Tình Yêu Cấp 2

Chương 37




Yun đưa nó vào phòng rồi đặt nó lên giường, nhìn vào khuôn mặt nó, yên bình hơn lúc nào khác. Khuôn mặt nó khi ngủ trong rất đáng yêu kh như lúc nó tỉnh dậy, lớp mặt nạ đó khi nào nó sẽ gỡ ra và có ai gỡ ra được? Yun mở mắt kính, giày của nó ra rồi đắp chăn cho nó, mọi cử chỉ đều rất dịu dàng và ân cần. Key và Ken bước vào đem theo con gấu to đùng và đồ của Yun!

– Nè m! – Key đưa đồ cho Yun

– Ừ, cảm ơn! – Yun cầm lấy

– Ngủ say quá v? – Ken nhìn nó

– May mà chưa xỉu giữa chừng, lúc chiều t vs Key có ghé bệnh viện lấy thuốc về! Mai m đưa cho nó – Yun đưa cho Ken

– Thuốc này là …. – Ken ngập ngừng

– Ừ! – Yun nói

Ken và Key trầm ngâm nhìn vào hộp thuốc màu trắng, kh nhãn hiệu ngày sản xuất hay những thứ được ghi trên các hộp thuốc khác mà chỉ ghi bằng loại bút kh xoá được “C-18″! Yun điều chỉnh máy điều hoà ở nhiệt độ thích hợp rồi quay sang nhìn 2 tên kia!

– Giống như hộp thuốc lúc đó, đúng chứ? – Yun hỏi

– Ừ …… – Key trầm giọng xuống

– Và quá giống với người đó! – Yun nói rồi nở nụ cười đau thương

Đôi mắt xám khói bỗng thể hiện sự u buồn, nỗi buồn kh thể vơi! Ken ngước lên nhìn Yun rồi đặt tay lên vai Yun!

– Thôi đi, mai còn đi học! – Ken nói

– Ừ! – Yun nói

Cả 3 bước ra khỏi phòng nó rồi ai về phòng nấy, mỗi người đều mang cho mình một suy nghĩ riêng biệt! Chỉ còn nó đang nằm trên giường và ngủ say! Trong giấc ngủ say, nó lại mơ về hắn. Hắn đứng đối diện nó trên con đường chia đôi cánh đồng hoa hồng trắng. Hắn đang nhìn nó, khuôn mặt lãnh cảm, đôi mắt màu xanh của biển vô hồn. Hắn như 1 người khác, nó bước tới phía hắn và khẽ đưa tay chạm vào. Hắn đang tan biến và rồi biến mất! Nó, chỉ có 1 mình ở giữa cánh đồng hoa hồng trắng! Nhưng rồi khi quay đầu lại, nó thấy bóng dáng của 1 con trai. Người con trai đó và nó bị cắt ngang bởi 1 cánh cổng đầy gai! Nó đứng bên hoa hồng trắng, người con trai đó đứng bên hoa hồng đỏ. 2 thế giới, 2 con người và 2 màu khác biệt. Nó nhìn người đó, người đó đang cười, nụ cười thật đẹp. Và rồi nụ cười đó tắt đi, khuôn mặt của người đó nó kh thể thấy được! Nó muốn tiến gần hơn nhưng lại bị ngắn bởi cánh cổng đầy gai đó ……

~~~~~~~~~~~~~~ NGÀY HÔM SAU

Nó tỉnh dậy sau giấc mơ kì lạ đó, nó ngồi dậy vươn vai. Nhìn xung quanh rồi chụp lấy cái điện thoại, nó kh ngủ dậy trễ ==’, may quá! Nó vào mp3 rồi bật bản nhạc ” This Love – G-Dragon ” rồi để điện thoại trên bàn. Leo xuống rồi vào tolet làm VSCN, nó nhìn vào gương. Khuôn mặt nó dường như có chút gì đó thay đổi nhưng chính nó cũng chẳng nhận ra! Nó rửa khuôn mặt thật kĩ với sữa rữa mặt rồi vớ lấy cái khăn lau thật sạch. Nó kh cần biết mình đã thay đổi hay kh, với nó hiện giờ là quan trọng nhất! Bước ra rồi tiến tới tủ quần áo, nó lấy bộ đồng phục rồi thay vào. Nó mặc y như những gì Ngọc dặn! Mang đôi vớ da màu đen Yun dặn vào, hoàn chỉnh rồi! Nó nhìn vào cái gương rồi chải mái tóc màu bạch kim đặc trưng. Có người từng nói nó đi nhuộm lại như mọi người, nó không đi. Màu tóc này với người khác rất kì lạ, nhưng với nó thì lại rất thích. Từ nhỏ đã mang màu tóc và mắt khác mọi người nên nó bị xa lánh nhưng đến ngày gặp Anh! Anh mang màu mắt giống nó, lúc đó nó rất vui. Đôi mắt anh giống nó, màu tím buồn! Nó sẽ kh thay đổi, đây là nó. Nó sẽ là nó, kh phải là bản sao của ai khác cả! Sống cho bản thân, đừng sống cho người khác! Nó để tóc qua 1 bên, bước tới cầm điện thoại lên và bấm số gọi cho Ngọc!

– Aloooooo – Ngọc giọng còn ngái ngủ trả lời

– Giờ còn ngủ hả con quỷ? – Nó trách móc

– Như hả~~~~? – Ngọc kéo dài:v

– Ừ, tao nè! – Nó vui vẻ

– Sáng sớm là m ám tao rồiiiiiiiiii – Ngọc than vãn

– T đá m à!!! M dậy đi, xuống làm bento cho t! – Nó hí hứng

– Tại saooooooo? – Ngọc mệt mỏi

– Chắc m kh muốn tao lấy tấm hình của m cho mấy tên đó coi đâu ha? Chậc chậc! – Nó giả bộ tiếc nuối

– Màyyyyyy! Aisssss, rồi rồi! Bento thì bento >

– Ahihihi! Nhớ nha bạn hiền:3! Chỉ có m là thw t nhất! – Nó vui vẻ

– ĐỒ XUI XẺO!!! SAO MỚI SÁNG SỚM MÀ MÀY ÁM TAO V HẢAAAAAAAA? – Ngọc hét lên

– * Tít * – nó tắt máy:))

Nó bỏ điện thoại vào túi váy, hí hửng cười một mình:v! Nó nhìn sang con gấu to hơn nó đang ngồi trên ghế rồi nở nụ cười! Nó lấy cặp rồi mở cửa phòng ra, cùng lúc đó Yun bước ra từ phòng! Yun cũng đã thay đồ nhưng khuôn mặt có chút mệt mỏi, tối qua Yun đã phải thức khuya để xử lý đồng tài liệu từ tập đoàn gửi sang ==’! Nó đóng cửa phòng rồi tung tăng xuống lầu:v, Yun cũng đi theo phía sau nó! Bước xuống phòng khách, nó chạm mặt Bác Lê!

– Chào tiểu thư! – Bác Lê thay đổi hẳn hôm qua

– Kh cần gọi con là tiểu thư đâu, bác gọi con là Như được rồi! – Nó xua tay

– Dạ! Chào thiếu gia! – Quản gia cuối đầu chào Yun đứng phía sau

Nó bước xuống phòng ăn, Key và Anh đã xuống từ bao giờ! Nó chạy tới ngồi kế Ken! Ken quay sang nhìn nó

– Nhóc con, ngủ ngon chứ? – Ken hỏi nó

– Ngon! – Nó cười

Yun bước tới ngồi kế Key, Key quay sang nhìn Yun rồi nhìn Ken! Ken nhìn Yun, thoáng chốc nhíu mày rồi khuôn mặt trở lại bình thường!

– Ngày mai là Giáng Sinh rồi! – Ken nói

– Ừ, đúng rồi. Trưa ăn cơm xong là được về nên cả đám quyết định sẽ đi mua đồ trang trí! Tổ chức ở nhà mình và họ sẽ ngủ lại. Tối ngày mai sẽ lên nhà thờ chơi. – Key nói 1 hơi

– V còn đi học? – Nó tò mò

– Ngày mai cả trường được nghỉ – Ken nhìn nó

– Yeahhhhhhh! – Nó hét lên

– Bác Lê đem đồ ăn sáng lên giúp con – Yun nói

– Vâng thưa thiếu gia! – Quản gia nói

Nó nhìn Yun, khuôn mặt Yun có vẻ hơi khó chịu đan xen 1 chút mệt mỏi. Hình như Yun không thích đêm Giáng Sinh lắm! Yun bất ngờ liếc mắt nhìn nó, ánh mắt 2 người nhìn nhau! Nó rùng mình như có dòng điện chạy ngang qua, đôi mắt xám khói đáng sợ >

– Nhìn gì lùn? – Yun nói

– Anh ta thật đáng sợ! – Nó cuối mặt lẩm bẩm

– Em nói gì 1 mình v? – Key chú ý vào nó

– Dạ! À~ không gì! – Nó trả lời lén đưa mắt nhìn Yun

Yun ngả người ra phía sau, đôi mắt nhắm nghiền lại. Lúc này người làm đem thức ăn sáng đến, là trứng ốp la với xúc xích!

– Mọi người ăn ngon miệng! – Quản gia nói

– À, Bác Lê! Ngày mai Giáng Sinh rồi nên mọi người nghỉ hết tuần này đi! Tụi con có thể tự lo được mà! Dù gì mọi người cũng ít có dịp về nhà mà, coi như thư giãn đi – Ken nói

– Cảm ơn thiếu gia! Nếu vậy thì chúng tôi xin phép! – Quản gia nói

– Dạ, Bác nghỉ lễ vui vẻ! – Ken cười

– Vâng, mọi người cũng v! – Bác Lê nói

Tụi nó ăn sáng, Yun vào nhà xe lái xe ra! Nó mang giày vào rồi chạy ra xe, Key và Ken đã ngồi phía sau nên nó đành phải ngồi ghế trước. Nó thắt dây an toàn, cẩn thận nhìn cái tên đùng đùng sát khí kế bên. Ngày thường đã đáng sợ, lúc này càng đáng sợ hơn >

CHAP 37.2: QUÀ GIÁNG SINH

Trong xe, không khí âm u hẳn ==! Lí do là vì mặt bạn Yun đầy sát khí và đang lái xe. Lộn xộn làm 1 cái đi lần 4 đứa, nên cả 4 người chẳng ai nói gì cả:))! Nó nhìn ra bên ngoài, mọi người đều bận rộn chuẩn bị cho ngày mới. Ba mẹ đang chở con mình đi học, thấy cảnh đó nó mới nhớ rằng từ ngày hôm đó tới đây. Ít nhất cũng 1 tháng rồi mà nó vẫn chưa nói chuyện với ba mẹ! Mai lại là Giáng Sinh, năm nào nó cũng đón Giáng Sinh với ba mẹ nhưng năm nay thì kh thể! Nó gượng cười tự an ủi bản thân!

– À Như! Cầm lấy – Ken lên tiếng khiến nó giật mình

– Hả? À dạ, cái gì v 2! – Nó nhìn vào hộp thuốc tối qua Yun đưa cho Ken

– Khi em cảm thấy tim đau thì dùng 1 viên! Nhớ chỉ 1 viên và cố gắng sử dụng càng ít càng tốt! – Ken dặn nó cẩn thận

– Dạ, em biết rồi! – Nó cười rồi xoay lên

Nó nhìn vào hộp thuốc, chẳng có nhãn hiệu chỉ có chữ C-18! Nó xăm soi, nó có thể nhận ra rằng đây là loại kh sản xuất! Có thể là lấy từ phòng thí nghiệm hoặc tự làm! Nó mở ra rồi nhìn vào trong, có khoảng chừng 20 viên! Nó đóng lại rồi nhét vào túi! Nó không biết rằng tại sao lại mắc căn bệnh này và nó cũng chẳng quan tâm nó có chết vào 1 ngày nào đó kh! Điều này chẳng ai nói cho nó biết, nó chỉ biết là không có thuốc chữa. Đơn giản vậy thôi!

Yun chạy xe vào nhà xe, 4 đứa nó bước xuống thu hút mọi ánh nhìn! Nó ghét những ánh mắt này, thật khó chịu! Nó lấy cặp rồi đóng cửa xe lại

– Trưa nay tụi anh đợi em dưới căng-tin – Key quay qua nói với nó

– Dạ! Thôi e lên lớp! Bái bai – Nó nói rồi chạy đi

Yun trầm ngầm nhìn nó rồi đóng cửa xe lại, đi về lớp cùng 2 người còn lại. Nó đi về lớp, đến đại sảnh thì chạm mặt Kai!

– Như! – Kai hét lên

– Chào! – Nó quay lại

– Chào! – Kai cười

Lúc này có vài học sinh nữ lớp thường chạy tới kế bên Kai

– À! Tụi mình muốn tặng quà Giáng Sinh cho cậu! Mong cậu nhận cho! – Họ chìa ra những món quà

Nó nhìn vào những hộp quà đó, đều được bọc giấy rất cẩn thận! Nó nhìn sang Kai, cậu ta đang gãi đầu tỏ vẻ ngại ngùng!

– À! Các bạn kh cần làm vậy đâu – Kai nói rồi mỉm cười

– Mong Kai nhận! – 1 học sinh nữ nói

– à thôi được rồi! Mình cảm ơn nhiều nhé! – Kai nói

Tổng cộng là 4 hộp quà khác nhau, Kai bỏ chúng vào cặp rồi quay sang nhìn nó

– Năm nào cũng thế! – Kai nói

– thật á? – Nó ngạc nhiên

– Ùm! Ngày lễ có thể tặng họ đều tặng cả, mình không muốn lấy nhưng họ nói thế thì đành nhận thôi! Năm nay mấy ông anh của tụi minh chắc đem thùng về quá – Kai chán nản lắc đầu

Nó bật cười, thì ra họ đều là hót boy của trường nên đều nhận quà! Nó và Kai trên đường lên lớp thì Kai được tặng khá nhiều, kể cả mấy chị bên cấp 3 cũng tặng khiến nó cười muốn rớt nước mắt:))! Kai ôm cả đống quà đến lớp, nó bước vào lớp thì muốn bật ngửa! Ai cũng có quà, hỏi ra thì đều được tặng:v! Nghĩ đi nghĩ lại thì cũng đúng, lớp Black đa số toàn trai xinh gái đẹp! Được hâm mộ cũng đúng, nó mỉm cười rồi về chỗ! Ngọc quay sang nhìn nó:

– M không nhận được quà à? – Ngọc nhìn nó

– Quà gì m ơi! Xấu như tao mà quà cáp gì! – Nó cười rồi ngồi xuống ghế

– Thế nào m cũng có quà yên tâm! – Ngọc khẳng định

Nó cười rồi chẳng nói gì, Ngọc cũng nhận được quà lẫn hoa! Cái lớp giờ thì như cái chợ quà:))! Nó thấy thì Ngọc và Kai là nhiều, còn mấy người khác thì 2 tới 3 hộp. TA lúc này bước vào lớp với 1 đống quà trên tay, có cả hoa:v! TA để quà lên bàn rồi ngồi xuống ghế thở lấy hơi:v

– Sao vậy? – Nó hỏi

– Nó bị gái bu nên ngộp thở đó – Kai chọc

– Chứ gì nữa – Ngọc thêm vào

– Tao cứ tưởng chết ở dưới rồi! Mệt quá >

Tụi nó bật cười vì câu nói đó, mai là Giáng Sinh nên ai cũng vui vẻ. Nó nhìn vậy cũng thấy tâm trạng tốt hơn hẳn, lúc này Khang bước tới chỗ nó với hộp quà trên tay! Nó thì không biết Khang đang đi lại chỗ mình, Ngọc TA và Kai nhìn chằm chằm vào Khang cười gian tà! Khang gãi gãi đầu rồi bước tới đặt hộp quà trên bàn, nó bị tiếng động làm giật mình quay sang Khang

– Quà Giáng Sinh! – Khang nhìn nó cười

Nó nhìn xuống hộp quà, Khang tặng cho nó sao? Nó bắt đầu bối rối tính từ chối nhưng mặt Khang quá đáng thương:v! Nếu không nhận thì sẽ bị 3 đứa bạn khốn nạn chọc suốt đời:))!

– À! Mình cảm ơn nhé! – Nó nhìn Khang mỉm cười

– Không có gì đâu! – Khang đỏ mặt nói xong quay lưng chạy về chỗ

Ngọc nhìn Khang rồi quay lại nhìn nó, nụ cười gian tà nở rộ trên môi.

– Ghê quá nhaaaaa! – Ngọc cười

– Bạn bè thôi mà! – Nó thản nhiên

– Mày nghĩ vậy chứ người ta có nghĩ vậy đâu! Tội nghiệp cậu nhóc, yêu nhầm con sâu ham ăn ham ngủ ham chơi! – Ngọc lắc đầu

– Chuẩn – TA và Kai đồng tinh

– T đá m à! – Nó nhìn Ngọc

– Mà là cái gì vậy nhỉ? – Ngọc đánh trống lãng

– Tao không biết, về nhà xem sau! – Nó nói rồi cầm hộp quà bỏ vào cặp

Ngọc bĩu môi rồi quay lên, 3 đứa bạn nó đều tò mò về món quà đó! Nhưng chắc chắn nó sẽ không cho biết! Nó nhìn biểu hiện của Ngọc rồi mỉm cười! Nhi và Yến lúc này cũng tới và tặng quà cho nó! Nó bất ngờ, nó từ chối nhưng bị ép lấy! Nhi và Yến tặng xong chạy vèo về chỗ không để nó có cơ hội từ chối! Nó quyết định sẽ mua lại và tặng sau! Ngọc và 2 thằng bạn nhìn nó chằm chằm!

– Con nhỏ này, gái trai đều chết mê chết mệt vì nó! Ghê thật, ghê thật! – Ngọc lắc đầu

– Chuẩn! – 1 lần nữa TA và Kai đồng tình:v

– Cậu ngồi trên tôi đấy nhá! – Nó nhắc nhở Kai

– À~ quênnnn – Kai cười rồi quay lên

Không khí Giáng Sinh tràn ngập cả lớp, lúc này Nhi và Khang chạy tới cửa núp đợi ai đó. Cả lớp chạy về chỗ, tới giờ vào học và nó biết rằng 2 đứa nhoi trên kia đang đợi ông thầy đẹp trai MC!!! Nó hứng thú với trò đùa này, cả lớp tập trung nhìn! Cánh cửa mở ra, Nhi và Khang trên tay mỗi đứa cầm 2 chai xịt tuyết lắc khí thế! MC bước vào và …..

CHAP 37.3: TUYẾT GIẢ:))

– * xịtttttttttt *

Nhi và Khang xịt tuyết lên trên không khiến MC dính đầy tuyết giả:v!!

– Tuyết rơi ở Việt Nam:))! Chuyện lạ có thật!!! – Nhi la lên

Cả lớp bắt đầu nhộn nhịp theo!! Nhi và Khang chạy vèo về chỗ kh để MC bắt lại được, MC bước tới bàn giáo viên và phủi hết lớp tuyết mà tụi nó tạo ra. Lớp bắt đầu náo nhiệt, trên tay Yến là là mấy chai xịt tuyết và phân phát! Lớp bắt đầu xịt tuyết vào nhau và đương nhiên nó cố gắng né ra càng xa càng tốt:))! 3 đứa kia cũng tham gia, lúc này Ngọc nhìn xung quanh và phát hiện ra nó đang ngồi 1 góc! Ngọc chạy lại và xịt vào nó!

– Cho m chừa nha con! Cái tật sáng sớm ám t nè! – Ngọc vừa nói vừa xịt vào nó

– Áaaa! Đừng có xịt nữa – Nó hét lên rồi quơ quơ tay:))

Kết quả là người nó đầy bọt, Ngọc đứng nhìn nó ôm bụng cười. Nó liếc sang Ngọc rồi phát hiện Kai đang cầm 2 chai xịt tuyết trên tay, nó cướp 1 chai rồi xịt vào Ngọc:

– M dám xịt bố m à:))! Nay m ăn gan trời rồi. Cho m chếtttt! – Nó xịt khắp người Ngọc

– Tha cho taooooo! – Ngọc la lên

Nó xịt hết cả chai vào người Ngọc rồi đứng cười! Cả lớp tràn ngập tiếng cười và cái lớp thành bãi chiến trường!

– E hèmmmmm! – MC hắng giọng

Cả lớp im bật, quay lên nhìn MC!

– Rồiiiii! Vì trò đùa tuyết giả của mấy đứa thì chúng ta đã biến cái lớp này thành chiến trường!!!! ĐI DỌN CHO TÔIIII! – MC hét lên

– Ổng điên lên rồii! – Ngọc nói nhỏ với nó

– Chậc! Nhìn ổng thảm còn hơn tụi mình – Nó nói

2 đứa đứng nhìn nhau cười khúc khích, MC quay sang nhìn 2 đứa nó:

– À! Riêng Như với Ngọc thì thầy nhờ 1 chút – MC nói rồi nở nụ cười rất tươi

Như có dòng điện chạy qua, tụi nó rùng mình nuốt nước bọt nhìn MC

– Bây giờ thầy sẽ đi qua bên Black cấp 3, việc của 2 đứa là qua đó lấy đồ về cho lớp dọn! – MC nói

Sau câu nói đó, nó với Ngọc há hốc mồm nhìn MC còn đám con gái của lớp nhìn tụi nó với ánh mắt ngưỡng mộ

– Sướng quá à! Được qua đó kìa! – Nhi loi nhoi

– Nhi muốn đi kh? – Nó ranh ma

– Thầy nhờ 2 em cơ mà! – MC cười nhìn nó

Nó xị mặt xuống nhìn MC, đồ ông thầy mắc dịch ==”. Nó nhìn bộ dạng mình và Ngọc, thảm thương thật!

– V thì tụi em đi thay đồ! – Ngọc nói

– Kh cần đâu! Dù gì thì cũng đi qua lại mà! Lát về tắm sau! – MC cười

Ác quá ác! Nó nhìn Ngọc, Ngọc nhìn nó:))! Nếu như không cười là được rồi!

– 2 em cứ mặc sao thấy thoải mái đó, thầy qua lớp đó trước! Nhớ QUA – MC nhấn mạnh:))

2 đứa nó muốn chà mặt ông thầy xuống mặt đường:))! Nó và Ngọc đành mở áo khoác bên ngoài, giày và vớ ra! Áo sơ mi bên trong thì săn lên. Ngọc thì mở 2 nút bên dưới rồi cột lại

– M làm gì v? – TA hỏi Ngọc

– Aissss! Qua đó với bộ dạng này mất mặt đi được. Ít nhất cũng phải gọn gàng chứ! – Ngọc nhăn mặt

– Kh sợ bị bắt à? – Kai nói tiếp

– Ông thầy nói mặc tuỳ ý mà! – Ngọc cười

Nó lột đôi vớ da màu đen dài ra và đi chân không! Tóc nó giờ thì rối bù xù, nó đành vuốt lại, phần mái thì lấy kẹp tâm kẹp lên để lộ khuôn mặt tròn! Nó bị Ngọc mở 1 nút trên cùng ra và kéo lại hờ hững!

– Lỡ rồi! Kh thấy đâu! Đi thôi! – Ngọc chỉnh lại áo nó rồi nói

– Ừ! Lỡ rồi, chơi luôn! – Nó cười

Nó với Ngọc đi sang bên cấp 3, trên hành lang có 2 con nhóc đang lon ton chạy đi với đồng phục chẳng giống ai! Như dân quậy, chân kh mang giầy, áo thì cột lên rồi mở nút! Tụi nó đứng trước cửa lớp cấp 3, nó bắt đầu cảm thấy hơi lo lắng quay sang nhìn Ngọc!

– Đi thôi, không sao đâu! – Ngọc nói rồi gõ cửa

– * cộc cộc cộc *

– Vào đi – Là tiếng MC

Nó nắm chặt tay, Ngọc mở cửa và tụi nó bước vào. MC nhìn tụi nó xém sặc máu:)), dù nói là mặc sao thoải mái nhưng như vầy thì quá thoải mái rồi! Cả lớp cấp 3 nhìn chăm chăm vào tụi nó. Nó sợ sệt đứng phía sau Ngọc, nếu Anh thấy nó ăn mặc như vầy thì có mức bị cạo đầu:)).

– Mấy bé này dễ thương quá, ai v thầy? – 1 nam sinh nói

– À, đây là học sinh bên Cấp 2, lớp Black! – MC nói

– Sao bé kia trốn v? Ra đi em! – 1 người khác la lên

– Xinh thật đấy! Cho anh tên đi em!

– Mấy em im lặng! – MC la lớn

Tiếng ồn xung quanh khiến 4 người ở bàn cuối lớp chú ý, là đám của Ken! Cen bị tiếng ồn làm chú ý liền quay qua nhìn! Ngọc và Cen chạm mắt nhau, Cen nhìn Ngọc rồi phát hiện ra nó phía sau liền chạy ùa lên!

– Như~~~~~~! – Cen la lớn

Nó bị giật mình bởi tiếng hét của Cen! 3 ĐMV nghe thấy vậy liền nhìn theo hướng nó, cả 3 liền bật cười vì bộ dạng của nó và Ngọc. Người dính đầy bọt tuyết chân lại kh mang giầy!

– Như em đi đâu vậy? – Cen hí hứng đứng trước mặt nó

Cen bất ngờ trước bộ dạng nó, chiếc áo sơ mi mỏng, đôi chân trần, tóc mái được cột lên! Nó ngước lên nhìn Cen, bỗng Cen lại nhấc bổng nó lên:

– Em cứ như búp bê v đó! – Cen nhìn nó

– Thả xuống, thả xuống – Nó nói

Cen vẫn nhấc bổng nó lên cho đến khi bị Ngọc đạp mạnh vào chân!

– A! – Cen bỏ nó xuống rồi la lên

– Cho chừa – Ngọc cười

– Em, hay lắm! – Cen nhìn Ngọc

Nó nhìn xung quanh rồi khựng lại ở chỗ Anh, 3 người đó đang nhìn nó và Ngọc! Tim nó như ngừng đập, tay nắm vạt áo của Ngọc!

– Mày ơi, đang nhìn kìa! – Nó nói nhỏ

Ngọc nhìn và khựng lại y chang nó

– Giờ làm sao? – Nó nói

– Lấy lẹ rồi đi về! – Ngọc chảy mồ hôi:))

– Đồ ở dưới chổ đó! 2 em xuống lấy đi! – MC chỉ tay về phía Anh:))

2 đứa nó nuốt nước bọt! Giờ làm sao đâyyyyyyyyyyy

Nó và Ngọc nhìn nhau rồi nhìn xuống chỗ của anh, anh đang nhìn nó chằm chằm như muốn ăn tươi nuốt sống! Lúc này TT ( thanh thuỷ) đứng lên:

– Nè nè, lấy lẹ đi rồi về! Ăn mặc như vậy đứng ở giữa lớp người khác, kh thấy là làm bẩn lớp người ta hả? – TT nói với giọng khinh bỉ

Ngọc nắm chặt tay lại định lao đến nhưng bị nó giữ lại, Ngọc quay sang nhìn nó, nụ cười nhếch mép lúc trước khi gặp anh lại hiện ra. Trước khi gặp anh, nó luôn có nụ cười nửa miệng đối với người lạ. Ngọc biết nó đã tức lên nhưng nó lại điềm tĩnh hơn Ngọc, luôn dùng lời nói để giải quyết. Nó nhếch mép, bẩn sao! Nó ghét từ đó, dơ bẩn để diễn tả 1 con người sao? Thật nực cười!

– tụi em sẽ lấy nhanh thôi! Xin lỗi đã làm phiền tiết học của lớp! – Nó lễ phép

Nó quay sang nhìn Cen rồi mỉm cười:

– Anh chỉ giúp em chỗ để đồ nhé! – Nó nhìn Cen

– À được, đi theo anh – Cen ngẩn ngơ

Cen bước xuống chỗ của anh, nó hít 1 hơi dài rồi cất bước. Chẳng gây ra một tiếng động, chiếc áo sơmi mỏng manh được cột lên khiến lộ vùng eo trắng và thon. Tất cả nam sinh đều chú ý vào nó, Ngọc nhìn nó rồi đi theo.

– Ở dưới đó! – Cen chỉ rồi ngồi vào chỗ

Nó nhìn theo hướng Cen chỉ rồi khựng lại, nó nằm sau Yun!! Ngọc nhìn anh, khuôn mặt anh đang thích thú, Ngọc khẽ nhíu mày rồi huých vào hông nó

– Lẹ đi, làm phiền người ta quá! – Ngọc nói

– Ừ! – Nó nói

Nó bước ngang qua bàn anh và Yun vòng ra phía sau lấy đồ, Ngọc đi theo sau đó! Tụi nó lấy 1 đồng đồ lỉnh khỉnh, thứ nào cũng nặng cả khiến 2 đứa nó khổ sở! Nó quỳ bẹp xuống, người chảy đầy mồ hôi. Ngọc đứng nhìn nó:

– Có sao không? – Ngọc hỏi nó

– Không sao! – Nó nói

Nó và Ngọc cố gắng xách ra, Key nhìn nó, con nhóc đang khổ sở với cái thùng to đùng đó, Key định đứng lên giúp nhưng bị Ken giữ lại. Ken nhìn Key khẽ lắc đầu:

– Nếu như vậy còn làm không được thì không sống được đâu! – Ken nói

Key nhìn nó trầm ngâm. Đúng là nên để nó tự làm, mọi người đều tập trung vào 2 đứa nó! Nó và Ngọc ôm 2 cái thùng rất to và nặng, Ngọc dù rất mạnh nhưng cũng không vững khi nhấc lên!

– Tao ra ngoài trước nhé! – Ngọc quay lại nói

– Ừ! – Nó nói

Ngọc đi trước nó, nó thật sự muốn lái cái thùng chọi vào mặt MC! Khẽ thở dài rồi từ phía cửa lớp:

– Ngọc, đưa đây, còn Như đâu? – Là giọng của Kai

– Ở bên trong! – Ngọc nói

Nó nghe được bước chân vội vã chạy vào, quay lại phía sau, là TA đang chạy tới!

– Kh sao chứ? – TA hỏi nó

– Đi đâu đây? – Nó hỏi

– Đi giải cứu – TA

TA bước tới ôm cái thùng 1 cách nhẹ nhàng

– Đi về lớp thôi! Làm xong rồi đi ăn! – TA cười

– Đi thôiii! – Nó vui vẻ trở lại

2 đứa nó bước qua chỗ của Anh và Key. Nó khẽ liếc mắt qua và chạm mắt với anh, anh nhìn nó miệng mỉm cười! Nó quay lại thì chạm mặt với Key, Key đang cầm cái áo khoác của mình trên tay và đưa ra, nó hiểu ý rồi mỉm cười. Nó chụp lấy cái áo rồi bước đi! Nó và TA dừng trước mặt của MC, nó nhìn MC với ánh mắt khiêu khích, miệng hơi nhếch lên!

– Thưa thầy, xong rồi! – Nó nói

– 2 em TA và Kai, ai cho qua giúp? – MC nói

– Dạ tại vì việc ở lớp xong rồi! – TA nói

– Tôi sẽ phạt 4 đứa em! – MC tức giận

– Tuỳ thầy! – Nó và TA đồng thanh rồi nhìn nhau

2 đứa nó đều chung tư tưởng:v, nó quay lại nhìn MC

– Em về lớp! Không làm gián đoạn sự ham học của mọi người! – Nó nói

Nó và TA bước đi không để MC nói câu nào nữa, nó đứng khựng lại trước cửa một chút rồi bước ra

– * RẦM *

Nó đứng bên ngoài đá cửa lớp lại:))

– Thôi kệ đi! Dù gì cũng qua rồi, về lớp thôi! – Kai nói

– Tức muốn điên! Nhức là con nhỏ đó! – Ngọc nói

– Thôi về lớp, mà 4 người đó không nói gì à? – TA ngạc nhiên

– Không, chỉ nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống thôi! – Nó nói

– Áo của ai v? – Ngọc nhìn vào tay nó

– Luc nãy Key đưa cho tao, lát nữa mặc sau! – Nó cười

4 đứa nó bước về lớp, nó và Ngọc vào nhà vệ sinh!

– Lấy gì thay mạy? – Nó nói

– M không đem đồ dự phòng hả? – Ngọc hỏi

– Không! – Nó nói

– Ở dơ đi con – Ngọc nói

Nó nhìn Ngọc bất lực, nó đành phải mặc áo khoác da của Key vào! Ngọc thay xong, hình dáng lại như cũ! Nó thì mặc áo khoác da của Key

– Được rồi, mặc đỡ thôi! Mình ăn cơm xong đi vô khu mua sắm, tao mua đồ couple cho tao với m! – Ngọc vui vẻ

– Ừ! – Nó bỗng trầm ngâm

– M sao vậy? – Ngọc ngạc nhiên

– à không! Chỉ là tao nhớ ba má thôi! Tao …. – Nó gượng cười

– Ừ, nhanh quá ha! Cũng 1 tháng rồi – Ngọc nói

– Ừ! Thôi về lớp! – Nó nói

Tụi nó về lớp, lớp đã được dọn sạch! Cả lớp đang ngồi nghỉ mệt, Nhi chạy lại phía nó

– Cảm ơn nha! Nhờ 2 người mới dọn xong – Nhi vui vẻ

– Tụi này chưa dọn gì mà – Nó nói

– 2 người lấy đồ thôi cũng đủ rồi! – Nhi cười

Tụi nó nói chuyện rồi bước về chỗ, nó ngồi xuống ghế ngả người ra sau mệt mỏi!

– Mệt lắm à? – Kai ngồi quay người lại

– Ừ! 4 tên đó làm áp lực! – Nó nói

– Thôi, ngồi nghỉ đi, lát xuống căng- tin ăn lấy sức! – Kai nói với nó

– Okay! – Nó ngồi thẳng lại rồi mỉm cười

4 đứa nó nói chuyện vui vẻ, nó lấy cặp lên và mở ra, có 1 hộp quà nằm bên trong! Không phải của Khang và 2 nhỏ con gái! Ai đó đã bỏ lộn vào! Nó ngước lên nhìn xung quanh, cả lớp đều vui vẻ. Nó không thể nói với Ngọc, nó nhìn vào hộp quà. Được gói lại rất cẩn thận nhưng vài chỗ thì hơi nhăn, chỉ có thể là con trai. Nó suy nghĩ rồi để cặp sang 1 bên, có lẽ là ai đó đã bỏ nhầm vào! Nó lấy điện thoại ra xem, còn khoảng 10 phút nữa đến giờ ăn rồi! Nó mang lại giầy vào, vớ thì không thể mang nữa nên nó đành bỏ vào cặp. Được một lúc nữa thì đến giờ ra ăn

– Aaaaaaaa! GIÁNG SINH VUI VẺ!!! – Nhi hét lên

– GIÁNG SINH VUI VẺ – Cả lớp đồng thanh

Tụi nó xách cặp xuống nhà ăn, trên đại sảnh, cấp 2 lẫn cấp 3 đều vui vẻ cười nói. 4 đứa nó đang vui vẻ nói chuyện thì có 1 cô gái đứng trước mặt nó, tụi nó ngước lên

– À, có người nhờ mình đưa cho bạn! – Cô gái cầm 1 bó hoa hồng

Nó ngẩn mặt nhìn cô gái đó, là ai v:))????

– À! Xin lỗi chắc bạn lộn người rồi! – Nó cười

– Không đâu! Bạn nhận giúp mình nhé! – Cô gái nói

– Cái này…. – Nó quay sang Ngọc

Ngọc nhìn cô gái đó rồi khẽ gật đầu, nó thở dài rồi cầm lấy

– cảm ơn bạn nhé – Cô gái đó nói rồi chạy đi

Nó nhìn vào bó hoa hồng trên tay, thật là phiền:v! Trên đường xuống nhà ăn thì 3 đứa kia nhận được rất nhiều quà:))! Tụi nó ngồi xuống bàn ăn, nó nhìn 3 đứa bạn mà cười!

– Lấy chỗ đâu mà nhét!! – Ngọc nói

– Nhét đại đi – Kai nói

Nó muốn chết cười vì cái đống quà đó:v, nhiều quà cũng có tốt đâu:))!

CHAP 37.4: TÔI GHÉT ANH! ĐỒ NGANG NGƯỢC

Nó quay lại nhìn bó hoa hồng trên tay, hoa vẫn rất tươi có vẽ mới mua thôi. Người tặng hoa hồng cho nó là ai? Nó vẫn cứ suy nghĩ câu hỏi đó trong đầu rồi gạt sang 1 bên khi không khí xung quanh nhộn nhịp hẳn lên. 4 tên đó đang xuống và trên tay tên nào cũng có quà ==’!

– Đó, tao nói mà, đem cả xe tải quà về chứ đùa:))! – Kai nói

– Được hâm mộ quá ha! – Nó nói

– Chứ gì nữa! – TA nói

– Lát nữa tao mướn xe tải chở quà về – Ngọc cười

Nó nhìn Ngọc cười rồi lấy điện thoại ra, nó phân vân không biết nên gọi cho mẹ kh! Suy nghĩ rồi nó quyết định tối gọi để nói chuyện lâu hơn, bỏ điện thoại vào túi! Nó quay sang Ngọc:

– Bento, bento! – Nó như con nít

– À tao quên! Của m nè con quỷ! – Ngọc lấy từ trong cặp ra

1 hộp bento trông rất đáng yêu gồm có trứng cuộn, cơm nắm, kimpap, xúc xích và một ít rau trộn! Nó nở nụ cười rồi nhìn Ngọc:

– Cảm ơn nha:33! – Nó nhìn Ngọc

– Ăn thử đi! Tao làm tới 2 hộp lận với thêm 1 hộp trái cây nữa! 2 đứa mày ăn luôn đi! – Ngọc lấy trong cặp ra thêm 2 hộp

– Ăn chết kh? – TA nghi ngờ

– Tao còn yêu đời lắm – Kai nói

– Đừng lo, có giết mấy đứa tụi mày thì tao không để tụi mày chết thanh thản v đâu! – Ngọc nói

3 đứa nó cười rồi ăn, nó gắp lấy miếng kimpap lên định đưa vào miệng thì phút chốc miếng kimpap không cánh mà bay! Nó nhìn chằm chằm vào đôi đũa rồi ngước lên, Ken đã ăn mất rồi!

– kimpap của em! – Nó nhìn Ken

– Ngon đó Ngọc! – Ken lơ nó

– Ăn thêm đi! – Ngọc cười

Nó liếc anh rồi gắp trứng cuộn, vừa đưa lên thì lại bị Key ăn mất! Nó trợn to mắt nhìn 2 ông anh của mình!

– Ngon! – Key nói

– Anh 3! Cái đó là trứng của em mà! – Nó nói

– Thôi ăn đi! – Key lơ nó

Nó bị ăn bơ 2 tập, nó liếc sang 2 tên đó. Trên tay ôm cả đống quà, mặt thì hớn hở ==! Nhìn là muốn đá cho vài phát:v, nó thở hắt ra rồi quay lại với bento. Nó lấy cơm nắm ra ăn không quan tâm đến những việc xảy ra! Bỗng nó cảm thấy có ai đó ngồi kế nó, nó rùng mình! Nó quay qua, Yun ngồi kế nó! Yun đang đeo tai nghe và nhắm mắt lại. Chắc tại không để ý nên ngồi kế nó, nó nuốt cả đống mà chưa kịp nhai khiến nó bị nghẹn lại! Nó nhăn mặt nhìn trên bàn kiếm nước, chẳng có chai nào cả! Sắp mắc nghẹn đến chắc mà không có nước là sao!

– Khụ…. Khụ – Nó ho

– Sao vậy? – Kai đang ăn nghe nó ho quay qua

– * chỉ vào cổ *

Nó không nói được, Kai nhìn nó không hiểu ý nó muốn nói gì! Nó khổ sở, nó muốn ói tới nơi rồi! Mọi người trên bàn lúc này đều cười nói vui vẻ chẳng ai chú ý đến nó! Kai thì không hiểu nó muốn nói gì! Ngu quá Ngu >

– Sao vậy? – Yun nhìn Nó

– * chỉ vào cổ họng *

– Nước? – Yun nói

– * gật gật *

Yun thấy nó gậy đầu liền lấy chai nước của mình đưa cho nó, nó cầm lấy rồi uống vào Nó như cá mắc cạn gặp nước, nó úp mặt xuống bàn! Xém xíu chết vì tội ham ăn:))!

– Đỡ chưa? – Yun nhìn nó

– * gật đầu *

– Uống hết chai nước đó vào! – Yun ra lệnh

Nó lấy lại trạng thái ban đầu, quay lại định cảm ơn Yun nhưng lại nhắm mắt rồi ==! Nó đành bất lực để chai nước trên bàn và ăn tiếp:))! Ngọc lúc này mới quay sang nhìn nó:

– Như ăn hết chưa? – Ngọc hỏi

– Chưa! – Nó nói

– mặt sao đỏ quá vậy? – Ngọc nói tiếp

– À, không gì không gì! – Nó xua tay

Nó ăn được vài miếng kimpap rồi cảm thấy no, lúc nãy uống nhiều nước quá rồi >

– Như không ăn hả? – TA nói

– ừ, ăn đi! – Nó nói

– Cảm ơn! – TA kéo hộp bento của nó

6 con người kia vì 2 hộp bento mà cãi nhau quyết liệt ==, trong khi nó no muốn bể bụng! Nó nhìn vào hộp trái cây, nó kéo lại! No thì no chứ trái cây không thể không ăn:v! Nó lấy miếng táo ra ăn, căng-tin nhộn nhịp hơn hẳn! Có cả cây thông nữa:))! Nó đung đưa chân ngồi ăn táo! Yun lúc này mới cảm thấy con sâu kế bên loi nhoi nhúc nhích khiến Yun không ngủ được liền mở mắt dậy! Tai vẫn còn nghe nhạc, Yun đưa mắt sang nhìn nó, con sâu đang loi choi với miếng táo trên tay:))! Yun lấy chai nước lúc nãy đưa cho nó rồi uống! Nó bất ngờ nhìn Yun, dậy rồi! Đại Ma Vương dậy rồi! Yun đóng nắp chai lại rồi quay sang nhìn nó

– Chuyện gì? Em lại bị mắc nghẹn à? – Yun hỏi

– À không không! – Nó lắc đầu rồi nhìn vào hộp trái cây

Nó nhớ ra rằng Yun có vẻ chỉ mới ăn sáng, nãy giờ chưa ăn chút gì. Chắc chắn giờ kh giành lại hộp bento kia được rồi, chỉ còn trái cây! Nó liếc sang cái bầy 6 đứa như bị bỏ đói ngàn năm kia:)), họ không để ý đến trái cây! Nó thở phào nhẹ nhõm rồi ôm cả hộp trái cây vào người :)). Nó nhìn Yun rồi đưa tay huých vào tay Yun! Yun quay sang nhìn nó, nó quay lại rồi đưa hộp trái cây qua!

– Cho tôi? – Yun nói

– À ừ …. Anh nãy giờ có ăn gì đâu! – Nó lầm bầm

Yun bật cười trước hành động đó rồi cầm hộp trái cây từ tay nó mà ăn, nó tiếc lắm chứ:((! Nhưng Yun cứu nó khỏi cái chết vì cơm mà:))! Nó ngậm ngùi nhìn hộp trái cây vào tay người khác:))! Yun cầm miếng táo trên tay ăn rồi nhìn nó, nó đang nhìn chằm chằm vào hộp trái cây! Yun cười rồi lấy miếng cam đưa gần miệng nó, nó nhìn Yun rồi ngoạm lấy miếng cam:v! Nó cười tít mắt nhìn Yun! Yun và nó cứ thế xử lí hết đống trái cây trong hộp! Nó cứ ăn xong miếng này là Yun đút cho nó miếng khác, nó sắp bể bụng rồi! Yun đặt hộp trái cây lên bàn!

– Hộp trái cây đâu rồi? – TA nói

– Kìa! – Ngọc nói

TA cầm lên, là hộp không!

– Hết rồi! – TA nói

– Nhiều lắm mà! – Ngọc giật cái hộp

Không còn một miếng:v, Ngọc ngớ mặt ra!

– Trời ơi! Má ơi! 1 đống như thế ai ăn v? Nói mau để chị còn tha! – Ngọc nhìn cả 7 đứa còn lại

Ngọc dừng ở chỗ nó, nó khựng người lại rồi mỉm cười nhìn Ngọc!’

– Đừng nói là m ăn hết nhé! – Ngọc hỏi nó

– là tao với …

– Ừ! Nó ăn hết – Yun cắt ngang lời nó

Nó trợn mắt nhìn Yun, cái tên này!!!! Yun cười cười nhìn nó, nó nhìn Yun rồi quay sang Ngọc!

– Tao bị oannnn! – nó nói

– Quyết định đi! Giờ em muốn sao! – Ngọc nói

– Ờ thì t làm lại cho m! – Nó nói

– Hứa nhé! – Ngọc nói

– Ừ! – Nó khẳng định

– Rồiiiii! Tối nay và Ngày mai Như sẽ nấu cho mọi người!! Kể cả bánh khúc gỗ! – Ngọc hớn hở

– thật á! – Key nhìn nó

– Ồ~~~~! – Cả đám nhìn nó

– Không phải! Không phải! – Nó lắc đầu

– M hứa rồi đấy! – Ngọc cười

Nó muốn đập đầu xuống bàn chết ghê >