Chương 147: Lãnh Thiên Thiên Phú (Thể Tu Chi Đạo)
Mà Lãnh Thiên bây giờ trông thấy tiểu cô nương Nguyệt Nhi cũng không nhịn được ma ngạc nhiên.
“Nguyệt Nhi muội muội sao ngươi lại đến đây?”
Lãnh Thiên một mặt tò mò mà đi đến nhìn về phí tiểu cô nương Nguyệt Nhi mà dò hỏi?
“Tiểu Thiên ca ca là sư tôn nàng cồng sư công mang ta tới a.”
Lãnh Thiên nghe vậy cũng một mặt mộng bức mà nhìn về phía Lý Thành mấy người.
“Sư tôn Nguyệt Nhi là sư tôn mang đến sao?”
“Ừ nhưng nàng là ngươi Tống sư mẫu đồ đệ. Sau này nàng là ngươi sư muội a.”
Lý Thành ánh mắt mang theo châm chọc nhìn về Lãnh Thiên. Mà Lãnh Thiên khi nhìn đến ánh mắt của sư tôn mình không hiểu sao trong lòng có chút như bị người khác bắt được cái thóp của mình a.
“thôi thôi Nguyệt Nhi muội muội sau này ngươi vẫn cứ gọi ta Tiểu Thiên ca ca đi a.”
Lãnh Thiên cảm giác gọi như vậy hơi hơi có chút lạ nên đành bảo tiểu cô nương cứ gọi như lúc trong sơn thôn.
“Tiểu Thiên ca ca.”
Nguyệt Nhi tiểu cô nương duyên dáng mà cười.
Lãnh Thiên lúc này cũng đi đến vấn an từng người tiếp đó lại cùng tiểu nha đầu đi đắp người tuyết.
Mà con nhóc Bạch Linh lúc này cũng mắt nhắm mắt mở đi ra nàng đang mơ mang thì nghe tiến hai nhóc vui đùa liền nhìn qua. Đang tính hỏi thăm thì Lý Thành liền giải thích lại cho nàng một lần.
“A. vậy em sau này có thêm một cái tiểu bất điểm a”
Nàng híp mắt nhìn về phía hai đứa nhóc. Mà đang chơi đùa hai đứa nhóc lần này không hẹn mà cảm giác có chút mát lạnh phía sau lưng.
Bạch Linh cũng không nhiều lời chào hỏi mọi người xong lại chạy đến chopiw cùng hai nhóc. Tuy noi Bạch Linh hình dáng mười bốn, mười lăm nhưng tâm trí của nàng cũng chỉ bằng hai đứa nhóc kia mà thôi.
Dù sao tu vi cùng hình dáng nàng biến hóa nhưng tâm linh của nàng chỉ có bao nhiêu đó mà thôi.
Mà lúc này Sở Tú đi đến bên cạnh Lý Thành ôn nhu đối Lý Thành hỏi?
“Thành Ca. Tiểu Thiên ta nhìn qua hắn cảm thấy thiên phú không tốt lắm hơn cũng không cảm thấy trên người hắn có linh căn thuộc tính.”
“đúng vậy a, Thành Ca ta cũng thấy như vậy a?”
Tống Cầm thấy vậy cũng đi đến hỏi? tới cảnh giới của hai nàng tuy Sở Tú có chút thấp nhưng nàng niếu chăm chú vẫn có thể phỏng đoán ra thiên phú cùng phẩm chất thuộc tính của một tân thủ.
“Ha ha. Thằng nhóc này tuy nói tu tiên là cái phế phẩm. nhưng hắn là một cái tốt thể tu. Căn cốt cùng khí huyết của hắn lại vô cùng dư thừa. là cái vô cùng tốt thể tu a.”
“Thể tu? Là một loại hệ thống tu luyện mới. tại sao th·iếp chưa từng nghe qua.”
Sở Tú một bên nghe vậy cũng vô cùng hiếu kỳ hỏi? Tống Cầm cũng gật đầu phụ họa.
Lý Thành đưa tay ra ôm lấy hai nàng, mà hành động này khiến cho hai nàng đỏ mặt. mặc kệ phía sau một đám mới sáng ra bị cho ăn một nùi cơm chóa.
“Thể Tu là một loại hệ thống tu luyện thời kỳ viễn cổ, một quyền có thể phá vỡ thương khung. Lấy nhục thân thành thánh. Vô địch cùng cảnh giới. có thể vượt cấp mà chiến. tuy nhiên tu luyện thể tu cũng phải có đại nghị lực cùng đại cơ duyên mới đi đến cùng a.”
Hai nữ nghe xong cũng trợn to hai mắt kiểu như phát hiện đại lục mới. nói đúng ra thể tu nhất đạo là biết bao nhiêu khó khăn. Niếu so sang tu tiên dễ gấp thể tu cả trăm ngàn lần. tuy vậy vẫn là có ngoại lệ. Lý Thành là cái ngoại lệ niếu so cùng cảnh giới hắn liền là nghiền ép chi tư. Ai bảo Lý Thành có Cu Thống cái bug này a.
“Vậy chàng để cho hắn tu thể tu sao?”
Tống Cầm dò hỏi?
“đúng vậy công pháp cùng võ kỹ ta liền có, chỉ là để luyện thể hi vọng nhóc con có thể chịu được.”
Lý Thành lần này trên mặt lại đầy vẻ nghiêm túc cùng lo âu. Vì sao ư??? Bởi vì thể tu là rèn luyện thân thể cùng như đúc lại nhục thân kèm theo đó là ngâm thân thể trong vô số dược liệu, tài nguyên cùng huyết nhục dị thú.
Tài nguyên cùng dược liệu Lý Thành không thiếu hắn cũng có thể luyện chế nước thuốc nhưng mà hắn không chắc Lãnh Thiên có thể chịu được hay không?
Không chỉ như vậy tu luyện nhục thân còn kèm theo khả năng chịu đòn nói đúng ra là sau khi ngâm nước thuốc phải ăn mấy trận tẩm quất để cho cơ thể thấm hết tinh hoa cũng như dung hòa vào cơ thể. Mà cái này ứng cử viên tẩm quất cho Lãnh Thiên. Hắn cũng đã có người ứng cử.
Nói túm cái váy lại nhóc Lãnh Thiên sau này ăn khổ dài dài a…
Hai nữ đứng bên cạnh nghe Lý Thành nói vậy cũng âm thầm thay Lãnh Thiên nuốt ngụm nước bọt.
“Thành Ca. không có cách nào khác sao?”
Sở Tú có chút không nỡ nhìn Lý Thành hỏi?
“Không có a.”
Lý Thành cũng rơi vào trầm tư. Thực ra môn này công pháp cũng là Cu Thống chọn cho hắn. Lý Thành cũng từng kiến nghị qua nhưng theo lời Cu thống cái này cũng là giúp Lãnh Thiên đánh vẫn căn cơ sau này.
“cứ như vậy đi.”
Lý Thành nói rồi ôm lấy hai này đến bên ghế ngồi uống trà. Mà lúc này cũng vừa rạng sáng Lý Tuyết Vân cùng mấy người đang nhâm nhi cafe sáng, vừa uống vừa nhìn mấy nhóc nô đùa, cảm giác vô cùng yên bình.
Niếu để người khác nhìn thấy như vậy khung cảnh hài hòa. Không ai nghĩ đây lại là một đám đỉnh tiên chiến lưc của đại lục a.
PS: CÁM ƠN MỌI NGƯỜI LUÔN ỦNG HỘ TÁC NHA. TÁC VIẾT TRUYỆN KIỂU TIÊU DAO TỰ TẠI NÊN ÍT ĐẤM NHAU LẮM HAHA. NHIỆM VỤ CHỈ CHO CÓ A.
HẾT CHƯƠNG