Tinh Hà Đại Đế

Chương 19 : Trị liệu Tuyết Bích Nhi




- Cái này tôi biết, tôi có nắm chắc, dù sao tôi cũng là người chưa bị Huyễn Hồ thôi miên. Giang Ly lấy thứ này ra trước để nắm chắc lấy quản lý Lôi Đông.



Hắn hiểu kỹ năng đàm phán.



Dù sao hắn cũng chỉ là giải cứu Tuyết Bích Nhi một lần, tập đoàn Tuyết thị hậu tạ hắn mười nghìn Tinh nguyên, cũng đã huề rồi, cũng không còn chút giao tình gì nữa.



- Cậu lên sân thượng, tôi lập tức cho xe đến đón anh. Lôi Đông lập tức nói: - Nói vị trí của anh đi.



- Được! Giang Ly vội vàng báo vị trí của mình qua đó.



Đã lên đến sân thượng rồi, khoảng nửa tiếng sau liền nhìn thấy một chiếc ô tô phi hành từ phía xa bay đến dừng lại trên sân thượng, lớn hơn nhiều so với những chiếc xe con bình thường, là hàng hiệu mà người giàu có mới có thể mua được.



- Là Giang Ly? Một thanh niên mặc áo đen, đeo kính râm, dáng người khôi ngô từ trên xe nhảy xuống.



- Vâng. Giang Ly gật đầu.



- Tôi là Tuyết Phong, đến đón anh.



Khí chất trên người Tuyết Phong dũng mãnh, vừa nhìn chính là người có lực sinh mệnh cực mạnh, nhưng mới có 27-28 tuổi, là người trưởng thành, gã giơ tay ra.



Răng rắc…



Lập tức, Giang Ly cảm thấy một nguồn sức mạnh như một cây kìm sắt hung hăng nghiền ép.



- Thăm dò sao? Hắn mỉm cười, cánh tay cũng không nhúc nhích, liền đấm ra bên ngoài, âm thầm thi triển một thủ pháp trong Tâm Linh Đại Đế Ấn, năm ngón khẽ động, các đốt trong ngón tay dường như có sấm sét, giống như võ học cổ xưa Chưởng Tâm Lôi.



Thủ pháp của Tâm Linh Đại Đế Ấn rất nhiều chỗ đều kết nối với võ học, uy lực cực lớn, nếu vận dụng trong võ học, trực tiếp có thể thông thần, nhưng bây giờ Giang Ly chỉ hiểu chút ít, không thể sử dụng trong thực chiến.



Ong…



Cánh tay Tuyết Phong nhức mỏi, lập tức buông ra, phản ứng rất nhanh, nếu không một cánh tay của gã đã bị nát bấy rồi.



- Thật lợi hại! Tuyết Phong biến sắc:



- Đây thực sự chỉ là học sinh cấp ba sao? Gã 27 tuổi, Giang Ly bây giờ mới 17 tuổi, tu luyện thể thuật so với Giang Ly cũng lâu hơn mười năm khổ công, hơn nữa 27 tuổi là khi thể lực mạnh nhất, nếu như Giang Ly đến 27 tuổi, thì sẽ mạnh như nào?



- Lực sinh mệnh của người này chắc hẳn cũng không kém gì Trương Nhạc, trong xã hội cũng coi là người nổi bật. Giang Ly mau chóng đoán được thực lực của Tuyết Phong.



- Thực lực rất mạnh. Tuyết Phong sắc mặt có chút âm lãnh: - Giang Ly, lên xe đi.



Lên xe rồi, đóng cửa lại, bụp! Ô tô bay lên không trung, kéo theo một đường trắng dài, chỉ nhìn thấy các tòa nhà cao tầng phía dưới dần biến mất, chốc lát sau liền lái xa khỏi nội thành, đến ngoại ô, trong này hoàn toàn là khu biệt thự của những nhà giàu có.



Có người giàu, thậm chí sở hữu cả một ngọn núi, thanh sơn lục thủy, đâu đâu đều là cảnh tượng xa hoa.





Lúc trước, tiêu chí của người giàu đều là có được biệt thự riêng của mình, nhưng bây giờ, phú hào thực sự, đều có ngọn núi riêng của mình, trên núi xây biệt thự, bãi ô tô phi hành, thậm chí cả thác nước nhân tạo.



Mỗi một phú hào có ngọn núi riêng của mình, tài sản đều hơn trăm triệu, bọn họ mới không ở trong đô thị huyên náo.



Một ngọn núi vài chục km, có ngọn núi, hoàn toàn là do sức người tạo nên, thậm chí cây cối, nước non, sơn tuyền trên đó đều là do sức người làm ra.



Thời đại đất nước của hơn hai trăm năm trước, con người đã bắt đầu lấp biển xây nhà, huống chi là bây giờ? Bây giờ con người ra khỏi tinh cầu, khoa học kỹ thuật phát triển, đây đều là những đồ chơi nhỏ.



Con người mới là ‘tự nhiên chi linh’ vĩ đại, dời sông lấp biển.



Bây giờ là ban đêm, nhưng mỗi một ngọn núi đều đèn đuốc sáng trưng, không thua gì thành thị, tiêu tốn nguồn điện khổng lồ.



Giới bất động sản lúc trước là xây nhà, bây giờ giới bất động sản là dựng núi, bán cho phú hào, tự mình đi trùng tu lắp đặt, nguyên nhân phú hào thích mua núi là vì ‘người’ kết hợp với ‘núi’, mới là ‘tiên’.




Ô tô phi hành đến đỉnh một ngọn núi, Giang Ly liền nhìn thấy cả ngọn núi đều đã được trùng tu lại, đâu đâu cũng là đình đài lầu các, hoa tươi đua nở, kiến trúc khoa học viễn tưởng đứng vững trên đỉnh núi, có thể quan sat toàn bộ dãy núi, đâu đâu cũng là sơn tuyền nước chảy, chim hót hoa nở, còn có nhân viên quản lý.



Ngọn núi này, ít nhất cũng phải có mấy nghìn nhân viên quản lý, chẳng khác nào một công ty lớn.



- Đây mới là nơi cho phú hào ở.



Giang Ly cảm thán một câu, ô tô hạ xuống, dừng trên bãi đỗ xe cực lớn, lập tức có người liền đến nhận xe.



Là quản lý Lôi Đông, gã xem ra có địa vị khá cao trong tập đoàn Tuyết thị.



- Giang Ly, cậu thực sự chắc chắn có thể chữa khỏi cho Tuyết Bích Nhi tiểu thư? Vừa gặp, gã liền đi thẳng vào vấn đề, tuyệt đối không nhiều lời.



- Bệnh trạng của Tuyết Bích Nhi tiểu thư như nào? Có phải thần kinh suy nhược? Cả đêm mất ngủ, hay gặp ác mộng, tâm lực tiều tụy, thuốc ngủ cũng không có tác dụng gì? Giang Ly hỏi thăm.



Hắn đọc nhiều sách thôi miên như vậy, các loại kiến thức sớm đã thuộc làu làu, biết thương tổn tinh thần khi ép thôi miên tạo thành rốt cục có triệu chứng như nào.



- Đúng vậy, đúng vậy. Lôi Đông lập tức nói: - Tuyết Bích Nhi tiểu thư chính là có triệu chứng như vậy, đặc biệt là ngày nào cũng mất ngủ, cho dù dùng thuốc ngủ cũng mê man trong ác mộng mà tỉnh lại, bây giờ tiều tụy lắm rồi.



Thần kinh suy nhược, mất ngủ, ác mông liên miên, những thứ này đều là triệu chứng về mặt tinh thần, rất khó chữa trị. Y học hiện đại chữa bệnh tật trên thân thể rất lợi hại, nhưng chữa bệnh tâm lý, suy yếu về mặt linh hồn thì lại tương đối kém cỏi.



“Nếu như vậy, chỉ cần để Tuyết Bích Nhi tiểu thư ngày ngày đạt chất lượng giấc ngủ hài lòng, sức miễn dịch của bản thân tăng cao là được rồi.” Giang Ly trong lòng thầm nghĩ.



Nhìn thấy bộ dạng vô cùng tự tin của hắn, quản lý Lôi Đông bán tín bán nghi nói: - Vậy tôi dẫn cậu đến gặp Tuyết Bích Nhi tiểu thư.



- Mời dẫn đường.



Chỉ chốc lát sau, mấy người liền đi đến một biệt thự trên đỉnh núi, đứng trong thang máy, đi đến tầng cao nhất.




Là một căn phòng cực rộng, căn phòng này tứ phía đều là kính, từ bên trong có thể nhìn thấy rõ cảnh tượng bên ngoài, còn người bên ngoài thì căn bản không thể nhìn thấy bất cứ vật gì bên trong.



Tầm mắt bao quát non sông.



Bố trí trong phòng rất ấm cúng, có chỗ có nhân vật hoạt hình đồ chơi, trong phòng có một mùi thơm nhè nhẹ, Giang Ly vừa bước vào, ngửi thấy mùi hương này tinh thần liền chấn động.



Trên bàn sách trong phòng, có đặt một lư hương bằng gỗ, trên lư hương có đốt nén hương màu vàng kim, nén hương này rất đắt.



- Kim xạ xà hương.



Cây hương này, một gram cũng hơn nghìn Tinh nguyên.



Được chế tác từ mật rắn quái vật Kim Xạ Xà, chỉ có khu Tinh Anh mới có, công năng là an thần bổ não, thậm chí có thể phụ trợ tâm linh người tu luyện an định lại, có cơ hội đột phá Ngủ say



Trên giường, có một thiếu nữ đang nằm, khuôn mặt tiều tụy, mắt lõm sâu, thỉnh thoảng lại dùng tay nắm chặt lấy chăn, rõ ràng là trong lòng bất an.



Đây chính là Tuyết Bích Nhi, rất khác với bộ dạng phong nhã hào hoa ngày đó, thực sự đã biến thành người khác.



- Chị à, đừng sợ, có em ở đây rồi.



Trong phòng, còn có một thiếu nữ khác, 17-18 tuổi, quay lưng về phía Giang Ly nên hắn không nhìn rõ, nhưng dáng người có thể nói là hoàn mĩ.



- Không… tôi sợ, đừng đến, đừng đến. Tuyết Bích Nhi toàn thân đẫm mồ hôi, từ trong ác mộng tỉnh lại, khí tức suy yếu, tinh thần thất thường.



- Mọi người vào đây làm gì? Thiếu nữ nghe thấy có âm thanh, lập tức quay người lại: - Không biết chị tôi cần phải nghỉ ngơi sao?



- Tuyết Linh? Không ngờ là Tuyết Linh? Là một trong tứ đại nữ thần của trường.




Tứ đại nữ thần của trường rất nổi tiếng.



Lạc Hàm, Lộ Diêu Diêu, Tuyết Linh, Vân Thường Thường.



Các cô ai cũng đẹp như tiên, gia thế đều là phú hào hơn trăm triệu, hơn nữa thành tích bản thân cũng cực kỳ tốt, bất cứ ai chỉ cần theo kịp, cũng bớt đi phấn đấu hơn trăm năm.



- Tuyết Linh tiểu thư, vị này là Giang Ly, khi tham gia nhiệm vụ phòng cảnh sát, đã cứu Tuyết Bích Nhi tiểu thư từ trong tay Huyễn Hồ. Quản lý Lôi Đông vội giải thích: - Lần này, cậu ta đến xem bệnh tình của Tuyết Bích Nhi tiểu thư, nói có cách chữa.



- Giang Ly? Có cách chữa sao? Tuyết Linh lập tức đứng dậy, lạnh lùng đánh giá: - Em trai Giang Đào của anh tôi cũng từng nghe nói, là thiên tài. Nhưng anh dường như cũng không được tốt lắm. Lúc trước cứu chị tôi là may mắn, muốn tìm cơ hội tiếp cận chị tôi thì đừng có nằm mơ, một câu, anh cần bao nhiêu tiền?



- Tuyết Linh tiểu thư, tôi không hiểu cô đang nói gì. Giang Ly rất bình tĩnh, hắn cũng đã hiểu ý của Tuyết Linh, là nói mình nịnh nọt lấy tiền.



- Anh không hiểu? Tuyết Linh cười nhạt nói: - Em trai của anh theo đuổi Lộ Diêu Diêu, đơn giản cũng chỉ là muốn lấy được chút tài nguyên mà thôi. Tình hình nhà anh tôi biết rất rõ, hai anh em anh cũng chẳng khác nhau là mấy, bắt được cơ hội, liều mạng trèo lên, nhưng cuối cùng cơ duyên của anh lại trùng hợp cứu được chị tôi, tôi còn cho tiền anh, chủ ý trong đó cũng đừng nghĩ nữa, chị tôi cũng đáng thương lắm rồi, anh còn lợi dụng cơ hội này tiếp cận với chị ấy sao?




Nghe thấy ngữ khí của Tuyết Linh không khách khí như vậy, Giang Ly cũng không tức giận:



- Cô cho là như vậy, tôi đang lợi dụng cơ hội này để trèo lên sao?



- Nếu không thì anh cho là như nào? Tuyết Linh ngẩng đầu nói:



- Bệnh của chị tôi, trong nhà cũng không biết mời bao nhiêu Thôi miên sư, bác sĩ tâm lý, dùng bao nhiêu thuốc thang, đều không chưa khỏi, anh có thể chữa khỏi sao? Anh cho rằng anh là ai? Trong trường, thành tích lực sinh mệnh của anh hình như là 0.7.



- Điều này, cô nghi ngờ cũng đúng. Giang Ly cười: - Thế này đi, chúng ta đánh cược, nếu tôi không chữa khỏi cho Tuyết Bích Nhi tiểu thư, thì tùy cho cô xử lý, còn nếu tôi có thể chữa khỏi, thì cô cần phải đáp ứng một điều kiện của tôi.



- Tùy tôi xử lý? Tuyết Linh liếc nhìn: - Bây giờ là xã hội pháp chế, tôi chẳng lẽ lại có thể giết được anh sao?



- Lực sinh mệnh của tôi như này mà 0.7 sao?



Giang Ly đơn giản gảy ngón tay một cái, giơ tay ra, nhanh như gió, giống như thiên hoa loạn trụy, khiến người ta hoa mắt, mang theo từng chuỗi tàn ảnh, nhìn thủ thế liền có cảm giác khiến đầu óc người ta choáng váng.



- Hả? Tuyết Linh cuối cùng cũng lộ cảm xúc, cô không ngờ thần trí lại mơ hồ, thầm cắn đầu lưỡi, liền khôi phục lại: - Đây là thủ pháp thôi miên?



- Không tệ.



Giang Ly trong lòng cũng thầm kinh ngạc, vừa này thủ pháp mà hắn thi triển ra là một thủ thế thôi miên trong Tâm Linh Đại Đế Ấn, ngón tay liên tục lắc lư, làm giống như thiên hoa loạn trụy, ma quái kinh dị, còn Tuyết Linh thì chỉ có chút thất thần.



Có thể thấy được tu hành lâm linh của Tuyết Linh cường đại.



Rất có thể cảnh giới tâm linh cũng giống như hắn, là giai đoạn thứ hai của Ngủ say.



Dù sao lực sinh mệnh của Tuyết Linh trong trường cũng xếp Top 10, cao hơn hắn nhiều, cũng đã đạt đến 1.



Lần này mặc dù chưa thôi miên Tuyết Linh, nhưng khiến cô biết thực lực của mình.



- Được, chỉ cần anh có thể chữa khỏi bệnh cho chị tôi, tôi có thể cho anh một khoản tiền lớn. Tuyết Linh yêu thương nhìn chị gái mình:



- Chị tôi rất đáng thương, anh nếu như làm tổn hại đến chị ấy, tôi sẽ coi như anh phạm pháp, cũng sẽ không khách khí với anh.



- Tôi sao có thể làm cô ấy tổn thương được chứ? Giang Ly nói:



- Bộ thủ pháp thôi miên mà tôi học đã tiến hành thực nghiệm trên người em gái rồi, rất an toàn, bây giờ em gái tôi tinh thần càng ngày càng tốt, hơn nữa, khi tôi chữa bệnh cho Tuyết Bích Nhi tiểu thư, mọi người có thể đứng bên quan sát, có thể có sai lầm gì chứ?



- Vậy thì bắt đầu đi. Tuyết Linh vội giục: - Hi vọng trị liệu của anh có khởi sắc.