Một tiếng Long Tượng trường ngâm!
Đây là Long Tượng nguyên châu bắn ra!
Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế vốn đang nghĩ chuyện liên quan cùng Đạo Tổ, cảm thấy chấn động, rất nhiều sợ hãi, mà suy nghĩ phân loạn, nghe được một tiếng Long Tượng trường ngâm này, lập tức thất thần.
Nhưng sau một nháy mắt, nó đã tỉnh ngộ lại, mà trong lòng đã dâng lên suy nghĩ hết sức sợ hãi.
Không phải lần đầu tiên Tô Đình đối địch như thế.
Dùng thanh âm Long Tượng chấn nhiếp đại địch, khiến kẻ địch thất thần một chớp mắt.
Rồi lại lấy ra Trảm Tiên Phi Đao, trảm tiên đồ thần!
"Hỏng bét!"
"Mời bảo bối hiện thân!"
Giọng nói của Tô Đình truyền đến.
——
Trận đấu pháp ở Bắc Vực, Tử Liên cùng hắc liên giao phong, lực lượng cả Thủ Chính Đạo Môn tề tựu, đồng thời có Đạo Nguyên Tiên Tôn trấn thủ, có thể nói là thanh thế to lớn, càng cường thịnh đến cực điểm, khiến rất nhiều tiên thần cực kì chú ý.
Về phần phương tây Thiên giới, cũng không thiếu tiên thần chú ý, chỉ là không bằng đối Bắc Vực.
Những cũng có không ít tiên thần rất để ý tới trận đấu pháp ở phương tây Thiên giới.
Ví dụ như Thiên Đình Đế Quân.
"Đạp phá Chân Tiên đỉnh phong, đã tới một bước cuối cùng nhưng hắn lại không muốn phát triển, còn muốn tru diệt Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế ."
Trong lòng Đế Quân có phần bất mãn, trong mắt hắn, Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế có thể so với Chân Tiên đỉnh phong này cũng chỉ là một con cờ, không quá quan trọng, phân lượng cực nhẹ.
Càng quan trọng hơn là Tô Đình đã đạp phá Chân Tiên đỉnh phong.
Nhưng Tô Đình lại không có tự giác này, chỉ một lòng muốn giết Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế .
"Hỗn trướng."
Chỉ thấy Đế Quân vung tay áo, đầy tức giận.
Trong mắt rất nhiều tiên thần, Đế Quân đang thấy tức giận vì ở Bắc Vực tru diệt ma liên tiến triển chậm chạp.
Nhưng hắn vung tay áo một cái này, lại làm cho Thanh thần tướng chấn động.
"Chuyện không thể kéo dài nữa, trễ tất sinh biến, các phương đại năng chưa xuất thủ, dù ngươi là Chân Tiên đỉnh phong, cũng không vô địch tại thế."
Thanh thần tướng ép tiếng nói này nhẹ như không, buộc thành một tia, xuyên vào hư không, truyền đến trong tai Tô Đình ở phương tây Thiên giới,.
——
Trong Tử Tiêu Cung.
Cổ kính chiếu rọi.
Dường như âm thanh lan truyền đều bị chiếu rọi ra.
Dù sao mặt cổ kính này thấy, chính là ánh mắt của Đạo Tổ.
"Đế Quân đang thúc giục gấp rút."
Trong lòng ba người hiện lên một ý niệm như vậy.
Chỉ nghe Tô Đình nói ra một tiếng.
"Mời bảo bối hiện thân."
Tiếng này truyền ra, chỉ thấy trê hồ lô màu đỏ bắn lên một tia sáng.
Tia sáng dài hơn ba trượng, trên đỉnh có một linh vật, sau lưng mọc hai cánh, mặt mày đều có, cúi đầu nhìn xuống.
Toàn thân Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế run lên, thần hồn tan nát, suy nghĩ thần niệm đều trống không.
Mà đúng lúc này.
Có một đường kiếm từ trong hư không đâm ra.
"Một kiếm này..."
Ngọc Linh tiên tử thay đổi sắc mặt.
——
Một kiếm này từ hư không đâm ra.
Kiếm tới cực kỳ hư ảo, nhưng lại hết sức lăng lệ.
Tô Đình vốn muốn tiếp tục thi triển Trảm Tiên Phi Đao, chém xuống Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế , lại thấy đường kiếm tập sát, sắc mặt lập tức đột biến.
Nguyên Thần Tiên gia của hắn suy nghĩ nhanh chóng, lúc này dường như chỉ có thể thu lại Trảm Tiên Phi Đao, đánh vỡ hư không, mượn Thanh Hư cảnh bỏ chạy, lưu lại tính mệnh cho Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế .
Nhưng đúng lúc này, lại nghe được một tiếng phật hiệu.
"Nam Mô A Di Đà Phật!"
Một bình bát lấp lóe sau lưng Tô Đình.
Keng!
Kiếm đâm vào bình bát!
Mắt trần có thể thấy sóng khí không màu lan ra bốn phương tám hướng, những nơi đi qua, như bão táp càn quét.
"Bạch Thế Chí Đại Bồ Tát?"
Chỉ nghe một tiếng nói lãnh đạm từ trong hư không truyền đến.
Chợt thấy trong hư không hiện ra nữ tử, thân hình hư ảo, kiếm khí phù phiếm, chỉ thẳng tới Tô Đình.
Mà có một chuỗi phật châu, rơi bên cạnh Tô Đình, kéo hắn và Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế vào.
"Chân Quân cứ ra tay, không cần sầu lo."
Bạch Thế Chí Đại Bồ Tát nói một tiếng như thế.
Tô Đình lại không do dự, thi lễ.
"Mời bảo bối quay người!"
Linh vật liên tiếp chuyển ba vòng.
Đầu lâu Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế rơi xuống.
Ầm ầm chấn động!
Đầu thân tách rời!
Thần linh vẫn lạc!
Thiên địa chấn động!
Đây là một trong tam sơn ngũ nhạc chính thần, Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế !
Vị thần này vẫn lạc, Thần vị thiếu hụt, trật tự trống rỗng, đại đạo thiếu hụt, gần như khiến toàn bộ thiên địa đều rung động!
Thần vị của Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế cao hơn hai mươi tám tinh tú, cao hơn Thủy Đức Tinh Quân, còn cao hơn Lôi Bộ Tổng binh sứ giả!
Đây là hạng người có hần vị cao nhất mà Tô Đình chém giết!
——
Ầm ầm!
Tiên thần đều biết!
Ngay cả Dương thần, thậm chí Âm Thần, đều mơ hồ biết được, thiên địa dường như đã thiếu một góc!
Lăng Tiêu Bảo Điện cũng dao động một cái chớp mắt.
Ánh mắt Đế Quân ngưng trọng đến cực điểm.
Chư thiên tiên thần hai mặt nhìn nhau!
"Bẩm báo Đế Quân!"
Tị thần tướng biến sắc mặt, run giọng nói: "Đại đạo thiếu khuyết, khí tức thiếu hụt, Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế đã ngã xuống."
Tiên thần trong điện xôn xao, rất nhiều người kinh hô thành tiếng.
Vẻ mặt Đế Quân nghiêm túc, nói ra: "Võ Đạo Chân Thần bị ngăn trở, đã sắp thoát khốn , mặc hắn bắt lấy Tô Đình, tiếp tục báo cáo tình tình Bắc Vực."
Tứ đại thần tướng liếc nhau, chưa dám suy nghĩ nhiều, tiếp tục báo cáo tình hình ở Bắc Vực.
——
Trong Chính Tiên Đạo.
Hai đời tiên ông đều chấn động.
"Động tĩnh thật là lớn."
"Tô Đình lại thật sự chém Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế ?" Cát Chính Hiên khẽ nhíu mày, hắn vừa đầy trăm tuổi, đối với tiên thần thì vẫn còn quá trẻ, biết biến hóa này, lại có chút kinh dị."
"Có lẽ thế."
"Hắn thật mạnh tay, ngay cả Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế đều có thể chém."
"Hắn đạp phá Chân Tiên đỉnh phong, chúng ta đã phát hiện, nhưng chư thiên tiên thần đều chưa xuất thủ, cả Đạo Nguyên Tiên Tôn đều làm như không thấy." Đạo Huyền Tiên Ông vừa cười vừa nói: "Là bởi vì hắn chém giết Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế , chính là thiên ý."
"Thiên ý? Xem ra Thanh Nguyên tổ sư thành đạo, nhưng cũng vẫn có lòng như năm đó, vị trưởng bối thuộc Cát thị nhất tộc kia, biết được thù cũ được báo, chắc hẳn rất là cao hứng."
"Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế đã bị chém, mấy vị đạo hữu ngắm nhìn kia cũng ngồi không yên."
Đạo Huyền Tiên Ông khẽ vuốt râu.
Cát Chính Hiên nhìn ông một cái, nói ra: "Chúng ta thì sao?"
Đạo Huyền Tiên Ông chỉ chỉ trên trời.
Thiên đạo vận hành!
Thuận theo thiên ý!
——
Phương tây Thiên giới.
Tô Đình chém Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế .
Chấn động không ngưng, rung động vẫn còn.
"Ngươi..."
Hoán Hoa tiên tử lạnh giọng nói: "Ngươi dám tương trợ Tô Đình?"
Bạch Thế Chí Đại Bồ Tát nhìn Tô Đình một cái, thu hồi ánh mắt, chợt thi lễ, lại cười nói: "Bần tăng không dám."
Hoán Hoa tiên tử nói ra: "Vậy vì sao trợ hắn?"
Bạch Thế Chí Đại Bồ Tát chần chừ một lúc, nói ra: "Bần tăng tu luyện Lục Ngã Chân Thân, không được viên mãn, chỉ vì làm thiên uy tức giận, vì thiên đạo ngăn lại, hết thảy đều là vì tiên tổ Bạch thị... Bần tăng mất đi bản ngã, đã mất thân phận Bạch thị, cho nên ngày hôm nay là vì Phật pháp tiến thêm một bước, thuận theo thiên ý, tru diệt Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế , chuộc lại nghiệp chướng quá khứ."
Sau khi hắn nói xong, thu phật châu, nói: "Hai vị đấu pháp chớ tác động đến Tây Phương Cực Lạc Tịnh Thổ."
Tô Đình thu Trảm Tiên Phi Đao, sắc mặt biến đổi, trong lòng mắng hòa thượng này tám trăm lượt, rất CMN không có đạo nghĩa!