Với số hình nhân là 37, cô hoàn toàn áp đảo những đối thủ khác, tin tức về cô trở thành Minh Chủ càng ngày càng nhiều. 5 ngày sau tại Mã Kim của Hoàng Cung, trận đấu cuối cùng sẽ được tổ chức.
Giữ đúng lời của mình, cô chuẩn bị đi đến Miên Xích phái, nhưng điều không ngờ đến là hắn.. rất đúng lúc đến phủ của cô, lấy lí do là đến thăm phụ thân cô nhưng thực chất là đến tìm cô gây phiền phức, đó là theo cô nghĩ vậy
- Tiểu Thiên Nhi, ngươi đến làm gì?
- Ta đến thăm nương tử của mình, có gì sai không A Lâm?
Hắn mỉm cười hạnh phúc nhìn cô, hắn tuyệt đối xác định cô sẽ là nương tử chính thất của hắn
- Ai là nương tử của ngươi? Bớt tự luyến đi! Ta đi có việc, Tiểu Thiên Nhi ở nhà ngoan ngoãn nhé!
Cô nở 1 nụ cười gian xảo, giơ tay lên xoa đầu hắn hệt như đứa trẻ
Mặt hắn lúc này cười không nổi, cô vậy mà coi hắn như trẻ con.
- A Lâm, để ta đi cùng nàng!
- Hả? Ngươi theo ta làm gì? Tính định học y thuật à?
Hắn dứt lời, sắc mặt cô lập tức xanh lại, đối với cô hắn vô cùng phiền phức, tránh hắn được 1 vài phút cảm giác cuộc đời như được thăng hoa vậy
- Tất nhiên là không. Ta đi cùng là để trông chừng nàng, Miên Xích phái nam tử đông hơn nữ tử, nàng đi rồi nhỡ có tên nào để ý nàng, cướp mất nàng khỏi ta thì sao?
- Hơ.....
Cô đây xin chính thức cạn từ, lắc lắc đầu rồi quay người bước đi. Hắn thầm nghĩ chắc cô cho hắn đi cùng rồi nên cũng đi theo cô
Đường đi đến Miên Xích phái chủ yếu là đi bằng thuyền nên cũng chả mấy khó khăn. Đặt chân đến, nơi đây chủ yếu là nước, bốn bề xung quanh chỉ toàn hồ, tạo cảm giác vô cùng thoải mái, không khí ở đây lại vô cùng trong lành khiến cô không ngừng trầm trồ khen ngợi
Được 1 đệ tử dẫn đi đến sảnh chính, cô cũng không cần phải đi tìm, chỉ tội cho vị đệ tử đấy thôi, vì đó là nam tử nên suốt đường đi không ngừng run sợ bởi ánh mắt sát khí của hắn cứ nhìn chằm chằm vào mình. Tay của hắn cứ ôm lấy vai của cô ép vào người mình, như thể đang cảnh cáo vị đệ tử đấy
Hắn lườm đệ tử kia, cô lườm hắn, cả 3 người cứ thế suốt cho đến lúc đến sảnh chính. Cô hất tay hắn ra, chỉnh chu lại y phục rồi bước vào
- Miên Xích môn chủ, để ông đợi lâu rồi!
- Thiên Hà Đại tiểu thư đừng khách sáo. Ta cũng chỉ vừa mới ở đây thôi! Chuyện gấp không thể chậm trễ, mời người đến phòng của con gái thần!
Miên Xích môn chủ cung kính đáp lại, giơ tay ra phía trước mời cô đi. Cô gật đầu rồi xoay chân bước đi trước
Đi được 1 đoạn thì đến phòng của La Tuyết, cô ta đang nằm im không động đậy, cô xem xét 1 lúc lâu rồi bắt mạch cho La Tuyết
"Bị tắc nghẽn kinh mạch? Lục phủ ngũ tạng bị tổn thương 1 phần, kì thật, mình nhớ đâu có đả thương đến mức đấy đâu?"
- Thiên Hà Đại tiểu thư, con gái thần, nó bị sao vậy ạ?
Miên Xích môn chủ gấp gáp hỏi cô, cô quay mặt lại từ tốn trả lời
- Lệnh ái bị tắc nghẽn kinh mạch, lục phủ ngũ tạng bị tổn thương, không quá nghiêm trọng, chỉ cần đả thông là được. Không biết Miên Xích môn chủ có kim châm không và cả lò luyện đan nữa?
- Có, có, có... Để thần đi lấy!
Ông ta vội vàng trả lời rồi cũng vội vàng chạy đi lấy, hắn tò mò không biết cô dùng lò luyện đan để làm gì liền hỏi
- A Lâm, nàng cần lò luyện đan làm gì?
- Để luyện đan chứ còn làm gì? Ta cần 1 số đơn dược để cô ta uống
Cô nói, hất mặt về phía La Tuyết
- Mua là được, cần gì phải phí công? Mà nàng chắc chắn rằng cô ta có thể tỉnh lại?
- Dùng khi mới ra lò mới đảm bảo. Y thuật của ta đến cả Hoàng thượng còn công nhận thì lo cái gì?
Hắn nghe xong không nói gì, vẻ mặt rơi vào trạng thái trầm tư, có vẻ đang nghĩ cái gì đó, cô đang định hỏi thì Miên Xích môn chủ bước vào
- Thiên Hà Đại tiểu thư, đây là kim châm tốt nhất ở đây, còn lò luyện đan thì phải qua Đạo Biến
Cô gật đầu, cầm lấy kim châm đâm nhẹ vào đầu, 2 cánh tay, 2 bàn tay, rồi đến 2 chân, dùng sức của mình để đẩy tiến trình đả thông
- Thiên Hà Đại tiểu thư, người chữa được không vậy? Dùng kim châm liệu có tốt không? Thần chưa từng thấy dùng kim châm để đả thông bao giờ, con gái thần có đau không? Ai dà, mong đại tiểu thư nhẹ tay chút, nó đau....
&$$%:"'!(#@&'$@...
-............
Cô đang cố tập trung vào nhiệm vụ của mình, nhưng hoàn toàn không thể khi bên tai cô không ngừng bị làm phiền bởi ông ta cứ lải nhải mãi
Hắn cũng đã đến mức quá chịu đựng nhưng sợ mình làm phiền cô nên không dám nói, nghĩ cô có sức tập trung cao
- Miên Xích môn chủ, ông còn nói nữa, tôi cho con gái ông tắt thở luôn đấy
Cuối cùng cô đã không chịu được liền lên tiếng, bình thản từ tốn nói, ông ta nghe xong mặt tái lại lập tức im lại không dám nói nữa
Phụt.... khụ khụ
Hắn không nhịn cười được, biết mình vô duyên nên giả vờ ho vài cái như chưa từng có gì xảy ra
Cô nhìn hắn với ánh mắt khó hiểu rồi cũng thu lại tiếp tục tập trung
Qua vài phút, cô đứng dậy nói với ông ta
- Lệnh ái hiện đã không sao, qua 1 tiếng ta sẽ quay lại đây để rút kim châm!
Miên Xích môn chủ gật đầu, giơ quyền tỏ vẻ biết ơn cung kính nói
- Cảm tạ Lâm Anh Đại tiểu thư đã cứu giúp! Sau này có chuyện gì cứ bảo thần, thần sẽ tận lực giúp đỡ trong khả năng của mình!
- Miên Xích môn chủ khách sáo quá rồi. Ta chỉ thực hiện đúng lời hứa của mình, mà Đạo Biến ở đâu vậy?
Cô đỡ lấy ông ta, ông ta chỉ đường cho cô, cô gật đầu rồi đi lướt qua ông, nhanh chóng đi đến Đạo Biến
- Thất Chi, Lá Linh, củ Tiên Miên,.... Đã đủ
Cô kiểm tra lại thảo dược, sau khi đã kiểm đủ cô cho lần lượt vào lò
Hắn ở đằng sau quan sát cô, phàm là người muốn luyện đan phải điều chỉnh được độ lực của mình sao cho lửa vừa đủ, không quá to cũng không quá nhỏ, luyện làm sao tất cả thảo dược đều phải kết tinh lại được với nhau 1 cách bền bỉ nhất mà thảo dược phải cho đúng công thức nếu không cho dù có luyện cả ngàn lần cũng chỉ thất bại. Điều mà luyện đơn sư cần nhất đó chính là sự nhẫn nại, không phải chỉ trong tích tắc là có thể luyện ra được, có lúc thất bại, có lúc thành công, nếu không có nhẫn nhịn thì lúc luyện cũng chỉ có thể bỏ dở.
Hết chương 32.