Lúc cả ba người quay trở lại khách sạn, Cẩn Mai nhìn thấy An Đồng và Trương Trình đều đã tới. Hóa ra là Cố Tư Vũ đưa họ tới, trong vụ đánh bại Lawan vừa qua cũng có sự góp sức không nhỏ của cả hai người họ. Như vậy là tụ họp đông đủ, buổi chiều cùng là lúc tổ chức tiệc, Cố Tư Vũ hào phóng bao toàn bộ khách sạn sang trọng này, địa điểm tổ chức tiệc ở sân thượng tầng hai mươi. Từ đây có thể nhìn ra thành phố, không khí cũng thoáng đãng hơn.
Lúc Cố Tư Vũ mở cửa phòng, Cẩn Mai mới dắt tay Hama ra mở cửa. Nhìn thấy thân ảnh màu trắng trước mặt, anh có chút ngây người. Cô chỉ mặc một chiếc đầm công chúa màu trắng trễ vai, không quá cầu kì lại càng khiến vẻ đẹp cô trở nên mỏng manh làm người ta vừa nhìn thấy liền muốn ôm vào lòng. Mái tóc đen hơi xoăn lọn nhẹ tùy ý rũ lên bờ vai mảnh khảnh, trang điểm nhẹ nhàng lộ rõ vẻ trong sáng ngọt ngào của thiếu nữ, xinh đẹp mà không chút dung tục, vẻ đẹp của tuổi trẻ rạng rỡ và tươi tắn.
Ngón tay đeo một chiếc nhẫn bạc hình con bướm mà cô khá thích, thấy Cố Tư Vũ không chớp mắt nhìn mình thì có chút mất tự nhiên bèn huơ tay trước mặt anh vài cái.
Nhìn thấy hành động đáng yêu này của cô, anh cũng không chút dấu vết thu lại toàn bộ biểu tình của mình, mỉm cười tự nhiên nắm tấy bàn tay mềm mại kia, bao bọc trong tay mình. “Đi thôi.”
Cẩn Mai đi theo anh, tay vẫn bị anh nắm còn tay còn lại thì nắm tay Hama. Nhìn khung cảnh này lại giống một nhà ba người cực kì hoàn mỹ, đáng tiếc tuổi của cô thì không thể nào có một đứa con chín tuổi được, nhưng không
khéo người ngoài nhìn vào lại hiểu lầm. Nghĩ tới viễn cảnh này, Cẩn Mai phì cười. Lúc vào thang máy, anh nhìn qua cô.
“Buồn cười lắm à?”
“Chủ tịch, anh đâu phải đi họp hội nghị, ăn mặc sao lại cứng nhắc thế này?.” Cô nhìn bộ vest mà anh đang mặc, chợt nhớ tới Cố Tư Vũ đúng là người nhàm chán cực độ, phong cách ăn mặc của anh từ lúc quen biết tới giờ đều không thay đổi, áo sơ mi, quần âu dài, áo vest cùng với một đôi giày bóng lưỡng sạch sẽ. Cẩn Mai từng nghe mẹ nói rằng đánh giá người khác phải bắt đầu từ chi tiết nhỏ nhặt nhất trên người họ, đại khái là giày, thường thì sẽ đi dưới chân nên những người sơ sài cẩu thả sẽ không quá chăm chút. Còn nếu gặp một người chỉ mang những đôi giày đen bóng lưỡng không có một hạt bụi hay vết bẩn nào, thì đúng là đã gặp được người cầu toàn rồi.
Hama dường như đã bớt sợ Cố Tư Vũ hơn, dù gì chú này cũng vừa mua cho con bé mtộ cái váy thật đẹp nè nha, chú là người tốt chỉ là hơi có chút không thân thiện thôi. “Chị Mai Mai, em thấy chú Tư Vũ mặc đồ nào cũng đẹp trai
mà.”
Đầu mày anh hơi nhếch lên, xem ra con bé này cũng có mắt nhìn người.
“Đẹp thì có đẹp.” Cẩn Mai xoa cằm đánh giá. “Nhưng vẫn còn thiếu thiếu gì đó, nghiêm túc quá thì không vui."
Sau đó cô bỗng nghĩ ra trong đầu một ý tưởng, kéo cánh tay Cố Tư Vũ xoay người anh về phía mình, không chút do dự đưa tay lên cổ áo anh cởi bỏ hai cúc áo trên cùng.
Mà Cố Tư Vũ cũng không ngờ tới hành động này của cô, anh sững người vài giây, nhìn xuống bàn tay đang cởi cúc áo sơ mi.
Mà lúc này cửa thang máy mở ra, Tiểu A, An Đồng và Trương Trình đều đang đứng đợi bên ngoài, vừa nhìn thấy cảnh tượng bên trong thang máy Trương Trình là người sặc nước trái cây mà anh ta đang uống. An Đồng và Tiểu A khẩn trương xoay mặt qua chỗ khác làm như không thấy gì.
Tới khi cô ý thức được bản thân cần phải nên xấu hổ thì hai cái cúc áo kia đã thành công được gở ra, lồng ngực tráng kiện đầy hấp dẫn của người đàn ông dường như cũng lấp ló bên trong lớp áo sơ mi đen. Cô âm thầm tự trách, vừa rồi đã làm ra cái hành động gì đây? Con gái nhà lành ai lại đi cởi áo đàn ông khác, lại còn trước mặt trẻ còn sau đó bị bạn bè nhìn thấy. Hơn nữa người đàn ông trong cuộc kia lại không hề ngăn cản cô, giờ còn dùng ánh mắt như cười như không nhìn cô.
Tự nhủ bản thân phải bình tĩnh, cô hít sâu một hơi. “Đi thôi.”
Nói rồi cô dắt tay Hama rời khỏi thang máy, Cố Tư Vũ cũng nhún vai đi theo sau, nhanh chóng đuổi kịp cô cùng nhau sánh vai đi đến nơi tổ chức tiệc.
Tiểu A đứng lại nhìn theo. “Anh hai, có phải e bị hoa mắt không? Khi nãy, cậu chủ của chúng ta cười rõ vui vẻ.”
Trương Trình thở dài. “Chú em, không hiểu gì hết, đây là sức mạnh của tình yêu.”
An Đồng. “Hai anh chưa yêu lần nào thì không thể hiểu được? Trương Trình anh đừng làm như hay lắm.”
Hai người kia xì một tiếng. “Cứ làm như cô yêu rồi không bằng.”
Cả ba người bọn họ mỗi người một câu, vừa đi vừa nói.
Buổi tiệc được tổ chức vào buổi chiều tối tại tầng cao nhất của khách sạn, không rạng rộng rãi thoáng đãng, gió thổi nhè nhẹ kết hợp cùng cảnh đêm ở thủ đô, có người bơi lội có người ngồi thưởng rượu từ trên cao nhìn xuống thành phố tráng lệ.
Thời điểm gần bước vào buổi tiệc, Cố Tư Vũ dừng lại ra hiệu cô khoác tay anh, Cẩn Mai mỉm cười cánh tay nhỏ nhanh chóng vòng qua khủy tay anh. Hình ảnh một cô gái xinh đẹp khả ái sánh đôi bên cạnh người đàn ông cao lớn điển trai hoàn toàn như một bức tranh tuyệt phẩm. Cả hai đi vào, đi theo sau là đám người Trương Trình và cả Hama, tiếng nhạc cùng âm thành cười đùa nói chuyện cũng đều dừng lại, mọi người đứng lên.
“Chủ tịch Cố.”
Cố Tư Vũ gật đầu, đi tới một cái bàn trắng để rượu, cầm lên một ly vang đỏ đưa ra. “Hôm nay tôi mong mọi người không câu nệ giai cấp, dù là cổ đông và nhà đầu tư của Joyce hay những tiểu thương ở khu chợ trời, mong mọi
người có một đêm thư giãn và vui vẻ.”
Mọi người đồng loạt vỗ tay tán đông, một người tiểu thương trong chợ lên tiếng. “Tôi đại diện những tiểu thương vốn không có tiếng nói, tại đây thật sự cảm ơn sự giúp đỡ của ngài chủ tịch và cô Lani, cảm ơn các vị đã vì chúng tôi là đứng ra lên tiếng.”
Cẩn Mai đứng bên cạnh, nghe thấy tên mình thì giật mình, hóa ra cô cũng vô tình trở thành tiêu điểm. Nghĩ vậy giơ tay lấy một ly rượu trên bàn, xem ra không uống không được rồi.
Vào lúc nâng ly, tay cầm ly rượu của cô bị Cố Tư Vũ chặn lại. “Dạ dày không tốt, đừng nên uống rượu.”
Thật ra dạ dày cô đã đỡ hơn từ lâu rồi, vì lúc trước cũng thường theo cha đi tham gia mấy buổi tiệc rượu nên trình độ giao tiếp cùng với uống rượu của cô cũng xem như không tệ, chính vì vậy nên mới khiến dạ dày bị đau một trận, giờ nghĩ lại vẫn còn sợ.
Cố Tư Vũ ngửa đầu uống hết ly rượu trong tay, sau đó cầm lấy ly của Cẩn Mai, hướng về phía mọi người. “Tôi thay cô ấy uống.”
Sau đó anh cũng một hơi uống sạch.
Cẩn Mai cảm động, vừa rồi cô còn không nhớ tới cái dạ dày không tốt của mình vậy mà anh vẫn còn chú ý tới, anh đang quan tâm cô sao?
“Cố tổng yêu chiều bạn gái quá nhỉ?”
“Đúng vậy, bọn họ thật xứng đôi,”
“Tôi nghe hai trợ lý của ngài ấy gọi cô gái kia là chị dâu,
xem ra không bao lâu nữa đâu.”
“Nếu tôi có cô bạn gái xinh đẹp như vậy thì không yêu chiều
mới lạ.”
Một số lời thì thầm bàn tán bị Cẩn Mai nghe thấy, mặt cô nóng ran, cúi đầu giả vờ không nghe.
Nhìn thấy bộ dáng như rùa rụt cổ của cô, khéo môi anh cong lên, ra lệnh. “Nào, tiếp tục đi, không cần câu nệ.”
Mọi người hô hào, tiếng nhạc sôi động được bật lên. Một số nhún nảy, một số lại nghịch nước trong hồ bơi.
An Đồng đi tới, hôm nay cô ấy mặc một chiếc quần jean cùng với áo thun croptop trong khác hoàn toàn với phong cách trưởng thành thường ngày. “Cố tổng, anh không thích chơi thì cũng không thể để Cẩn Mai ngồi chung với anh
được, hay là cho tôi mượn cô ấy một chút có được không?”
Ánh mắt anh liếc nhìn sang cô. “Em muốn đi chơi à?”
Cẩn Mai gật gật đầu.
Cố Tư Vũ vuốt mái tóc dài của cô một cái. “Một lúc thôi.”
Cô vốn thích sôi động, giờ phút này cũng không để ý tới ngữ khí cùng với hành động thân mật của anh, vừa nghe anh cho phép liền nắm tay An Đồng rời đi. Hai người đi tới chỗ DJ nhún nhảy cười nói vô cùng vui vẻ.
“Cố tổng, tôi có thể ngồi ở đây chứ?” Katty lúc này cầm trên tay ly rượu bước tới mỉm cười.
Cố Tư Vũ nâng mắt, dường như có chút không tình nguyện lắm. “Mời.”
Katty ngồi xuống vị trí bên cạnh anh. “Buổi họp báo công bố hợp tác giữa hai công ty ngày kia sẽ tổ chức, lúc đó hy vọng anh có thể tham dự.”
“Tôi nghĩ không cần thiết, cứ để trợ lý của tôi đại diện tham gia là được.”
Sắc mặt cô ấy hơi sững lại, rất nhanh liền khôi phục sự bình tĩnh mà mỉm cười. “Tố tổng chưa có bạn gái nhỉ? Tôi có thể tự tiến cử bản thân cho vị trí này không?”
Cố Tư Vũ nhếch môi, lạnh nhạt đáp. “Tôi rất nể sự thẳng thắng của cô.”
“Phụ nữ ở đây đều như vậy, thích một người thì sẽ nói ra không có gì đáng xấu hổ để phải che dấu cả.” Katty nhún vai, sau đó hơi nhướng người tới nắm tay anh. “Còn đỡ hơn mập mờ lưỡng lự, thích người khác mà cứ để trong
lòng thì đúng là khổ tâm.”
Đầu mày anh nhíu lại, ánh mắt đen lộ rõ sự chán ghét rút tay mình lại. “Thật ngại quá, tôi không có nhu cầu nghe tư vấn tình cảm.”
“Anh thẳng thừng cự tuyệt tôi vậy sao?” Katty mỉm cười, kết quả này cô ta cũng đã đoán ra. Người đàn ông như thế này sẽ không dễ dàng nắm bắt được.
Ngữ khí của anh cũng bình thường, có điều ẩn chứa bên trong là sự lạnh lùng và dứt khoát. “Đây là nguyên nhân tôi không thích làm việc với đối tác nữ, bởi vì họ rất phiền.”
Katty ổn định hơi thở, trở về vị trí của mình. “Ngoại trừ cô ấy?”
Cô ta chỉ tay về phía Cẩn Mai phía xa. Cố Tư Vũ cũng nhìn theo hướng tay kia, Cẩn Mai đang cùng An Đồng ăn những món ngọt được phục vụ đem ra.
“Đúng, ngoại trừ cô ấy.”
Katty nở một nụ cười gượng gạo rồi đứng lên đi khỏi.
Mà ở bên phía bên này Cẩn Mai cũng đã nhìn thấy cảnh tượng Katty chủ động nắm tay Cố Tư Vũ, tuy anh đã vội né tránh nhưng trong lòng cô vẫn có cơn khó chịu mơ hồ. Ngay từ đầu cô đã biết cái cô Katty kia có ý đồ không đứng đắn mà. Nhưng mà tại sao trong lòng lại có mùi dấm chua như thế này?
Khó chịu chết đi được.
Đành phải kiếm gì đó làm để chi phối bản thân, lại không hề phát hiện ra đầu óc có chút choáng váng, nãy giờ cô uống nước trái cây…có cồn. Sự lâng lâng vì độ cồn trong người cộng thêm mùi dấm chua nồng nặc khiến Cẩn Mai khó chịu. Cô bước lên bụt, tới chỗ DJ nói nhỏ vào tai cô ta gì đó sau đó cô ta liền rời khỏi vị trí. Mà Cẩn Mai lại đứng vào vị trí của DJ, lúc còn du học cô cùng từng học về môn này, động tác trên bàn điều khiển cũng xem như là thuần thục. Đầu tiên cô tăng âm lượng nhạc hơn nữa. khiến cho ai nấy đều phấn khích reo hò.
Cố Tư Vũ ngồi phía xa nhíu mày, hóa ra cô còn biết đánh DJ.
*Khi nhịp trống vang lên boom boom*
*Em yêu! Anh muốn đưa em về phòng*
*Anh muốn áp em vào bức tường kia*
*Ném em lên giường và lột sạch*
*Chẳng ai muốn chậm lại cả*
*Cứ coi anh như một trong số họ đi**
Những giai điệu âm nhạc sôi động vang lên, dưới sự điều khiến của Cẩn Mai lại càng khiến người nghe hưng phấn. Lúc này một trong số họ đã lấy súng nước ra bắn nhau, vui đùa cực kì thỏa thích. Mà giờ phút này Cẩn Mai dường
như đã bị cồn chi phối, cô trở nên phóng khoáng hơn, nhún nhảy theo nền nhạc như một DJ thực thụ, hoàn toàn không còn là nàng công chúa nền nã ôn nhu nữa. Bộ váy hơi trễ vai để lộ làng da trắng ngần từ vai lên cổ, gương mặt cô hơi đỏ, ánh mắt cũng trở nên phong tình khiến người khác mê đắm. Cẩn Mai như một tiểu bạch xà có chứa mê hương, thân thể nhỏ nhắn không cần ăn mặc hở hang vẫn vô cùng mê người, một định nghĩa đúng nhất cho từ gợi cảm.
Yết hầu Cố Tư Vũ khẽ động, nhíu mày nhìn đám người xung quanh kia. Bọn họ đều nhìn thấy hết rồi?
Anh đứng lên, trong lòng bực bội đi về phía bàn DJ.
An Đồng thấy anh đi tới, cô ấy vẫn còn tỉnh táo hơn một chút, đứng lui ra một bên nhanh miệng giải thích. “Cố tổng, khi nãy cô ấy uống nước trái cây có cồn hơi nhiều.”
Cố Tư Vũ không dừng lại nghe cô ấy nói, cũng không biết anh có nghe không, anh đi thẳng về phía Cẩn Mai kéo thân hình đang nhún nhảy của cô lại. “Mai Mai.”
Cô đứa mắt mắt như đang đoán xem đây là ai mà nhìn anh, sau đó nở nụ cười mê người. “Cố Tư Vũ, mau đến đây chơi cùng tôi đi.”
“Mai Mai em say rồi.” Cố Tư Vũ có chút phiền não, cởi áo vest của mình ra khoát lên người cô.
“Ò…” Cô có chút ngốc nghếch gật đầu, ánh mắt lại vô tình đảo qua phía xa, nhìn trúng Katty, cô ta cũng đang nhìn cô. Trong giây phút đó cô lại cảm thấy mùi vị dấm chua vừa lắng xuống giờ lại trào tới cổ họng, Cẩn Mai nở một
nụ cười khó hiểu, cô bước lên một bước hai tay ôm lấy cổ Cố Tư Vũ hơi nhón chân áp môi mình lên môi anh.
Xung quanh lúc này rất ồn ào, có tiếng hò reo, có tiếng bàn tán. Nhưng dường như cả cô và anh đều rơi vào một thế giới khác, không gian của hai người yên tĩnh như hư không, toàn bộ tâm trí đều vì nụ hôn kia mà lắng lại. Tiếng nhạc sôi động vang lên, cho tới khi lý trí cô trở nên mơ hồ được Cố Tư Vũ bế về phòng.
Buổi tiệc vẫn tiếp tục diễn ra.
*Bài hát được dẫn lời trong truyện là bài Booty music của Deepside