Thủy Nguyên Khốn Thần Trận.
Đây là trận pháp nổi danh của Tiên Tần Sơn Hải giới, vô cùng huyền diệu, từng trong tay tổ sư Tề Thần Sách trong môn vây chết một vị tiên thần.
Mà trước kia Tề Tuyên chính là dựa vào pháp thuật này, khi còn ở tầng sáu đỉnh phong đã vây chết một vị tán tu Chân Nhân tầng bảy, từ đó thanh danh lan xa.
Không ai ngờ được bây giờ Tề Tuyên đúng là tìm được cơ hội, kéo Tô Đình vào trong biển, lại lần nữa thi triển pháp thuật này.
"Nguy rồi."
Nữ tử áo đỏ thấp giọng kêu lên.
Bây giờ Tề Tuyên dù sao đã là Bán Tiên, linh ngộ về Thủy Nguyên Khốn Thần Trận càng sâu, lại có pháp lực Chân Nhân tầng bảy, thi triển đi ra so với trận chiến lúc trước vận dụng Thủy Nguyên Khốn Thần Trận giúp hắn thành danh kia, không biết cao minh hơn bao nhiêu.
Mà tiểu tinh linh thấy nàng kinh hoảng như thế, lập tức cũng vô cùng khẩn trương.
Đám người xung quanh biết về Thủy Nguyên Khốn Thần Trận, không không lộ ra vẻ kinh dị.
Mà người không biết Thủy Nguyên Khốn Thần Trận cũng có lẽ biết được cái gì.
Vốn cho rằng Tô Đình ngã vào trong biển, sẽ vọt ra khỏi mặt nước, rồi tiếp tục tranh đấu, nhưng đến nay không có tiếng động.
"Thủ đoạn của Tề Tuyên thật cao."
"Bị nhốt trong Thủy Nguyên Khốn Thần Trận này, trong số những người ở đây, e là chỉ có mấy vị Bán Tiên, sợ là ngay cả Đại Chân Nhân tầng tám cũng chưa chắc có nắm chắc phá trận."
"Khốn thần trận, quả nhiên không tầm thường."
——
Trong Tiên Tần Sơn Hải giới.
Ngay cả chưởng giáo trông thấy cảnh tượng này, cũng không khỏi âm thầm gật đầu, cảm thấy vui mừng.
Mà Dư trưởng lão cũng cao giọng hô hay.
"Khá lắm Tề Tuyên, có thể dùng pháp lực tầng bảy bày ra khốn thần trận này."
"Khi chiếm được thượng phong mà vẫn không quá vội vàng xao động, âm thầm bày ra khốn thần trận, lại ra vẻ bị trọng thương, dụ hắn vào cuộc, tính toán cũng không kém."
"Lão phu lấy đạo hạnh tầng tám, trình độ hiểu biết về Thủy Nguyên Khốn Thần Trận này sợ là cũng không bằng hắn khi ở tầng bảy."
"Trận pháp này dù có uy lực lớn, vận dụng bố cục không dễ, trong bất tri bất giác hắn lại có thể lừa trời giấu biển bày ra trận này... Đừng nói tới Tô Đình là người trong cuộc, ngay cả chúng ta là người xem, cũng không nhìn ra."
"Uổng công cho đạo hạnh tầng tám của lão phu, danh xưng có thể khám phá hư ảo, nhưng cũng khám không phá được bố cục của Tề Tuyên."
"Trong thời nay, trong môn đúng là ít có nhân vật có thể so sánh cùng hắn, dù là ở trưởng lão đời trước cũng là số một."
" Tô Đình kia lấy Lôi Hỏa tu thành, mà Thủy Nguyên Khốn Thần Trận lại tụ lại khí thế của biển cả, dùng nước khắc lửa, mà thủy thế mênh mông vô tận, hắn thua không nghi ngờ."
"Xem ra thắng bại đã định, Tiên Tần Sơn Hải giới ta cuối cùng cũng cứu lại được danh dự."
——
Tiểu tinh linh vô cùng khẩn trương, không khỏi hỏi: " Thủy Nguyên Khốn Thần Trận gì đó thật sự rất lợi hại sao?"
Nữ tử áo đỏ gật đầu nói: "Đây là trận pháp có thanh danh hiển hách của Tiên Tần Sơn Hải giới, tổ sư trong môn từng dùng trận pháp này để vây chết tiên thần, mà Tề Tuyên khi còn là Thượng Nhân đã từng dùng để vây giết Chân Nhân Dương Thần... Từ khi Tề Tuyên tu hành đến nay, vận dụng trận này chỉ mấy lần, nhưng chỉ có một lần để người đào thoát."
Tiểu tinh linh vội vàng hỏi: "Sao lại đào thoát thành công? Chúng ta tranh thủ thời gian nói cho Đại Ngưu..."
Nữ tử áo đỏ khẽ lắc đầu, nói: "Trận này phần lớn thi triển trong biển, mượn thế của biển cả để nghiền ép chúng sinh, vây giết trong đó... Năm đó khi Tề Tuyên thành tựu Dương Thần, dùng trận này để vây khốn Đại Chân Nhân tầng tám đỉnh phong."
Tiểu tinh linh vội hỏi: "Sau đó thì sao?"
Nữ tử áo đỏ thở sâu, nói: "Mà đối phương chính là hạng người tu hành thần hỏa, lúc ấy mượn nhờ thần hỏa, đốt trời nấu biển, thiêu cả bầu trời đến mức vặn vẹo, nấu mấy trăm dặm xung quanh thành nước sôi, sinh linh hải vực trong đó đều chết hết."
Dừng một chút, lại nghe nàng nói: "Thế nhưng đến cuối cùng, vị Đại Chân Nhân này đã đột phá cấp độ Bán Tiên, mới có thể nấu Thủy Nguyên Khốn Thần Trận, nhưng cuối cùng là chưởng giáo Tiên Tần Sơn Hải giới xuất thủ, chém giết vị Bán Tiên kia."
Tiểu tinh linh lẩm bẩm: "Bán Tiên mới có thể phá trận sao?"
Nữ tử áo đỏ gật đầu nói: "Tô Đình đương nhiên không phải là Chân Nhân bình thường có thể so sánh, nhưng pháp lực có mạnh cũng khó so với Bán Tiên."
Nàng nói đến đây, hơi thở dài, nói: "Tô Đình chỉ sợ không thể thủ thắng, nhưng cũng may hắn là ngoại môn trưởng lão của Nguyên Phong Sơn ta, không đến mức sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng."
Tiểu tinh linh vô cùng khẩn trương, muốn tự mình xuất thủ, nhưng nàng biết bản thân cũng không phải đối thủ của Tề Tuyên, hơn nữa Tô Đình đang đơn độc đấu pháp cùng đối phương, nếu như nàng tiến lên giúp phá trận, khó tránh khỏi sẽ phá hư quy củ.
Chỉ là trong lòng nàng cũng có chút khó chịu.
Từ khi đi theo Tô Đình đến nay, Tô Đình cũng coi như gặp phải địch thủ có đạo hạnh hơn xa bản thân, nhưng chưa từng có chân chính thất bại.
Bây giờ cùng cảnh giới đầu pháp với nhau, có lẽ Tô Đình sẽ thua ở trong tay đối phương, không biết vị Vô Địch Thần Quân từ trước đến nay chiến không thua trận nào, trong lòng sẽ khó chịu ra sao?
"Không thể giúp hắn sao?"
Tiểu tinh linh cắn răng hỏi.
——
Hai tay Tề Tuyên kết ấn, ánh mắt lấp lóe, dẫn động biển thế.
Biển cả phía dưới kịch liệt xoay tròn, hình thành vòng xoáy.
Mà Tô Đình bị vòng xoáy ép ở giữa, nếu không phải hắn tu thành Dương Thần Chân Nhân, có thân thể Chân Nhân, sợ là cũng khó có thể chịu đựng áp lực như thế.
"Thần Quân muốn nhận thua sao?"
Vẻ mặt Tề Tuyên lạnh nhạt, không thấy vui mừng, chỉ nói: "Trận pháp này kì thực là ta chiếm tiện nghi, ta mượn biển thế, dùng nước khắc lửa, mới có thể thắng ngươi... Nếu không phải ở trên biển, nếu không phải ngươi tu hành Lôi Hỏa, ta khó có thể vận dụng trận pháp này, lúc ấy đấu pháp cùng tiểu Tiên Ông, Tề mỗ không có cơ hội thi triển trận pháp này."
Thanh âm hắn lạnh nhạt, nhưng biển thế ầm ầm, che đậy thanh âm của hắn.
Dù hắn chiếm lợi biển thế, nhưng dù sao cũng là bản lãnh của mình, nhưng truyền ra ngoài, khó tránh khỏi vẫn sẽ hao tổn thanh danh... Hắn không lo danh tiếng bản thân, nhưng phải bận tâm tới thanh danh của Tiên Tần Sơn Hải giới.
Cho nên thanh âm của hắn, cuối cùng vẫn bị che mất.
Chỉ có Tô Đình ở trong trận mới nghe được hắn nói.
"Chúng ta tranh đấu, đều dựa vào bản linh."
Tô Đình lên tiếng trả lời: "Ta mượn thiên tượng, ngươi dùng biển thế, mỗi người mỗi vẻ... Có thể sử dụng trận này vây khốn ta, là bản lxnh của ngươi. "
Giờ khắc này, phía dưới đáy biển xuất hiện vòng xoáy mạnh mẽ, lực lượng vô tận, không ngừng đè ép tới.
Hắn vận dùng pháp lực, Lôi Hỏa chèo chống.
Nhưng dù cho là lực của Chân Nhân, sao có thể chống cự được lực lượng của nước trong mấy trăm dặm hải vực tập trung ở này?
Bây giờ có thể nói là chân chính thân ở tình thế nguy hiểm.
Nhưng Tô Đình không có cảm giác thất bại, ánh mắt vẫn sáng rực.
Con mắt thứ ba tỏa ra ánh sáng sáng chói.
Có lẽ Thủy Nguyên Khốn Thần Trận đại thành là hoàn chỉnh không thiếu sót.
Nhưng Tề Tuyên dù sao không phải người sáng tạo trận pháp này, đạo hạnh của hắn cũng không đủ để triệt để hoàn thiện tòa trận pháp này, cuối cùng sẽ có chi tiết rất nhỏ khó có thể lấp đầy được.
Mà Tô Đình đang muốn tìm chính là chỗ rất nhỏ này.
——
Tề Tuyên thở sâu, bỗng nhiên rút pháp kiếm ra, nhìn về phía chỗ sâu trong vòng xoáy.
Tô Đình càng thêm khó chơi hơn so với hắn tưởng tượng, cũng càng cứng cỏi.
Năm đó khi hắn ở tầng bảy vây khốn vị Đại Chân Nhân kia, vì chống cự Thủy Nguyên Khốn Thần Trận, người kia có thể nói là đốt trời nấu biển, nhưng Tô Đình không có đốt trời nấu biển, lại ngưng tụ Lôi Hỏa quanh thân, diệt đi dòng nước xung quanh, để bản thân bất diệt.
Dù dưới Thủy Nguyên Khốn Thần Trận có thủy thế vô cùng vô tận, nhưng trong nhất thời, chí ít Tô Đình sẽ không bị hắn tiêu diệt.
Tô Đình đã vào thế bại.
Tất cả mọi người đều cho rằng như vậy.
Bao gồm cả Tề Tuyên.
Chỉ là những người khác cho rằng Tô Đình bây giờ đã thất bại.
Nhưng Tề Tuyên lại cho rằng, hắn còn có thể kiên trì thật lâu.
Cho nên hắn còn phải lại chém một kiếm.
"Thần Quân tiếp ta một kiếm!"
Tề Tuyên chỉ tay một cái, pháp kiếm lóe ra hào quang óng ánh vô tận, trực tiếp bắn vào vòng xoáy trung tâm.
Pháp kiếm phi phàm, chỉ thẳng xuống đáy biển.
Hắn vận dụng pháp kiếm, xuyên phá đáy biển.
Nhưng vị trí lúc đầu của Tô Đình đã vô tung vô ảnh.
Tề Tuyên ngơ ngác một chút, chợt lộ ra vẻ kinh ngạc.