Tiên Đình Phong Đạo Truyện

Chương 441: Cá voi lật sách




     Đạo nhân này run lên nửa ngày, lúc trước ông ta mới phát hiện trong số người tu hành mới đặt chân trên hải đảo, thiếu niên này rõ ràng là Tô Thần Quân gần đây có thanh danh hiển hách.

Tô Đình đến tận đây cũng không kì lạ, nhưng lại phát hiện ra dường như có người muốn nửa đường cướp bóc Tô Đình, ông ta mới chạy đến xem xét, thuận tay thay Tô Đình giải quyết đối phương.

Đây cũng là một cách ra mắt tốt như th.

Dù sao vị Tô Thần Quân này cũng không thua gì Chân Nhân Dương Thần, thậm chí tương lai của hắn bất hạn lượng, đủ để ông ta lấy lòng.

Chỉ là chẳng biết tại sao, sau khi ông ta xuất thủ nhưng vẻ mặt vị Tô Thần Quân này có vẻ không tốt lắm.

"Đi thôi."

Tô Đình buông tiếng thở dài, nói: "Ngươi đúng là tình mắt, ta không đi tìm ngươi, ngươi lại tìm tới."

Đạo nhân vừa cười vừa nói: "Tô Thần Quân đi vào Đông Hải, lên đảo này, bần đạo không nghênh đón đúng là thất lễ, cho nên đến đây nhận lỗi."

Tô Đình khua tay nói: "Bớt nói nhảm đi, ngươi tới nơi này cũng không đến phải vì đặc biết tới bảo vệ an toàn của ta chứ?"

Đạo nhân kia vội thi lễ, nói: "Thần Quân bản lĩnh cao thâm, Chân Nhân Dương Thần còn không phải là đối thủ, huống chi mấy tên đạo hạnh nông cạn này? Bần đạo chỉ là phát hiện Tô Thần Quân tới Đông Hải, mà Thần Quân cũng coi như người của Ty Thiên Giám ta cho nên mới đến đây, muốn xem Thần Quân có gì cần bần đạo tương trợ không thôi?"

Tô Đình hắc một tiếng, nói: "Tên đạo sĩ nhà ngươi nói mấy lời này đúng là không sai, rõ ràng là muốn tìm hiểu ta đến Đông Hải làm gì, ngược lại thành muốn giúp ta. . . Ngươi không cần phí tâm, ta đến Đông Hải chỉ để du ngoạn thôi, đến lúc đó ngươi cứ gửi lại những lời này tới Ty Thiên Giám, báo cho quốc sư."

Đạo nhân nhẹ nhàng thở ra, nói: "Nếu Thần Quân đã giải thích như vậy, bần đạo sẽ đáp lại như thế."

Tô Đình gật đầu nói: "Được rồi, ta tạm thời không cần ngươi đến giúp đỡ gì, nhưng ta muốn đi tới Trung Nguyên Các, ngươi làm người chủ sự của phân bộ Ty Thiên Giám ở đây, đại khái sẽ có chút tài liệu cặn kẽ, truyền cho ta là được."

Đạo nhân nghe vậy, cười nói: "Việc nhỏ mà thôi."

Người này lấy ra một tấm phù giấy, truyền đến trên thuyền.

Tô Đình đưa tay nắm, nói: "Chỉ có thế này?"

Đạo nhân gật đầu nói: "Bần đạo sẽ lập tức trở về, điều tra mọi chuyện về Trung Nguyên Các, đến lúc đó sẽ truyền tin tức đến lá bùa này, chỉ trong mười giây sẽ tự thiêu."

Tô Đình nghe vậy, gật đầu nói: "Thủ pháp đưa tin của Ty Thiên Giám có vẻ càng ngày càng lợi hại."

Đạo nhân khiêm tốn nói: "Thần Quân quá khen."

——

Lâu thuyền tiếp tục đi trên biển.

Qua gần nửa canh giờ.

Tô Đình phát hiện lá bùa nóng lên thì lấy ra, phía trên quả nhiên hiện ra rất nhiều chữ viết lít nha lít nhít.

" Trung Nguyên Các cũng được coi là tiên tông, nhất mạch đơn truyền, môn đồ thưa thớt, nhưng đều là hạng người có đạo hạnh cao thâm."

Tô Đình nhìn một lần, cảm thán một câu.

Nữ tử áo đỏ gật đầu nói: " Trung Nguyên Các được truyền lại từ tại một vị Địa Tiên, người này tên là Chu Du, ở Đông Hải riêng có xưng hô là Đại Địa Du Tiên, đạo hạnh truyền thừa của vị này vô cùng thần bí, mà lại tinh thông luyện chế đan dược pháp bảo, chưởng giáo của Nguyên Phong Sơn ta trước kia ra biển từng gặp người này, có chút tán thưởng."

Tô Đình chậc chậc nói: "Đại Địa Du Tiên? Trung Nguyên Các này có nội tình có vẻ cũng không kém, tuy là nhất mạch đơn truyền, nhưng rất nhiều năm qua, trải qua mấy đời, bây giờ trong môn có chừng tám người, sáu vị Chân Nhân Dương Thần, hai vị Thượng Nhân."

Nữ tử áo đỏ ngừng một lúc rồi nói: "Nghe nói Trung Trung Nguyên Các có một vị Chân Nhân Dương Thần, trước đây không lâu đi về hướng đông, gặp được một hổ yêu, đã táng thân trong miệng hổ, dẫn động vị Đại Địa Du Tiên này tiến về Trung Thổ, đấu pháp cùng Yêu Tiên. . . Lúc ấy đấu pháp ở phía bắc, động tĩnh không nhỏ."

Hai mắt Tô Đình sáng lên, nói: "Thắng bại thế nào?"

Nữ tử áo đỏ lắc đầu nói: "Chuyện này thì không biết rõ."

Nói rồi nàng lấy lá bùa trong tay Tô Đình ra, nhìn lướt qua.

Vừa vặn đã đến giờ, lá bùa hóa thành tro bụi.

Nữ tử áo đỏ cũng thấy rõ tin tức bên trong, thấp giọng nói: "Tin tức phía trên có nói về Trung Nguyên Các hải đảo, cùng hải vực xung quanh, ngươi đoán vị tiên sinh kia đi bên nào?"

Tô Đình buông tay nói: "Ta làm sao biết? Nhưng tốt nhất là hắn đi về phía chúng ta bên này, chúng ta bớt công đi tìm hắn . . ."

Nữ tử áo đỏ cau mày nói: "Vị cao nhân này là phàm nhân không có pháp lực, hắn muốn một mình xuất hành trên biển cả thì nhất định phải xem thời tiết trên biển, dựa vào hướng đi hải đảo. . . Có lẽ chúng ta có thể dựa vào điểm này để suy đoán, chưa hẳn đã cần đi Trung Nguyên Các."

Tô Đình nghe vậy, trầm ngâm nói: "Ngươi nói cũng phải, nếu là người tu hành, hắn tự nhiên sẽ tới lui không trở ngại, nhưng hắn không có pháp lực, không có bản lĩnh, chắc là không ngăn được sóng gió, cũng chưa chắc đã chịu được cảnh phiêu bạt lâu dài, còn phải đến nơi có chô nghỉ chân."

Hắn hơi nhắm mắt, trong đầu hiện lên rất nhiều suy nghĩ.

Âm Thần vận chuyển, suy nghĩ của hắn biến ảo, suy nghĩ vô cùng rõ ràng.

Qua thật lâu, hắn bỗng mở hai mắt ra, nói: "Nếu như hắn muốn về Trung Thổ, như vậy hẳn là đi về phía nam, nơi đó có một hải đảo, sau đó mới có thể vòng qua, đến hải đảo mà chúng ta mới đỗ."

Nếu như một đường từ Trung Nguyên Các hải đảo đi tới hải đảo lúc trước phân bộ Ty Thiên Giám trấn giữ, khoảng cách này quá dài, lại không có hòn đảo để đỗ lại, cũng không thích hợp với phàm thân của đối phương không tu được pháp lực kia.

"Nhưng. . . Hắn chưa hẳn đã muốn tới Trung Thổ."

Tô Đình trầm ngâm nói: "Như vậy hắn còn có ba hướng đi, xung quanh Trung Nguyên Các đảo, đều không phải biển rộng mênh mông khoảng cách quá dài, trong tám mươi dặm đều có hòn đảo."

Tiểu tinh linh nói: "Vậy vẫn cần đi Trung Nguyên Các?"

Tô Đình nói ra: "Tạm thời trước tiên cứ coi như hắn muốn tới Trung Thổ, ta mở thiên nhãn, vừa vặn có thể nhìn ra tuyến đường này. . . Dù sau khi hắn cùng thần sông Cảnh Tú gặp mặt sẽ lập tức rời đi Trung Nguyên Các, lúc này hẳn là sẽ không cách quá xa, sau khi ta mở thiên nhãn ra, nếu như không nhìn thấy hắn, như vậy có lẽ là hắn thật sự đi phương hướng khác."

Sau khi nói xong, Tô Đình đưa tay phất một cái, vết dọc trên trán mở ra hai bên, lộ ra con mắt vàng sáng chói, mơ hồ có rồng ngâm hổ gầm, còn có thần thụ ẩn bên trong.

Chỉ thấy con mắt thứ ba của Tô Đình liếc nhìn bát phương.

Nhưng sau một khắc, hắn bỗng kêu lên một tiếng đau đớn, thiên nhãn lập tức khép kín.

"Sao thế?" Nữ tử áo đỏ cả kinh hỏi.

"Ngươi trông thấy cao nhân kia rồi?" Tiểu tinh linh hỏi.

"Không phải. . ."

Tô Đình thở dốc nói: "Ta thấy được một con cá voi, nó có đạo hạnh cực cao, chỉ sợ là đạt tới cấp độ Bán Tiên phát hiện ra ta đang nhìn trộm, dùng pháp lực ngăn cách."

Tiểu tinh linh kinh ngạc nói: "Thật sự có cá voi à?"

Trên đường nàng nghe Tô Đình nói trong biển có một loại dị thú, dù là chủng loại bình thường không tu hành đều có hình thể khổng lồ, vượt qua cả voi trên lục địa, có thể xưng là lực lượng lớn vô cùng.

Mấy ngày qua, nàng luôn có chút nhớ thương, muốn xem loại sinh linh này một chút.

Nhưng nữ tử áo đỏ lại lộ ra vẻ ngưng trọng, nói: "Ở trong vùng biển lại tùy ý nhìn trộm, đúng là chúng ta không vô lý."

Tô Đình trả lời câu hỏi lúc trước xong vẻ mặt vẫn đầy dị, lúc này cũng không có trả lời.

Nữ tử áo đỏ thấy thế, nói: "Ngươi sao thế?"

Tô Đình trầm ngâm nói: "Ngươi đoán xem khi nãy ta nhìn thấy con cá voi kia đang làm gì?"

Nữ tử áo đỏ khẽ lắc đầu.

Tiểu tinh linh cảm thấy hiếu kì.

Tô Đình kinh ngạc nói: "Ta nhìn thấy cá voi kia đang lật sách."

Vừa dứt tiếng, trước lâu thuyền bỗng nhiên dâng lên một cỗ thủy triều.

Một đầu cá lớn vươn ra khỏi mặt biển, mở miệng nói tiếng người.

"Mấy vị đạo hữu, lão tổ tông nhà ta cho mời."