Tiểu Binh Truyền Kỳ

Chương 161: Trùm Tình Báo




“Ah! Chuyện này rốt cuộc là sao!” Đường Long lấy làm lạ hỏi, Đường Tinh nói muốn đánh nhau, không kỳ lạ, cô gái dịu dàng như Tinh Linh này cũng muốn đánh trận, chuyện này rốt cuộc là chuyện gì? Những người khác cũng có cùng ý nghĩ như Đường Long, cho nên đều nín thở lắng nghe câu trả lời của Đường Tinh và Tinh Linh.

Đường Tinh vừa nghe, sau khi lập tức gõ vào đầu Đường Long hét lên: “Sao? Nhà của ta bị người ta chiếm rồi! Ngươi nói sao!” Còn Tinh Linh thì vẻ mặt lo lắng nói: “Căn cứ Tinh linh ở hành tinh thủ đô Vạn La liên bang bị người ta chiếm mất rồi!” Hai người bọn họ mặc dù đều có cơ thể riêng của mình, nhưng thói quen từ trước đến nay khiến bọn họ khi biết căn cứ mình từng tồn tại mấy trăm năm sắp bị hủy, xuất hiện tâm trạng hốt hoảng cũng là chuyện rất bình thường.

“Căn cứ Tinh Linh?” Đường Long ngây người, nhưng nhanh chóng nhớ lại lần trước lúc mình đi Van La liên bang nghe được tin tức bồ đội Tinh Linh phản loạn, lúc đó mình còn phái vài trăm người máy đi giúp bồ đội Tinh Linh. Nghĩ đến đây, Đường Long bất giác lấy làm lạ hỏi: “Ta đã phái mấy trăm người máy giúp đỡ bồ đội Tinh Linh rồi mà, lẽ nào bồ đội Tinh Linh có được sự giúp đỡ của người máy vẫn bại dưới tay quân chính phủ?”

Đường Tinh đưa tay chỉ vào trán Đường Long than: “Hài, ngươi đó ngươi đó, sau khi phái bồ đội liền không quan tâm nữa. Người máy mặc dù lợi hại, nhưng đối diện với hỏa lực mạnh mẽ vẫn sẽ bị tiêu diệt. Bây giờ binh lính của bồ đội Tinh Linh đã bị tiêu diệt, căn cứ Tinh Linh đã bị quân chính phủ tiếp quản. Nếu như không phải ta nhận được cảnh báo, ta còn không biết nhà của mình sắp bị người ta tháo dỡ! Bây giờ hỏi ngươi một câu, xuất binh hay không?” Nói đến đây Đường Tinh đã trợn mắt nhìn trừng trừng.

Nghe thấy lời này bọn người Ưu Na không hiểu nhìn hai người Đường Tinh và Tinh Linh, không hiểu máy tính chủ của Vạn La liên bang bị chiếm, bọn họ căng thẳng làm gì.

“Xuất binh, đương nhiên xuất binh!” Đường Long vội gật đầu nói. Đường Tinh và Tinh Linh nghe thấy lời này lộ vẻ vui mừng, nhưng tâm tình vui mừng này nhanh chóng biến mất, bởi vì Ưu Na xem vào nói: “Nhưng chủ công, chúng ta bây giờ vừa đánh một trận lớn, đừng nói kết quả chiến tranh chưa thống kê, ngay cả binh lính liên tiếp tác chiến trong thời gian lâu như thế cũng cần nghỉ ngơi, chúng ta bây giờ không thể xuất binh.”

Đường Long vỗ đầu: “Đúng rồi, vậy phải làm sao?” Nói rồi bối rối nhìn Đường Tinh và Tinh Linh.

“Còn có thể làm sao nữa? Nhanh chóng xử lý những chuyện này đi!” Đường Tinh tức giận vẫy tay nói: “Các bộ ngành lập tức báo cáo số liệu lên ta sẽ xử lý, biên chế nhân viên quân đội do Tinh Linh xử lý, những chuyện chính vụ các nơi phái người đi xử lý. Nhanh, còn ngây ra đó làm gì, làm việc đi!” Đường Tinh tâm trạng lo lắng hoàn toàn không hỏi ý Đường Long đã bắt đầu tự mình ra lệnh. Theo cô ấy, mình giúp Đường Long xử lý những chuyện này là rất bình thường, mình là người thân của Đường Long mà.

Mọi người đều ngây người, nhưng do Đường Long không lên tiếng, hơn nữa chuyện này cũng không phải là chuyện lớn gì, hơn nữa vì nguyên nhân thân phận Đường Tinh là chị của Đường Long, mọi người dưới sự nghiêm túc của Đường Tinh bắt đầu xử lý những chuyện sau chiến tranh.

Đường Long nhìn thấy mọi người đều bận rộn, nhưng mình lại không giúp đỡ được gì. Lúc này, Đường Long mới phát hiện mình một chút tác dụng cũng không có, bởi vì ngay cả Phượng Băng, Phượng Sương cả ngày đều ở bên cạnh mình và con mèo nhỏ kia, cũng bị Đường Tinh kéo đi giúp đỡ, cả những lãnh đạo cao cấp của Đại Đường chỉ có mỗi mình mình không có chuyện gì làm.

Trong lòng có chút thất vọng, Đường Long đành núp trong phòng ngủ để tránh quấy rầy công việc của bọn họ.

Cứ như thế qua vài ngày, Đường Long đang ngủ trưa bị Đường Tinh kéo dậy. Đường Long mở mắt phát hiện, tất cả quan chức cấp cao đều ở trong phòng minh. Còn Ưu Na nhìn thấy Đường Long đậy, vội đưa qua một tập văn kiện, Đường Tinh không đợi Đường Long lật ra xem trực tiếp nói: “Không cần nhìn nữa, nghe ta nói là được.” Đường Long nghe thấy lời này ngoan ngoãn để văn kiện xuống, còn bọn người Ưu Na nhìn thấy cảnh này, đều khẽ chau mày.

Đường Tinh vui mừng hoàn toàn không chú ý đến thần thái của bọn người Ưu Na, mà nhanh chóng nói với Đường Long: ‘Bây giờ quân đội chúng ta có 400 ngàn chiếc tàu vận chuyển cao cấp, chiến hạm X bản tăng cường 25 ngàn chiếc, chiến hạm X bản phổ thông 150 ngàn chiếc, chiến hạm bạch kình 3000 chiếc, chiến hạm cái dũa chiến hạm tổ ong mỗi thứ 1000 chiếc, vệ tinh vũ trang 500 ngàn chiếc, cứ điểm di động 1 chiếc.”

“Ah? Chiến hạm bạch kình không bị tổn thất chiếc nào? Còn nữa chúng ta bắt được nhiều chiến hạm như thế sao? Chiến hạm của cả liên minh phản Đường cũng chỉ là 220 ngàn chiếc.” Đường Long ngạc nhiên nói, nhưng rất nhanh bị Đường Tinh gõ vào đầu: “Ngu ngốc, trong đó 50 ngàn chiến hạm X bản phổ thông và 1000 chiến hạm bạch kình và 10 tàu vận chuyển là binh lực bên kia của ta. Hơn nữa chỉ đơn giản chiến hạm đầu hàng của 2 tinh vực Mãn Đốn và Loan Nguyệt đã có hơn 80 ngàn chiếc, chúng ta chẳng qua chỉ là bắt được 10, 20 ngàn chiến hạm mà thôi.”



“Ờ, đúng rồi chị, còn chưa hỏi chị phát triển bên đó như thế nào rồi.” Đường Long hiếu kỳ hỏi, lời này nói ra, tất cả mọi người đều chờ đợi câu trả lời của Đường Tinh, mặc dù biết Đường Tinh đi phát triển thế lực ở đầu bên kia tinh lực Vô Loạn, nhưng không biết hơn 1 năm nay Đường Tinh phát triển như thế nào.

“Còn có thể như thế nào nữa, cũng là cướp được hơn hai ngàn hành tinh, xây dựng được mấy chục cái chính quyền bù nhìn mà thôi. Đúng rồi, tư liệu của những hành tinh kia đã đã nhập vào máy tính trung ương, người quản lý những hành tinh đó đều từ nơi này mang theo đi, có chuyện gì ra lệnh cho bọn họ là được, bọn họ sẽ tuân lệnh làm việc.” Tinh Linh không để ý vẫy tay nói.

“Wa, như vậy Đại Đường chúng ta có hơn 3000 hành tinh rồi!” Ái Nhĩ Hi là người đầu tiên hoan hô, những người khác cũng nở nụ cười, lãnh thổ của Đại Đường cuối cùng cũng chiếm được 1/10 hành tinh toàn tinh hệ Vô Loạn.

“Tiểu thư, chúng ta cần điều bao nhiêu binh đi đánh Vạn La liên bang?” Sa Lệ lên tiếng hỏi, cô ấy không ngờ rằng trong khoảng thời gian ngắn đã chiếm 1/10 lãnh thổ tinh vực Vô Loạn, mà trong đó 2/3 lãnh thổi là do Đường Tinh đánh chiếm được, mặc dù bất mãn với những hành vi xem thường Đường Long cách đây không lâu của Đường Tinh, nhưng cũng biết bất luận như thế nào cũng phải đáp ứng yêu cầu của Đường Tinh.

Đường Tinh sau khi suy nghĩ nói với Đường Long: “Bây giờ tinh hệ Vô Loạn đang trong thời kỳ hỗn loạn, vẫn nên là nhân cơ hội tấn công chiếm lĩnh cả tinh hệ Vô Loạn là hay nhất. Còn về Vạn La liên bang, bây giờ vẫn không phải là lúc tấn công toàn diện, điều 3000 chiến hạm bạch kình và toàn bộ binh lính đều là người máy cho ta, do ta và Tinh Linh giải quyết là được.”

Nghe thấy lời của Đường Tinh, bọn người Sa Lệ, Ưu Na đều thầm thở phào, trong lòng nghĩ: “Tiểu thư vẫn là người biết chuyện, không muốn điều đại quân đi. Xem ra thái độ tiểu thư đối với chủ công tùy tiện như thế, cũng là vì lý do giữa bọn họ quá mức thân mật.” Những bất mãn sản sinh ra khi Đường Tinh không tôn trọng Đường Long này của bọn người Ưu Na cũng từ đó giảm đi không ít.

Đường Long hoàn toàn không biết tình huống trong lòng thuộc hạ của mình cho rằng bọn người Đường Tinh chỉ là đi bảo vệ căn cứ Tinh Linh mà thôi, 3000 chiến hạm bạch kình và toàn bộ binh lính người máy có lẽ là đủ để giải quyết vấn đề, vì thế liền đồng ý.

Còn Lăng Lệ thì thừa cơ xem vào nói: “Tiểu thư, thuộc hạ kiến nghị người đưa theo những quân nhân của Vạn La liên bang theo, bọn họ đối với địa hình và quân nhân Vạn La liên bang đều rất quen thuộc. Không những có thể có tác dụng dẫn đường, còn có thẻ sử dụng bọn họ chiêu mộ binh lính liên bang gia nhập chúng ta. Hơn nữa còn có được sự gia nhập của những quân nhân của Vạn La liên bang, cũng sẽ không khiến cho dân chúng Vạn La liên bang cho rằng chúng ta là những kẻ xâm lược, ngược lại sẽ cho rằng đây là chiến tranh nội bộ của quân đội Vạn La liên bang, từ đó sẽ không sản sinh ra cảm giác đối địch với chúng ta.” Lăng Lệ biết lời này của mình chỉ là đại diện ột nửa ý đồ chân thật của mình, một nửa khác chính là muốn nhân cơ hội này điều những phần tử không ổn định đi, nhằm tiêu diệt căn cứ mà bọn họ xây dựng. Đến lúc đó cho dù bọn họ trở lại, cũng đành xây dựng lại.

Lăng Lệ sợ Đường Long đau lòng, cho nên mãi vẫn không nói chuyện thuộc hạ cũ này với Đường Long, đồng thời cũng không báo cáo tình báo với Đường Long. Mình làm như thế, cũng là vì khiến cho bọn họ có thể tiêu diệt lòng phản nghịch kia, lỡ như đến lúc đó bọn họ vẫn còn có ý đồ, vậy thì không thể trách mình độc ác.

Đường Long không biết ý nghĩ thật sự của Lăng Lệ, nghe thấy lời này bất giác gật đầu nói: “Đúng, có bọn họ gia nhập, dân chúng Vạn La liên bang sẽ không để ý lắm đến chuyện chúng ta tấn công Vạn La liên bang. Chị, em giới thiệu bọn người Lưu Tư Hạo, Lý Lực Quân với chị, bọn họ là thuộc hạ cũ ngày trước của em.”

Đường Tinh cũng không biết khiến nghị này của Lăng Lệ còn ẩn chứa dụng ý khác, gật đầu đồng ý nói: “Được, ngươi điều bọn họ vào bộ đội xuất chinh, đến lúc đó ta sẽ đem theo cùng.”



Trên một hành tinh nào đó ở tinh vực Thanh Hải, Lưu Tư Hạo ngồi trong một phòng làm việc xa hoa, mặc dù đến nay vẫn đau lòng vì thân tín của mình tổn thất nghiêm trọng, nhưng đối với tình hình bây giờ hắn cũng rất hài lòng, bởi vì bây giờ hắn là sĩ quan chỉ huy quân chính lâm thời tối cao của hành tinh này.

“Hừ hừ, mặc dù tổn thất nghiêm trọng, nhưng thuộc hạ của mình sau khi được bố trí vào những bộ ngành quan trọng, hành tinh này sẽ thuộc về ta, đến lúc đó từ ‘lâm thời’ trong ‘sĩ quan chỉ huy quân chính lâm thời tối cao’ sẽ được bỏ đi?” Lưu Tư Hạo bận rộn ký quyết định bổ nhiệm, vừa nghĩ những thứ này, vừa đắc ý nhìn Trần Di bị mình lợi dụng chức quyền điều đến bên cạnh.

Trần Di đang chỉnh lý văn bản, trong lòng suy nghĩ lung tung. Trong lòng cô ấy có đầy mâu thuẫn đối với Lưu Tư Hạo, vừa yêu vừa hận, nhưng trong tình cảm yêu ở trong đó rõ ràng là chiếm thế thượng phong. Không phải là nói mình thất thân với hăn thì yêu hắn, mà là sau khi uống say lần đó, mình biết rất rõ, mình và Đường Long hoàn toàn không có khả năng. Nếu đã như thế, trong số những người mình quen biết, Lưu Tư Hạo vẫn mãi si mê mình chính là đối tượng tốt nhất. Tình người yêu mình, dễ hơn là tìm người mình yêu. Nghĩ đến đây, Trần Di bất giác mỉm cười ngọt ngào với Lưu Tư Hạo.

Lúc Lưu Tư Hạo phát hiện Trần Di dùng ánh mắt chứa chan tình cảm, bao gồm cả tình cảm sùng bái nhìn mình, Lưu Tư Hạo bất giác ngồi thẳng lưng, hắn cảm thấy mình bây giờ có tinh lực dùng không hết, ưỡn ngực cũng là để cho cảm giác thành tựu được nạp đầy.

“Ha ha, không ngờ rằng Trần Di say rượu lại cho ta cơ hội có được tâm hồn thiếu nữ của cô ấy. Thất không ngờ rằng cô ấy lại là một cô gái bảo thủ, sau khi chiếm hữu được cơ thể của cô ấy, lòng của cô ấy cũng thuộc về ta.” Lưu Tư Hạo rất hài lòng với hành động hôm đó của mình, không những khiến cho đồng nghiệp cũ nảy sinh bất mãn với Đường Long, còn nhân cơ hội này có được thể xác và tình cảm của người trong mộng, bây giờ sự nghiệp cũng có thành tựu, thật là thoải mái quá đi.

Nhưng tâm tình tốt của Lưu Tư Hạo rất nhanh bị người khác làm phiền, cửa lớn của văn phòng bị mở ra, Lý Lực Quân vội vã chạy vào hét lên: “Lưu Tư Hạo, không tốt rồi!”

Lưu Tư Hạo chau mày, cái tên này, lại vẫn ỷ vào thân phận đồng đội cũ mãi gọi tên của mình, lẽ nào hắn không hiểu bây giờ quân hàm của mình cao hơn hắn nhiều sao?

Phát hiện động tác chau mày của Lưu Tư Hạo, Trần Dĩ bất giác vội cười nói: “Ha ha, Tư Hạo, Lý Lực Quân chính là có tình vội vàng như thế, lời cũng không nói rõ nữa.” Nếu nói Trần Di đối với Lưu Tư Hạo có gì đó không hài lòng, thì đó chính là con người Lưu Tư Hạo này quá coi trọng những thứ đại loại như địa vi, hư danh, hơn nữa rất không thích người thấp hơn mình không tôn trọng mình. Nhưng đây chỉ là khuyết điểm nhỏ, quân đội mà, vốn chính là nơi cấp bậc nghiêm khắc. Chỉ là Trần Di mặc dù có cách nghĩ như thế, nhưng vẫn cảm thấy lúc Lưu Tư Hạo đối với bạn cũ, thì không nên quá chú trọng những thứ này. Cũng vì như thế, cho nên Trần Di mới nhắc khéo.


Nghe thấy lời Trần Di nói, Lưu Tư Hạo biết thần thái của mình rơi vào mắt Trần Di, bất giác vội nở nụ cười nói: “Sao không tốt? Có phải là công việc của một cảnh sát trưởng hành tinh này của cậu không dễ làm đúng không?” Trong lòng thì mắng: “Đáng chết, nếu không phải Trần Di nói giúp ngươi, ta sẽ để ngươi làm cảnh sát trưởng hành tinh sao?”

Hoànt oàn không biết mình bị Lưu Tư Hạo chán ghét, Lý Lực Quân sau khi thở liền nói: “Mới nãy tôi nhận được thông báo của quân bộ, để những người có xuất thân Vạn La liên bang như chúng ta lập tức trở về hành tinh thủ đô.”

“Cái gì?!” Lưu Tư Hạo nghe được lập tức mở hệ thống liên lạc vì không muốn quấy rầy mình và Trần Di đơn độc cùng nhau, mà tắt đi. Sau khi nhìn thấy thông báo được lưu về, hắn bất giác chau mày thầm nói: “Đây là chuyện gì? Triệu hồi những người như chúng ta về hành tinh thủ đô, công việc của hành tinh chiếm được này ai đến xử lý?” Lưu Tư Hạo vừa lời này xong, thông báo mới nhất được truyền đến. Lưu Tư Hạo vội mở ra xem, còn Trần Di và Lý Lực Quân cũng bước đến trước xem.

“Tất cả bồ đội chiến hạm lập tức tập trung nghỉ ngơi chỉnh đốn? Tất cả chiến hạm bạch kình lập tức điều về hành tinh thủ đô? Chuyện này là sao?” Xem xong thông báo, Lý Lực Quân là người đầu tiên kêu lên.

Lưu Tư Hao cười lạnh nói: “Hừ hừ, còn chuyện gì nữa? Đường Long muốn khai chiến với Vạn La liên bang.”

“Khai chiến với Vạn La liên bang? Cậu làm sao biết được muốn khai chiến với Vạn La liên bang?” Lý Lực Quân không hiểu hỏi.

Lưu Tư Hạo liếc nhìn Lý Lực Quân không khách khí nói: “Xung quanh hành tinh Trung Châu ngoài Vạn La liên bang cách một dải Thiên Thạch ra còn có kẻ địch nào khác sao? Điều toàn bộ chiến hạm bạch kình về hành tinh Trung Châu ngoài tấn công Vạn La liên bang ra thì còn có thể làm gì? Xem ra chúng ta là nhóm bia đỡ đạn đầu tiên.”

Lý Lực Quân nghe được lời giải thích gật đầu, nghe thấy lời này bất giác hỏi lần nữa: “Tại sao chúng ta là nhóm bia đỡ đạn đầu tiên?”

“Các người nhìn danh sách điều động này, trên đó đều là binh lính người máy và người có xuất thân từ Vạn La liên bang chúng ta, còn không muốn tiêu diệt hết chúng ta thì còn có thể làm gì?” Lưu Tư Hạo chỉ vào danh sách điều động trên màn hình lạnh lùng nói.

“Không phải chứ? Có lẽ là cần những người có xuất thân từ Vạn La liên bang chúng ta dẫn đường, chiến hạm bạch kình kia là chiến hạm cao cấp nhất của Đại Đườgn chúng ta, muốn làm bia đỡ đạn chúng không thể lấy toàn bộ chiến hạm bạch kình ra làm bia đỡ chứ?” Lý Lực Quân nghĩ ngờ nói.



Lưu Tư Hao nghe thấy lập tức không biết nói làm sao mới tốt, hắn dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn Lý Lực Quân, bởi vì hắn không hiểu cái tên bình thường ngu ngốc sao hôm nay lại thông minh thế, lại có thể suy đoán ra những điều này?

Nhưng Lưu Tư Hạo cũng không thể không nói chuyện, nhưng lại không biết biện giải như thế nào, đành quẳng một câu: “Vậy thì đợi mà xem.” Liền bắt đầu điều tất cả thuộc hạ ngầm sắp xếp vào các bộ ngành quan trong về. Hắn mặc dù không muốn cứ như thế mà từ bỏ hành tinh này, nhưng hắn cũng biết bây giờ mình thế lực không lớn nếu dám kháng lệnh, chắc chắ sẽ bị hiến binh bắt đi ngay lập tức.

Đường Tinh tính cách có chút giống Đường Long, đều là người nghĩ là làm. Cho nên chiến hạm bạch kình và binh lính người máy và quân nhân xuất thân từ Vạn La liên bang vừa về đến hành tinh Trung Châu, đã lập tức bổ sung các loại vật tư, sau đó bổ sung vừa xong, liền lập tức đẫn theo Tinh Linh nữ người máy vệ sĩ xuất phát.

“Triệu rập tất cả bộ trưởng và sĩ quan thiếu tá trở lên tiến hành hội nghị.” Đường Long ánh mắt nhìn chiến hạm bạch kình rời khỏi, ra lệnh cho hai người Phượng Băng, Phượng Sương bảo vệ phía sau không bị Đường Tinh mang theo. Bây giờ vào lúc này thiếu ta của Đại Đường cũng chỉ có 16 người, cho nên thiếu tá được tính là sĩ quan cao cấp.

Do mọi người chưa đến, Đường Long đang nói chuyện với hai người Phượng Băng, Phượng Sương bị Lăng Lệ làm gián đoạn. Đường Long nhìn vị bộ trưởng tình báo này của mình, lúc còn chưa kịp hỏi có chuyện gì, Lăng Lệ đã đến gần bên tai Đường Long nói nhỏ: “Chủ công, có hàng tướng hi vọng ngài có thể triệu kiến.”

“Triệu kiến hàng tướng?” Đường Long bất giác lấy làm lạ, bởi vì theo quy định, hàng tướng binh thường đều do Sa Lệ quản lý, sao Lăng Lệ phụ trách tình báo lại nói với mình chuyện này? Nhưng luôn tín nhiệm Lăng Lệ, Đườgn Long vẫn gật đầu dẫn theo hai vệ sĩ xinh đẹp, theo Lăng Lệ đi vào một phòng họp khác


Trên đường đi Đường Long bất giác hỏi: “Hàng tướng này là người nào? Cô quen sao?”

“Là quân sư Liễu Bân của đế quốc Thiết Lặc, thuộc hạ mặc dù không biết hắn tại sao yêu cầu gặp chủ công, nhưng theo tình báo của thuộc hạ cho thấy, Liễu Bân giống như là muốn hiếu trung với ngài.” Lăng Lệ cẩn thận nói, chỉ là tình báo hiển thị Liễu Bân có một thế lực ẩn núp, cho rằng hắn muốn giao thế lực này cho Đường Long, cho nên mới để hắn gặp mặt Đường Long, đương nhiên biện pháp bảo vệ đã làm xong, không nói bên cạnh Đường Long có hai vệ sĩ xinh đẹp, mà vệ sĩ ẩn núp xung quanh cũng không biết là có bao nhiêu, đủ để bảo vệ Đường Long.

“Uh? Hiếu trung với ta?” Đường Long ngây người, Liễu Bân là thượng tướng, theo quy định hắn sẽ bị ép xuất ngũ. Vậy thì hắn đến tìm mình, là muốn tiếp tục làm công việc trong quân đội? Nhưng nếu đã gia nhập Đại Đường, vậy thì nhất định hiếu trung với mình, tại sao Lăng Lệ muốn đặc biết nói hắn hiếu trung với mình? Có lẽ là chức vụ đệ nhất quân sư 3 tinh vực kia. Đường Long nghĩ như vậy.

Còn chưa đi vào phòng, một con mèo nhỏ từ trong góc nhảy ra, không đợi mọi người có phản ứng liền nhảy lên vai Đường Long, Đường Long vừa nhìn bất giác kinh ngạc nói: “Ý, tiểu hắc miêu mày không đi cùng chị sao?”

Con mèo đen nhỏ sau khi cọ cọ vào mặt Đường Long nói: “Meo, chỉ bảo ta ở lại chăm sóc ngươi.”

Đường Long nghe thấy liền cảm thấy ấm áp, bất giác vuốt lông con mèo đen nhỏ nói: “Ờ, vậy cám ơn ngươi nha, nhưng đợi lát nữa ta gặp vị tướng quân kia, ngươi không nên nói chuyện, bọn họ không thể tiếp nhận được chuyện con mèo nhỏ có thể nói chuyện.” Lăng Lệ cũng cười nói: “Đúng đó, chỉ cần con mèo nhỏ nhà ngươi ngoan ngoãn, đợi lát nữa ta sẽ mua cá nướng cho ngươi ăn.” Nghe thấy lời này, con mèo đen nhỏ liền chảy nước miếng gật đầu.

Đi vào trong phòng, Đường Long nhìn thấy một người đàn ông đẹp trai hơn 30 tuổi mặc một bộ quân phục không quân hạm của Đại Đường, người đàn ông này nhìn thấy Đường Long lập tức quỳ xuống cung kính nói: “Hàng thần Liễu Bân cung nghênh bệ hạ.” Đối với kiểu xưng hô đế chế này, Đường Long không để ý, Lăng Lệ cũng không để ý.

Đường Long vẫy tay nói: “Đứng lên đi, Đại Đường không thịnh lễ quỳ bái, lần sau gặp cấp trên cúi chào là được rồi.”

“Cám ơn bệ hạ.” Liễu Bân vẻ mặt nghiêm túc đứng lên cúi đầu tay để thẳng.

Ngồi ở vị trí chính, Đường Long vừa vuốt ve con mèo đen nhỏ nhảy lên đùi mình vừa nói: “Nghe bộ trưởng Lăng Lệ nói anh muốn gặp tôi, không biết co chuyện gì?”

“Không biết bệ hạ có biết thuộc liên minh phản Đường cũ, tổng cộng có hơn 10 triệu mật thám rải khắp các ngành các nghề của cả 3 tinh vực?” Liễu Bân cúi đầu thuần phục, giọng điềm đạm nói.

Đường Long nghe thấy liền sững sờ, bất giác nhìn Lăng Lệ, nhìn thấy sắc mặt Lăng Lệ nghiêm trọng gật đầu, hắn mới trả lời: “Cái này, ta biết.”

Liễu Bân lại hỏi lần nữa: “Không biết bệ hạ có biết hay không, hơn 10 triệu mật thám đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc, nếu như đột nhiên gây hại cho xã hội, hậu quả sẽ nghiêm trọng thế nào không?” Lời này đã có thể coi là biến tướng uy hiếp.

Lúc Lăng Lệ biến sắc muốn giáo huấn Liễu Bân, Đường Long đã nở nụ cười nói: “Điều này ta đương nhiên biết, nhưng lẽ nào ngươi tìm ta đến là vì nhắc nhở ta những chuyện này sao?”

“Hạ thần đã nắm trong tay hơn 10 triệu mật thám này, thần lần này đến cầu xin bệ hạ cho thần và những mật thám này cơ hội tận sức vì ngài.” Liễu Bân nói ra lời này, vẻ mặt vẫn lạnh lùng.

Nghe thấy lời này, mắt Lăng Lệ sáng lên, Liễu Bân cái tên này sau khi bị bắt đã cấm hắn liên lạc ra ngoài, không ngờ hắn vẫn có thể điều khiển tất cả mật thám! Bất luận chuyện này là thật hay giả, chỉ dựa vào tên này lại dám uy hiếp chủ công bằng vào điều này đã có thể tống vào ngục! Nghĩ đến đây, Lăng Lệ nhìn Đường Long, chỉ cần Đường Long hạ lệnh, cô ấy sẽ để cho những bồ đội bí mật ẩn núp xung quanh giết chết Liễu Bân ngay tại chỗ.


Liễu Bân mặc dù vẻ mặt lạnh lùng vô tình, nhưng trong lòng anh lại rối bời bất an, mình nói những lời này, đã chứng minh được mình không phải là người mà bộ tình báo có thể khống chế, nếu như mình cũng không thể im hơi lặng tiếng điều khiển hơn chục triệu mật thám của 35 nước còn sót lại, nếu như Đường Long tâm địa hẹp hòi đa nghi, mình sẽ lập tức tiêu tùng. Nếu như Đường Long giống như mình nghĩ phóng khoáng rộng lượng, vậy tì hắn sẽ trọng dụng mình.

Hai người Lăng Lệ, Liễu Bân đều đang chờ đợi Đường Long trả lời, đáng tiếc Đường Long đang nhắm mắt suy nghĩ, hai người không biết thái độ của Đường Long bắt đầu có chút căng thẳng. Đột nhiên, Đường Long mở mắt nhìn Liễu Bân chằm chằm hỏi: “Theo ý của ngươi là hi vọng trở thành kẻ cầm đầu những mật thám này, nhưng với thân phận tổng quân sư liên minh phản Đường, ngươi tại sao lại không đề xuất lấy thân phận quân sư ra sức vì ta? Nên biết người cầm đầu mật thám là không thấy ánh mặt trời đó!”

Liễu Bân sững sờ, hiển nhiên là không ngờ Đường Long lại hỏi vấn đề này, mãi một lúc sau hắn mới mở miệng nói: “Kỳ thực thần hoàn toàn không thích hợp đảm nhiệm chức quân sư, chỉ là dưới tình huống không có sự lựa chọn nào khác bị bổ nhiệm làm quân sư, theo tính cách của thần, thần vẫn thích hợp núp trong bóng tối tận lực vì đại nghiệp của bệ hạ.”

Liễu Bân không lộ vẻ mặt đặc biệt gì, chỉ là cúi người chào nói: “Cám ơn bệ hạ.” Sau đó liền quay người rời khỏi.

Sau khi Liễu Bân rời khỏi, Đường Long nhìn thấy Lăng Lệ bước lên trước muốn nói gì đó, bấy giác đưa tay lên chặn nói: “Không cần nhiều lời, ta nghĩ người này sẽ không phản bội ta.”

Lăng Lệ nghi ngờ hỏi: “Tại sao chủ công lại chắc chắn như thế? Nên biết hắn sau khi phát giác nước Thiết Lặc thất thế lập tức đầu hàng chúng ta.”



Đường Long vừa đi ra ngoài vừa cười nói: “Ha ha, điều đó cho thấy hắn rất thức thời, hơn nữa chỉ cần chúng ta không thất bại, vậy thì hắn cũng sẽ không phản bội. ‘Đứng ở bên kẻ chiến thắng bất cứ lúc nào’, đây là bản năng đặc biệt chỉ có người tinh hệ Vô Loạn mới có, cũng là bản năng tự bảo vệ mình mà tất cả người trên thế giới này đều có.”

Lăng Lệ nghe thấy bất giác ngây người, nhìn ánh trở nên mơ màng nhìn bóng Đường Long, nhưng ánh mắt này nhanh chóng tỉnh lại, hơn nữa còn phát tán thần thái kiên định. Trong lòng cô ấy đang nghĩ: “Vốn cho rằng chủ công không có thay đổi gì, không ngờ đã trưởng thành lúc nào không hay.” Chả trách sao Lăng Lệ lại suy nghĩ như thế, bởi vì thái đội vâng vâng dạ dạ của Đường Long đối với Đường Tinh, khiến ọi người cho rằng Đường Long vẫn là một người rất dựa dẫm vào Đường Tinh.


Những người trong phòng họp đã theo chức vụ văn võ cao thấp ngồi ở hai bên, bên quan văn đại đa số đều là mỹ nữ,còn bên võ tướng ngoài Sa Lệ và Khiết Ti ra, đều là tuấn nam một màu. Văn Đặc Tỷ Khải và 16 thiếu tá, vừa nhìn thành viên tham gia cuộc họp thì biết cuộc họp lần này là hội nghị cấp cao nhất Đế quốc Đại Đường. Bọn họ đều kinh ngạc vì mình trở thành những thành viên cấp cao của quân bộ, cũng rất cẩn thận không dám nhìn lung tung, bởi vì nơi này bất cứ người nào cũng có thể quyết định sống chết của mình.

Nhưng bọn họ vẫn thỉnh thoảng nhìn lên chàng trai ngồi ở ghế cuối, người mặc quân phục không đeo quân hàm này là ai? Sao chưa bao giờ gặp qua? Lẽ nào là hàng tướng? Không thể nào, nơi này toàn bộ đều là quan lớn, một hàng tướng làm sao có cơ hội tham dự cuộc họp cấp cao nhất được. Nhưng, những bộ trưởng tướng quân kia tại sao cũng lộ vẻ nghi ngờ? Lẽ nào bọn họ không quen hắn?

Sa Lệ sau khi nhìn thấy Liễu Bân, sắc mặt có chút thay đổi, cô ấy là sĩ quan chỉ huy tiếp nhận sự đầu hàng của nước Thiết lặc, đương nhiên biết Liễu Bân. Mặc dù lấy làm lạ Liễu Bân tổng chỉ huy liên minh phản Đường sao lại xuất hiện ở nơi này, nhưng vẫn xem như không có việc gì ngoảnh mặt sang một bên. Mặc dù sắc mặt Sa Lệ thay đổi rất nhanh, nhưng vẫn bị thiếu tá Văn Đặc cứ mãi lén lút chú ý Sa Lệ phát hiện.

Trong lòng Văn Đặc nghĩ: “Sao vậy? Thiếu tướng chắc chắn có quen biết người kia? Tại sao lại ra vẻ không quen biết? Lẽ nào bọn họ …đúng rồi, hắn rất thành thục hơn nữa còn có một khí thế cao cao tại tượng, nhất định là quan lớn của bộ ngành nào đó, ta chỉ là một thiếu tá nhỏ nhoi mà thôi, sao có thể so sánh được …… không! Nhìn dáng vẻ lạnh lùng của hắn ta, chắc chắn là một tên máu lạnh! Hắn hoàn toàn không xứng với thiếu tướng!”

Liễu Bân mặc dù yên lặng ngồi trên ghế không lên tiếng, nhưng hắn vẫn hé mắt quan sát những cao quan này, bởi vì hắn biết sau này những quan chức cấp cao này đều sẽ là mục tiêu giám sát của mình, hắn hiểu rất rõ hàm ý của việc mình và những mật thám kia trở thành thuộc hạ trực thuộc của hắn, xem ra bất kỳ một kẻ thống trị nào cũng không tránh khỏi việc phải giám sát thuộc hạ.

Hắn phát hiện những người này đều có lòng hăng hái, đây có lẽ là nguyên nhân luôn đánh thắng. Bọn họ mặc dù lấy làm lạ khuôn mặt mình không quen biết kia, nhưng vẫn nhẫn nhịn không nghe ngóng, xem ra quy củ của Đại Đường cũng khá là nghiêm ngặt. Nhưng điều kỳ lạ là, sao vị thiếu tá kia lại lúc buồn bã lúc tức giận lén nhìn mình thế? Lẽ nào hắn biết mình? Hơn nữa có thù với mình?

Sau khi Đường Long đi vào phòng, tất cả mọi người có mặt đều soạt một cái đứng dựng chào.

Đường Long sau khi đáp lễ liền chỉ vào Liễu Bân giới thiệu: “Đây là thủ lĩnh mật thám trực thuộc ta, quân sư nước Thiết Lặc cũ – Liễu Bân.” Liễu Bân chừng mực đứng lên chào mọi người, sau đó duy trì vẻ mặt lạnh lùng ngồi xuống.

Mọi người sau khi biết được thân phân của Liễu Bân bất giác đều cảm thấy không thoải mái, thủ lãnh mật thám, có nghĩa là nói công việc của hắn chính là giám sát những người như mình? Bọn người Ưu Na, mặc dù cảm thấy Đường Long giao chức vụ quan trọng này ột người ngoài phụ trách là không thỏa đáng, nhưng nhìn thấy Lăng Lệ và Đường Long cùng đi ra rồi cùng trở về, cho rằng Lăng Lệ biết được nguyên nhân, nếu như Lăng Lệ không phản đói một người ngoài chia sẻ quyền lực bộ tinh báo của cô ấy, vậy thì nhất định là có nguyên nhân, chỉ là đợi sau khi tan họp mới tìm Sa Lệ tìm hiểu, cho nên nhanh chóng khôi phục vẻ mặt bình thường.

“Trước tiên hãy xem tình hình lãnh thổ nước ta.” Đường Long vỗ nhẹ vào con mèo đen nhỏ đang ngồi xổm trên bàn, con mèo đen nhỏ sử dụng năng lực của mình lập tức đưa bản đồ tinh hệ Đại Đường mới nhất ra.

Vừa nhìn thấy bản đồ tinh hệ này, ngoài bọn người Ưu Na ra, những người khác đều kinh ngạc, bởi vì bọn họ phát hiện lãnh thổ của Đại Đường lại được chia làm hai phẩn, một phần là ở tận cùng phía bắc tinh hệ Vô Loạn. Phần lãnh thổ này bọn họ rất quen thuộc, ngoài lãnh đại Đại Đường cũ là 3 tinh vực vừa mới chiếm được. Một phần lãnh thổ khác thì năm ở cực Nam tinh hệ Vô Loạn, chính giũa cách mấy chục nước lớn nhỏ. Phần lãnh thổ này bọn họ không biết, chỉ biết đó là phía nam tinh vệ Vô Loạn.

Còn Liễu Bân thì càng kinh ngạc, vố ncho rằng liên minh phản Đường sớm đã điều tra cặn kẽ Đại Đường, nhưng không ngờ Đại Đường vẫn còn có mảnh đất lớn chưa bị người ta phát hiện. Xem ra chủ nhân mới này của mình, quả là người thâm tàng bất lộ.

“Chủ công, Đại Đường chúng ta lúc nào có nhiều hơn một phần lãnh thổ như thế?” Lưu Dịch Huy phát hiện vẻ mặt không lấy làm lạ của các mỹ nữ cấp trên sau khi nhìn bản đồ kia, liền biết đây là bí mật quan trọng. Nhưng phát hiện thì đã phát hiện ra, chứng tỏ những người mình cũng chưa đủ tư cách để biết. Mình đã là sĩ quan cao nhất ngoài những nhân vật quan trọng nhất, vật thì lời nói hỏi thăm cũng chỉ có mình mới có thể đứng lên hỏi.

“Không phải cố ý giấu các người, ta cũng là vài ngài nay mới biết. Phần lãnh địa ở cực Nam tinh hệ Vô Loạn đó là chị ta hơn một nay trước dẫn người đi đánh, cho nên cũng là lãnh thổ của Đại Đường ta.” Đường Long cười nói.

Ngoài Liễu Bân và Văn Đặc ra, những người khác đều biết khoảng thời gian đó có một nhóm quân nhân biến mất, lúc đó còn cho rằng đi chấp hành nhiệm vụ gì đó, thì ra là đi theo chị gái Đường Long giành thiên hạ.

“Tiểu thư Đường Tinh thật lợi hại, trong khoảng thời gian hơn một năm ngăn ngủi đã giành được phần lãnh thổ lớn như thế.” Những lính cũ như Lưu Dịch Huy vẻ mặt khâm phục nói.

Sa Lệ không ngờ Đường Tinh Đường Tinh đoạt mất sự sùng bái của các quan tướng đối với Đường Long, vội xen vào nói: “Chủ công, xin giới thiệu một chút về quân tình.” Liễu Bân đang chăm chú lắng nghe nghe thấy lời này giật mình, trong lòng nghĩ: “Tiểu thư Đường Tinh này lại còn lợi hại hơn cả bệ hạ? Ừ, xem ra tướng quân Sa Lệ cũng chú ý đến điểm này.”

Đường Long không chú ý đến hành động lời nói hiển nhiên không phù hợp với lễ quân thần này, mà cười gật đầu nói: “Bây giờ hãy xem xem tình hình binh lực của quân đội chúng ta.” Con mèo đen nhỏ không cần Đường Long nhắc hở đã đem tình hình binh lực mới nhất hiện ra.

“Tàu vận chuyển cao cấp 400 ngàn chiếc, chiến hạm X bản tăng cường 25 ngàn chiếc, chiến hạm X bản phổ thông 150 ngàn chiếc, chiến hạm bạch kình 3000 chiếc, chiến hạm cái dũa và chiến hạm tổ ong mỗi thứ 1000 chiếc, vệt tinh vũ trang 50 ngàn chiếc, cứ điểm di động 1 chiếc!” Những sĩ quan không biết lập tức ngạc nhiên: “Thì ra Đại Đường chúng ta lại mạnh mẽ đế thế! Càn quét tinh hệ Vô Loạn cũng không cò là mộng thưởng nữa.”

Đường Long đợi sau khi những quân quan này kính động một hồi, đứng lên vẽ một vòng tròn trên tinh vực ngăn cách hai phần lãnh thổ: “Trước mắt nhiệm vụ của chúng ta là nối liền hai phần lãnh thổ này, khu vực này sẽ là mục tiêu tấn công đánh chiếm của của chúng ta!” Con mèo đen nhỏ cũng phối hợp xuất ra tư liệu thế lực trong vòng ngăn cách này.

“Nơi này tổng cộng có hơn 30 nước lớn, những nước này có thể không so sánh được với những nước ở liên minh phản Đường, mỗi nước đều có hơn mấy chục ngàn binh lực trở lên. Nếu như để bọn họ trở thành liên minh, vậy thị sẽ không chỉ là một tổ hợp binh lực hàng triệu, là một liên minh không có kẻ địch! Chuyện này là chuyện chúng ta tuyệt đối không muốn nhìn thấy.” Đường Long nói đến đây, vẻ mặt kích động của mọi người lập tức nghiêm trọng. Binh lực hễ hơn triệu, vậy chẳng khác nào vô biên vô tận. Cũng không cần giao chiến với Đại Đường, trực tiếp phân tán rải binh ở tinh vực Đại Đường, cũng đủ chật tất cả các hành tinh trống của Đại Đường.

Đường Long sau khi quét nhìn mọi người tiếp tục nói: “Vì không để cho bọn họ hợp thành liên minh thống nhất, chúng ta sẽ thực hiện chiến lược xa thân đánh gần. Giai đoạn thứ nhất là giao chiến cùng với 3 nước nối liên hai phần lãnh thổ này.” Đường Long sau khi chỉ vào những nước tiếp giáp hai phần lãnh thổ, còn đối với những nước còn lại khoa tay múa chân một lát nói: “Những nước còn lại đều thuộc về những nước cần giao hảo. Ưu Na, phương diện ngoại giao giao cho cô.”Ưu Na lập tức đứng lên nhận nhiệm vụ, bây giờ cũng là lúc xem xét năng lực bộ ngoại giao mới thành lập như thế nào.