Bên trong đại điện.
Bầu không khí cực kì yên lặng.
Lần này trong điện không chỉ có chưởng giáo cùng Tín Thiên Ông, mà còn có các trưởng lão khác cùng chân truyền đệ tử, đều được triệu tới đây.
Ở trước mặt mọi người, chưởng giáo ngồi ngay ngắn trên đó, cũng không có vẻ khách sáo như trước đó.
"Tô trưởng lão có bản lĩnh thật cao."
Chưởng giáo chỉ nói một câu như vậy, sau đó nhìn về phía đám người, nói ra: "Tô trưởng lão đã là ngoại môn trưởng lão của bản môn, ta nghĩ là sau chuyện ngày hôm nay, chư vị đối với chuyện của Tô trưởng lão sẽ không còn dị nghị gì nữa?"
Bầu không khí trong điện rất cổ quái, đám người nhìn nhau, không người nào lên tiếng.
Giả sử như lúc đầu, Tô Đình chính là Chân Nhân Dương Thần, như vậy mời chào hắn làm ngoại môn trưởng lão, tự nhiên sẽ không có ai dị nghị.
Nhưng khi đó đạo hạnh của Tô Đình gần như chỉ ở tầng ba, tuổi lại cực kì non nớt, để hắn làm đệ tử đều không đủ tư cách, huống chi là vị trí trưởng lão?
Lúc ấy đám người chỉ nghĩ là Tín Thiên Ông trưởng lão giấu giếm tư tâm, có duyên cớ khác.
Nhưng hôm nay Tô Đình đâu phải Chân Nhân Dương Thần bình thường?
"Vậy là được rồi."
Chưởng giáo thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Tô Đình, đột nhiên hỏi: "Tô trưởng lão làm trưởng lão của bản môn, có biết nguồn gốc của bản môn?"
Trong lòng Tô Đình hơi lạnh, thấp giọng nói: "Bản môn chính là được Đạo Tổ truyền thừa, ở trung thổ có địa vị cực cao, mơ hồ đặt song song cùng Thủ Chính Đạo Môn cùng Chính Tiên Đạo."
Chưởng giáo chậm rãi nói ra: "Năm đó thái thượng tổ sư sáng lập ra Thủ Chính Đạo Môn, sau đó môn hạ của vô thượng tổ sư- Đạo Huyền tiên ông lại sáng lập ra Chính Tiên Đạo, trở thành vô thượng tổ sư đạo thống."
Dừng lại một chút, chưởng giáo tiếp tục nói: "Phương tây có Phật Tổ sáng lập ra Phật Môn Thiền tông, Đông Thiên Hải Vận Đế Quân sáng lập ra Tiên Tần Sơn Hải giới, mà phương nam lại là nữ đồ dưới trướng Vô Sắc Vô Vụ Thiên Quân sáng lập, trong môn đều là nữ tử, nhưng lại tôn Thiên Quân làm tổ sư."
Vẻ mặt Tô Đình dị dạng, trong lòng âm thầm tính toán.
Thái thượng tổ sư, vô thượng tổ sư, Phật Tổ phương tây, Đông Thiên Hải Vận Đế Quân, Vô Sắc Vô Vụ Thiên Quân ở phương nam, chính là Đạo Tổ đã siêu thoát lưu lại truyền thừa.
Mà ngoài ra, từ xưa đến nay còn có hai vị tổ sư.
Một vị là Tử Tiêu đại tiên, cũng đã siêu thoát, nhưng ngài không thu đồ đệ, nhưng có lời đồn là Đạo Tổ duy nhất thời nay từng có một đoạn duyên phận sư đồ với Tử Tiêu đại tiên, cho nên Đạo Tổ duy nhất tam giới bây giờ đang ở trong Tử Tiêu Cung.
Đạo thống của Nguyên Phong Sơn có nguồn gốc từ vị tổ sư kia?
Tô Đình nhìn về phía chưởng giáo, vẻ mặt nghiêm túc.
Chưởng giáo chậm rãi nói ra: "Nguyên Phong Sơn có nguồn gốc đạo thống chính là Thương Sinh Thượng Kính Diệu Pháp Hiển Thánh Chân Huyền Đại Đạo Quân."
Tô Đình thấp giọng nói: "Thanh Nguyên tổ sư."
Thương Sinh Thượng Kính Diệu Pháp Hiển Thánh Chân Huyền Đại Đạo Quân, chính là năm đó khi Thanh Nguyên tổ sư thành đạo, mà tam giới đã lập định nên Đế Quân Thiên Đình ban cho tôn hiệu.
Năm đó Chư Thánh siêu thoát.
Bây giờ Thanh Nguyên tổ sư chính là người đương thời duy nhất thành đạo.
Người thành đạo thân hóa đại đạo.
Đạo là thiên địa, thân thành thiên địa.
——
"Nguyên Phong Sơn là do tổ sư truyền lại?"
Trong lòng Tô Đình thầm nghĩ: "Là tồn tại như Thủ Chính Đạo Môn? Năm đó Thái Thượng Đạo tổ sáng lập ra Thủ Chính Đạo Môn, thủ hộ trật tự tam giới lục đạo, Thanh Nguyên tổ sư cũng có ý định như vậy?"
Hắn nghĩ như vậy, lại nhìn về phía chưởng giáo.
Mà chưởng giáo nói ra: "Bản môn tôn đương kim Đạo Tổ là nguồn gốc, nhưng sư tổ sáng lập Nguyên Phong Sơn chính là Thiên Tiên được Thiên Đình sắc phong- Thanh Đế hiện nay."
Ánh mắt Tô Đình ngưng lại, thấp giọng nói: "Thanh Đế?"
Chư thiên tiên thần, Tô Đình đều biết được.
Thanh Đế chính là Thiên Tiên được Thiên Đình sắc lập, trước khi Cát Chính Hiên xuất hiện, ngài được vinh dự nhân vật gần đạt tới Chân Tiên nhất, trong mấy trăm năm, trảm yêu trừ ma, ở nhân gian lưu lại vô số truyền thuyết.
Chưởng giáo chỉ tay một cái, lập tức thấy sau lưng có một thân ảnh.
Một thân ảnh này uy nghiêm cao lớn, ánh mắt trầm ngưng.
Tô Đình vừa đối mặt, bỗng nhiên như thời gian điên đảo, càn khôn biến ảo.
——
Chỉ trong một chớp mắt.
Hắn đã tỉnh táo lại.
Thân ảnh khi nãy đã biến mất.
Nhưng đối với vị Thanh Đế này, Tô Đình đã có hiểu biết.
Thanh Đế chính là tôn hiệu Thiên Tiên được Thiên Đình sắc phong, bản danh của ngài là Trần Thanh, tuổi nhỏ từng gặp Thanh Nguyên Đạo Tổ, gặp được cơ duyên tu hành, nhưng tâm cảnh thiếu hụt nên phí cả nửa đời.
Lúc đó chính là thời điểm Đại Chu sơ định thiên hạ, Trần Thanh bái nhập vào triều đình, nhìn thấy quốc sĩ Lưu Bạc Tĩnh bên cạnh Nữ Đế, tới kết giao, cuối cùng được chỉ điểm, từ đó khai ngộ.
Sau khi Lưu Bạc Tĩnh chết, bởi vì quản lý thiên hạ có công đức lớn lao, mà được Thiên Đình sắc phong.
Mà tâm cảnh Trần Thanh biến đổi lớn, tu hành có thành tựu, bốn phía trảm yêu trừ ma, thay trời hành đạo, sau bái lên Tử Tiêu Cung, được Đạo Tổ chỉ điểm.
Đạo Tổ không thu đồ, nhưng Trần Thanh chính là hậu bối duy nhất sau khi ngài thành đạo đã chỉ điểm một chút.
Cho nên Tiên gia tam giới đều coi như ngài là đệ tử ký danh của Đạo Tổ.
Về sau Trần Thanh đắc đạo, thụ phong Thanh Đế, khai tông lập phái, được Đạo Tổ cho phép, sáng lập ra Nguyên Phong Sơn.
"Núi này vốn tên là Tam Nguy Sơn."
Chưởng giáo nói ra: "Trong núi từng có thần thú, sau đó bị đạo tổ tiêu diệt, bên trong động thiên trải qua tay Đạo Tổ, đã có thể hoàn thiện, trở thành căn bản để Nguyên Phong Sơn lập giáo."
Vẻ mặt Tô Đình không ngừng thay, thấp giọng nói: "Đây chính là căn nguyên tồn tại của Nguyên Phong Sơn?"
Chưởng giáo gật đầu nói: "Đúng vậy."
Tô Đình hơi nheo mắt, trong lòng có phần quái dị.
Nguyên Phong Sơn chính là đạo thống từ đương kim Thanh Nguyên tổ sư.
Thanh Nguyên tổ sư chính là Đạo Tổ duy nhất thế gian.
Các đại tông phái trên Thiên hạ, theo đạo lý thì Nguyên Phong Sơn là bối cảnh lớn nhất.
Nhưng Trần Thanh tổ sư sáng lập ra môn phái lại chỉ là đệ tử ký danh của Đạo Tổ.
Mà Đạo Tổ ngầm cho phép Thủ Chính Đạo Môn tồn tại, mà Thủ Chính Đạo Môn đến nay vẫn là đạo phái thứ nhất ở Trung Thổ.
Như vậy Nguyên Phong Sơn tồn tại có phần ý vị sâu xa.
Bây giờ Tô Đình đã thành Dương Thần, suy nghĩ chỉ trong chớp mắt, đã có rất nhiều suy đoán.
——
Mà lúc này.
Trong Chính Tiên Đạo.
Tiểu Tiên Ông Cát Chính Hiên đã về núi.
"Lần này đi Huyền Không Cốc, được lợi như thế nào?"
Đây là tiếng nói già nua, ngữ khí hơi trầm xuống, chứa vô hạn khí cơ.
Cát Chính Hiên khom người thi cái lễ, nói: "Cốc chủ Huyền Không Cốc tiếp kiến đệ tử, nhắc tới Thủ Chính Đạo Môn."
Đạo Huyền tiên ông nói ra: "Thủ Chính Đạo Môn như thế nào?"
Cát Chính Hiên nói ra: "Huyền Không Cốc chính là nơi năm đó Tử Tiêu đại tiên lưu pháp, như Chính Tiên Đạo ta, cũng như Thủ Chính Đạo Môn, không bị thiên địa trói buộc, xưng là thế ngoại. . . Cốc chủ Huyền Không Cốc cũng không giấu diếm cái gì, chỉ nói Tử Tiêu đại tiên lưu lại chuẩn bị ở sau, thái thượng tổ sư chưa hẳn đã không có."
Đạo Huyền tiên ông nói ra: "Không sai, vô thượng tổ sư lãnh đạm, nhưng thái thượng tổ sư lại lấy thủ hộ thương sinh làm ý niệm, lưu lại thế ngoại pháp, việc này cũng không phải là bí ẩn."
Cát Chính Hiên thấp giọng nói: " Cốc chủ Huyền Không Cốc để đệ tử về núi, sau đó đi Thủ Chính Đạo Môn một chuyến."
Đạo Huyền tiên ông ngừng lại một chút, nói ra: "Ngươi phải nắm chặt thời gian, có thể đi Thủ Chính Đạo Môn, vị Đạo Nguyên Tiên Tôn kia có thể sẽ chỉ điểm cho ngươi. . ."
Cát Chính Hiên trầm giọng nói ra: "Lần này đệ tử đi Thủ Chính Đạo Môn, có cần chú ý gì không?"
Đạo Huyền tiên ông bình thản, nói ra: "Giữa thiên địa, Đạo Tổ không gì không biết, trừ phi thế ngoại, ngươi cần ghi nhớ."
Cát Chính Hiên gật đầu nói: "Đệ tử hiểu rõ."
Đạo Huyền tiên ông lên tiếng, lại nói: "Mặt khác, Tô Đình đã vào Nguyên Phong Sơn, lấy thiên tư ngộ tính của hắn, rất có thể sẽ vào Thông Huyền Giới. . . Đối với người này, ngươi không được chủ quan."
Cát Chính Hiên nghiêm nghị, nói: "Vâng."