"Chuyện về gia tỷ chính là như thế."
Trong thần miếu, Tô Đình kể lại chuyện về biểu tỷ mình, sau đó cúi người hành lễ, nói với Tùng lão: "Lần trước nhờ Tùng lão điều tra việc này, vốn tưởng rằng không có chuyện lớn gì, nhưng hôm nay vãn bối kiểm tra, dường như không tầm thường."
Tùng lão gật gật đầu, nói: "Đúng là không tầm thường, lão phu vốn cũng cho rằng đây chỉ là việc nhỏ, đợi đến khi điều tra ra nguyên nhân, đúng bệnh hốt thuốc là được, nhưng hôm nay tìm ra kết quả mới để Thanh Bình gọi ngươi tới."
Ông chỉ chỉ quyển sách bên cạnh, nói: "Ngươi mở ra xem đi."
Tô Đình nhận lấy ra quyển sách kia, mở ra xem, ánh mắt hơi ngưng tụ, càng đọc thì vẻ mặt càng nặng nề, khẽ cụp mắt, nói: "Hàn Đỉnh?"
"Loại thể chất này gọi là Hàn Đỉnh."
Tùng lão chậm rãi nói: "Cuộc sống mỗi người vôn khác biệt, có người cường tráng, có người suy yếu, có người thông minh cũng có người ngu dốt, mà việc tu hành, cũng có người có thiên phú tuyệt hảo, lại có người thiên tư ngu dốt."
" Thể chất con người từ nhỏ đã có chỗ khác biệt, mà cuộc sống sinh hoạt sau này vốn không giống nhau, từ đó sẽ sinh ra điểm khác biệt."
"Mà trong số những người tu hành, cũng có một số người từ nhỏ đã có thể chất đặc biệt. . . Trong đó loại thể chất khiến người khác phải ngước nhìn nhất chính là Tiên căn đạo cốt, sinh ra để làm tiên, đây là mầm mống tu hành tốt nhất, trong ngàn năm cũng hiếm thấy một người."
Nghe Tùng lão nói thế, Tô Đình hơi nhắm mắt, sắc mặt không dễ coi.
Nếu là thường ngày, nghe nói tới thể chất "Sinh ra để làm tiên" này, hắn nhất định sẽ vô cùng lưu ý, nhưng bây giờ hắn lại không chú ý quá nhiều, chỉ để bụng tới hai chữ "Hàn Đỉnh" thôi.
"Loại Hàn Đỉnh chi thân này cũng coi như là một loại thể chất tốt nhất để tu hành?"
Tô Đình trầm ngâm hỏi: "Có lợi cho tu hành?"
Tùng lão dừng một chút, lắc lắc đầu, nói: "Trong suy đoán mà lão hữu của ta truyền đến kia, không nói như thế này, mà lão phu tìm đọc điển tịch, cũng chỉ tra được một loại tác dụng."
Tô Đình cau mày hỏi: "Có ích lợi gì?"
Tùng lão trầm mặc một chút, mới nói: "Làm thuốc."
Trong chớp mắt, bên trong thần miếu trở nên yên lặng.
Sắc mặt Tô Đình hơi thay đổi, khí tức có chút hỗn loạn, khàn giọng hỏi: "Làm thuốc?"
Tùng lão hít sâu một cái, nói: "Điển tịch ghi chép, 600 năm trước, có cao nhân đan đạo, từng dùng nữ tử có Hàn Đỉnh thân để luyện ra đan dược, có thể trợ giúp tu hành . Còn việc khác thì lão phu không rõ lắm."
Sắc mặt Tô Đình liên tục biến đổi.
Làm thuốc?
Tu hành?
Biểu tỷ dĩ nhiên thật sự trở thành thịt Đường Tăng sao?
Nếu chuyện này bị truyền đi, chẳng lẽ sẽ có rất nhiều kẻ mơ ước tới?
Lần trước nhờ Tùng lão nói lời kia lại có thể trở thành sự thật?
"Ngươi cũng không cần lo lắng." Tùng lão hơi xua tay, nói: "Người biết về Hàn Đỉnh thân cũng không có nhiều, nếu không thì lão phu cũng không cần tra xét lâu như vậy mới có tin tức. Ngoài ra, chân chính có thể sử dụng Hàn Đỉnh thân làm thuốc, trình độ đan đạo phải cực kỳ cao, cũng sẽ không tới mảnh đất nhỏ như Lạc Việt quận này. Mà quan trọng nhất chính là, Hàn Đỉnh thân cũng không nổi bật, hàn khí phần lớn giấu xương sống lưng, khi không phát tác thì sẽ không khác gì người thường, chỉ là thể chất có chút âm tính mà thôi, chỉ cần không tiếp xúc nhiều cùng đối phương, dù có là thượng nhân cũng không dễ dàng phát hiện."
Nghe vậy, trong lòng Tô Đình mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng lại hỏi: "Còn vị lão bằng hữu của Tùng lão thì sao?"
Tùng lão hơi xua tay, nói: "Ông ấy không phải người thường, Hàn Đỉnh thân vô dụng đối với ông ấy, hơn nữa nể mặt lão phu, ông ấy cũng sẽ không tiết lộ tin tức ra ngoài."
Tô Đình khẽ gật đầu, nhưng trong lòng lại có rất nhiều điểm nghi hoặc, nói: "Trước đây gia tỷ không tình huống khác thường nào, vì sao chỉ trúng cổ độc một lần lại trở thành Hàn Đỉnh thân?"
Tùng lão lấy quyển điển tịch kia, lật vài tờ rồi đưa đến trước mặt Tô Đình.
Tô Đình nhận lấy điển tịch, xem xét tỉ mỉ một phen, sắc mặt dần thay đổi.
Quá hồi lâu, mới thấy hắn ngẩng đầu lên, sắc mặt khó coi, nói: "Là bởi vì cổ độc lần trước có tính âm hàn nên mới kích thích tới Hàn Đỉnh thân?"
Tùng lão gật đầu nói: "Căn cứ vào ghi lại trên điển tịch mà lão phu điều tra, nữ tử có Hàn Đỉnh thân, trừ bỏ hơi âm tính, những phương diện khác đều không khác người thường, cũng đều có thể bình yên sống một đời, sẽ không có bệnh trạng gì. Thế nhưng những nữ tử này, nếu bước lên con đường tu hành, bị pháp lực thôi phát, thì sẽ có đặc tính của Hàn Đỉnh thân. . . Tuy biểu tỷ của ngươi không tu hành, nhưng bị cổ độc gây thương tích, cũng như bị pháp lực thôi thúc, vì vậy mới hiện ra Hàn Đỉnh thân."
Tô Đình hơi nhắm mắt, tâm tư trong lòng liên tục thay đổi.
Kỳ thực thế gian có vô số người, nhân vật có tư chất bất phàm cũng không ít, chỉ là người hữu duyên tu đạo quá ít ỏi mà thôi.
Nếu không có tiên duyên, dù cho có thiên phú tuyệt hảo, cũng chỉ có thể sống một cuộc đời tầm thường trong chốn phàm trần, mấy chục năm sau, sẽ hóa thành một nắm đất vàng.
Giống như trên thế gian có thật nhiều người thông minh, chưa chắc đã ngốc hơn văn võ bá quan trong triều đình Đại Chu, nhưng vì tầm mắt có hạn, xuất thân có hạn, những người này dù có tính toán khôn khéo, cũng chỉ có thể tính toán ở phương diện làm ăn trên phố phường, tính toán được mất một hai lượng bạc.
Nhưng nếu không có cổ độc, biểu tỷ sẽ không khác gì người thường cả, cũng có thể bình yên sống qua một đời.
Nhưng sau khi bị trúng cổ độc, Hàn Đỉnh thân của nàng đã bị kích thích ra rồi.
Vẻ mặt Tô Đình nghiêm túc, trầm giọng nói: "Bây giờ Hàn Đỉnh thân đã kích thích ra, sẽ có biến cố gì?"
Tùng lão khép lại quyển điển tịch kia, khẽ lắc đầu, nói rằng: "Cũng không có chuyện gì, chỉ là mỗi đêm khi hàn khí tản ra khắp người, sẽ khó chịu mà thôi, những phương diện khác cũng không bị ảnh hưởng bao nhiêu, chỉ là sẽ khiến nàng đoản thọ đi một chút."
Tô Đình đột nhiên đứng dậy, cả kinh nói: "Đoản thọ?"
Tùng lão gật đầu nói: "Hàn Đỉnh thân không kích phát thì nàng chính là nữ tử bình thường, cũng không nói tới chuyện đoản thọ, nhưng nếu đã bị kích thích ra rồi, không thể đè xuống hàn khí, như vậy sẽ hơi đoản thọ."
Tô Đình trầm giọng nói: "Ảnh hưởng lớn thế nào?"
Tùng lão suy nghĩ một chút, nói rằng: "Ảnh hưởng cũng không lớn, căn cứ vào ghi trên trên quyển sách này thì Hàn Đỉnh thân có thể dùng dược liệu ôn tính, hơi bổ dưỡng một chút, sống thêm mười năm tám năm thì không thành vấn đề."
Trong lòng Tô Đình chìm xuống dưới.
Thanh Bình ở bên cạnh cũng không khỏi hít một tiếng, thường ngày hắn ta nhìn thấy Tô Đình, luôn luôn là dáng vẻ tung bay nhảy ra, nhàn nhã tự tại, dù trong lúc tình thế nguy cấp, hắn vẫn vô cùng kiệt ngạo, nhưng đây là lần thứ nhất hắn ta nhìn thấy Tô Đình suy sụp như vậy.
"Mười năm tám năm, đang tuổi thanh xuân, có thể để nàng vượt qua một khoảng thời gian này, cũng xem là tốt." Tùng lão buông tiếng thở dài, nói: "Ngươi còn trẻ , trải qua chuyện sinh ly tử biệt khó tránh khỏi cảm xúc quá sâu. . . Nhưng người tu đạo chúng ta, tuổi thọ lâu dài, người ở bên cạnh cuối cùng vẫn là sẽ từng người rời đi. . . Đến tuổi như lão phu này, có lẽ ngươi có thể nhìn thấu."
Những lời này rơi vào trong tai Tô Đình, trái lại khiến hắn sáng mắt.
"Tùng lão." Tô Đình thi lễ nói: " Gần đây Vãn bối có dạy gia tỷ nhận biết các loại thường thức về tu hành, nàng cũng bắt đầu học được tám chín phần mười, nếu như vãn bối truyền cho nàng phương pháp tu hành, thì thế nào?"
"Không thể." Tùng lão không câng suy tư, lập tức nói: "Hàn Đỉnh thân đều là hàn khí, trong tình huống không rõ thì không được tự tiện truyền pháp, nếu không sẽ có đại họa."
"Vì sao?" Tô Đình nói.
"Trong Hàn Đỉnh thân, tất cả đều là hàn khí, ngươi cũng đã dùng Chân khí thử rồi, không phải cũng bị kẹt sao?" Tùng lão nói.
"Tùng lão có thể chỉ giáo cho?" Tô Đình khom người nói.
"Hàn Đỉnh thân quả thật có tiền lệ tu hành, nhưng bên trong không có ghi chép về loại pháp môn tu hành nào."
Tùng lão trầm ngâm nói rằng: "Lão phu tuy đã tu hành mấy chục năm, trước đó cũng từng du lịch ở bên ngoài, nhưng tuổi quá một giáp, đã nhận tòa thần miếu này, nên cũng không thể nói kiến thức uyên bác."
Nói xong, ông ngẩng đầu lên, nói rằng: "Nhưng với kiến thức hiện nay của lão phu đến xem, một thân hàn khí của nàng mà muốn tu hành, đơn giản có hai loại pháp môn."