Tiên Đình Phong Đạo Truyện

Chương 151: Chưa từng thấy kẻ nào vô liêm sỉ như vậy?




     Động phủ của Yêu Hổ cách đại thụ này không xa lăm.

Một lớn một nhỏ, hai kẻ trong bụng đầy ý nghĩ xấu lại tạm thời kết minh, tới gần động phủ đại yêu.

Tô Đình đi ở trong núi, nhìn gò núi cách đó không xa.

"Động phủ Yêu Hổ ở sườn trái của ngọn núi?"

Trong lòng hắn nghiêm túc hơn một chút.

Mà tiểu tinh linh ngồi trên bả vai hắn, cũng nhìn về phía trước, nhưng cũng không có bao nhiêu sầu lo, chỉ nhìn ánh mắt Tô Đình có vẻ không tốt, khuôn mặt nhỏ của nó đầy căng thẳng, khẽ hừ một tiếng.

Bởi vì trước khi lên đường, Tô Đình dùng dấu ấn Nguyên Phong sơn đóng dấu lên đại thụ, lưu lại một dấu ấn.

Nàng không rõ tại sao kẻ này lại muốn đóng dấu trên người mẫu thân của mình, lúc này lập tức chất vấn hắn.

Tô Đình đáp lời nó: "Nhìn đẹp mà."

Nhưng nàng nhìn mãi vẫn không cảm thấy đẹp đẽ gì, bởi vậy trên đường đi, nó không ngừng náo loạn.

"Đừng nghịch nữa, phong châu của ngươi hẳn là ở phía trước đấy."

Tô Đình nhún vai một cái, cười nói.

Tiểu tinh linh kia suýt nữa đã bị động tác của hắn làm cho ngã sấp xuống, một đôi tay nhỏ tóm chặt lấy quần áo trên vai hắn, nhưng ánh mắt lại tràn đầy tia sáng, tràn ngập chờ mong.

"Chúng ta cần cẩn thận chút, tiến vào phạm vi này chính là tiến vào trong phạm vi trận pháp của Yêu Hổ."

Tiểu tinh linh nói rằng: "Yêu Hổ này có bản lĩnh cao cường, chỉ trong một ý nghĩ đã cảm nhận được động tĩnh khắp núi rừng, nhưng mấy năm gần đây nó đều đang bế quan, nỗ lực tiến thêm một bước, vậy nên rất ít khi thả ra thần thức. Nhưng xung quanh động phủ của nó có bố trí trận pháp, cùng mấy ngọn núi lớn xung quanh hấp dẫn lẫn nhau, chúng ta tiến về phía trước chừng mười bước là sẽ tiến vào phạm vi trận pháp, tuy rằng tạm thời sẽ không gặp nguy hiểm, nhưng bên trong động phủ sẽ có cảnh báo."

Lúc đầu Tô Đình nghe nàng nói thế còn tưởng rằng sẽ gặp nguy hiểm, nhưng nghe đến đó lại thở phào nhẹ nhõm, nói: "Không có chuyện gì, Yêu Hổ này đã ngỏm rồi, thân thể đều đã bị luyện thành đan dược, dù có cảnh báo cũng không lo."

"Không chỉ là Yêu Hổ."

Tiểu tinh linh nói: "Trước khi ngươi đến đây không lâu, có rất nhiều người tu hành, từ ngoài núi đi vào, đi đến chung quanh đây, chỉ sợ cũng tìm tới động phủ Yêu Hổ. Nếu bên trong động phủ có cảnh báo, như vậy những người tu hành ở trong động phủ này cũng sẽ biết chúng ta đến rồi. . ."

"Đã có người tu hành đến trước ta rồi?"

Tô Đình kinh ngạc nói: "Sao ngươi không nói với ta?"

Tiểu tinh linh nói: "Ngươi lại không hỏi ta."

Tô Đình tức giận nói: "Tiểu gia hỏa này, lúc nào cũng không thật thà."

Hắn thở dài một hơi, đến lúc này hắn đã hiểu, nhất định là có người tu đạo vào núi trước hắn.

Nhưng người tu đạo tầng ba ở trong núi tìm kiếm, đa số là mò kim đáy biển. Mà chính hắn có phương hướng đại thể không sai, vậy nên cũng có ưu thế.

Nhưng vẫn có người tu đạo đi đến nơi này.

Căn cứ vào lời nói của tiểu tinh linh, khi Yêu Hổ này còn sống vốn vô cùng rêu rao, động phủ được xây dựng vô cùng dễ thấy, nếu đến chung quanh đây, tìm đến động phủ Yêu Hổ cũng không khó.

Nhưng chính là không biết trong bọn họ có bao nhiêu người có thể biết truyền thuyết về Yêu Hổ, có bao nhiêu người có thể biết Yêu Hổ đã chết, lại có bao nhiêu người có can đảm dám đi thăm dò động phủ của Yêu Hổ?

"Ngươi cũng không cần quá mức lo lắng."

Vẻ mặt tiểu tinh linh vô cùng ung dung, nói: "Ta nghe đám tiểu tinh quái xung quanh đã nói động phủ Yêu Hổ này được bố trí hết sức lợi hại, dù không có Yêu Hổ thao túng, nhưng người tu đạo bình thường đi cũng chắc chắn phải chết."

Tô Đình nghe vậy, nhất thời kinh hỉ, lại ngẩn ra, nói: "Vậy chúng ta đi thôi chứ?"

Tiểu tinh linh nói: "Ta biết rõ các loại bố trí trong động phủ Yêu Hổ, chỉ cần có ta ở đây, chúng ta có thể bình yên vượt qua những cơ quan bẫy rập được bố trí kia."

"Ồ. . ."

Tô Đình hơi bừng tỉnh, giống như vô ý: "Nói như vậy thì nếu ta đến một mình thì chắc chắn phải chết?"

Tiểu tinh linh gật đầu, nói: "Đây là tự nhiên, vậy nên thù lao là phong châu kia nhất định phải cho ta, ngươi cũng không thiệt thòi."

Sắc mặt Tô Đình âm trầm, không nói một lời.

Tiểu tinh linh không phát hiện ra, vẫn rất khoe khoang ngồi trên vai hắn, một đôi cánh mỏng hơi rung lên, một đôi bàn chân nhỏ trắng nõn tinh tế nhẹ nhàng lắc lư.

"Ngươi phải biết rằng không có ta ở đây, ngươi căn bản không vào được, không nói tới chuyện không lấy được Huyền đan, còn phải mất mạng."

Tiểu tinh linh đắc ý nói: "Viên phong châu này đối lấy cái mạng cho ngươi, còn lấy được cả Huyền đan, tốt bao nhiêu?"

Tô Đình cười lạnh nói: "Tốt? Ta biết nay là ngươi không có lòng tốt, trước đó chính là muốn giết ta!"

Tiểu tinh linh mãi vẫn không nói, hơi cúi đầu, một đôi tay nhỏ nắm trước người, cả người đầy bất an, làm người thấy mà thấy thương tiếc, nhất thời đánh tan lòng trách cứ.

Tô Đình cả giận nói: "Bụng đầy suy nghĩ xấu, lại còn giả trang vô tội!"

Hắn dừng bước lại, nghiêng đầu nhìn tiểu tinh linh có dáng vẻ như bé gái này, không khỏi tức giận nói: "Ta chưa từng gặp kẻ nào vô liêm sỉ như vậy!"

Tiểu tinh linh hừ một tiếng, đứng dậy, đứng ở bả vai hắn, cầm lấy vành tai hắn, dùng âm thanh non nớt, lớn tiếng nói: "Ngươi xưa nay không soi gương sao?"

. ..

Động phủ Yêu Hổ ở ngay phía trước.

Vòng qua núi này, là có thể thấy nơi gọi là động phủ Yêu Hổ kia.

Đến lúc này Tô Đình mới hiểu được, tiểu tinh linh nói vô cùng rêu rao, vô cùng dễ thấy, rốt cuộc là như thế nào.

Bởi vì cái gọi là động phủ tọa lạc ở giữa lưng chừng núi kia lại là một toà cung điện!

Đó không phải một ngôi nhà, mà là cung điện!

Tráng lệ, to lớn hùng vĩ!

"Đây làm sao gọi là động phủ?"

Tô Đình nghiêng đầu nhìn lại, thần sắc phức tạp.

Tiểu tinh linh gật đầu nói: "Chính là động phủ mà, ta nghe lão Hoàng Dương đã nói, chỗ kia năm đó là một sơn động, là động phủ do tiền nhân lưu lại, sau đó Yêu Hổ này tu hành lâu, phá đi trận pháp còn sót lại, lên mới đi vào trong động tu hành."

"Nhưng lúc trước, nó đột nhiên đổi động phủ này thành cung điện. Lúc trước vì xây dựng lên cung điện này, nó đã bắt tinh tất cả quái yêu vật to nhỏ trong núi tới làm cu li. . ."

"Không chỉ có như vậy, lão Hoàng Dương còn nói, trước đây Khảm Lăng có rất nhiều người tu hành, còn phi thường lợi hại, thường thường vào núi lùng bắt yêu quái, nhưng sau đó đều bị Yêu Hổ này bắt tới, để xây dựng động phủ cho nó, bố trí trận pháp, thiết lập cơ quan."

"Sau đó những người tu hành này đều bị Yêu Hổ ăn thịt, vậy nên hiện nay đạo sĩ hòa thượng ở bên ngoài đều yếu đến đáng thương."

"Nhưng đám lão Hoàng Dương đều là yêu quái trong ngọn núi, Yêu Hổ kia giống như muốn để chúng nó làm lương thực dự trữ, nên đều thả lại trong ngọn núi."

Tiểu tinh linh gật gật đầu, nói rằng: "Đúng là nói như vậy."

Tô Đình hỏi: "Lão Hoàng Dương?"

Tiểu tinh linh nói rằng: "Nó là một Hoàng Dương thành lão yêu, bị Yêu Hổ chộp tới xây dựng động phủ, nó từng xem qua tổng thể đồ thế trong động phủ Yêu Hổ, sau đó đều nói rõ với ta."

"Vậy lão Hoàng Dương đâu?"

"Ba năm trước bị con hổ ăn rồi."

"Ây. . ."

Tô Đình thở dài, tiếp tục đi về phía trước.

Hắn đi vào phạm vi trận pháp, không có động tĩnh gì.

Sau đó leo núi.

Đến sườn núi.

Hắn dừng bước, trầm mặc lại.

Tiểu tinh linh nhất thời trợn to hai mắt, vô cùng giật mình.

Nhìn cảnh tượng cung điện phía trước, một người một linh đều trầm mặc không có một tiếng động.

Khắp nơi tàn tạ.

Khắp nơi đầy thi thể.

Phóng tầm mắt nhìn tới, có tăng nhân, có đạo sĩ, có người mặc trang phục tục gia.

Đều là người tu hành!