệt] hắn mua hết những sào huyệt không bị ảo giá, đồng thời cũng mua vào sào huyệt mang huyết mạch chó đang còn ảo giá để tăng độ tin cậy vào lời nói

Đến ngày cuối cùng của tháng, khi giao dịch [Chí cao] cùng hồn tinh đóng cửa thì cũng là lúc Vô Khương thu hoạch toàn bộ

Làm xong mua bán, hắn tiếp tục đăng thánh thủy lên mua vật tư, riêng các bản thiết kế cùng các loại vật phẩm Vô khương đăng lên đến bây giờ cũng không ai giao dịch ra, hiển nhiên với lãnh chúa thì tài nguyên có thể kiếm được còn vật phẩm hữu dụng thì giữ lại dùng, trừ phi đến mức bức thiết, nếu không bọn hắn cũng không nhả ra

Mà Vô Khương cũng không quá để ý việc này, hắn thiếu tài nguyên, dân số tăng lên đồng nghĩa với tài nguyên tiêu hao mỗi ngày cũng tăng mạnh, thực vật thì hắn có thể giải quyết trong tương lai, nhưng cơ sở hạ tầng cùng các loại kiến trúc quan trọng thì không thể chậm trễ xây dựng

Làm xong một lượt hoạt động hàng ngày, Vô Khương liền bắt đầu nghỉ ngơi, cứ vậy dần dần mà chìm vào giấc ngủ

---------- Ngày thứ 6

Khi mặt trời vừa lên trên cao, từng ánh nắng cùng không khí mát lạnh buổi sáng đánh vào tiểu viện lãnh chúa, Vô Khương cũng từ đó thức dậy

“Nhiệm vụ của ngày hôm nay là do thám cùng đánh chiếm vùng đất màu mỡ thích hợp để trồng thực phẩm a”

Vừa đánh răng hắn lại nhớ đến cái căn nhà mười mấy năm trước ở [Sáng thế] thế giới, căn nhà không quá xa hoa nhưng đầy đủ tiện nghi, nhưng thứ Vô Khương thích nhất ở căn nhà đó chính là nhà vệ sinh được thiết kế riêng bởi chính Vô Khương

“Ài, ta nhớ cái nhà vệ sinh đầy đủ tiện nghi cùng sạch bong không một hạt bụi a, mới rời đi mấy tháng mà thôi mà cảm giác như mấy năm”



Cảm khái một lúc Vô khương cũng không để ý mà hoàn thành các thao tác cơ bản của buổi sáng, đối với Vô Khương thì việc nhớ về nơi đó vẫn là đương nhiên, việc hắn đến thế giới này đơn giản là tìm kiếm một cơ hội nhỏ để tiềm kiếm con đường ở Sáng thế vị diện kia

Dù sao cả 2 vị diện đều có người quan trọng đối với hắn, muốn bảo vệ người quan trọng của mình thì ngoài trở nên mạnh mẽ ra thì bắt buộc tạo dựng một thế lực để đủ bảo vệ toàn bộ thứ bản thân muốn dù cho vắng mặt đi chăng nữa

Bước ra tiểu viện, cảnh tượng của lãnh địa cũng khác với mọi ngày, không, phải nói mỗi ngày lãnh địa lại càng thay đổi, số lượng lãnh dân tăng cao cộng thêm đa chủng tộc tham dự vào, kết hợp với thiên phú khiến các chủng tộc không còn dị nghị về chính bọn hắn thì lãnh địa càng ngày càng muôn màu muôn vẻ

Dạo bước đến quảng trường, nơi này cũng đã bắt đầu chật kín người, điều này càng khiến Vô Khương bức thiết tiến cấp lãnh địa cùng nâng cấp cơ sở vật chất, một lãnh địa lớn và phát triển không thể để sự việc này diễn ra qua nhiều

Lĩnh dân chen chúc nhau ăn, tuy đông và chật chội nhưng trên mặt bọn hắn cũng nở nụ cười, dù tộc Orge mới gia nhập hay Bán nhân như thỏ tộc hay miêu tộc, đơn giản mà nói, với các bộ lạc sinh hoạt nơi hoang dã thì thức ăn mỗi ngày chỉ được ăn một bữa, nhiều lúc thời tiết khắc nghiệp còn gây ra số lượng lớn tộc nhân t·ử v·ong

Bọn họ còn phải đối mặt với thú triều, t·hảm h·ọa t·hiên n·hiên cùng các bộ tộc đối địch chém g·iết lẫn nhau, so với cuộc sống mai lo đây lo đó thì việc được bao hộ cùng làm việc là có thức ăn đúng là cách xa như trời với đất

Vô Khương cũng đã từng nói từ trước, so với dân hiện đại từ lam tinh đến thì hắn càng muốn dân bản địa cùng những người dân từng sống qua cảnh khó khăn c·hiến t·ranh nghèo đói đến làm lĩnh dân của hắn, bởi vì chỉ có trong những hoàn cảnh đó mới biết quý trọng cuộc sống hòa bình và no đủ

Thấy Vô Khương bước đến, đám lĩnh dân cũng từ từ tách ra thành một con đường đi đến nơi mà OrcKingu, 5 Cẩu đầu nhân, OrcFarm, OrgeRou, OrgeFath cùng Richard đang ngồi ở đấy

“Lãnh chủ đại nhân”

Vô Khương gật nhẹ đầu rồi ngồi xuống chỗ của mình, khác với ngày trước, chỗ ngồi của Vô khương được khung xương của động vật tạo nên rồi lớp vào đấy da động vật, độn bên trong là lớp mùn gỗ khiến cho chiếc ghế cực kỳ mềm mại, thoải mái

Dù Vô khương không lệnh cho bọn hắn làm chiếc ghế này nhưng cái khác biệt cũng tạo nên vị thế riêng của người cầm đầu, hơn nữa hắn cũng thích cái ghế này