Ý chỉ của Thiên Đế trong nháy mắt truyền khắp vạn dặm.
Chư thiên tiên thần đều biết được.
Nhưng chỉ có một số thiên thần dừng lại.
Như đệ tử Tiên Tần Sơn Hải Giới, như Thủ Chính Đạo Môn, như Hoán Hoa Các, cùng Hỏa Đức Tinh Quân , rất nhiều tiên thần đều làm như không thấy, tiếp tục phóng về phương tây Thiên giới.
"Hỗn trướng!"
Trên Lăng Tiêu Bảo Điện, bỗng nhiên vang lên một tiếng gầm thét.
Đế Quân hiện ra vẻ giận dữ, trên mặt không thèm che giấu vẻ tức giận.
Rất nhiều tiên thầnt điện đều cảm thấy nghiêm nghị, nơm nớp lo sợ, không dám nhiều lời.
Giờ khắc này, Thiên Đế có sự phẫn nộ phát ra từ tận nội tâm.
So với lúc Cửu Lê đại tướng quân vẫn lạc, hắn càng thêm phẫn nộ cùng thống hận.
Đây là phẫn nộ không thể che giấu, cũng không cần che giấu.
Đây là đang miệt thị quyền uy Thiên Đình, đây là chà đạp uy nghiêm của Thiên Đế.
Nếu ở nhân gian thì hành động này của chư thiên tiên thần không khác gì "Tạo phản" !
Bây giờ đa số tiên thần làm trái ý chỉ của Thiên Đế là xuất thân từ các đại tiên tông, chỉ có một số là xuất thân khác, nhưng đều nghe lệnh của mấy vị Tiên Tôn, mà đối với ý chỉ của Đế Quân Thiên Đình lại làm như không thấy.
" Tiên thần Thiên Đình, không nghe ý chỉ của Thiên Đế, đây cũng là thiên địa thái bình hiện nay!"
Đế Quân cười lạnh thành tiếng, trong giọng mang vẻ trào phúng, chợt đưa tay phất một cái, lập tức hiện ra một vật.
Vật này lấp lóe thần quang, chiếu rọi bát phương, khiến cả Lăng Tiêu Bảo Điện đều đều lấp lánh quang mang.
Trong số những tiên thần ở đây, Thiên Tiên vẫn khá bình tĩnh, chỉ có thần linh khi nhìn thấy vật này thì trong lòng không khỏi hồi hộp, run lẩy bẩy.
Vật này chầm chậm mở ra, hai bên dùng ngọc thạch làm trục, ở giữa bảng bố vàng nhạt , ngoài rìa khảm kim văn màu đậm, lộ ra vẻ cao quý uy nghiêm, phía trên đúng là từng hàng danh tự.
Trước danh tự đều có một thần chức dễ thấy.
Phong Thần bảng!
Chư thần quỳ sát.
Đây cũng là Phong Thần bảng mà năm đó Chư Thánh liên thủ luyện chế!
Chín trăm năm trước, Chư Thánh định ra Phong Thần bảng, thôi động đại thế, bồi dưỡng phong thần!
Năm đó nhân vật ngã xuống có khí vận, công đức, tu vi, đều sẽ lọt vào Phong Thần bảng, cũng có thần chức cao thấp!
Từ khi Thiên Đình lập ra đến nay, trong chín trăm năm qua, Phong Thần bảng luôn ở trong tay Đế Quân, chưa từng hiện thế!
Mà tới hôm nay, chư thần phản loạn, làm trái đế ý, chân chính chọc giận tới Đế Quân, mới thấy Phong Thần bảng lại xuất hiện.
"Đế Quân..."
Chư vị tiên thần đều kinh hãi.
Thiên Đế đưa tay khẽ nắm, lập tức có một vật hiện ra trong tay hắn.
Vật này có hình dạng như roi, dài ba thước sáu tấc năm phần, kết thành hai mươi mốt tiết, mỗi một tiết có bốn đạo ấn phù, tổng cộng tám mươi bốn đạo, huyền diệu khó lường, thần uy nghiêm nghị.
Thiên Tiên trong điện không có cảm giác gì, chỉ cảm thấy vật này huyền ảo kỳ dị, làm người ghé mắt.
Nhưng chư thần lại không khỏi cảm thấy hồi hộp khó tả, giống như có một thanh kiếm sắc treo ở trước mắt, phong mang nở rộ khiến bọn hắn càng không dám mở lời.
"Lui."
Thiên Đế lộ vẻ lạnh lùng, lạnh giọng nói: "Tiên thần các vực, không được tự ý rời vị trí."
Tiên thần các phương nguyện tuân thủ đế ý, trước đó đều đã dừng lại, mà những tiên thần vẫn tự ý rời vị trí, coi như không thấy đế chỉ, giờ phút này cũng sẽ không nghe lời Đế Quân.
Chỉ thấy thiên đế vô cùng tức giận, lấy Đả Thần Tiên ra, tùy ý điểm xuống Phong Thần bảng.
Hàng này chính là một vị tinh quan, tiền thân chính là đệ tử Thủ Chính Đạo Môn.
Khi Đả Thần Tiên rơi xuống.
Cái tên đó bỗng nhiên ảm đạm xuống.
——
Mênh mông Thiên giới.
Vị tinh quan này mạo như trung niên, tiền thân chính là đạo nhân hàng chữ Hồng của Thủ Chính Đạo Môn, bây giờ nhận được lời sở triệu của Đạo Nguyên Tiên Tôn, lập tức lên đường mà đi, rời đi tinh vực mình quản lý.
Ngay khi hắn khởi hành, đột nhiên thoáng dừng một trận.
Chỉ thấy vị tinh quan này đột nhiên vỡ tán, thân hình hủy hết, hóa thành một đạo linh quang, chớp mắt đã biến mất.
Mà ở trung ương tinh vực, bỗng dưng sinh ra một đạo tinh quang, hóa thành vị tinh quan lúc trước, chỉ là khí tức suy yếu đến cực hạn, gần như không thể động đậy, nhưng vẫn đang ở phạm vi Thần vị bản thân quản lý.
Khí tức vị tinh quang này suy yếu đến cực hạn, giờ khắc này, trong ánh mắt vẫn còn cảm giác hồi hộp, càng hết sức đau đớn.
Ở chốn phàm trần tục thế, để nói đau đến cực hạn chính là đau tận xương cốt, mà đối với thần linh mà nói, đau nhức ở thần hồn mới thật sự là đau nhức.
Đây là hiệu dụng của Đả Thần Tiên.
Một roi đánh xuống đã khiến vị tinh quan này bị đánh nát, một lần nữa hiển hóa ở Thần Vực bản thân quản lý, trở lại tại chỗ, càng đau nhức đến cực hạn, không thể khởi hành, không thể rời đi Thần Vực mình quản lý, nếu không thì căn cơ hao tổn, sẽ càng nghiêm trọng hơn.
Thần vị dù không bị ảnh hưởng, nhưng bản thân thần linh lại khó tránh khỏi sẽ yếu hơn các thần tiên khác ba phần.
"Đáng chết..."
Vị tinh quan này vẫn lộ vẻ hoảng sợ.
Nhưng hắn cũng không thể lại khởi hành tiến về phương tây Thiên giới.
Càng không còn dám sinh ra suy nghĩ làm trái Đế Quân Thiên Đình.
Bởi vì đau nhức nhập thần hồn, nỗi đau gần như muốn khiến thần hồn tán loạn, không giờ khắc nào không ăn mòn.
Nhưng chính thần trên Phong Thần bảng lại có thần hồn bất diệt, bất tử bất hủ.
Thế gian có một loại thuyết pháp gọi là sống không bằng chết.
Giờ phút này đối với vị này tinh quan này thì chính là như thế.
Muốn sống không được, muốn chết không xong.
Đế Quân tức giận, thần tiên sợ hãi.
——
Trên Lăng Tiêu Bảo Điện.
Hành động của Thiên Đế khiến tiên thần ở đây đều có thể biết được, trong lòng nghiêm nghị không thôi.
"Không tuân theo đế chỉ, giống như tạo phản."
Chỉ thấy một tay Đế Quân cầm Đả Thần Tiên, nhìn Phong Thần bảng, trầm giọng nói ra: "Lại có kẻ nào không tuân theo đế ý, tất sẽ nghiêm trị không tha!"
Một tiếng này không phải do Thanh thần tướng truyền ra, mà là Đế Quân vận dụng tu vi chân chính, truyền tới các phương.
Lần này tuy không phải đế chỉ, nhưng lại bao hàm sự phẫn nộ của Đế Quân.
Nghe lời này của Đế Quân, có một nửa tiên thần các phương sinh ra ý chần chờ, thế đi lập tức chậm lại.
Nhưng vẫn còn hơn một nửa tiên thần, hoặc là bởi vì xuất thân, hoặc là bởi vì cừu hận kiếp trước, hoặc là bởi vì nguyên nhân khác, vẫn làm như không thấy lời nói của Đế Quân, so như tạo phản.
——
Hỏa Đức Tinh Quân chính dẫn đầu chư thần Hỏa bộ, đi phương tây Thiên giới.
Hắn chính là đứng đầu Hỏa bộ, cho nên có thể hiệu lệnh chư thần Hỏa bộ, không được chống lại.
Chư thần Hỏa bộ nghe lệnh của Hỏa Đức Tinh Quân , mà Hỏa Đức Tinh Quân nghe lệnh của Thiên Đình Đế Quân.
Đây vốn là đạo lý giữa thiên địa.
Vậy mà lúc này, chư thần Hỏa bộ vẫn nghe lệnh của Hỏa Đức Tinh Quân , nhưng Hỏa Đức Tinh Quân đã không nghe lời Đế Quân Thiên Đình.
"Chư quân kết trận!"
Chỉ thấy Hỏa Đức Tinh Quân bỗng nhiên lên tiếng, mắt lóe sát cơ.
——
Trên Lăng Tiêu Bảo Điện.
Ánh mắt Thiên Đế lạnh lẽo, giơ Đả Thần Tiên lên muốn đánh rớt Hỏa Đức Tinh Quân .
Nhưng đúng vào lúc này, phương tây Thiên giới bỗng nhiên dâng lên mấy đạo khí tức.
Một đạo lại một đạo, phá vỡ Thiên giới, cho tới vô cùng tận, cho tới U Minh.
"Khí tức Đạo Tổ để lại?"
Trong lòng Thiên Đế chìm xuống dưới.
Mà ở phương tây Thiên giới, chỉ thấy Đạo Nguyên Tiên Tôn của Thủ Chính Đạo Môn, Tề Thần Sách của Tiên Tần Sơn Hải Giới, Hoán Hoa tiên tử của Hoán Hoa Các, tính cả Bắc Vực, đều hiện ra khí tức bay lên.
Thái Thượng Tổ Sư, Đông Thiên Hải Vận Đế Quân, Nam Phương Vô Sắc Vô Vụ Thiên Quân, thậm chí Vô Thượng tổ sư.
Khí tức của Chư Thánh tràn ngập thập phương.
Ánh mắt Đế Quân, âm trầm như nước.
"Đây chính là Thiên Đình."