Năm cỗ thi thể!
Đều là người tu đạo, đều có đạo hạnh tầng hai!
"Người tu hành tầng hai ở Khảm Lăng chỉ đến trên hai bàn tay."
Tô Đình thấp giọng nói: "Ngoài điện có tám vị, một đường đi tới, mấy vị lúc trước kia, cộng với năm vị này, đã vượt qua số lượng người tu hành có đạo hạnh tầng hai vốn có ở Khảm Lăng!"
Cũng chính là nói trong những người tu đạo này, không chỉ là người tu hành ở Khảm Lăng, cũng có một số người bên ngoài Khảm Lăng đến đây.
Nhưng với tình hình trước mắt thì những người này chỉ sợ nhiều đã chết hết!
"Đi qua tòa trận pháp này, phía trước còn có một tòa trận pháp nữa."
Tiểu tinh linh nói rằng: "Sau đó càng đi về phía trước, chính là nơi sâu xa nhất trong động phủ Yêu Hổ, nơi đó là nơi nó giấu bảo vật. . . Hình như lúc xây dựng nó muốn dựa theo hình thức động phủ của người tu đạo để xây dựng, vậy nên nơi đó còn có một phòng luyện đan, tuy rằng nó không hiểu luyện đan."
Khóe miệng Tô Đình co giật.
Một Đại Yêu Vương không hiểu luyện đan, nhưng lại muón mô phỏng theo người tu đạo, xây dựng ra một phòng luyện đan?
Mà cuối cùng lại tiện cho Cát Chính Hiên, để Cát Chính Hiên thuận tay dùng phòng luyện đan để luyện nó?
Tô Đình hoàn toàn không còn gì để nói, chợt thở dài một hơi, nói rằng: "Tòa trận pháp phía trước kia chắc cũng bị phá rồi. Ta sợ Long Hổ Huyền Đan đã rơi vào trong tay hắn, chỉ mong hắn không luyện hóa Huyền đan quá nhanh, tu thành Âm Thần, thành tựu Thượng nhân, khi đó. . ."
Nói tới đây, đột nhiên hắn câm miệng không nói!
Cứ hô vang khẩu hiệu, thông thường đều sẽ thất bại!
Trước khi lên đường, nữ tử áo đỏ luôn cường điệu Tô mỗ hắn là người ở Khảm Lăng có hy vọng đoạt được Long Hổ Huyền Đan nhất, khi đó trong lòng Tô Đình chính là cảm thấy vị này nhất định có ý gì khác.
Quả nhiên, hiện tại bất ngờ đã hiện ra ngay trước mắt.
Có một người tu đạo tầng ba từ ngoài Khảm Lăng đến, cũng biết rõ động phủ Yêu Hổ, dùng nhiều người tu đạo đến mở đường cho hắn, trực tiếp loại bỏ tất cả trận pháp, đi trước Tô mỗ hắn.
Đã nói là không muốn hô khẩu hiệu mà.
Trong lòng Tô Đình rất bất đắc dĩ, nhưng đến lúc này rồi, muốn chạy có lẽ cũng khó khăn.
"Đi thôi, vào xem tình huống thế nào."
"Thật sự đi á?"
"Vậy hiện tại chúng ta đang quay đầu bỏ chạy?"
"Vậy cũng không tốt." Tiểu tinh linh nhớ tới mức độ nghiêm trọng của sự việc, nhớ tới đối phương rất tàn nhẫn, vội vàng lắc đầu.
"Thế rồi ngươi còn nói nhảm gì nữa?"
Đi qua tòa trận pháp này, đi đến một tòa trận pháp tiếp theo.
Quả nhiên, tòa trận pháp này cũng đã bị phá, hơn nữa thi thể ở nơi này còn nhiều hơn một chút.
Đằng trước có một người, bị dùng để điền mệnh phá trận.
Mà bảy người tu hành khác lại phơi thây trên đất, tử trạng thê thảm, là bị cao nhân đi trước kia giết chết.
"Này. . ." Tiểu tinh linh nhìn mà kinh hồn bạt vía, giọng nói đầy kinh hãi: "Người này làm sao lại hung ác như thế? Bắt người dò đường lấp trận pháp còn có thể nói là có mục đích, nhưng sao hắn phá trận pháp rồi mà còn muốn giết người?"
Tô Đình trầm giọng nói: "Khi ở ngoài điện, hắn muốn lập uy, giết chết những người tu đạo không phục, và hàng phục đám người còn lại, sau đó đuổi bọn họ tới đây, sai người dò đường, lấy mạng người để điền trận pháp, rồi phá trận."
"Một đường đi tới, hắn ép một người lại một người, từng người xông vào trận chịu chết, có lẽ ở hai lần đầu, hắn có lẽ chỉ dựa vào cớ dò đường, còn chưa làm quá mức rõ ràng, mọi người còn có thể chịu đựng."
"Nhưng sau này đám người cũng nhìn ra rồi, tự biết nếu cứ tiếp tục như vậy thì cả đám đều phải dùng để điền mệnh, không có đường sống, nên muốn phản kháng. Nhìn mấy cỗ thi thể kia thì hiển nhiên là bọn họ phản kháng không thành, lại bị hắn giết gà dọa khỉ, thế là xuất hiện hai cỗ thây khô, đều bị hắn hấp thụ Chân khí cùng huyết khí."
"Nhưng cái chết như thế, theo từng người chịu chết mấy lần, cuối cùng vẫn không thể hoàn toàn trấn áp được."
"Năm cỗ thi thể lúc trước chắc là lại một lần nữa phản kháng, bị hắn giết, cảnh cáo những người còn lại."
"Còn những người trước mắt này. . ."
Tô Đình trầm mặc một chút, nói: "Những trận pháp ngăn cản ở phía trước đều bị hắn phá vỡ, như vậy những người này cũng trở thành vô dụng, thế nên hắn mới diệt khẩu."
Tiểu tinh linh nhìn thi thể trước mắt, không khỏi run rẩy, nói: "Người này cực kỳ hung ác."
Tô Đình thấp giọng nói: "Chỉ sợ không chỉ có một người."
Hắn nhìn về phía những thi thể nằm đầy đất kia, lại nghĩ tới những thi thể ở bên ngoài kia.
Một người tu đạo tầng ba, sau khi Ngưng Pháp đương nhiên là rất lợi hại, cũng đủ để trấn áp đám người tu hành ở Khảm Lăng. Nhưng dù có là người tu đạo tầng ba, cũng không nên trắng trợn không kiêng dè, hung ác bá đạo như vậy, coi hơn hai mươi người tu đạo đã bước vào tầng hai làm chó lợn để trêu đùa, để bọn họ từng người đi chịu chết, lại không thể phản kháng gì.
Trừ phi là Thượng nhân đã tu thành Âm Thần!
Nhưng dựa vào các loại dấu vết ở phía trước có thể thấy đối phương không có bản lĩnh Thượng nhân!
Nói như vậy, chỉ sợ trong số người tu hành đi ở phía trước không chỉ có một người tu đạo đạt tới tầng ba!
"Lò luyện đan chính là ở phía trước." Tiểu tinh linh hỏi: "Chúng ta muốn đi vào sao?"
"Phí lời! Đương nhiên muốn đi vào!" "Tô Đình nhìn nàng một cái, nói: Chỉ có điều, nên tính xem đi vào như thế nào. . ."
"Lẽ nào không phải trực tiếp đi vào sao?" Tiểu tinh linh nói.
"Địch ở ngoài sáng, ta ở trong tối, chính là ưu thế, nếu chúng ta cứ đi thẳng tới, trực diện đối đầu với đối phương, như vậy sẽ mất hết ưu thế." Tô Đình hắc một tiếng, nói: "Ngươi trốn đi, cho ngươi học một chút bản lĩnh của Tô mỗ!"
. ..
Trong phòng luyện đan.
Nơi này vô cùng rộng rãi.
Bốn xung quanh được trang trí thật tinh xảo.
Trận pháp hoa văn rất rõ ràng.
Mà ở chính giữa, có bày một lò luyện đan, ba chân hai tai, trên thân có cả lỗ khí.
Lúc này lò luyện đan thường thường không có gì lạ, giản dị tự nhiên, nhưng bọn họ đều biết, một lò luyện đan này từng được cao nhân sử dụng, luyện một con Chân long xích hỏa, và cả một Yêu Hổ vô cùng hung ác.
Mà ngày hôm trước xuất hiện long hổ dị tượng chính là xuất phát từ trong lò luyện đan này, đan khí từ lỗ khí bay lên, xông thẳng lên trời, phá tan đám mây, hóa thành long hổ tranh chấp.
Nếu như không có gì ngoài ý muốn, bây giờ đan dược đang ở ngay trong lò luyện đan đầu, khí tức dĩ nhiên đã nội liễm.
"Thế nào?"
"Lão đạo cảm ứng được Long Hổ Huyền Đan thực sự ở bên trong."
Trong phòng luyện đan, còn có hai người.
Một người trung niên có ánh mắt lạnh lùng, mặc trường sam màu bạc.
Một người khác lại là lão đạo sĩ, ý cười ngâm ngâm, hai mắt hẹp dài.
"Đắc thủ Long Hổ Huyền Đan là tốt."
Người trung niên cười nói: "Đám rác rưởi ở Khảm Lăng này, chỉ có tu vi tầng hai, cũng xứng đến đoạt cơ duyên?"
"Bọn họ cũng không phải đoạt Long Hổ Huyền Đan, chỉ là thấy long hổ dị tượng, khó tránh khỏi sẽ cho rằng đây là cơ duyên, đến đây tìm một chút thôi, là chuyện nhân chi thường tình." Lão đạo nhân lắc đầu nói: "Lại nói, nếu bọn họ không đến, chúng ta phải phải tìm người khác đi điền mệnh cho trận pháp, lúc phải phải phí khí lực thật lớn. . . Khi đó, tin tức dị tượng này truyền ra, không biết sẽ sinh ra bao nhiêu biến cố, đến muộn một ít thì sẽ không có chuyện của chúng ta nữa."
"Chuyện này ngược lại cũng đúng ."
Người trung niên cười nói: "Bọn chúng cũng coi như làm một chút cống hiến, chỉ có điều dưới cái nhìn của ta, bọn chúng quá buồn cười."
Lão đạo nhân đi về phía trước, cười nói: "Sao lại cảm thấy buồn cười?"
Trung niên nhân nói: "Đạo hạnh nông cạn, chỉ mới tới tầng hai. Kiến thức nông cạn, ngay cả Long Hổ Huyền Đan cũng không nhận ra."
Nói xong, trung niên nhân này lại thấy buồn cười, dáng vẻ chẳng đáng, nói: "Chỉ dựa vào đám bọn chúng mà cũng xứng đến tìm cơ duyên?"
Lão đạo nhân từ từ thở ra một hơi, nói rằng: "Chúng ta có đạo hạnh cao hơn, tầm nhìn so với bọn họ tự nhiên cao hơn. . . Nhưng Long Hổ Huyền Đan này có cấp quá cao, có lẽ ở trong mắt Thượng nhân thậm chí chân nhân, chúng ta cũng không xứng đến đoạt Long Hổ Huyền Đan này."
Người trung niên khẽ gật đầu, nói: "Điều này ngược lại cũng đúng."
Nói đến đây, lão đạo nhân đã đi đến trước lò luyện đan, hai tay bắt ấn.
Đây là bước cuối cùng khi luyện đan- Thủ quyết lấy đan!
Hào quang lấp loé!
Lò luyện đan rung động!
Xèo!
Mà đúng lúc này, đột nhiên có một tiếng vang nhỏ!
Lão đạo nhân rên lên một tiếng, sắc mặt đột biến, khóe miệng tràn ra một tia máu tươi.
Ngay khi chuẩn bị lấy đan, sau lưng lão đạo nhân bỗng nhiên xuất hiện một vết thương!
"Ngươi nói cũng đúng."
Người trung niên đứng sau lưng của ông ta, tay cầm một kiếm, trên kiếm nhuốm máu.
"Lão gia hoả, ngươi đúng là không xứng."