Tiên Đình Phong Đạo Truyện

Chương 153: Phá trận trong điện




     Cung điện nơi sâu xa.

Giữ đường đi.

Phía trước âm trầm u ám.

Nơi này vắng lặng không có một tiếng động.

Nhưng có tiếng bước chân từ từ tới gần.

Đến nơi có tia sáng, đột nhiên có thể thấy rõ người đến chính là một thiếu niên, quần áo cũ rách nát, dáng vẻ chật vật, mái tóc cũng rối.

Mà ở trên vai hắn, còn có một người nho nhỏ ngồi vắt vẻo, thân thể nhỏ bé, nhìn như đứa bé, trên lưng mọc ra một đôi cánh mỏng thông suốt, không khác gì cánh ve.

Tiểu tinh linh kia nghiêm mặt, tức giận hừ một tiếng.

Tô Đình nghiêng đầu liếc nàng một cái, cũng hừ một tiếng.

Cơ quan kiađược bố trí cũng không khó phá, dù sao cũng không phải trận pháp lợi hại gì, hơn nữa đã có người đi ở phía trước, trên những cơ quan bố trí này đều có dấu vết rõ ràng lưu lại, cũng sẽ không khó vượt qua.

Chỉ là vì có những cơ quan này, nên khi đi qua tuy rằng không bị thương, nhưng cũng hơi chật vật một chút.

Sau đó, tiểu tinh linh bị hắn xách ngược lên, đánh vào cái mông của nàng, bởi vậy lúc này nàng đang tức giận không gì sánh được với hắn.

Thế là hai kẻ đang hợp tác với nhau vào giờ khắc này lại có chút hờn dỗi, nhìn lẫn nhau không hợp mắt.

"Phía trước có trận pháp."

Dù tiểu tinh linh giận hắn, nhưng cũng không thật sự hãm hại hắn trên đường đi, nó chỉ vào đằng trước, nói rằng: "Trận pháp kia hết sức phức tạp, vô cùng khó phá, chỉ có Yêu Hổ biết rõ mắt trận, mới có thể cất bước như thường. Nghe nói lúc đó đây là do một đạo sĩ ở Khảm Lăng bố trí ra trận pháp, vì để Yêu Hổ nhớ công lao của hắn, thả hắn trở lại, lão Hoàng Dương nói đạo sĩ kia có bản lĩnh khá cao."

Tô Đình hỏi: "Vậy đạo sĩ có đạo hạnh cao thâm kia đâu?"

Tiểu tinh linh nói: "Sau đó đạo sĩ kia cũng bị con hổ ăn thịt rồi."

". . ."

Tô Đình a một tiếng, cười đến cứng ngắc.

Hắn đi về phía trước hơn hai mươi bước, khẽ nhíu mày, trong lòng hơi trầm.

Hắn dừng lại một chút, trầm mặc không nói.

Tiểu tinh linh thấy mặt hắn khác thường, hỏi: "Làm sao thế?"

Tô Đình thở dài, đi về trước hơn mười bước, rồi nhìn về mặt bên.

Mặt bên có một hành lang, căn cứ vào lời tiểu tinh linh từng nói, hành lang kia sẽ dẫn tới chỗ sâu trong đại điện.

Mà lúc này trong hành lang kia lại dính đầy máu tươi, còn có cả huyết nhục sót lại

Tiểu tinh linh kinh hô một tiếng, sợ đến mức sắc mặt cũng trắng.

Sắc mặt Tô Đình cũng không dễ nhìn lắm, thấp giọng nói: "Vị trí này chính là nơi bố trí trận pháp?"

Tiểu tinh linh nắm chặt quần áo trên vai hắn, gật đầu nói: "Chính là chỗ này."

Tô Đình cau mày nói: "Người này bị trận pháp giết chết sao?"

Tiểu tinh linh nhìn cảnh tượng máu tanh trước mắt, không khỏi có chút sợ sệt, khẽ dịch dần tới cổ hắn rồi mới nói: "Không biết, nhưng trận pháp nơi này đúng là có thể giết chết người."

Tô Đình thở dài một hơi, ánh mắt chuyển động, vận chuyển Chân khí, cẩn thận kiểm tra quỹ tích bố trí trận pháp nơi này, chỉ cảm thấy vô cùng phức tạp, vượt qua nhận thức của thuật sĩ tầm thường đối với phong thuỷ.

Đây đã không còn là phong thuỷ, mà là trận pháp.

"Làm sao để vượt qua?"

Tô Đình trầm ngâm nói: "Trận pháp này hết sức phức tạp, ngươi mới chỉ từng thấy bức vẽ cấu tạo trận pháp kia, rồi nghe lão Hoàng Dương kia nói mấy lần, thật sự có thể phá nó sao?"

Tiểu tinh linh gật đầu nói: "Không thành vấn đề, lúc trước đạo nhân kia đến , ta nói với hắn nơi này có trận pháp, hắn nói trận pháp không ngăn nổi hắn, còn phân tích trận pháp cho ta, điểm ra bản chất trận pháp, cùng với phương pháp phá giải."

Tô Đình không nói gì, chỉ thâm ý liếc nhìn nàng một cái.

Cát Chính Hiên còn truyền cho nàng cách phá trận?

Trước đó tiểu gia hỏa này đều không đề cập tới việc ấy, nhìn như đơn thuần ngây thơ, biết gì nói nấy, nhưng kỳ thực vẫn giấu không ít chuyện, không nói hết mọi chuyện, rõ ràng là hết sức cẩn thận.

Nhưng Tô Đình cũng không suy nghĩ nhiều, hắn nhìn về phía trước, dựa theo chỉ đạo của tiểu tinh linh, tiến về bên trái phía trước hai bước, lại lướt ngang sang bên phải ba bước, rồi lại tiến về đằng trước bên trái tám bước.

"Sau đó còn có. . ."

Tiểu tinh linh vẫn tiếp tục chỉ điểm.

Nhưng sắc mặt Tô Đình liên tục biến đổi, không cất bước nữa.

Tiểu tinh linh kinh ngạc nói: "Làm sao? Lẽ nào ngươi bị trận pháp nhốt lại?"

Tô Đình lắc lắc đầu, nói rằng: "Không đúng."

Tiểu tinh linh nói: "Làm sao không đúng? Đạo sĩ dạy ta cách ra vào trận pháp này, không đúng sao?"

Tô Đình nói: "Sự chỉ điểm của ngươi cũng không sai lầm, nhưng tòa trận pháp này, đã bị phá, chỉ còn dư lại chút dấu vết, không đủ để giết người."

Tiếng nói vừa dứt, hắn lấy ra một vật, chính là con rắn mất đầu mà hắn không kịp ăn kia.

Hắn vận chuyển Chân khí, tiện tay ném đi.

Con rắn mất đầu lăn xuống đất.

Dưới chân khí của hắn, dường như có gió thổi động qua, con rắn kia lăn lăn đi, mãi đến tận phần cuối.

Nhưng cái gọi là trận pháp cũng không có động tĩnh gì.

Tô Đình đi theo, chậm rãi đi qua hành lang này.

Tiểu tinh linh ngạc nhiên nói: "Tại sao lại như vậy?"

Tô Đình trầm giọng nói rằng: "Người tu đạo đi trước kia có trình độ về trận pháp khá cao, đồng thời lòng dạ độc ác. Lúc trước ngươi ta nhìn thấy những máu thịt kia, là một người tu đạo bị hắn dùng để điền mệnh, huyết tế cho tòa trận pháp này, chết không toàn thây."

Tiểu tinh linh lộ ra vẻ hoảng sợ, nói: "Còn có thể như vậy?"

Tô Đình gật đầu nói: "Vạn ngàn pháp môn, không gì là không có."

Tiểu tinh linh nói: "Vậy sao ngươi nhận biết?"

Tô Đình liếc nhìn nàng một cái, không trả lời.

Việc này liên quan đến bí mật trong lòng hắn.

Cũng liên quan đến Lục Áp truyền thừa.

Tô Đình nhìn lại một cái, trong lòng hơi trầm.

Trong thần thoại kiếp trước, vào thời gian phong thần, nhà Ân từng bày xuống Thập Tuyệt trận, mà mười hai đệ tử của Nhiên Đăng đạo nhân cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn khi phá Thập Tuyệt trận, hầu như đều phải phái một người đi chịu chết trước, điền mệnh vào trong đó, sau đó mới có đại thần thông đi phá trận.

Trong truyền thừa của Lục Áp, không có quá nhiều ghi chép liên quan với phương diện này.

Nhưng bây giờ Tô Đình cũng coi như người tu hành, với tầm mắt hiện tại của hắn cũng có thể suy đoán một chút.

Lúc đó Thập Tuyệt trận cần có người chịu chết trước, thứ nhất là mệnh số của những người này đã định sẵn, sẽ xếp vào hàng Thần vị trên Phong Thần Bảng; thứ hai là muốn quan sát quỹ tích vận hành trận pháp, từ đó chọn lựa phá trận người; thứ ba là có có chút tâm ý tiêu hao ít còn hơn không; cuối cùng, khó tránh khỏi thủ pháp.tương tự với điền mệnh

Sở dĩ Tô Đình khắc sâu ấn tượng đối với chuyện này, là bởi vì khi phá Thập Tuyệt trận, chỉ có Lục Áp đạo nhân độc thân phá trận, không cần dùng người điền mệnh trước.

Cảnh tượng trước mắt tự nhiên không sánh được với Thập Tuyệt trận, cũng xa không sánh được với tầm mắt của Nhiên Đăng đạo nhân, nhưng phương hướng của hai người hơi có tương tự.

"Có thể dùng cách huyết tế để phá trận pháp này, đủ thấy trình độ trận pháp của người này không thấp."

Tô Đình nói rằng: "Nếu như là Cát Chính Hiên, lấy bản lãnh của hắn, nhất có thể lập tức khám phá trận pháp, cũng không ngăn cản nổi hắn, thế nhưng người đi trước chúng ta kia, dựa vào dấu vết đấu pháp bên ngoài điện đến xem, có đạo hạnh tầng ba, còn chưa đủ để khám phá ra trận pháp."

"Tầm mắt hắn có hạn, nhưng vẫn có thể sử dụng cách huyết tế để phá trận, có lẽ người này không chỉ có trình độ trận pháp không thấp, hơn nữa còn sớm có hiểu rõ đối với một tòa trận pháp này."

Nói xong, hắn nhìn về phía tiểu tinh linh này, trong ánh mắt tràn ngập vẻ cổ quái.

"Ánh mắt của ngươi là có ý gì?" Tiểu tinh linh thấy hắn nhìn mình thì cả kinh kêu lên: "Ta trước đó đều tránh những người tu hành các ngươi, càng không có tiết lộ bố trí trận pháp nơi này cho người khác."

"Ta đương nhiên biết." Tô Đình gật đầu nói: "Dù sao người đi đằng trước chúng ta kia có lòng dạ độc ác, có thể bắt người hiến tế, rõ ràng hắn không phải là người lương thiện. Ngươi tự nhiên cũng không phải phải vật phàm, nếu như để hắn thấy ngươi, không nói tới chuyện ăn ngươi tại chỗ, nhưng ít nhất cũng sẽ bắt lấy mang về, dùng để luyện đan, nếu ngươi thấy hắn, căn bản không chờ được đến khi ta tới."

"Vậy chờ một lúc thấy hắn, lỡ may ngươi đánh không lại, chẳng phải là ta sẽ bị hắn ăn?" Sắc mặt tiểu tinh linh trắng bệch, vội nói.

"Có chút khả năng." Tô Đình gật đầu nói.

"Chúng ta vẫn nên trở lại thôi?" Tiểu tinh linh cả kinh nói.

"Trở về làm gì?" Tô Đình duỗi ra một ngón tay, nhẹ sờ sờ cái đầu nho nhỏ của nàng, nhẹ nhàng nói: "Cẩn thận ngẫm lại phong châu của ngươi, cẩn thận ngẫm lại ngươi có thể ngửi Long Hổ Huyền Đan mười lần, trong đầu có phải rất kích động hay không?"

"Không có." Tiểu tinh linh khóc ròng nói.

"Nhìn ngươi kia, kích động đến mức bật khóc." Tô Đình giống như không nghe thấy, tiếp tục tiến lên.