Chương 70: Sắc bén
Chương 70: Sắc bén.
5 tiếng kể từ khi hầm ngục xuất hiện.
Xung quanh thành phố đã biến thành 1 mảnh hỗn loạn, t·hi t·hể nằm rãi rác khắp nơi. Bởi vì tác động từ lượng Ki mà hầm ngục tiết ra, địa hình xung quanh cũng bắt đầu biến đổi.
Nơi Vũ đang đứng hiện tại bị 1 hầm ngục cấp A cãi tạo thành 1 khu rừng rậm với đầy đủ 4 mùa ở mỗi khu, hơn nữa rất nhiều quái vật có hình dáng pha trộn giữa các loài muôn thú.
Mặc dù bọn chúng rất yếu nhưng luôn di chuyển theo đàn, khiến việc tích điểm của cậu gặp không ít khó khăn. Hơn nữa trên đường đi săn, Vũ cũng bắt gặp không ít các nhóm dị nhân có cùng lý tưởng giống cậu. Cơ mà đa số đều cảm thấy kỳ lạ khi thấy 1 đứa trẻ 6 tuổi dám đi săn 1 mình như cậu, có người thiện tâm muốn mời cậu vào thì bị đồng bọn ngăn lại sau đó nhìn cậu với ánh mắt sợ sệt mà rời đi.
Vũ biết tại sao mấy người đó phản ứng như vậy, nhưng cậu không quan tâm chỉ cần cậu có được điểm tích lũy thì bao nhiêu người đi theo cũng được. Trên đường săn bắn, Vũ cuối cùng cũng tìm thấy chiếc xe tải cũ nát của dì Châu.
Nhìn vào thì thấy mọi thứ bên trong vẫn không hề bị hư hại, thế lại cậu liền vào bên trong nghĩ ngơi. Dì Châu đã được cậu mang tới trại trẻ mồ côi để trú ẩn, bên đấy cậu cũng không hề có lo lắng quá nhiều dù sao cậu cũng đã đưa cho họ 1 đống v·ũ k·hí xịn xò từ ông nội.
Còn bản thân nơi này đã được cậu biến thành 1 cứ điểm nhỏ dùng để nghĩ ngơi trong lúc đi săn, bất kể là ai cũng có thể đi vào nơi này cậu cũng đã treo bảng đằng trước rồi. Cơ mà chắc có ít người nào tin về những điều cậu viết trên đấy, đống đồ dự trữ vẫn còn y nguyên không hề thay đổi gì mặc dù tình hình cuộc chiến bên ngoài đang cực kỳ căng thẳng.
Mở bảng hệ thống ra, khuôn mặt của Vũ không khỏi nhăn lại.
''Thiếu nhiều quá, chẳng lẽ lại phải mua hòm sắt mà cái chức năng mở thưởng 100% là cái mày nghĩ ra để rút tiền thêm à hệ thống.''
Hệ thống không hề đáp lại với những câu nói mỉa mai của Vũ, chỉ có những dòng chữ không ngừng lập lại:
[Hệ thống làm ăn chưa từng lừa già gạt trẻ.]
Nhìn vào cái chức năng mở thưởng 100% Vũ không ngừng đắn đo. Với việc hệ thống chó thay đổi quy tắc mở thưởng, khiến cho số điểm Vũ cần tích lũy tăng đến chống mặt mà còn khiến cậu phải đắn đo suy nghĩ về việc mở hòm bởi tỷ lệ trắng tay rất cao. Đánh hơi được điều đó, hệ thống chó đã mở thêm 1 chức năng mới đó chính là mở thưởng 100%.
Bỏ thêm điểm tích lũy bằng 50% giá hòm gốc, Vũ sẽ được đảm bảo mở ra thưởng 100% mà không lo mất trắng. Nhưng điều này lại dẫn tới 1 điều khác, đó chính là đồ vật của hệ thống không phải cái nào cũng là đồ tốt, cậu không khỏi nhớ đến kiếp trước mở ra 1 đống món mà mình không thể sử dụng trong trường hợp nào, hoặc là món đồ ấy gần như vô dụng đối với cậu.
Tỷ lệ thúi quắt càng ngày càng cao khiến cho dòng máu gacha trong người Vũ không khỏi trỗi dậy, trong đầu không ngừng tính toán tỷ lệ Vũ xém chút thất thủ ném điểm vào hệ thống. Cũng may lần này trùng sinh cậu còn được cho khả năng [tâm linh cấp D] khiến cho tâm lý cậu vững vàng hơn trước 1 chút.
Nghĩ ngươi cùng mở bàn đồ trên điện thoại ra, Vũ bắt đầu tính toán nơi đi săn tiếp theo. Cậu vẫn chưa có ý định ghé qua trại trẻ, ít nhất là phải được thêm vài kỷ năng mới dám tới dẫn đám trẻ ấy ra luyện tập.
''Được rồi tới khu mùa thu đi, theo thông tin mà nhóm dị nhân kia chia sẽ thì ở đấy có 1 đống tổ ong đang làm ở trên các tòa nhà. Chỉ cần có được mật ong từ mấy cái ổ đấy thì thôi nợ nần bay hết.''
Nói xong vừa liền xách ba lô đi ra ngoài, vừa ra cậu liền nhìn thấy 1 bầy bọ hung với thân hình kỳ quái đang đi gần tới chiếc xe của cậu. Bọn chúng có cái đầu và thân thể của 1 con bọ hung nhưng màu sắt lại là máu trắng, 2 tay trước của nó lại cực kỳ khổng lồ và có hình dáng giống khỉ đột, 2 chân sau lại to phì và thô kệ như 1 con voi. Hơn nữa, con bọ hung này vậy mà lại có đuôi chỉ là Vũ không biết cái đuôi ấy là của loài vật.
5 con bọ hung khi nhìn thấy Vũ, liền trở nên cực kỳ hung hãng xông thẳng tới cậu. Đối mặt với sự t·ấn c·ông của bầy quái vật, Vũ vội vàng sử dụng [Ngự Thổ] đẩy mình ra 1 bên chiếc xe để dụ bọn quái vật, cùng lúc cậu di chuyển mãnh đất ở phía dưới chiếc xe kéo nó qua 1 bên khác.
Sau 6 tháng luyện tập miệt mài, kỹ năng [Ngự Thổ] của Vũ đã cực kỳ thành thục nếu nói theo cấp độ của Ngự nhân trong Avatar thì cậu đang ở trình độ [Ngự Nhân: trung cấp]. Mặc dù vẫn là người mới, nhưng cậu đã sử dụng [Thổ thuật] 1 cách thuận tiện hơn trước.
Vừa nhảy né qua 1 bên Vũ liền dậm chân mạnh xuống đất đẩy 1 khối đá khổng lồ từ dưới lên sau đó ném vào thẳng 1 con bọ hung đang lao tới cậu.
''Gào...''
Con bọ hung dùng tay đập 1 lực thật mạnh xuống, khối đá trước mặt nó giống như 1 quả trứng gà đụng vào là vỡ. 1 con bọ hung khác thì bắt đầu vỗ cánh búng mình lên thật cao sau đó thả tự do xuống dưới, Vũ vội vàng cầm lấy súng bắn cung từ trên tay bắn mũi tên gây nổ lên không trung. Sau đó dùng sức bật mình qua phía sau.
''Rầm...''
Mũi tên gây nổ ngay mắt của con bọ hung làm nó chệt hướng ngã qua nơi khác, nhưng dư âm từ cơn chấn động của nó vẫn lan qua tới Vũ khiến cậu bị ném ra xa.
Ở nơi khác,
Nhân viên bảo hộ đi theo Vũ khi nhìn thấy thảm trạng của cậu chủ nhỏ liền không khỏi lo lắng, có người định đi tới cứu viện thì bị 1 cánh tay chăn lại. Người nhân viên này không khỏi khó hiểu khi nhìn cấp trên của mình, chàng trai trẻ với mái tóc màu tím đang uống trà sữa không thèm quay lại nhìn mà chỉ nói:
''Lo cái gì! Tôi chú nó đây còn chưa lo thì mấy cậu vội vàng làm gì, thằng bé là con chị ba tôi đấy. Biết mẹ nó khủng kh·iếp đến cỡ nào không, nhiêu đây chưa đủ làm khó nó đây. Đứng coi tiếp đi, nếu có chuyện gì thì tôi sẽ ra tay.''
Nghe vậy mọi người liền im lặng, người bên phía nhà nội Vũ nghe vậy cũng liền im lặng. Hết cách đây là lệnh từ ông nội Vũ, toàn quyền quyết định sẽ do cậu Vũ từ nhà ngoại đưa ra, bọn hắn chỉ cần nghe lệnh và làm việc.
Trở lại trận chiến,
Không lường trước được năng lực khủng kh·iếp từ bọn bọ hung, Vũ liên tục ăn phải quả đắng, bị cơn dư chấn từ các cuộc t·ấn c·ông của đám bọ ném bay ra khắp nơi. Cũng may cậu đang mặc giáp trên người, nên ngoài trừ người đầy bụi bẩn ra thì không có v·ết t·hương gì.
''Giáp bọn này cứng đến thế sao!!''
Không tin tà Vũ dự định t·ấn c·ông lần nữa, máy bắn nỏ được lên đạn. Sử dụng kỹ thuật nén đất trong [Thổ Thật] Vũ ép các khối đất mà cậu kéo lên tạo thành 1 viên đạn nhỏ, sức ép từ khối đã khiến Vũ gặp khó khăn trong việc giữ nó ổn định. Cậu vẫn chưa luyện tập đủ nhiều để dùng chiêu này 1 cách thuần thục.
Đến khi không thể nén được nữa, Vũ liền nhanh chóng áp sát gần tới 1 con bọ trong đám, dùng thân mình để dụ. Con bọ cũng không có đủ trí thông minh để phát hiện âm mưu của Vũ mà theo bản năng dơ tay thật cao để dùng 1 cú đập, bắt kịp khoảng khắc Vũ nhanh chóng bắn ra viên đạn đá mà cậu đã nén.
''Bạch..teng...''
Viên đá lấy tốc độ sét đánh cho con bọ không kịp phản ứng, âm thanh v·a c·hạm vang lên. Mặc dù lực sát thương của đòn đánh vừa nãy rất lớn, nhưng ngoại trừ gây 1 ít vết trầy xước lên mặc con bọ cùng tạo ra âm thanh vang dội thì không có gì bất ngờ xảy ra.
Nhưng cái âm thanh to rõ ấy lại chính là thứ mà Vũ muốn, sử dụng [cảm nhận địa chấn] để cảm nhận âm mà cơ thể con bọ truyền xuống mặt đất. cậu nhanh chóng mò ra được kẻ hở trong lớp giáp của đám bọ, mặc dù lớp da của chúng rất dày và liên kết với nhau như 1 bộ giáp. Nhưng ở các khớp nối cùng gần mạch cổ của chúng lại gần như không được bảo vệ.
Sử dung năng lực tâm linh để khiến bản thân tập trung, Vũ vội vàng lùi lại phía sau để né đòn đánh của đám bọ hung. Nỏ cung nhanh chóng lên đạn lại, Vũ 1 lần nữa tiếp cận. Lần này, cậu sử dụng kỹ thuật [Thổ Chìm] để tại 1 lỗ thủng ngay dưới chân đám bọ hung b·ạo l·ực kéo chúng xuống dưới mặt đất.
Ngay khi đám bọ vừa bị thụt xuống, Vũ liền ngắm mũi tên ngay dưới cổ con bọ năng lực tâm linh được đẩy mạnh hết công xuất.
''Phập...''
''Rầm.....''
''Gào......''
Mũi tên xé gió mà ra, thô bạo gắm thẳng vào phía mạch cổ con quái vật. Chất nổ bên trong đầu mũi tên bùng nổ xé toạt cái đầu của chúng, mặc dù bị đục 1 lỗ ngay dưới cổ nhưng đám bọ vẫn còn có thể hét lên vài tiếng trước khi tắt thở. Nhìn thấy sức sống mãnh liệt của chúng, Vũ không khỏi kinh dị. Đám này mới chỉ là cấp độ Wolf cơ bản theo đánh giá từ hệ thống, thế éo nào chúng có thể kinh khủng đến vậy.
[Điểm linh hồn: +12]
''Mày có chắc là mày không tính nhầm đấy chứ!!''
Vũ đổ mồ hôi hỏi lại lần nữa, nhưng đáp lại cậu là sự im lặng. Bực mình vì cảm giác như bị chơi sỏ, Vũ liền chút hết lên đống quái vật mặc kệ việc giữ lại cơ thể của chúng để bán. Hiển nhiên vì đã tìm ra điểm yếu của chúng, Vũ không còn gặp bao nhiêu khó khăn trong việc săn g·iết đám này.
Kiểm tra 1 số bộ phận còn sót lại, Vũ liền kéo đống t·hi t·hể này ra xa cái xe trú ẩn của cậu. Rồi mang theo đống đuôi như chiến lợi phẩm về trại, kế hoạch rời đi tìm mật chắc phải bị dời lại.
Cũng may dù bị đám quái vật t·ấn c·ông, nhưng các hệ thống công cộng của thành phố vẫn chưa bị hư hại gì. Điện, nước hay mạng vẫn hoạt động bình thường, đến cả kênh tin tức vẫn đang không ngừng đưa tin trên tivi.
Điều này làm cậu nhớ lúc trú ẩn tại đài radio cùng các bạn mình ở kiếp trước, khi đó mặc dù nguy hiểm kinh khủng nhưng mà cả đám vẫn lì lợm trú tại đấy hơn nữa còn mở 1 kênh radio chia sẽ kinh nghiệm sống còn. Không biết lúc đó cả lũ nghĩ gì mà chơi lớn đến vậy, tiếc rằng cậu không thể đồng hành với cái lũ đấy được nữa.
Mặc dù được trùng sinh lại thân thể ban đầu, nhưng đây đã là 1 dòng thời gian khác không phải dòng thời gian mà cậu gặp đám kia. Cho nên những điều cậu làm ở dòng thời gian này đều không thể thay đổi bên kia được.
Hồi tưởng 1 hồi Vũ cũng nhớ đến việc mình muốn làm, cậu nhanh chóng lên mạng và tra xem cái đống đuôi từ con bọ là gì. Mặc dù không biết tác dụng thứ này nhưng trực giác giắc nhở cậu đây có thể là 1 thứ quý hiếm...và cậu đã đúng.
''Vãi cứt!! Đuôi của Bọ Hung hỗn loạn giá trị 50 triệu cho 1 cái đuôi..''
Nhìn kỹ tấm ảnh đăng trên web thợ săn thành phố, Vũ có thể chắc chắn được thứ cậu cầm trên tay chính là hàng thật. Mà cậu có tận 5 cái, hạnh phúc dâng trào Vũ không kiềm chế được liền bắt đầu hát ca.
Không thể trách cậu được bởi vì đây là lần đầu tiên cậu kiếm được nhiều đến vậy, cho dù kiếm trước cũng từng có 100 triệu nhưng đó là tiền học bổng cộng nhiều thứ khác vào mới được.
Ở xa, người chú của Vũ nhìn thấy xác đống quái vật nằm gọn 1 bên với cái đuôi bị cắt đi không khỏi tiếc hận.
''Thằng cháu trời đánh! Sao lại lấy đi phần ngon nhất của đám ấy rồi, cứ tưởng mình sẽ có 1 chút tiền tiêu vặt cơ....''
Hát ca 1 hồi Vũ cũng nhanh chóng bình tĩnh lại, nhẹ nhàng cất giữ đống đuôi ấy vào trong thùng lạnh. Cậu mới bắt đầu tiếp tục suy nghĩ kế hoạch:
''Mới rời khỏi trại liền gặp quái xem ra đây là tín hiệu vũ trụ gửi đến cho mình rồi, có lẽ nên hoạt động tại khu mùa xuân này đi. Cũng gần bên trại trẻ, mình có thể ghé qua đó liền ngay khi thực lực tăng lên. Việc bây giờ còn lại là,..''
Nhìn vào đống điểm tích lũy của mình, Vũ liền cảm thấy đau đầu. Cậu đang bị kẹt giữa việc nên sử dụng ngay bây giờ, hay tiếp tục tích lũy cho đến khi mua được hòm xịn. Suy đi nghĩ lại, cuối cùng bản năng gacha vẫn là chiến thắng, Vũ ngay lập tức tiêu hao gần 1 nữa số điểm của mình để mở hòm.
[Tiêu hao: -150 điểm linh hồn]
[Bắt đầu rút thưởng hòm sắt]
1 cái vòng quay khổng lồ xuất hiện ngay trước mắt Vũ, trên đấy tràn ngập nhiều món đồ vật được sắp xếp gọn gàng trên các ô với đủ màu sắc. Điều khiến cho Vũ vui hơn cả đó chính là ô [Chúc bạn may mắn lần sau] đã hoàn toàn biến mất.
Ngay khi vòng quay bắt đầu khởi động, Vũ liền bắt đầu đọc lấy thần chú.
''Nam mô quan thế âm bồ tát....cầu trời trên cao phù hộ con...Gà béo ban phước...''
[Chúc mừng bạn đã rút được: Sắc bén ( trắng)]
[Sắc bén (trắng): tăng cường độ sắc bén cho 1 bộ phận theo ý muốn người dùng]
[Điểm linh hồn: 250]
Nhận được khả năng mới, Vũ không chờ được liền sử dụng ngay lập tức. 1 nguồn năng lượng vô hình nhanh chóng bao bọc lấy cánh tay của Vũ, bởi vì năng lực của cậu không hề đề cập tới phải sử dụng v·ũ k·hí nên Vũ liền thử dùng lên bàn tay của mình.
Cảm giác được Ki của bản thân cũng đang tiêu hao, Vũ liền vội vàng chạy ra ngoài để thử. Sử dụng [Thổ Thuật] dựng lên 1 tảng đá, Vũ tung quyền đánh thẳng vào đấy. Mặc dù chữ trên bảng hệ thống là sắc bén, nhưng cậu có cảm giác cho dù là mình đánh kiểu gì thì kết quả vẫn sẽ như vậy.
Đúng như Vũ nghĩ, cậu dễ dàng đấm xuyên qua được tảng đá nhưng thay vì nổ tung ra khắp nơi như bình thường. Thì lần này tảng đá chỉ bị đục thủng 1 lỗ ngay giữa mà không có vết nứt nào, như 1 miếng bột được người thợ làm bánh dập khuôn xuống vậy, cực kỳ gọn gàng và sạch sẽ.
''Xem ra sắc bén là chỉ trên đòn thế sao, hì năng lực tốt...năng lực tốt...''
Trong đầu Vũ lúc này đã hiện lên 1 đống thứ mà cậu có thể làm được với kỹ năng này, mặc dù chỉ được xếp hạng [Trắng] nhưng thứ này lại cực kỳ cần thiết với cậu ngay lúc này. Dòng máu saiyan trên người đến giờ vẫn chưa thể phát huy hết sức mạnh của nó, mặc dù cậu đã cố gắng luyện tập. Bây giờ đạt được năng lực có thể cường hóa đòn đánh, đây không phải nói rằng đống võ thuật mà Vũ ngậm đắng nuốt cay học cuối cùng cũng có cơ hội thể hiện ra rồi sao.
Người chú ở xa cũng phát hiện được điều gì đó, không khỏi thì thầm:
''Thức tỉnh năng lực mới sao, không đùa đấy chứ!!!''