Tiểu Thỏ Tinh Có Một Ý Tưởng Lớn Mật
Tác giả: Hạt Ảnh Thiên Thanh
Edit: Sặc Fructoze
____________
Chương 7: Kẻ lừa đảo
Cuối cùng vẫn là quá kích thích, Tiểu Thỏ Tinh không chống đỡ nổi mấy cái bóp, nức nở biến về nguyên hình.
Đại khái là nó vẫn còn nhớ rõ mình muốn giao phối cùng công tử, lúc này vẫn chưa ôm cánh tay của người ta làm bậy, mà lại ủi ủi dưới thân người ta.
Đầu thỏ chôn rất thấp, hai cái lỗ tai trên đỉnh đầu dựng thẳng lên, da thịt bên tai được bao phủ bởi lớp lông trắng hiện lên màu hồng nhạt, mềm mụp, làm Đại Xà Tinh nghĩ đến thứ gì đó mà nó ngậm mỗi ngày.
Càng làm đại xà tinh chịu không nổi chính là, bởi vì tư thế này, mông thỏ mũm mĩm dẩu cao lên, cái đuôi thỏ ngắn ngủn phía trên hai đóa hoa ướt nhẹp, còn run lên run lên....
Cứ nhìn rồi lại nhịn, Đại Xà Tinh quyết định, không nhịn nữa!
Tiểu Thỏ Tinh cảm thấy hoa mắt, một khắc trước còn cuộn mình trong vòng tay mỹ nam, một khắc sau rơi vào một lỗ thủng, lỗ thủng kia không những lạnh băng, còn trơn, hơn nữa còn nhúc nhích.
"Lỗ thủng" biết nhúc nhích kia phát ra tiếng vảy cọ sàn sạt, Tiểu Thỏ Tinh bị nó cuốn quanh thân, lắc lư khắp nơi một lát mới bị đưa đến một chỗ nóng hầm hập.
Nói nóng cũng không phải quá nóng, chỉ là so sánh với lớp vảy lạnh băng kia thì nơi này ấm hơn một chút.
Tiểu Thỏ Tinh bị lắc đến chóng mặt, hoảng hốt cho rằng mình được đưa cho hai củ cà rốt, hai lỗ tai cụp xuống lại dựng thẳng lên.
Nó điều chỉnh cơ thể của mình trong "hố băng" này, cố gắng ôm lấy một củ cà rốt, vừa cọ xát vừa liếm ăn.
Ưm... Củ cà rốt này sao mặn thế nhỉ?
Tiểu Thỏ Tinh nhíu mày, nhưng lại cảm thấy khi mình nếm được "nước cà rốt", cả người lại sôi trào, nhất thời động tác càng thêm cuồng dã, sột sột soạt soạt liếm không ngừng.
"Hố băng" dường như bị nó tác động, sương trắng dần dần bốc hơi lên, vị mặn càng lúc càng nồng.
Tiểu Thỏ Tinh cảm thấy cả người càng lúc càng nóng, cà rốt phía dưới cũng nóng lên. Hoảng hốt nhớ đến còn một củ cà rốt cũng lạnh lạnh, nên cố mở mắt đi tìm, tính đổi củ khác cọ tiếp.
"!"
Tiểu Thỏ Tinh sợ đến mức lỗ tai thẳng tắp nháy mắt rũ bẹp xuống, chỉ thấy trước mặt nó trừ hai "củ cà rốt" đỏ rực ra, trên đỉnh cà rốt còn có một cái đầu rắn cực lớn!
Đôi con ngươi đen thẳng đứng của con rắn nhìn chòng chọc vào Tiểu Thỏ Tinh, vảy đen chiết xạ ánh sáng lạnh lẽo, khiến cho cặp sừng trên đầu hắn uy nghiêm khiếp người.
Thỏ Tinh giật mình biến ra hình người, nó thốt lên: "Đại... Đại Xà Tinh?"
Xà Tinh kia gật đầu, phun ra cái lưỡi đỏ tươi, liếm nhẹ lên khuôn mặt xinh đẹp của Tiểu Thỏ Tinh.
"........"
Tiểu Thỏ Tinh sợ đến không biết phải làm sao, nhìn trái nhìn phải, rắn cuộn đến vững vàng, chỉ chừa một lỗ hổng chính giữa nhốt nó bên trong, này phải trốn thế nào đây?
Nó lắp bắp nói: "Ta... ta khó ăn lắm..."
Đối phương không để ý đến nó, lưỡi rắn lành lạnh lướt qua gò má nó, ghé vào môi nó gõ gõ nhẹ nhẹ, như là đang gõ cửa.
Tiểu Thỏ Tinh mím chặt môi, lắc đầu dùng ánh mắt cầu xin.
Thấy nó cự tuyệt, Đại Xà Tinh cũng không chấp nhất. Lưỡi rắn uyển chuyển trượt từ cằm xuống ngực liếm láp.
Tuy đã nói đồng ý với Tiểu Hắc không cho người khác uống sữa, nhưng lúc này mạng thỏ sắp tận, xem ra nó chỉ có thể cầu nguyện đối phương uống no sữa xong sẽ không ăn mình... Tiểu Thỏ Tinh nhắm mắt, như sắp anh dũng hi sinh mà ưỡn ngực cho đối phương liếm.
Đợi một hồi lâu, sữa nóng chảy ra ròng ròng, đối phương vẫn là miếng được miếng không mà dùng lưỡi rắn liếm liếm, không uống được miếng sữa nào vào miệng.
Tiểu Thỏ Tinh nhịn không được lên tiếng chỉ ra chỗ sai: "Ngươi phải đưa miệng đến gần mới có thể uống được sữa..."
"..." Đại Xà Tinh dừng lại.
Tiểu Thỏ Tinh dùng hai tay bụm lại trước ngực, bởi vì nhiều sữa, chẳng mấy chốc đã hứng được một vốc sữa thơm, đưa cho đối phương.
Đối phương không nhận lấy, còn hung dữ dùng thân rắn vặn nó, hai củ cà rốt to lớn nhìn qua cũng tức giận biến lớn, cứng rắn chen vào giữa hai chân Tiểu Thỏ Tinh.
Đại Xà Tinh giận rồi! Tiểu Thỏ Tinh không biết mình đã nói sai cái gì, đang muốn xin tha. Lực ép quanh thân đột nhiên nhẹ lại, Xà Tinh kia thế mà lại thu nhỏ lại, biến thành một đứa nhỏ đen sì!
Sắc mặt đứa nhỏ rất kém, nhân lúc Thỏ Tinh còn đang ngây người, lớn tiếng dọa người:
"Lừa đảo! Không phải ngươi đã nói nơi này chỉ cho ta ăn hay sao?"