Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Toàn Cầu Tận Thế: Bắt Đầu Từ Thu Hoạch Người Saiyan Năng Lực

Chương 46: Nói nhảm (3)




Chương 46: Nói nhảm (3)

Chương 46: Nói nhảm (3)

Vũ còn đang đắm chìm trong những thông tin từ mới được phổ cập, liền để ý tới 1 thứ được đề cập trong cuốn sách. Cậu phải mất 1 lúc lâu mới chắc chắn rằng mình không nhìn nhầm, đem dòng chữ này đưa tới 2 đứa bạn của mình.

[Các chiến đội cùng kỵ sĩ mặt nạ là những đối trọng với dị nhân, mà người thường dành cho xã hội dị nhân]

''Hả thì sao?'' Trang 1 mặc khó hiểu nhìn cậu, nhưng sau đó liền hiểu. Cô dùng ánh mắt như nhìn thấy thằng đần đối với Vũ, Huân cũng giống như vậy cơ mà cậu không hề ngại ngùng mà nói:

''Mày từ đâu rớt xuống vậy hả Vũ, ngay cả chuyện này cũng không biết.''

''Nói tao nghe được không..''

Huân với Trang lúc này đều thấy được sự mệt mỏi trong mắt của đối phương, còn đang định từ chối thì thấy Vũ cầm điện thoại đang hiện app đặt đồ ăn ra.

''Muốn ăn cái gì thì chọn đi, nay mời cứ ăn thoả thích.''

Thế là sự mệt mỏi của 2 con người kia liền biến mất, ngón tay của 2 đứa cũng bắt đầu trở nên nhanh thoăn thoắt. Cơ mà cả 2 cũng biết điểm dừng, chỉ đặt mỗi đứa 5 món ko có đặt thêm. Mà Vũ cũng là dân có tiền, không quan tâm đặt thêm cho mình 10 món sau đó thanh toán trực tiếp.

''Giờ kể cho tao tiếp được chứ..''

Huân lúc này liền là người mở lời:



''Thực ra vấn đề này mày có thể tìm trên mạng! Cơ mà phải lặn xuống mấy trang web có tuổi đời đã lâu thì mới mò ra được thông tin này, dù sao thì thông tin về các chiến đội hay các kỵ sĩ mặt nạ đều được bảo mật.''

Sau đó cậu bắt đầu nhỏ giọng xuống:

''Dù sao mấy tên đấy được xem như v·ũ k·hí của xã hội người thường đối với các dị nhân, nên công khai thông tin mấy người đấy ít nhiều cũng sẽ dẫn đến biến động. Hơn nữa bên người thường không chỉ có mấy cái đấy thôi đâu, tao nghe nói phương tây có 1 tên nhà giàu khoác trên mình 1 bộ giáp sắt đi phá giải hầm ngục đấy.''

''Tony ư? Dù sao công ty của ông ta cũng xuất hiện rồi mà, vậy chính chủ cũng phải xuất hiện chứ. Khoan đã vậy điều này có nghĩa là...'' Hô hấp của Vũ trở nên dồn dập, cậu giống như đã phát hiện điều gì đó cực kỳ kinh khủng.

Nếu Tony Stark thật sự tồn tại ở thế giới này, vậy không phải các nhân vật khác của Marvel cũng tồn tại sao. Mà nếu Marvel đã tồn tại, vậy không phải chính đối trọng của nó cũng tồn tại sao.

''Khoan đã tụi mày từng nghe về Bruce Wayne.''

''Ý mày là chủ sở hữu của Wayne Enterprises, yeh gã đó giàu vc ra.''

''Nam mô! Vậy mấy tên này có thật sao.''

Vũ cảm giác lúc này có gì đó thật sự không ổn rồi, bởi vì nếu mấy tên này thật sự tồn tại. Vậy không phải kẻ thù bọn hắn cũng giống như thế sao, Vũ mặc dù không đọc quá nhiều Comics nhưng vẫn có vài cái tên làm cậu rất là sợ hãi, đặc biệt là tên hề với bộ tóc xanh kia.

Cảm ơn trời phật! Là cậu cách bọn hắn tới cả 1 bán cầu, nếu không thì hiện tại Vũ đã bắt đầu lên kế hoạch rời khỏi nơi này rồi. Bình ổn lại cảm xúc 1 chút, Vũ lúc này mới bỏ qua tìm hiểu thêm về mấy gã nhân vật này.



Dù sao chiến đội thần kỳ đọc kiểu gì cũng ra Super sentai, còn kỵ sĩ mặt nạ thì khác éo gì nói Kamen rider đâu. Đã biết có kinh nghiệm xem siêu nhân từ nhỏ, Vũ không cần phải điều tra về mấy tên này nữa.

Cứ đụng là né, không né được thì đập bọn đấy 1 trận rồi chạy, chỉ cần không dính dáng tới là được. Vũ sau đó liền lật ra phần nói về chất lượng của các v·ũ k·hí, ngoài các cấp độ [Phổ thông Thường, Hiếm] là được đề cập rất nhiều thì các cấp độ trên cao thì lại cực kỳ mơ hồ.

''Bởi vì v·ũ k·hí cấp độ cao ít nhiều đều dính đến các hầm ngục, cùng các nghi lễ bí ẩn cho nên thông tin của bọn chúng đều liệt vào tuyệt mật. Chỉ khi mày đạt đến cấp độ nhất định mới được xem thôi.'' Trang lúc này giải thích cho cậu hiểu, sau đó lại chỉ vào 3 cấp độ cơ bản của Vũ khí.

''Hơn nữa mày xem ở các cấp độ lại được phân chia nhỏ thành 3 hạng mục không, đây chính là đẳng cấp phân chia của bọn nó. Tao giả sử mày có 1 món cấp đồ phổ thông đi, thì nó sẽ là số 1 nếu mày cường hoá nó 1 lần thì nó sẽ trở thành 1.1 rồi mạnh nhất là 1.3. Khi mày muốn nâng nó lên cấp độ thường, vậy thì phải đưa cho thợ rèn làm lại từ đầu rồi lại tiếp tục nâng như thế..''

''Mấy cái cấp độ này cũng tính tới vật liệu luôn sao??''

''Đúng thế vật liệu cũng là tính như vậy..''

Lại 1 chủ đề được thông não về sau, Vũ lại tiếp tục với chủ đề cuối cùng. Thứ mà cậu đã luôn tiếp xúc từ lần đầu tiên trở thành dị nhân, cấp độ quái vật. Mặc dù đã biết bọn nó được phân cấp dựa trên mức độ nguy hiểm, cơ mà những cái phân gạch của bọn nó vẫn luôn là Vũ khó hiểu.

Cho dù là dựa vào mức độ ki của nó để tính vậy không phải có nghĩa là mức độ nguy hiểm của nó được kéo lên sao, vậy thì tại sao không thay đổi mức độ nguy hiểm mà chỉ đề thăng nó là 1 gạch cơ chứ.

Trang nghe được nghi vấn của Vũ thì lại 1 lần nữa mất kiên nhẫn, cơ mà xem ở trên đồ ăn Trang lại 1 lần nữa cần mẫn giải thích:

''Cái này dễ nói, mày cho 1 đứa trẻ 1 cây búa thì mày có xem nó là mối đe doạ không. Hay là mày còn sợ nó làm b·ị t·hương bản thân, đám quái vật cũng vật. Đám quái vật cấp độ Wolf nếu không đi theo bầy đàn thì cực kỳ dễ bị hạ bởi 1 người có v·ũ k·hí. Cho dù là cường độ Ki của nó tăng lên, nhưng mức độ nguy hiểm vẫn là như vậy. Cho nên chúng ta chỉ có thể tăng thêm 1 gạch xem như nhắc nhở các thợ săn cẩn thận, cơ mà nhưng quái vật cấp độ cao thì khác. Chỉ cần nó tăng lên 1 gạch vậy có nghĩa mức độ nguy hiểm của nó lại tăng lên 1 lần, v·ũ k·hí và chiến lược đánh nó cũng phải thay đổi 1 lần nữa.''

Tiếp đến vài chủ đề về sau, Vũ cũng liền gấp sách lại kết thúc ngày tự học ngày hôm nay. Kéo Trang và Huân lúc này đã hết năng lượng ra cổng trường nhận đồ ăn, 3 người liền kéo nhau lên sân thượng của trường để nghĩ ngơi.

Cũng may khu Sân thượng bọn hắn chọn là toà nhà cho khối 10, cho nên cả 3 không gặp vấn đề gì khi đi lên đó. Hơn nữa không chỉ có bọn hắn là có ý tưởng lên sân thượng không đâu, Dương cùng đám đàn em của nó lúc này đang đ·ánh đ·ập 3 đứa học sinh trong đó có 2 nam 1 gái.



Cô gái lúc này đang bị nắm tóc xách lên như 1 con gà bởi 1 cô gái khác. Khuôn mặt cực kỳ dễ thương lúc này đã bị huỷ hoại bởi vì b·ị đ·ánh quá nhiều, đôi mắt cô bé đỏ hoe không ngừng tuôn ra nước mắt, miệng thì không ngừng lập lại lời xin tha thứ:

''Tha cho..bọn tớ...bọn..tớ..sẽ...không dám..làm đổ đồ...ăn..1 lần..nào...nữa đâu...''

Cơ mà sự cầu xin của cô gái lại không vào tai đám bắt nạt kia, chỉ thấy người đang nắm tóc cô bé lại bắt đầu ra tay đánh. Khuôn mặt của cô ta lúc này đã trở nên cực kỳ vặn vẹo, miệng không ngừng quát lớn:

''Mẹ mày còn nói lần sau, hiện tại nên coi bọn bây còn sống được hôm nay không đã..''

Nói rồi bàn tay của cô ta bổng chốc hoá thành bàn tay của thú với móng vuốt sắt nhọn, trước ánh nhìn sợ hãi của 2 chàng trai cùng đồng bọn. Dương lúc này cũng thấy cô bạn có chút quá tay, mặc dù trường không hề quan tâm tới chuyện bắt nạt nhưng nếu x·ảy r·a á·n m·ạng thì lại là truyện khác.

Mà con nhỏ đang b·ị đ·ánh kia lại là 1 đứa bình thường, còn chưa đạt tới cơ thể hoàn hảo nếu bị dính 1 đòn kia đảm bảo m·ất m·ạng như chơi. Thế là gã định chạy tới ngăn cản, cơ mà đã có người nhanh chân hơn gã.

Huân lúc này giống như 1 chiếc xe tăng lao thẳng tới cô gái còn đang chìm vào cảm giác khát máu bên kia. Thế là không có phòng bị, cô gái hoá thú liền bị Huân trong trạng thái full giáp đẩy văng ra xa khỏi sân thượng. Nếu không phải có lớp hàng rào sắt cản lại, thì cô gái kia có thể đã phải m·ất m·ạng rồi.

Huân lúc này cũng không quan tâm trạng thái của tên vừa bị cậu đánh, mà nhanh chóng vác cô gái thương tích đầy mình kia chạy xuống trạm y tế. Hơn nữa trước khi đi còn đưa ngón tay giữa vào đám thằng Dương, nháy mắt với Vũ 1 cái rồi chạy.

Vũ lúc này đã bị hành động của Huân làm choáng váng, trong khi đó Trang đã bắt đầu thụt lùi xuống chổ cầu thang. Cho đến khi đám Dương hét lớn rồi điên cuồng đánh tới cậu, Vũ lúc này mới lấy lại ý thức. Cậu không ngừng chào hỏi 18 đời nhà Huân, 2 tay lại đặt lên đầu chuẩn bị sử dụng [Thái Dương Hạ San]

''Tao sẽ xử con lợn kia sau, còn bây giờ thì bố thiến bọn mày trước đã. Thái Dương Hạ Sannnn..''

------------

Giải thích hết cấp độ v·ũ k·hí phe phát hết trong 3 chương rồi nhé, cơ bản vậy thôi còn về sau phức tạp hay không thì tuỳ tâm trạng viết =))))