- Tiểu Linh Linh, muội có sao không?
Cô đỡ Linh Linh dậy, quan tâm hỏi han
- Muội không sao, còn tỷ?
Linh Linh lắc đầu, tay phủi y phục, hỏi lại cô. Cô lắc đầu ý không sao rồi hướng mắt chỗ xuất hiện đòn tấn công
- Hình nhân? Kiểu tấn công?
Bùm! Bùm! A!....
Rất nhiều âm thanh hỗn tạp vang lên, cô và Linh Linh nhìn nhau rồi chạy về hướng có tiếng hỗn tạp đó, mở to mắt ra nhìn thứ mình đang thấy. Trước mặt cô là 1 đám hình nhân khoảng hơn chục gì đó đang tấn công mọi người, tổng quan lại bên phía cô đang thất thế.
Đột nhiên 1 con hình nhân xông đến tấn công cô, cô nhanh nhẹn tránh đòn, rút tiễn giương cung ra bắn. Loại hình nhân này không giống loại kia, mạnh hơn và biết tấn công, 1 mũi tên không đủ phải 2 mũi đi!
Đúng như cô dự đoán, phải bắn 2 mũi tên 1 lúc mới có thể hạ được 1 con hình nhân. Nếu vậy mũi tên nhất định sẽ sớm hết đã thế đám hình nhân kia cứ ồ ạt tiến tới, mọi người sẽ hoàn toàn thất thế, thế trận này bắt buộc phải dùng trận pháp
- Nghe Rõ Đây! Hãy Lấy Hết Tất Cả Các Chiêu Thức Các Ngươi Đã Học Được Ra Đây! Bắn 2 Mũi Tên Cùng 1 Lúc Mới Có Thể Hạ Được Bọn Này! Đây Chính Là Lúc Để Các Ngươi Show Time Rồi!
Cô hét to lên, ai nấy đều chuyển hướng chú ý sang cô, câu cuối bọn họ không hiểu cho lắm nhưng đại loại ý của cô đang kêu gọi tất cả cùng hạ hình nhân lấy lại thế trận tiện luôn chỉ cách thức để hạ
Vút!
Linh Linh phản ứng nhanh đã giương cung ra bắn 2 mũi cùng 1 lúc. 1 con hình nhân đã biến mất
- Có tác dụng thật này!
1 người nói
"Bổn tiểu thư ta có bao giờ xàm xí?"
Cô nhếch môi tự tin, mọi người ai nấu đều ra sức bắn, còn cô đang chuẩn bị cho trận pháp, đặt cung tên xuống đất, mắt nhắm chặt, bàn tay giơ lên ngang cằm hô
- Biến Vũ Trận! Vạn Thần Tiễn! Đổi!
Vòng ma pháp xuất hiện dưới cung tên, cái cung bay lên không trung từ từ biến đổi thành cái cung khác, cô giơ tay ra nắm, mở to mắt ra xoay 1 vòng, giương cung ra bắn, 4 mũi tên cùng 1 lúc. Cô một mình đã hạ được 2 hình nhân. Đây là Cung Thần, số lượng tiễn của nó là vĩnh cửu, không bao giờ có thể hết được
Nhờ cái cung cùng mọi người, chẳng mấy chốc đám hình nhân kia đã bị diệt sạch
- Anh Nhi tỷ tỷ, hôm nay tỷ tỏa sáng nhất rồi đó!
Linh Linh chạy đến gần cô, ánh mắt sáng lung linh tỏ vẻ ngưỡng mộ
Đúng đấy! Đại tiểu thư rất tuyệt! Đúng!...
Tất cả đều khen cô, nếu không phải cô chỉ cách thức thì bọn họ đã mãi không thể thoát ra khỏi đây rồi
- Có gì mà ghê gớm? Chỉ là bắn được vài con hình nhân thôi mà, đắc ý cái gì cơ chứ?
1 giọng điệu đanh đá vang lên khiến tất cả đều chú ý đến. Cô nhìn người đó, vẻ mặt có vẻ rất không vừa lòng
- Vị tiểu thư này là...?
- Tiểu thư cái gì? Ta là nữ đại đệ tử của La Tô phái, Cẩm Trúc quận chúa!
Cẩm Trúc vênh mặt lên nói với cô
- Cẩm Trúc quận chúa?
Mặt cô đần ra, cô chưa nghe đến tên này bao giờ, trong kí ức cũng không có, người này biết nguyên chủ?
- Anh Nhi tỷ tỷ, tỷ quên rồi ư? Cô ta là con gái của Thừa Tướng, cùng với La Tuyết hay bắt nạt tỷ!
Linh Linh nói thầm vào tai cô, bản thân y cũng không ưa gì người này, chỉ biết ỷ mạnh hiếp yếu. Cô nhếch môi, hóa ra là như thế
- Con mắt nào của ngươi thấy ta đắc ý? Bổn tiểu thư ta còn chưa nói câu gì!?
- Ngươi không thể hiện ra ngoài mặt nhưng trong lòng chắc chắn là như vậy rồi! Hừ, phế vật thì cũng chỉ mãi là phế vật thôi!
Cẩm Trúc tức giận nói, chỉ tay vào mặt cô
- Ngươi quá đáng rồi đấy Cẩm Trúc! Nhờ ai mà ngươi mới thoát ra khỏi đám hình nhân?
Linh Linh thấy bất bình thay cô nói
- Ngươi cả gan gọi tên bổn quận chúa? Ả ta chỉ may mắn tìm ra thôi! Nếu không vẫn chỉ là đồ bỏ đi
- Ta nghĩ ngươi không có tư cách để nói ta! Ta một mình hạ 1 lúc 37 con hình nhân, đó là may mắn mà ngươi nói ư, vậy còn ngươi, hạ được bao nhiêu? Khi nào thực lực của ngươi... bằng 1 nửa của Linh Linh thì chúng ta tiếp tục bàn về ai là phế vật nhé!
Cô đi đến gần Cẩm Trúc, đứng trái chiều với y, ngoảnh mặt lại, ánh mắt sát khí đang dần áp đảo y nói. Cẩm Trúc nghe xong không khỏi nổi cơn thịnh nộ xoay người lại
- Thiên Hà Lâm Anh! Ngươi hỗn xược! Ngươi dám khinh thường bổn quận chúa ta? Ngươi đợi đó, chính tay bổn quận chúa ta sẽ nhấn đầu ngươi xuống bùn!
Cô làm ngơ trước câu nói đó, tập trung tìm lối thoát
" Nếu như quay lại lúc ban đầu mới vào trận thì như thế nào nhỉ?"
Cô suy nghĩ, bản thân đang tìm kí hiệu mình đã đánh dấu. Tìm 1 lúc cuối cùng cũng thấy, ngó nghiêng xung quanh xem có manh mối gì không thì phát hiện ra 1 mảnh giấy lạ, cô cầm lên xem
- Nơi kết thúc chính là nơi bắt đầu. Ma trận phong ấn nhiều năm, khó giải được. Sau nhiều năm tìm tòi ta đã phát hiện ra phải có ấn kí của Ấn Trận, máu của người thực hiện được đặt ở bốn góc mới có thể thoát ra khỏi ma trận...
-...........
???....................Cô đọc xong, Linh Linh và cô nhìn chằm vào tờ giấy, trên đầu có rất nhiều dấu hỏi chấm, đây là cách để thoát ra ngoài?
Xem xét lúc lâu cô cũng quyết định thử xem sao, Ấn trận cô cũng có đọc tham khảo qua, có lẽ vẫn còn nhớ khẩu hiệu
4 góc xung quanh cái cây có kí hiệu của cô đều có 4 vòng tròn pháp thuật được cô vẽ ra, đó là ấn kí của Ấn Trận, từ từ nhỏ máu của mình xuống, đứng ở cạnh cái cây, hô khẩu hiệu
- Dùng máu làm vật dẫn, ta triệu hồi vòng tròn luân hồi của thời gian, hiện ra lối thoát của ma trận... Giải phong ấn nơi đây!
4 vòng tròn hiện sáng lên, gió từ từ thổi mạnh, từ đằng sau cô xuất hiện lối ra
- Lối ra kìa!
Linh Linh chỉ tay vào, cô xoay người lại, bước ra ma trận, những người kia cũng theo cô ra ngoài
Vậy là đã có kết quả của vòng trung huyền này!
Hết chương 31.