“Này! Ngươi đừng phi thăng nữa!” Bạch Ngọc Câu nhìn Tịnh Nguyệt tiên tôn đang đánh với Thiên Lôi rồi nói lớn: "Ta đã lên xem rồi, Tiên giới không có gì tốt đẹp đâu!”
"Đi lên đấy còn phải tăng ca nữa!”
Cô không ngờ rằng Tiên giới được người người ước ao lại là nơi đáng sợ như vậy.
Tăng ca mà là đặc sản à?
May là cô đã trở lại, không thì ngày nào cũng bị bắt làm việc không ngơi tay!
Bạch Ngọc Câu cô đã quen hưởng thụ từ nhỏ, không muốn làm việc đâu!
Tịnh Nguyệt tiên tôn đang bị sét đánh nên không nghe được tiếng hô của cô, chỉ nghĩ rằng cô đang lo sợ nên đành cười khổ một tiếng.
Lúc đang độ kiếp để phi thăng không thể dừng lại giữa chừng được
Các tu sĩ đứng ở một bên quan sát thì vô cùng tò mò: "Có thật là ngươi vừa mới phi thăng không! Mỗi ngày ở tiên giới đều phải tăng ca à?”
Bạch Ngọc Câu nhìn bọn họ với ánh mắt nghiêm túc rồi gật đầu: "Thật đến không thể thật hơn!”
"Tăng ca để làm gì đấy?” Có người không hiểu: "Chúng ta đi lên tiên giới chỉ cần chuyên tâm tu luyện hàng ngày là được rồi mà?”
Lời hắn nói làm Bạch Ngọc Câu sửng sốt một chút: "Vậy ngươi chờ ta một lúc, ta lên đó hỏi lại xem!”
Cô nói xong thì trước mắt lại xuất hiện một vệt kim quang: "Vèo!”
Tiên giới.
“Sao Tịnh Nguyệt tiên tôn vẫn chưa lên nhỉ.” Một tiên nhân với bộ râu trắng lo lắng hỏi.
“Ngươi vội gì chứ, cho dù bà ấy lên đây thì cũng không đi theo ngươi quản lý nhân duyên đâu.” Một nữ tiên nhìn ông: "Ta đã xem qua lý lịch của của Tịnh Nguyệt tiên tôn rồi.”
“Bà ấy có vẻ là người thích sự yên tĩnh nên hoàn toàn phù hợp để tham gia vào nhóm hoa thảo của bọn ta.”
"Như cách nói của ngươi thì nhóm dệt may của chúng ta cũng thích hợp mà, không cần phải nói nhiều.”
"Ta thấy các ngươi đừng tranh cãi nữa, bà ấy vào nhóm bảo an là tốt nhất!”
"Nói bậy! Bà ấy sẽ tham gia vào nhóm hoa thảo của bọn ta!”
Khi các tiên nhân đang cãi nhau thì một vệt kim quang lóe lên: "Tịnh Nguyệt tiên tôn tới rồi!”
Bạch Ngọc Câu không làm mọi người thất vọng mà xuất hiện trước mặt bọn họ.
“Tại sao lại là ngươi.” Quan ghi chép nhíu mày lại.
Thế mà người này còn sống, không xảy ra chuyện gì cả, từ trước tới nay hắn chưa bao giờ thấy có người nhảy xuống con đường phi thăng mà có thể sống được.
Bạch Ngọc Câu cũng không để ý đến câu nói của hắn, mở miệng hỏi: "Ta đến để hỏi một vấn đề, các ngươi tăng ca để làm những việc gì?”
Ai da, cô là một người nhiệt tình, người khác có thắc mắc gì là cô sẵn sàng giúp đỡ ngay.
Người tốt như cô không có nhiều đâu!
Tiên nữ nhìn cô, đột nhiên nhảy ra một suy nghĩ, Tiểu Bạch tiên tôn này cũng tốt mà!
Không bằng lôi kéo cô vào nhóm hoa thảo, chắc chắn cô sẽ rất thích.
“Mỗi ngày phải trồng hoa và linh thảo, công việc vô cùng vất vả! Chắc chắn ngươi sẽ không còn thời gian rảnh rỗi nào cả, đây là một cách giết thời gian tuyệt vời nhé!”
“Ta là Hoa Hoa tiên tử của nhóm hoa thảo, ngươi có muốn tham gia vào nhóm của bọn ta hay không?”
“Mỗi một tiên nhân quản lý ngàn vạn mẫu đất đấy ~"
Ha ha! Các nàng ở nhóm hoa thảo có lợi hại không!
Tiểu Bạch tiên tôn còn không nhanh chóng tham gia vào, bỏ qua nhóm hoa thảo thì sẽ không dễ tìm được một công việc vất vả như vậy đâu!
Đây chính là công việc dành riêng cho tiên nữ đấy, để bọn họ không thấy cô đơn buồn tẻ, ở trong môi trường làm việc như vậy, họ không cần lo lắng và suy nghĩ xem mình cần làm gì mỗi ngày!
Quả là một công việc tuyệt vời!
Hoa Hoa tiên tử nghĩ tới chín cái phân thân của mình đang vui vẻ làm việc thì thấy rất hạnh phúc.
Những vị tiên khác thấy nàng cướp người thì cũng nhận ra!
Bọn họ cần gì phải chờ Tịnh Nguyệt tiên tôn, vị tiên nữ này cũng rất tốt, là một người chịu khó chịu khổ được.
Quan trọng hơn là bọn họ rất thích những tiên nhân mới lên.
Bởi vì những tiên nhân mới lên sẽ đầy sức sống, làm gì cũng vui vẻ và nhiệt tình!
Quan trọng nhất chính là bọn họ không giống với nhóm tiên nhân cũ, luôn miệng chê công việc quá ít, muốn làm thêm nhiều việc hơn.
Nếu không được thì sẽ nghỉ việc.
Những tiên nhân mới thì không như vậy, họ là những người biết nghe lời và đáng yêu nữa ~
Tiên nhân râu trắng lập tức nói: "Nhóm tơ hồng của chúng ta có nhiệm vụ phức tạp nhất, nếu ngươi đến đây, ta bảo đảm ngươi không có giây nào nhàn rỗi cả, lúc nào cũng phải gỡ tơ hồng!”
“Đây chính là đãi ngộ tốt nhất.” Ông nói xong thì bắt đầu nói xấu nhóm bảo an: "Ngươi xem nhóm bảo an này, mỗi ngày chỉ cần tuần tra Tiên giới hai lần là xong!”
Hắn giơ tay ra hiệu: "Chỉ hai lần thôi!”
Bạch Ngọc Câu: "!!!”
“Tạm biệt!”
Cô nói xong rồi nhảy xuống luôn, thật là đáng sợ, thật là đáng sợ.
Đầu óc của những người này có vấn đề phải không!
Cô xuống dưới rồi nói ngay với đám tu sĩ: "Thật đáng sợ, Tiên giới đã thay đổi rồi!”
Tu sĩ gãi đầu: "Các ngươi đã nói gì với nhau thế?”
Bạch Ngọc Câu kể lại nội dung mà cô và các tiên nhân vừa nói chuyện với nhau rồi sau đó cô nhận ra nhóm tu sĩ này bỗng nhiên yên lặng một lát.
“Thì ra người ở Tiên giới cũng đang miệt mài làm việc à, vậy ta phải cố gắng nhiều hơn mới được, biết đâu có thể phi thăng luôn?”
“Ta thấy được đấy, ta cũng nghĩ kỹ rồi, chờ ta phi thăng thành công sẽ vào nhóm hoa thảo!”
"Ngươi thật sự muốn đi à, ta thì không muốn phi thăng đâu, chỉ muốn làm cá mặn nằm một chỗ thôi.”
Lúc này, phòng phát sóng trực tiếp chưa im lặng được bao lâu thì đã bùng nổ lại.
[Mẹ nó! Chết tiệt! Tuyển dụng ngược à? Đời này tôi chưa bao giờ thấy có loại tuyển dụng như vậy!]
[Đặc sản tăng ca…: Tôi là một xã súc (*) chỉ muốn đầu thai sang kiếp khác làm một con chim nhỏ.]
(*) 社畜 xã súc: chỉ những người làm việc như trâu bò, chỉ biết bán mạng vì công việc, vì lợi ích của công ty.
[Oa, cảm thấy Tiên giới cũng rất phức tạp ấy? So với công ty của chúng ta càng đáng sợ hơn nhiều.]
"Ai da? Nếu chúng ta làm việc thì có nhận được nhiều thù lao không? Bình thường có hoạt động gì không? Kiểu như đại hội bàn đào ấy!” Một sư tỷ hỏi.
Bạch Ngọc Câu sờ cằm, chuyện này cũng phải tìm hiểu lại mới được.
"Ngươi chờ đấy, ta đi hỏi một chút.”
Tiên giới.
"Ai da! Các ngươi nói công việc nhẹ nhàng quá làm người ta không thích rồi!” Tiên nữ nói: "Không ngờ tiên nhân mới lại chăm chỉ như thế, công việc như thế còn chê ít.”
Tiên nhân râu trắng phất tay áo: "Vậy thì chờ lát nữa Tịnh Nguyệt tiên tôn lên đây, chúng ta giao cho bà nhiều việc hơn là được rồi!”
Lần này, chắc chắn phải thuyết phục tiên nhân mới tham gia vào nhóm của mình.
Tiên nhân mới thì mới dễ lừa gạt.
Tiên nhân mới dễ bị lừa thì bọn họ cũng dễ dụ dỗ để tiên nhân mới làm ít việc đi, như vậy không phải hầu hết công việc đều thuộc về bọn họ hay sao!
Vui quá đi mất!
Được làm việc suốt đời chính là giấc mộng của bọn họ!
Kim quang lóe lên, Bạch Ngọc Câu lại xuất hiện.
"Ngươi đã nghĩ kỹ rồi phải không?” Tiên nhân râu trắng nhiệt tình nói: "Như vậy, ta sẽ để ngươi làm công việc của một tháng trong một ngày có được không? Ngươi có thể tạo nhiều nhất ba phân thân để làm việc cùng nhau!”
Bạch Ngọc Câu: "!!!”
Thật là đáng sợ!
"Công việc của các ngươi được trả thù lao như thế nào? Có các hoạt động khác hay không?”
Cô muốn hỏi xong chuyện này rồi mới chạy đi.
Quan ghi chép nhìn cô một cái, đến cùng thì ai mới là người tuyển người vậy, sao lại thấy cô càng giống người đi tuyển hơn hắn.
Hí!
Thật là một hạt giống tốt cho vị trí quan ghi chép!
Không, không được! Công việc ghi chép này cũng không bận rộn như những nhóm khác, nếu cô cũng làm thì lượng công việc của hắn sẽ ít đi mất!
Mỗi ngày uống trà ăn đào ở nhà thì có gì hay!
Sống như vậy thì sớm muộn gì cũng thấy nhàm chán, vô vị thôi!
"Thù lao là ngươi sẽ được làm việc trong môi trường tốt, hàng năm còn được thêm việc, cũng có hoạt động khác nữa! Hàng tháng, chúng ta sẽ tập trung lại để làm việc cùng nhau! Gọi là hội nghị công tác!"
Như thế nào! Có phải rất muốn tham gia hay không?
Hâm mộ lắm nhỉ, hận không thể tham gia luôn!
Đây chính là sức hút của công việc nhé!
Đây chính là thù lao tốt nhất, cao nhất ở Tiên giới!
Bạch Ngọc Câu: "!!!”
"Hỏi thêm một chút... Các ngươi thật sự rất thích làm việc sao?”
Khi nhìn người bệnh tâm thần, không thể chỉ nhìn bề ngoài, bởi vì rất có thể là bọn họ cố ý làm thế!
Mục đích chính là không muốn cho nhiều tu sĩ phi thăng lên đây, chứ thực ra mỗi ngày bọn họ chỉ chơi chứ không có làm việc gì!
Nếu không thì sao bây giờ bọn họ đều tụ tập ở đây hết!
Cô ngửi thấy mùi lừa đảo!
Bạch Ngọc Câu nghiêm túc đánh giá mỗi một tiên nhân, Hoa Hoa tiên tử không ngờ cô sẽ hỏi một vấn đề như thế.
Sao lại hỏi bọ họ có thích công việc hay không?
Mấy tiên nhân nhìn nhau một chút rồi giao lưu bằng thần thức.
"Sao thấy người này đáng sợ thế! Chắc nàng ấy muốn thăm dò tình hình thật sự của chúng ta, câu hỏi này nhìn qua thì đơn giản nhưng nếu chúng ta nói thích làm việc thì có khi nào nàng ấy sẽ nghĩ rằng chúng ta muốn cạnh tranh không nhỉ!”
“Đúng vậy, đúng vậy! Nhưng nếu chúng ta nói không thích, nàng ấy sẽ nghĩ chúng ta đang nói dối, cũng đâu thể che giấu được việc chúng ta cũng rất yêu công việc được chứ?”
"Hí! Chỉ một câu hỏi nhỏ mà có những hai cạm bẫy bên trong rồi!”
"Khoan đã! Có khi còn có thêm một bẫy nữa!”
"Cái gì?”
"Chẳng lẽ các ngươi không biết ở tiên giới có một quan giám khảo mà chưa ai từng thấy mặt sao?”
"Ý của ngươi là...”
“Đúng vậy! Ta nghi ngờ nàng ấy chính là quan giám khảo chưa bao giờ xuất hiện đó! Ngươi nghĩ lại xem có ai có thể đi lại con đường phi thăng nối từ trên trời xuống dưới đất chưa! Có khi nào nàng ấy đến để kiểm tra chúng ta không!”
“Trước đó thì hỏi ở Tiên giới chơi có vui không, rồi lại hỏi đến nội dung công việc, xong quan tâm thù lao và hoạt động khác, cuối cùng lại hỏi chúng ta có thích làm việc hay không!”
"Hoàn hoàn hợp lý! Đáng sợ quá!”
Nhóm tiên nhân hít vào một ngụm khí lạnh, Bạch Ngọc Câu gãi đầu, sao mấy tiên nhân này cứ liếc mắt với nhau thế nhỉ?
Câu hỏi này khó trả lời như vậy sao?
Cô đang nghĩ ngợi thì nhìn thấy một cái đèn đường đang đứng ở bên cạnh, dưới chân đèn đường có một dòng nước, chảy từ trên xuống dưới.
Ngược dòng lên trên, dòng nước này xuất phát từ đôi mắt đau khổ.
Oa! Tiên giới chịu chi quá nhỉ! Còn có đài phun nước Yêu Công (*) à!
(*) Yêu Công: công trình bằng yêu quái
Trong lúc này, nhóm tiên nhân còn đang bận suy luận.
“Ta vừa quan sát một chút, có lẽ Tiểu Bạch tiên tôn này chính là quan giám khảo! Ta không thấy được tu vi của nàng ấy, sợ rằng cao hơn tu vi của chúng ta nhiều lắm! Đây là phải làm việc mấy vạn năm mới đạt được tu vi cao như thế!”
“Nếu tu vi của nàng ấy vượt xa chúng ta như vậy, có khi nào nàng ấy nghe được những lời chúng ta đang nói không?”
Nhóm tiên nhân hoảng sợ nhìn Bạch Ngọc Câu, sau đó bọn họ đồng loạt quỳ xuống đất: "Kính xin thượng tiên cho chúng ta một cơ hội!”
“Chúng ta thật sự rất yêu rất yêu công việc của mình! Không có nó chúng ta không thể sống được mà! Thật sự không sống được!”
Hoa Hoa tiên tử vừa khóc vừa sụt sùi nói: "Ta không thể rời bỏ công việc của mình! Ta không thể! Nếu như bắt ta từ bỏ! Vậy ta chỉ còn con đường chết thôi!”
“Ta cũng không thể! Cầu xin ngươi, để chúng ta làm việc đi mà! Huhuhu!”
Bạch Ngọc Câu: "!!!”
Má ơi! Thật là một Tiên giới đáng sợ!
Quan giám khảo cầm giấy bút đứng ở gần đó nhìn tình cảnh nhóm tiên nhân quỳ dưới đất van xin tiên nhân mới, bọn họ khóc lóc thảm thiết như muốn lấy cái chết để ép buộc!
Tuy rằng không hiểu sao hắn không nghe được lời nói của bọn họ, nhưng cũng hiểu được bọn họ đang muốn thuyết phục tiên nhân mới này ở lại.
“Làm rất tốt!” Quan giám khảo dùng bút viết một câu ngay bên dưới tên của mấy tiên nhân này: "Không ngờ bọn họ có thể làm tốt đến mức này.”
Xem ra hắn đã trách nhầm bọn họ rồi.
Hắn còn nghĩ rằng những tiên nhân cũ này sống chết không muốn bàn giao công việc cho tiên nhân mới cơ.
Không ngờ bọn họ có thể thuyết phục tiên nhân mới đi làm việc! Khá lắm!
Quan giám khảo hài lòng nở nụ cười, hắn vừa vỗ đài phun nước Yêu Công đứng bên cạnh, vừa chỉ vào dòng nước trên mặt đất: "Nào nào, quay sang bên này để khóc đi, dòng chảy bị lệch hướng rồi này!”
Đài phun nước Yêu Công: "Oa huhuhu oa!”