Tiêu Khiển Hóa Yêu

Chương 42: 42: Chu Toàn Quay Xe Lại




Viên Dạ Trì từ tốn áp mặt mình vào khe rãnh ngực nữ nhân, hít hà mùi thơm nước hoa nhè nhẹ cùng cảm giác mịn màng của hai bên má được kẹp chặt bởi hai bánh bao lớn.

Bàn tay hắn vòng ra sau xoa gắp vùng lưng láng mịn, sau cùng thở một hơi dài thoải mái, nói:



- Ảnh Ảnh, em có biết too đã phải kìm nén từ lúc chiều để đợi đến đêm muộn bây giờ không?



Hắn đưa tay lên nhéo nhẹ cánh mũi cô, giọng mang hướng thầm trách yêu chiều.

Tú Ảnh chu phồng môi phản đối, thầm đáp:



- Anh chỉ như thú động dục suốt ngày



Dạ Trì cười nhẹ, sau bế cô vào phòng tắm, tắm táp qua cho cả hai bớt mồ hôi.

Nam nhân cũng nhân cơ hội đó mà đè nữ nhân ra để thỏa mãn cái thứ mà hắn phải kìm nén từ chiều đến giờ.

Tú Ảnh không chống cự hay phản đối, cô nhịp nhàng phối hợp, mong sao Dạ Trì luận động nhẹ một chút là được.





Xong xuôi, cả hai mặc đồ chỉnh tề rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, đã quá đêm rồi, ánh mắt cả hai díu lại nhắm nghiền, ôm chặt nhau không rời.

Dạ Trì trước đó còn xoa xoa mái tóc suôn mượt của cô, lấy vài lọn đưa lên mũi hửi, mùi thơm nhẹ nhàng tán ra xung quanh thật khiến con người ta dễ chịu, nhất là kẻ say được ở cạnh người mình yêu, từ từ thưởng thức mọi thứ ngọt ngào của người ấy



Sáng hôm sau, cả hai vẫn tỉnh dậy đúng giờ, chuẩn bị đồ cá nhân xong xuôi rồi xuống phòng bếp, thức ăn sáng đã bày đủ.

Cả hai nói chuyện phiếm bỗng Tú Ảnh vô thức nhớ đến lão Phú hôm qua, định nói:



- À Dạ Trì, hôm qua trong Xuân Hồng Mộng, em gặp...







Đang nói bỗng Tú Ảnh ngập ngừng, cô định kể ra nhưng lại sợ gợi về quá khứ không mấy tốt lành trong mối quan hệ cả hai, đành nhỏ giọng dần.

Dạ Trì nhấp một ngụm nước, tò mò:



- Em gặp ai?



Tú Ảnh ngập ngừng:





- Không..

Em định bảo, gặp người quen nhưng nhỡ lại nhận nhầm người



Cả hai lái sang chuyện khác rồi Dạ Trì chở cô tới trường Đại học.

Lúc xe Dạ Trì rời đi, Tú Ảnh vào trường thì bỗng có một chiếc xe đen khác tiến lại gần rồi ở một lúc lâu.

Trên xe, hai người đàn ông đeo kính đen lẳng lặng quan sát khá lâu, nhìn vào bao quanh trường, điệu bộ hết sức khả nghi.

Một tên rút máy rao báo cáo:



- Thưa ngài, đã xác định được cô gái đó




Đầu dây bên kia giọng của một người nào, vẻ là sếp của hai người mặc áo đen này.

Người đó dặn dò gì khá lâu, sau là tiếng đáp cẩn trọng:



- Vâng tôi rõ rồi, chúng tôi sẽ quan sát kĩ, có thêm thông tin gì sẽ báo cáo cho ngài.

Xin ngài yên tâm



Mấy ngày sau...





Chu Toàn chở Dạ Trì từ tập đoàn trở về tiện qua trường Đại học đón Tú Ảnh, cô khệ nệ cầm túi bài lên xe, sau cùng nói:



- Sau anh không cần mất công rồi tốn xăng đi ngược đường đón em đâu.

Em có xe, em cũng tự đi lại được



Viên Dạ Trì xoa đầu cô, nhẹ nhàng giải thích:



- Công sức hay xăng xe gì tôi phải ngại ư? Chẳng qua muốn gặp em một chút, tận dụng thời gian bên em, rảnh thì qua đón



Tú Ảnh hết lời với tên này, đành thở dài rồi xem lại xấp bài.


Một lúc sau đã tới nhà, cô nhanh xuống xe, toan quay đi thì Dạ Trì gọi ới lại:



- Đợi đó, tôi bê giúp



Tú Ảnh nhăn nhó:





- Thôi anh mau về đi, em đi thang máy một lúc là tới.

Thế nhé



Mãi dau Viên Dạ Trì mới chịu rời đi, cô nhìn theo xe Chu Toàn lái đi xa rồi mới lên lầu.

Vừa ra khỏi thang máy thì là lúc điện thoại reo, số máy Dạ Trì gọi tới.

Tú Ảnh méo xệch mặt, thầm nghĩ tên này bện hơi bản thân mình rồi cũng nên, làm gì cũng muốn dính chặt cô bên người hắn.

Tú Ảnh bắt máy:



- Ơi, anh gọi gì thế?



Viên Dạ Trì tủm tỉm cười:



- Nhớ em nên gọi




Cô mở khóa cửa căn hộ, lầm bầm:



- Hừ, mới ở trên xe lúc nãy



Tú Ảnh bước vào, bỗng cửa phòng đóng sập lại, đèn có ai bật sáng chưng lên, bản thân cô bị ẩy mạnh ngã xuống sofa, điện thoại liền rơi xuống gầm kèm theo tiếng hét:



- Ag...





Viên Dạ Trì đang vui bỗng căng mặt lại, hỏi lớn:



- Tú Ảnh, chuyện gì thế?



Cô không đáp, hắn nóng ruột chỉ đạo:





- Chu Toàn, quay xe lại



Hắn tiếp tục giữ điện thoại, nghe được cuộc hội thoại bên trong.

Tú Ảnh nhăn này ngồi dậy, quay ra thấy lão Phú khệ nệ ngồi đối diện, nét mặt cô thất kinh một hồi, góc cửa là hai tên người của lão.

Tú Ảnh lồng ngực đập mạnh, lắp bắp:



- Lão Phú..





Lão ta rít điếu xì gà, khói tỏa khắp, gằn:



- Tú Ảnh, con điếm thằng Dạ Trì mang tới phục vụ tao.

Đêm đấy mày khôn khéo lấy được chữ kí duyệt dự án của tao, lại không thất thân dưới tay tao, đổi lại là mày thế một đứa khác vào



Viên Dạ Trì nghe rõ mồn một, hai bên thái dương nổi cuộn, lòng nóng ran lên lo cho Tú Ảnh, gằn lớn:



- Lái xe nhanh lên, mau quay lại nhanh lên



Đầu dây bên kia bắt đầu có tiếng đổ vỡ, Tú Ảnh vớ lấy đèn cây bên cạnh bạo gan ném về phía lão Phú





.