Thiên Hà Thủy Sư Trần Chi Vân, năm đó ở nhân gian cũng có tiếng là dùng binh như thần, thường có thể lấy yếu thắng mạnh, chỉ cần mấy ngàn tinh binh đã có thể đánh tan đại quân mấy chục vạn.
Bản thân hắn chỉ là thư sinh, cũng không phải là quân nhân, nhưng giỏi dùng binh.
Về sau phong thần, Thiên Đình phong hắn làm thống soái Thiên Hà Thủy Sư, thần chức cực cao, thần lực mênh mông, không thua gì Nam Thiên thần tướng Khương Bách Giám.
Hắn giỏi dùng binh, cũng giỏi vận dụng thần lực, cho nên ở phương diện đấu pháp cũng không kém cỏi.
Nhưng làm người kiêng kị nhất là mấy ngàn Thiên Hà Thủy Sư của hắn.
Cần biết rằng lúc trước Tô Đình chỉ ở Chân Tiên tầng ba, khi mượn nhờ Thiên Hà Thủy Sư trợ giúp, đã có thể so đấu cùng Chân Tiên đỉnh phong.
Mà Trần Chi Vân mới là thống soái chân chính của Thiên Hà Thủy Sư, hắn tự thân suất lĩnh Thiên Hà Thủy Sư, hắn tự mình chỉ huy Thiên Hà Thủy Sư, hẳn là hơn xa ngày đó Tô Đình vận dụng.
Mà bây giờ Trần Chi Vân cũng hơn Tô Đình Chân Tiên tầng ba ngày đó.
Vị thống soái dẫn đầu Thiên Hà Thủy Sư đến dây sẽ không kém Đạo Nguyên Tiên Tôn.
Mà người này đứng ở phe nào, đủ để khiến sự thắng bại của đại sự nghiêng về phe đó.
"Mạt tướng phụng mệnh tới bắt Tô Đình và Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn."
Trần Chi Vân giơ trường kiếm chỉ thẳng, mấy ngàn tướng sĩ cùng tấn công tới Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn ở trước mặt Võ Đạo Chân Thần .
Võ Đạo Chân Thần Quách Trọng Kham nhìn như thô kệch, kì thực dù là tranh đấu hay dùng binh, đều là nhân vật cực kì bất phàm, lúc này hắn lập tức bắt được thời cơ, một đao chém thẳng tới Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn.
Đổi lại là một vị Chân Tiên đỉnh phong khác thì giờ phút này đã có nguy cơ vẫn lạc.
Nhưng cho dù là chính thần trên Phong Thần bảng, giờ phút này nhưng cũng bị thương cực kì nặng.
"Trần Chi Vân!"
Đạo Nguyên Tiên Tôn bỗng nhiên vung kiếm, chặt đứt thiên hà, đánh lui Cảnh Tú Hà Thanh, rồi nhìn lại, thần sắc lạnh lẽo đến cực điểm.
Vẻ mặt Trần Chi Vân bình tĩnh, nói: "Tiên Tôn muốn gì?"
Đạo Nguyên Tiên Tôn đang muốn nói chuyện, nhưng hai tay thần sông Cảnh Tú lại kết ấn, đánh về phía trước, thiên hà mênh mông rộng chừng vạn trượng tựa như bạch long, cuốn tới.
Trần Chi Vân thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Võ Đạo Chân Thần Quách Trọng Kham.
Chín trăm năm trước, ở thời đại phong thần, Trần Chi Vân là tướng lĩnh Lương quốc ở phương nam, mà Quách Trọng Kham là đại tướng quân ở phương bắc, ở giữa cách xa nhau Thục quốc, do Khương Bách Giám cầm đầu... Trên thực tế, năm đó hai người cũng chưa chân chính giao thủ qua, nhưng hai người đều dốc sức mình vì nước, là địch không phải bạn.
Nhưng đến hôm nay, dù là Trần Chi Vân, hay Quách Trọng Kham, hay là Nam Thiên thần tướng Khương Bách Giám năm đó bị hắn coi là đại địch cuộc đời, đều là tướng lĩnh Thiên Đình, đều nghe lệnh Thiên Đế.
Quách Trọng Kham có thể hiểu rõ, Trần Chi Vân cũng hiểu.
Lần này Thiên Đế mệnh hắn dẫn quân tới phương tây Thiên giới, bắt lây phản thần Tô Đình, cũng bắt cả Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn, trên thực tế... Cũng chỉ bắt Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn mà thôi.
——
Thiên Hà Thủy Sư chính là rất tinh nhuệ, dù không đủ vạn người, nhưng lại không thua gì đại quân mười vạn.
Bây giờ Trần Chi Vân đến tận đây, gần như có thể thay đổi thế cục.
Những Chân Tiên đỉnh phong như Chính Nhất, Đạo Nguyên Tiên Tôn, Hoán Hoa tiên tử, Tề Thần Sách, Thanh Phong cốc chủ, trong lòng đều chấn động.
"Dùng chính thần Thiên Đình, lấy công mưu tư, Đế Quân làm thế này chính là phá hư quy củ."
Đạo Nguyên Tiên Tôn nói như vậy, chợt nhìn về phía chư vị Tiên Tôn khác.
Lúc này đã có rất nhiều người hiện thân ra bảo vệ Tô Đình, làm trái Chư Thánh.
Dù đến nay Thiên Đình Đế Quân không xuất thủ, nhưng nếu hắn lấy quyền hành Thiên Đế, hiệu lệnh tiên thần các phương, tụ tập lực lượng chúng thần, tương trợ Tô Đình, cho dù là các phương truyền thừa Đạo Tổ đều liên hợp, cũng không đánh lại Thiên Đình mênh mông.
Cần biết rằng toàn bộ Thiên Đình tụ lại, tựa như trời đất, một vị Đạo Tổ.
Nếu như Đế Quân thật sự làm việc như thế, bây giờ Chư Thánh đã siêu thoát, tổ sư đương thời lại làm như không thấy, thì đúng là không thể địch nổi.
Nhưng may mà thiên đạo vận hành, chính là Đế Quân cũng không thể nghịch thiên mà làm.
Vô Thượng tổ sư đã tu luyện thập nhị tĩnh công đại thành, vô tình vô dục, vô niệm vô cầu, siêu thoát mà lên, hóa vào thiên đạo, công chính vô tư.
Dù là Thiên Đế, cũng chỉ có thể làm việc dưới thiên điều.
Bởi vậy từ lúc trước đến nay, Thiên Đế điều động chính thần Thiên Đình trợ giúp Tô Đình đều phải tìm được cơ hội mới xuất thủ.
Mà vị Đế Quân Thiên Đình kia dù là bị nghi ngờ, nhưng cũng có thể dùng danh nghĩa, điều động chính thần Thiên Đình đến trợ.
"Không thể tiếp tục ngồi chờ chết."
Trong ánh mắt Đạo Nguyên Tiên Tôn tràn ngập vẻ lạnh lẽo.
Chư vị Tiên Tôn đều hiểu rõ tình hình, bắt đầu tự mình đưa tin.
——
Phía Đông.
Long Hổ Như Ý chân thần Tề Sư Chính, vẻ mặt nghiêm túc, nhìn về phương tây Thiên giới vị trí.
Mà ở bên người hắn, chính là Chấp Niên Thái Tuế tinh quân.
Cả hai đều là người có Thần vị cực cao, có thể so với Chân Tiên.
Nhưng bị thần chức giới hạn, đến nay vẫn ở đây quan sát đại chiến ở phương tây Thiên giới.
Không chỉ hai người bọn hắn vị, chư thiên tiên thần đều bị thần chức giới hạn, đều ở khu vực mình quản lý để quan sát trận đại chiến kia mà kinh hồn táng đảm.
Chỗ đó có rất nhiều đại năng, Chân Tiên đỉnh phong, dù là tiên thần cấp độ Chân Tiên đều có khả năng bị vẫn lạc.
"Nhanh tới hướng tây chém giết Tô Đình!"
Đây là ân sư Tề Thần Sách truyền đến thanh âm.
Hai vị thiên thần liếc nhau.
Ánh mắt Tề Sư Chính ngưng trọng.
Mà trong mắt Tề Tân Niên lại tràn đầy vẻ hưng phấn, kích động, giống như đã sớm chuẩn bị.
Tề Sư Chính chưa mở miệng.
Nhưng chỉ thấy một đạo tinh quang xuyên phá bầu trời.
Tề Tân Niên đã rút kiếm ra khỏi vỏ, bay đi.
Tề Sư Chính thậm chí không ngăn cản kịp, trong lòng run lên, chau mày.
"Lúc này muốn hỏng việc."
Hắn biết rõ vị sư đệ này xưa nay không phải người an phận.
——
Trong Hỏa vực.
Hỏa Đức Tinh Quân ở Phương nam đang chắp hai tay sau lưng, nhìn về phương tây.
Sau lưng hắn, một cự thú nằm rạp trên mặt đất, chính là Viêm Tôn.
Mà danh hào tiền thân của vị Hỏa Đức Tinh Quân bây giờ này là Viêm Quân, chính là sinh ra cùng Viêm Tôn, đều là Chân Thần từ hỏa diễm dựng dục ra, chỉ là tính Viêm Tôn nóng nảy bực bội, hỏa tính cực nặng, khó mà học đạo, mà hắn lại chuyển sang tu tiên đạo, tu thành Tiên gia.
Năm đó Lữ Dương Tiên Tôn chính là ân sư của hắn.
Chỉ là bây giờ bị thần chức giới hạn, dù Lữ Dương Tiên Tôn bị thương nặng, hắn cũng không được tự tiện khởi hành, tiến đến tương trợ.
"Mau tới!"
Bỗng một thanh âm vang lên trong hỏa vực.
Chính là giọng nói của Lữ Dương Tiên Tôn.
Hỏa Đức Tinh Quân mừng rỡ, tay áo dài vung lên, ra lệnh một tiếng.
"Chư thần Hỏa vực nghe lệnh, theo bổn quân xuất chiến, lửa che Tây Thiên, trảm yêu trừ ma!"
——
Trên Lăng Tiêu Bảo Điện.
Tiên thần các nơi rung chuyển.
Chớp mắt đã truyền vào Thiên Đình.
Chư vị tiên thần vẫn ở trên điện đều lộ vẻ kinh ngạc, nhìn về phía Đế Quân.
Chỉ thấy thiên đế lộ vẻ băng lãnh, vung tay lên một cái, nói: "Truyền chỉ! Tiên thần các vực trấn thủ địa vực mình quản lý, không được tự tiện vọng động, nếu như có người vi phạm, nghiêm trị không tha!"
Giờ khắc này, các phương tiên thần không có ý chỉ mà dám tự tiện khởi hành, vốn là có tự ý rời vị trí, dám can đảm động niệm đến tận đây, chỉ sợ dù Thanh thần tướng truyền ra khẩu dụ của Đế Quân, cũng không trấn áp được các phương tiên thần.
Bởi vậy, lời nói của Đế Quân ngưng tụ thành đế chỉ, phân hoá ra trăm ngàn, truyền đến tiên thần các phương.