Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Toàn Cầu Tận Thế: Bắt Đầu Từ Thu Hoạch Người Saiyan Năng Lực

Chương 42: Lò Võ Hoả Phong (2)




Chương 42: Lò Võ Hoả Phong (2)

Chương 42: Lò Võ Hoả Phong (2)

''Xin thông báo...chúng ta sắp đến bến Củi Lửa ..xin quý khách vui lòng chuẩn bị hành lý xuống ga tàu..''

Vũ đang ngáy ngủ liền bị tiếng thông báo của tàu điện đánh thức, vội vàng chùi mép mình 1 chút cậu liền đi ra cửa tàu. Chẳng mấy chốc tàu điện cũng đến nơi, Vũ vội vàng từ đám người tách ra chạy lên mặt đất.

Đi bộ vài phút cậu liền dừng chân trước cánh cửa khổng lồ của võ đường núp mình trong con hẻm, cách cổng với những nét đặt trưng của kiến trúc Trung Quốc cổ đại . Nằm trong 1 dãy phố với những khu nhà có thiết kế hiện đại, khiến cho nơi này giống như hạc trong bầy gà không thể không chú ý tới được.

Vũ gõ cửa sau đó đứng đợi 1 lát.

Chẳng mấy chốc đã có tiếng bước chân chạy vội ra tới.

''Két....''

Tiếng cánh cửa mở ra cùng với đó là 1 cái đầu thò ra ngoài, 1 cô bé nhỏ tuổi với mái tóc được cột thành 2 chùm đang giương cặp mắt to tròn nhìn chằm chằm lấy cậu. Tiếng nói trong trẻo mang đầu sự hoài nghi cất lên:

''Anh là ai vậy??''

Vũ lúc này cũng có chút bất ngờ nhưng nhớ tới lời nói của nhân viên bên này khi trả lời cậu, thế là Vũ liền kiên nhẫn giải thích 1 chút cho cô bé. Cô bé mặc dù cái hiểu cái không nhưng vẫn rất lễ phép xin lỗi Nguyên Vũ 1 cái rồi chạy vào nhà hỏi người thân.

''Rầm..''

Cánh cửa đóng lại 1 lần nữa trước mặt Vũ, nhưng mà cũng chẳng mất bao lâu tiếng bước chân vội vàng lại vang lên 1 lần nữa. Lần này không phải là cô nhóc nhỏ lúc trước mở cửa, mà là 1 cô gái nhìn trạc tuổi Vũ với mái tóc đuôi ngựa, 2 bên má có 1 ít tàn nhan, cặp mắt màu hổ phách phối hợp với làn da ngâm đen liền cực kỳ có sức cuốn hút.

Ngay khi giọng nói của cô bé cất lên, Vũ liền ngay lập tức nhận ra đây chính là người đã hướng dẫn mình tới nơi này. Giọng nói như bị nghẹt mũi cùng cực kỳ chói tai không thể lẫn vào đâu được.

''Cậu là Nguyên Vũ phải không?''



''Đúng vậy! Giờ tôi có thể vào được chưa..''

Cô bé xác minh thông tin 1 chút, sau khi xác nhận đúng là Nguyên Vũ liền mời cậu vào trong nhà. Vũ cũng rất tò mò về nơi này, dù sao chú Lâm bảo nơi này là võ đường tốt nhất Thành Gia Định hơn nữa phần giới thiệu trên Web cũng làm cho Vũ cực kỳ hứng thú.

Không biết môn võ có thể giúp người bình thường sử dụng Ki đến cùng là lợi hại đến cỡ nào, cơ mà những mộng tưởng của cậu nhanh chóng bị phá toái ngay khi nhìn thấy khung cảnh nơi đây.

Dụng cụ luyện tập rơi vãi khắp nơi hơn nữa có 1 số món đã có dấu hiệu xuống cấp, sảnh đường nơi để thờ cúng người sáng lập cũng đã có dấu hiệu mục nát. Mà điều làm cho Vũ chú ý hơn tất cả, đó chính là nơi này không hề thấy 1 người luyện võ nào.

Tổng hợp tất cả về sau Vũ đã cảm thấy có điều gì đó không ổn, mà không đợi cậu xác nhận cô bé dẫn đường đằng trước đã xác nhận.

''Cậu nhìn thấy rồi đấy, nơi này mặc dù nói là võ đường nhưng gần như đã không còn ai tới đây học từ lâu rồi. Dụng cụ nơi đây cũng đã xuống cấp, nếu không phải bởi vì còn có tôi tập võ, thì chúng đã bị ném đi từ lâu rồi. Ngay lúc nhìn thấy đơn đăng ký cùng học phí cậu thanh toán trước, tôi đã rất bất ngờ đấy bởi vì trang web đấy đã không có ai vào từ lâu rồi.''

Cả 2 dừng lại tại trước cửa thờ cúng, cô bé lúc này cực kỳ ấp úng không biết phải nói sao nhưng cuối cùng chỉ có thể thở dài rồi cuối đầu nhận lỗi:

''Tôi biết đáng lẽ ra tôi nên nói với cậu về tình trạng võ đường rồi, nhưng bởi vì số tiền cậu đóng học phí đã bị rút ra cho nên là.....là..''

Càng nói giọng của cô bé càng thấp xuống, tới nội dung phía sau thì Vũ đã không còn nghe được gì rồi. Nhưng cậu vẫn có thể đoán được đại ý, đó là số tiền cậu đóng đừng hòng được hồi lại.

Mặc dù số tiền đó đối với cậu cũng không phải là lớn, nhưng không có nghĩa rằng cậu sẽ để mặt cho mình bị mất tiền 1 cách vô lý được. Nhìn phản ứng của cô bạn này xem thế nào cũng không phải là người chủ mưu, cậu cuối cùng chỉ có thể đập bả vai cô bé sau đó lớn giọng nói:

''Ra đi!! Mặc dù tôi không biết mấy người đang ở đâu, nhưng trên web có đề võ sư nơi này là nam nhé. Tôi không tin mấy người lại đám để 2 người nhỏ này coi nhà...''

Tiếng im lặng bổng chốc bao trùm cả căn phòng, cùng với đó sự lúng túng của 2 cô gái. Nhìn đến phản ứng của bọn họ, Vũ lại không khỏi bực mình, cậu vô thức tiết ra 1 lượng lớn Ki làm cho cô gái đang đứng trước mặt không khỏi rùng mình.

Mà theo sau với nguồn năng lượng bổng chốc tăng lên của Vũ, 1 người đứng ở phía sau căn phòng mới động đậy. Bức tường kế bên bắt đầu vang lên tiếng chuyển động.



1 cánh cửa đá xuất hiện ngay trong tầm mắt của Vũ 1 người đàn ông cao lớn đi ra, mái tóc dài được búi lại gọn gàng, khuôn mặt đầy nét sương gió cùng bộ râu cực kỳ rậm rạp là cho vẻ ngoài của ông ta càng thêm trải đời.

Ông ấy quan sát Nguyên Vũ 1 chút liền bất ngờ tung ra 1 quyền trước ánh mắt ngẩn ngơ của mọi người, mặc dù b·ị đ·ánh úp nhưng Vũ vẫn là phản ứng rất nhanh. Cậu theo thói quen ngã người ra sau để lộn vài vòng, hơn nữa còn không quên đánh trả lại.

Chỉ thấy ngay khi chân vừa tiếp đất từ cú nhào lộn, Vũ đã phát lực đẩy bản thân mình lên cao. Chân càng là giữ tư thế tung cước ra 1 đòn rider kick về phía tên võ sư kia, trước đòn t·ấn c·ông của Vũ người đàn ông chỉ nở ra 1 nụ cười mà không có phản ứng nào khác.

''M@ gặp quỷ..''

Vũ trong lòng chửi thầm, nhưng ngay phút tiếp theo cậu liền trở nên nghi ngờ cùng hưng phấn. Bởi đòn t·ấn c·ông vừa nãy của cậu ngay khi chạm vào mặt người đàn ông.

Thì âm thanh kim loại va đập vang lên, kéo theo đó là tiếng xương rạn của chân Vũ phát ra. Cảm giác đau nhói như bị kim châm nhanh chóng chuyền đến cậu, làm Vũ không kịp chờ đợi rút chân về.

Nhưng tên võ sư nào để cậu thực hiện ý định, ông ta vội vàng đưa tay cầm lấy bàn chân b·ị t·hương đó. Vết xương rạn mới nãy nay đã hoá thành tiếng xương nát, âm thanh xốp giòn như ổ bánh mì mới ra lò vang lên.

Cùng với đó là tiếng chửi bây của Vũ bởi vì cơn đau đột ngộp truyền tới, ngay trước khi cậu kịp tung ra đòn t·ấn c·ông nào đó. Thì đầu của Vũ đã in sâu xuống mặt đất, mặt thì càng là hôn thẳng sàn nhà. Cũng may cậu là người saiyan lai, nên cơ thể cứng cáp hơn người bình thường.

Chứ nếu không hiện tại khuôn mặt của Vũ không nát thì cũng là răng môi lẫn lộn. Nhưng cho dù là vậy, Vũ vẫn là cảm thấy đau đớn ngay khi cậu kịp nhận thức thì Vũ đã tiếp tục hôn xuống mặt sàn.

Hành động như vậy liên tục xảy ra 5 lần chỉ trong vòng vài giây, làm cho cô gái đi theo không kịp phản ứng. Cho đến khi nhìn thấy máu từ miệng cùng mũi của Vũ chảy ra đã đầy mặt, cô bé mới hoảng sợ chạy tới cang lại.

''Ba đang làm gì vậy, đây chính là học sinh mới của chúng ta đấy..''

''Con tránh ra đi, ta chỉ đang kiểm tra thực lực của học sinh mới này thôi. Yên tâm đi, ta ra tay tới điểm dừng là thôi.''

Cô bé im lặng nhìn khuôn mặt đầy máu, cùng đôi mắt trợn ngược đã trắng bóc của Nguyên Vũ không khỏi chửi thầm.

''M@ ông ba báo vl! Nhìn thảm trạng của cậu ta xem là ba đã dừng dữ chưa?''

Còn đang định ngăn cản cuộc kiểm tra phi lý này, thì cô gái liền bị ba mình bất ngờ đẩy ra xa. Mà Nguyên Vũ lúc nãy còn đang hôn mê thì bổng nhiên tỉnh giấc, cơ thể gập ngược lại đối diên ánh mắt của tên võ sư.



Lòng bàn tay thì là chỉa thẳng dưới bụng gã, 1 đòn Energy Waves nhanh chóng đánh ra đánh thẳng vào bụng tên võ sư. Bị đòn tập kích bất ngờ của Nguyên Vũ, lão ta không khỏi thả tay ra làm cho Nguyên Vũ thoát khỏi trói buộc.

Mà ổn định lại cơ thể mình về sau, Vũ liền không còn nao núng nữa. Đã ông ta tính kiểm tra thực lực của mình, vậy thì chơi tới bến.

''Đỡ này...za...za,...za...za..''

1 chùm quả cầu năng lượng như đàn kiến hướng thẳng vào vị võ sư kia, mà trước đòn t·ấn c·ông khủng bố này của Nguyên Vũ. Ông lão lại 1 lần nữa cười, nhưng khác với lúc trước là sự khinh thường đòn đánh thì lần này nụ cười của ông ta mang đầy vẽ hài lòng.

''Tốt..rất tốt! Ít nhất bản năng chiến đấu vẫn có, xem ra là 1 khối ngọc thô cần được mài..''

''Rầm..rầm...''

Ngay lúc võ sư còn đang hài lòng trước biểu hiện của Vũ, thì chính bản thân ông ta đã bị chùm năng lượng bao chùm hết thảy. Tiếng nổ liên tục phát ra cùng với là khói đen mù mịt, cô gái hướng dẫn Vũ đi tới đây lúc này đang không ngừng ho sặc sụa, nước mắt chảy ra liên tục không ngừng tìm kiếm nơi để thở.

Vũ sau 1 đòn t·ấn c·ông dồn dập như vậy cũng đã thấm mệt, đang không ngừng thở dốc nhìn trước khung cảnh hỗn loạn do cậu tạo ra.

''Ông ta chắc không sao đâu nhỉ, lúc nãy còn gáy kinh lắm mà..''

Mà không để Vũ thất vọng, giọng nói của ông võ sư lại vang lên lần nữa khắp cả võ đường.

''Nhóc con ngươi đã vượt qua bài kiểm tra của ta. Ta sẽ thu ngươi làm võ sinh đời thứ 34 của võ đường Hoả Phong, người có đồng ý không.''

Vũ nghe vậy liền suy nghĩ 1 chút sau đó nhanh chóng gật đầu:

''Đồng ý.'' Dù sao tiền cũng đã đóng rồi, muốn đòi cũng không được. Vậy không bằng theo học nơi này 1 thời gian thử đi, lỡ đâu nó lại mang tới cho cậu điều bất ngờ gì thì sao.

-------------------------

''Trên đời quái gì cũng có thể xảy ra được, vậy tại sao không thử mạo hiểm 1 lần đi, mình còn trẻ mà sao phải sợ chứ''