Kim Liên nay mọc trong nham tương, tỏa ra quang hoa sáng chói, hiển nhiên không phải vật phàm.
Mà phía dưới nham tương chính là Địa hỏa, cũng tạo thành trận pháp cực kì huyền ảo, hiển nhiên là để bảo vệ vật này.
Nếu trận pháp là bảo vệ Kim Liên, như vậy hắn hái Kim Liên, có thể khiến trận pháp biến động hay không?
Dù Tô Đình thấy rõ tất cả đường vân trận pháp, nhưng kiến thức của hắn đối với trận pháp vẫn chỉ là nửa vời, lỡ may hái Kim Liên này xuống khiến hướng đi trận pháp thay đổi, trận pháp bảo vệ lập tức biến thành trận pháp giết chóc, như vậy chẳng phải Tô mỗ sẽ là chết yểu từ tuổi nhỏ?
"Không thể lỗ mãng, không thể lỗ mãng."
Tô Đình cắn ngón tay, nhìn chung quanh một chút, Âm Thần không ngừng vận chuyển, trong lòng tính toán.
Có lẽ vật này cũng là tiên liên, không biết là có quan hệ như thế nào với Tử Liên ở Thủ Chính Đạo Môn,?
Nhưng trước đó mình từng luyện hóa Tử Liên, không biết có thể cũng luyện hóa Kim Liên hay không?
Nếu luyện hóa được Kim Liên này rồi lại ngắt lấy Kim Liên, như vậy có thể sẽ khác không?
Hắn nhìn Kim Liên, lại cúi đầu nhìn Ngũ Hành giáp một chút.
Lúc trước hắn vốn muốn dùng Ngũ Hành giáp để ngắt lấy Kim Liên này, nhưng là lại sợ Ngũ Hành giáp biến hóa thành thiên binh ra tay quá nặng, hoặc là vì hắn dùng hỏa diễm ngưng tụ thành nên sẽ đốt hỏng Kim Liên.
Chỉ là nếu Kim Liên đã có thể mọc ra từ trong nham tương, như vậy hẳn là không sợ hỏa diễm.
Hắn nghĩ một chút, cuối cùng vẫn để Ngũ Hành giáp hóa thành thiên binh, đứng sừng sững ở đây, lại lấy ra một kiện pháp y đẳng cấp pháp khí thượng đẳng, để lại nơi này, mà bản thân hắn lại lui về sau.
"Sao ngươi không hái?" Tiểu tinh linh nói: "Ngươi sợ à?"
"Cẩn thận, hiểu không?" Tô Đình nói ra: "Quân tử không đứng dưới bức tường sắp đổ."
Sau khi nói xong, hắn chỉ tay một cái.
Chỉ thấy thiên binh kia đem tung pháp y ra, bao lấy Kim Liên, chợt dùng sức mạnh, hung hăng rút lên.
Oanh!
Thiên nhãn của Tô Đình bỗng nhiên trông thấy.
Ngay khi Kim Liên bị chạm vào.
Thân hoa sen cùng sợi rễ ở dưới đáy đều đang rung động, khiến đường vân tòa trận pháp này hoàn toàn thay đổi!
Tòa trận pháp này lại đúng như hắn suy nghĩ, trong khoảnh khắc đã biến hóa khó lường.
"Đi ra!"
Tô Đình đưa tay nhấn một cái.
Thiên binh bao lấy Kim Liên, muốn rút về sau.
Nhưng lại oanh một tiếng!
Nham tương dâng lên, Địa hỏa tràn ngập bốn phía.
Bốn phía xung quanh đều đang hòa tan.
"Đi thôi!"
Tô Đình đưa tay bắt lấy tiểu tinh linh cùng tiểu bạch xà, vận chuyển thuật hóa hồng, thối lui dọc theo đường về.
Mà trận pháp cũng bị ảnh hưởng, không ngừng thay đổi.
Cũng may hắn đã tu thành thiên nhãn, nên mới có thể thấy được vết tích biến hóa.
"Ngũ Hành giáp rơi ở bên trong." Tiểu tinh linh kinh hô.
"Không sợ, Ngũ Hành giáp có thể tùy ý biến hóa, chất liệu cực kì bất phàm, dù có là Địa hỏa cũng không hủy được."
"Vậy đóa Kim Liên kia thì sao?"
"Phó thác cho trời, có thể lấy ra hay không phải xem thiên ý."
Tô Đình liếc mắt nhìn về sau một cái, có chút kinh hãi.
Địa hỏa mãnh liệt, nham tương đỏ rực.
Vách đá đều đang hòa tan, hóa thành nham tương, hóa thành dòng lũ.
Giống như có xu thế muốn hủy thiên diệt địa, muốn hòa tan cả tòa Phục Trọng Sơn này.
Tình cảnh này còn kinh người hơn so với Tô Đình tưởng tượng.
"May mà ta nhanh trí, không lấy thân mạo hiểm."
Tô Đình thở ra một hơi, tốc độ càng thêm nhanh, chạy thẳng đến phía trước.
Mà phía trước chính là chỗ tên phản đồ của Nguyên Phong Sơn bị nhốt.
Đối phương cũng phát hiện ra Tô Đình đến đây, hai mắt trợn trừng như muốn nứt, quát lớn: "Đồ khốn! Ngươi. . ."
Thanh âm của hắn im bặt mà dừng, tức giận biến thành sợ hãi, sửa lời nói: "Trưởng lão cứu ta!"
Tô Đình liếc hắn ta một cái, Địa hỏa mãnh liệt tràn tới, căn bản không cho hắn thời gian cứu người, đành phải khoát tay áo, hô to: "Ngươi tự cầu phúc đi, trưởng lão ta không giúp được ngươi. . . Nếu ngươi có nữ nhi mỹ mạo hay tôn nữ gì đó thì có thể giao phó cho ta, nể tình tình nghĩa đồng môn, ta còn có thể giúp ngươi chăm sóc."
Sau khi nói xong, thân ảnh hắn như gió, bỗng nhiên lướt qua, căn bản không hề dừng lại, cũng không có ý muốn đứng lại nghe đối phương nói chuyện.
Tên phản đồ của Nguyên Phong Sơn kia nổi giận gầm lên một tiếng.
Nhưng tiếng rống giận dữ chỉ vừa vang lên đã lập tức im đi, chỉ còn dư âm lượn vòng.
Tô Đình nhìn thoáng qua phía sau,
Đã không thấy thân ảnh của tên phản đồ Nguyên Phong Sơn kia nữa, chỉ thấy Địa hỏa mãnh liệt, hòa tan nham thạch, biến thành nham tương, mãnh liệt cuốn tới.
"Mạnh như vậy?"
Tô Đình trợn mắt há mồm, nói: "Sao ta có cảm giác lần này gặp rắc rối rồi?"
——
Bên ngoài Ly Nguyệt Cốc.
"Hỏng bét."
Lý Tầm Cơ bỗng nhiên đứng dậy, cả kinh nói: "Thế lửa bên trong bỗng nhiên tăng vọt, xảy ra chuyện gì?"
Sắc mặt nữ tử áo đỏ không tốt lắm, giống như bị thế lửa gây thương tích, thấp giọng nói: "Tô Đình còn ở bên trong."
Lý Tầm Cơ đưa tay phất một cái, một tầng pháp lực Tiên gia bảo vệ quanh nàng, rồi chợt nói: "Tại sao lại như vậy? Đây hình như là Địa hỏa bên trong bắn ra? Nếu là như thế này, trừ phi là Tiên gia, nếu không, ngay cả Chân Nhân đều khó mà giữ được nhục thân. . ."
Sắc mặt ông ta rất khó coi, nói: "Cho dù ta là thi giải tiên, không có tiên thân bảo vệ, cũng chưa chắc chịu được."
Nữ tử áo đỏ biến sắc mặt, nói: " Chẳng lẽ Tô Đình sẽ xảy ra chuyện?"
Lý Tầm Cơ lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, nói: "Địa hỏa rất nhanh sẽ lan tràn đến tận đây, ngươi là thần hồn, ta cũng là thi giải tiên, đều sẽ bị tổn thương, trước tiên rời khỏi Ly Nguyệt Cốc đã."
Nữ tử áo đỏ thấp giọng nói: "Tô Đình thì sao?"
Lý Tầm Cơ nói ra: "Nếu như hắn không tránh kịp, bị địa hỏa thiêu đốt ở bên trong thì chúng ta cũng căn bản vô lực, thậm chí dù hắn tránh khỏi, chúng ta cũng khó có thể cứu được. . ."
Vẻ mặt nữ tử áo đỏ không ngừng thay đổi, cực kỳ khó coi, sắc mặt có vẻ hơi tái nhợt, nói: "Tại sao có thể như vậy? Trong điển tịch của bản môn, căn bản không có ghi chép nguy hiểm như vậy? Hoa sen bên trong chính là căn bản sinh cơ, không thể khiến thế lửa điên cuồng hung ác phun tới như thế mới đúng. . ."
Nàng nghĩ tới việc Tô Đình có khả năng táng thân trong đó, chỉ cảm thấy cực kì khó chịu, từ lúc vừa mới bắt đầu, nàng căn bản không nghĩ tới bên trong sẽ nguy hiểm như vậy.
" Khe hở trận pháp sắp khép lại rồi."
Lý Tầm Cơ nói ra: "Ta trước tiên lưu lại một tầng pháp lực, tạm thời giữ một lát, chúng ta rời khỏi Ly Nguyệt Cốc trước đã."
Nữ tử áo đỏ nhẹ nhàng cắn răng, nói: "Phải nghĩ biện pháp cứu hắn."
Lý Tầm Cơ cực kỳ khó xử, lắc đầu, đang muốn mở miệng, nhưng động tĩnh bên trong càng thêm hung mãnh.
Một thanh âm từ bên trong truyền đến, lớn tiếng hò hét.
"Đại điệt nữ! Tranh thủ thời gian chạy đi!"
Thanh âm chưa dứt, đã có một luồng gió từ bên cạnh thân lướt qua, chạy thẳng ra bên ngoài Ly Nguyệt Cốc.
Lý Tầm Cơ cùng nữ tử áo đỏ nhìn nhau, lại thấy trong trận pháp phía trước, Địa hỏa mãnh liệt cuốn tới.
Mà trong luồng gió kia hiện ra một thân ảnh, đứng ở đằng trước, về về phía hai người, lo lắng nói: "Còn không mau chạy?"
Lý Tầm Cơ lấy lại tinh thần, đưa tay phất một cái, dẫn nữ tử áo đỏ hóa thành gió táp, lướt về phía Tô Đình.
Gió thổi qua, đến bên ngoài Ly Nguyệt Cốc.
" Xảy ra chuyện gì?"
Lý Tầm Cơ nói ra: "Làm sao Địa hỏa lại tràn ra?"
Tô Đình thở dốc không chừng, nói: "Đều do tên phản đồ Nguyên Phong Sơn kia, đột nhiên gây ra đại hoạ, dẫn động Địa hỏa. . ."
Sau khi nói xong, hắn nhìn về phía nữ tử áo đỏ, lại nhìn một chút Lý Tầm Cơ, nói: "Đợi đã, hai người các ngươi để ta đi vào bên trong lấy bảo vật, có phải trước đó đã biết bên trong sẽ có nguy hiểm như vậy hay không?"