Tiên Đình Phong Đạo Truyện

Chương 1106: Cảnh Tú Hà Thanh




     Chính Tiên Đạo.

Bây giờ trong tam giới lục đạo, đạo thống các Đại tổ sư gần như đều đã xuất thủ, bao gồm cả Tử Tiêu Cung, cũng đều có ký danh đệ tử là Tạ Cảnh Văn hiện thân.

Duy chỉ có đạo thống của Vô Thượng tổ sư, hai vị Chân Tiên đỉnh phong của Chính Tiên Đạo là đến nay vẫn không có ra mặt, càng không đứng vững lập trường.

"Tiên ông thật sự không muốn xuất thủ sao?" Cát Chính Hiên chắp hai tay sau lưng, trong mắt tràn đầy tia sáng, ngo ngoe muốn động.

"Vì sao phải xuất thủ?" Đạo Huyền tiên ông nói ra: "Ngươi là tiểu Tiên ông, gần như đã tự đứng vững, muốn làm việc thế nào, bây giờ lão đạo cũng không ngăn được ngươi... Dù sao ngươi cũng là Chân Tiên đỉnh phong, bản lĩnh không thua gì lão phu."

"Như vậy tiên ông muốn đứng ở bên nào?" Cát Chính Hiên hỏi như vậy.

"Ngươi nói lão đạo nên đứng ở một bên nào sao?" Đạo Huyền tiên ông lạnh nhạt nói ra: "Cùng ngươi đứng chung một chỗ, nghe lệnh của Thái Thượng Tổ Sư?"

"Kỳ thật..." Cát Chính Hiên tự giễu cười một tiếng, nói ra: "Nếu không phải vì ba thức pháp kiếm này, đệ tử cũng không muốn nhúng tay vào việc này."

"Năm đó tổ sư thanh tĩnh vô vi, lão đạo khác ngài ấy, nhưng không khỏi cũng bị ảnh hưởng." Đạo Huyền tiên ông thở dài: "Trên thực tế, lão đạo càng muốn đóng cửa không ra, làm như không thấy, nhưng việc này se đảo lộn cả tam giới lục đạo, dường như sẽ không có người nào có thể tránh thoát được, nhất là truyền thừa của Đạo Tổ... Bây giờ truyền nhân của các đại đạo tổ đều đã xuất thủ, chỉ có Chính Tiên Đạo không đếm xỉa đến, sau khi việc này kết thúc, tình cảnh sợ là cũng bất thiện."

"Thiên đạo vận chuyển, công chính vô tư." Cát Chính Hiên nói ra: "Năm đó tổ sư thanh tĩnh vô vi, bây giờ thân hóa thiên đạo, chính là coi vạn vật như cỏ rác, mọi thứ thuận theo tự nhiên. Năm đó Thanh Nguyên tổ sư thành đạo, Vô Thượng tổ sư của bản môn cũng không xuất thủ, bây giờ ngài đóng cửa không ra cũng hợp tình hợp lý, thế nhưng..."

"Nhưng năm đó lão đạo kiến tạo Lôi Thần miếu, lưu lại ngũ hành giáp, bên trong có chứa truyền thừa của Lôi Bộ Tổng binh sứ giả Cổ Thương, sáng tạo ra Tô Đình bây giờ." Đạo Huyền tiên ông nói như vậy.

"Năm đó Thanh Nguyên tổ sư chưa thành đạo, là ngài trợ ngài ấy đột phá tầng tám Động Huyền lâu." Cát Chính Hiên thở dài: "Ngài làm thế sẽ bị các phương kiêng kị, so càng phải cẩn thận hơn đệ tử."

"Đi đi." Đạo Huyền tiên ông lộ ra ánh mắt phức tạp.

"Đệ tử hiểu rõ."

Cát Chính Hiên nhìn về phương bắc Thiên Vực, phóng ra một bước.

——

Phương tây Thiên giới.

Cảnh Tú thần sông xuất hiện tại đây.

Dù nàng chỉ là một thần sông ở nhân gian, nhưng lại không bị Thần vị giới hạn.

Dù Thần vị giúp ích nàng cực kì nhỏ bé.

Nhưng bản thân nàng chính là Chân Thần từ Thanh Liên dựng dục ra, là nhân vật gần nhất đạo.

Mặc dù là nhân tài mới nổi, nhưng từng được Thanh Nguyên tổ sư dạy bảo, nội tình cực kì bất phàm.

Thanh Đế của Nguyên Phong Sơn có thể tính là là ký danh đệ tử của đương kim Đạo Tổ, như vậy Cảnh Tú Hà Thanh sẽ được coi là đệ tử chính thức.

"Ngươi cũng muốn bảo vệ hắn?" Đạo Nguyên Tiên Tôn nói như thế.

"Năm đó ta bảo vệ Tô Duyệt Tần, không phải đã tỏ rõ lập trường sao?" Hà Thanh vừa cười vừa nói.

"Lần này hiện thế, là chuyện của bản thân ngươi?" Tề Thần Sách như vậy nói ra.

"Ta chính là Cảnh Tú thần sông." Hà Thanh vung tay trái một cái, chỉ thấy dòng nước tựa như thiên hà, ung dung nói ra: "Ý niệm của Đạo Tổ như thiên cơ, tuy là Chân Tiên cũng khó phỏng đoán, sao Hà Thanh dám lấy danh là Đạo Tổ? Lần này trợ giúp Tô Đình, là do Tô Duyệt Tần cầu xin, ta đồng ý giúp nàng, ngươi thấy như thế nào?"

"Rất tốt."

Đạo Nguyên Tiên Tôn ngữ khí trầm ngưng.

Với cục diện dưới mắt, vẫn là bên phía Tô Đình rơi vào hạ phong.

Tử Liên hư ảnh của Chính Nhất đã bao vây Tô Đình tỏa ra ma khí ngập trời ở bên trong, thử nghiệm luyện hóa hắn.

Hà Thanh đúng là rất bất phàm, nhưng cũng không thắng nổi Đạo Nguyên Tiên Tôn.

Tạ Cảnh Văn muốn giết Lữ Dương Tiên Tôn, cũng không phải chuyện dễ.

Cát Quả Nhi đúng là rất bất phàm, cũng không bằng Hoán Hoa tiên tử có nội tình thâm hậu.

Về phần Vô Sinh Bồ Tát, nếu không phải trong lòng Tề Thần Sách do dự, thì gần như đã chém bị đại năng Phật Môn này dưới kiếm.

Lúc này không có người nào có thể cứu Tô Đình.

Mà Bắc Vực.

Cốc chủ Huyền Không Cốc- Thanh Phong cũng đang chạy đến.

Bây giờ Cửu Lê đã bị diệt, mưu đồ của Thiên Đế đã thất bại.

Chỉ cần Tô Đình chết đi, vạn sự đều yên.

Mưu đồ ngàn năm của Thiên Đế sẽ hoàn toàn tan vỡ.

Dù âm thầm còn có hậu thủ, chỉ sợ cũng không thể tạo ra sóng gió gì.

"Trước tiên phải diệt Tô Đình!"

=Đạo Nguyên Tiên Tôn nhìn về phía Chính Nhất, quát: "Không được lười biếng."

Vẻ mặt Chính Nhất nghiêm nghị, nói ra: "Trong vòng nửa nén hương có thể diệt đi ma liên."

Dù sao Tô Đình cũng là Chân Tiên đỉnh phong, hơn nữa được hắc liên trợ giúp, ở phương diện đấu pháp, tuyệt đối không kém hơn Đạo Nguyên Tiên Tôn.

Dù Chính Nhất mơ hồ đã được tôn là đại thần thông giả đệ nhất tam giới lục đạo, có thể dễ dàng thắng một bậc, nhưng muốn tru diệt một vị Chân Tiên đỉnh phong cũng không phải chuyện đơn giản.

Huống chi ma liên khó dây dưa nhất, còn phải mượn nhờ Tử Liên mới có thể diệt đi.

Tru diệt Tô Đình, còn khó hơn là tru diệt Đạo Nguyên Tiên Tôn.

"Nửa nén hương!"

Đạo Nguyên Tiên Tôn trầm giọng nói ra: "Lữ Dương, ngươi kéo dài nửa nén hương là đủ."

Hiên nay Hoán Hoa tiên tử cùng Tề Thần Sách đều đã chiếm thượng phong.

Chỉ có Lữ Dương là bị thương nặng, dù tu vi cực cao, nhưng bản lĩnh bị thương thế ảnh hưởng, kiếm pháp lại bị Tạ Cảnh Văn khắc chế nên rơi vào thế hạ phong.

Nhưng chèo chống nửa nén hương là dư xài.

Trong vong nửa nén hương, chỉ cần không xảy ra biến cố, Tô Đình nhất định phải chết.

Huống chi, Cốc chủ Huyền Không CốcThanh Phong đã tìm đến.

——

"Thật náo nhiệt."

Thanh Phong cầm kiếm, chắp hai tay sau lưng, ánh mắt lạnh lẽo.

Hắn chính là đạo đồng của Tử Tiêu đại tiên, kì thực như đệ tử bình thường, có thể tính là cùng thế hệ với Thanh Nguyên tổ sư.

Bàn về số tuổi, bàn về tư lịch, hắn không bằng Đạo Nguyên Tiên Tôn, thậm chí không bằng Chính Nhất.

Nhưng bàn về bối phận, hắn cũng tương đương với Đạo Nguyên Tiên Tôn.

Ánh mắt của hắn lướt qua rất nhiều Chân Tiên, rơi vào thân ảnh trong hư ảo Tử Liên ở phía trước.

Thân ảnh kia tỏa ra ma khí cuồn cuộn, như hỏa diễm, lộ ra vẻ cực kì hung ác.

Bây giờ Chính Nhất được tôn làm đại năng giả đệ nhật đang ngồi trên cao, tọa trấn Tử Liên, luyện hóa Tô Đình.

Nhìn điệu bộ này, không lâu sau đã có thể luyện hóa Tô Đình.

Nhưng các phương tiên thần tương trợ Tô Đình cũng không ít.

Thanh Phong không xuất thủ, mà là liếc nhìn các phương, giữ vững nơi đây.

Hắn có thể ngăn lại một vị Chân Tiên, phòng ngừa biến cố.

Quả nhiên, sau hơn mười hơi thờ, lại có một đạo quang mang đến gần Tử Liên.

Chỉ thấy Thanh Phong chém qua một kiếm.

"Trần Thanh. "

Thanh Phong lạnh giọng nói: "Muốn nhúng tay vào việc này, trước tiên phải đấu cùng ta một trận."

Dưới kiếm hiện ra một người, người này thoánglui nửa bước, hóa thành một nam tử, mặc đế bào màu xanh, đầu đội cao quan, ánh mắt lạnh lẽo, thở dài nói ra: "Sư bá tại sao phải khổ như vậy?"

Thanh Phong giơ kiếm chỉ Trần Thanh, bình tĩnh nói: "Hôm nay Tô Đình tất vong, tam giới sẽ ổn định, không ai có thể ngăn cản, nếu không thì đều sẽ chết ở đây."

Thanh Đế nói ra: "Tô Đình chính là Thái Thượng trưởng lão của Nguyên Phong Sơn, Nguyên Phong Sơn là do ta một tay sáng lập, sao có thể ngồi yên không để ý đến?"

Thanh Phong không nhiều lời, tay trái đánh tới một chưởng.

Cuồng phong đột nhiên nổi lên, càn quét vạn dặm.

Thập phương không thể thấy rõ mọi vật.

Bát phương vô cảnh phong!