Tiểu Thư Bút Máy Và Cậu Chủ Bút Chì

Chương 17




con xe kg ngần ngại tốc độ mà đưa 2người trở về thành phố.

-ủa? Sao cậu biết tôi ở đây vậy?(nó nói bên tai hắn)

-hi... Tình cờ thôi!(hắn thản nhiên)

-sik... Ừ! Dù sao cũng cảm ơn!(nó)

-mà xe cô đâu rồi?

-à, tụi *** cảnh í nó lấy đi đâu mất tích rồi á mà!(nó giọng hơi yếu)

-ừ...

nói rồi nó và hắn lại trở về với trạng thái im lặng, chẳng ai nói ai gì nữa.

khóe miệng nó có vệt máu đang chảy, đôi mắt nó mờ dần, mờdần..., nó biết mình kg chịu được nữa, vòng tay nó ôm lấy eo hắn,rồi ngất lịm, vô thức nó ngả đầu vào bờ vai rắn chắc của hắn, đôitay buông thõng khỏi bụng hắn.

... Pặc... Hắn cau mày nhận rađiều bất thường, thì vừa lúc bàn tay nó bô giác đã buông khỏi bụnghắn. Nhanh tay cậu chụp lấy tay nó trở lại, giữ chặt tay nó trênbụng mình như lúc đầu, nhưng là hắn nắm tay nó.

người hắn nóng ran thôi thúc hắn rồ ga nhanh hơn trong màn đêm lạnh.

.... Phịch.....

con xe hắn đỗ phịch trước cánh cổng một ngôi biệt thự khá sangtrọng, chẳng lâu la hắn bế thốc nó lên, đạp bật phăng cánh cổng,tăng tốc đôi chân, hắn chạy vào trong ngôi biệt thự.