Tử Tiêu Cung.
Tiểu tinh linh cầm cổ kính trong tay, hiện ra hai cảnh tượng.
Một cảnh là ở phương bắc, Chính Nhất tụ hợp khí vận Tử Liên, tụ tập đệ tử Thủ Chính Đạo Môn, còn có Đạo Nguyên Tiên Tôn tương trợ, vây khốn Cửu Lê đại tướng quân đang giữ hắc liên.
Một cảnh là ở phương tây Thiên giới, Tô Đình đã đột phá Chân Tiên đỉnh phong, khí thế cuồn cuộn, lực áp Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế .
"Đại Ngưu. . ."
Tiểu tinh linh chỉ tập trung nhìn tới phương tây Thiên giới, trên mặt lộ ra vẻ cực kì ngưng trọng, ánh mắt lấp lóe, giống như đang suy tư điều gì.
Nhưng ánh mắt Ngọc Linh tiên tử lại nhìn cảnh tượng ở phương bắc, bản thân nàng là bạch liên hóa thân, mà chỗ đó là nơi Tử Liên cùng hắc liên giao chiến, hôm nay dường như có một đóa tiên liên bị hao tổn.
Còn vị Nữ Đế khai quốc Đại Chu trong truyền thuyết kia vẫn rất bình tĩnh, trước kia nàng để ý nhất là Kim Liên biểu tượng khí vận nhân gian, nhưng hôm nay Đại Chu đã diệt vong, đối với nàng mà thì tất cả đều không quan trọng nữa.
"Cửu Lê chưa nắm giữ chân ý của hắc liên, bản thân còn đang mượn nhờ lực luowngjc của Thiên Đế để chống cự ma tính từ hắc liên ăn mòn, dù được hắc liên giúp ích, nhưng lại giảm đi rất nhiều, không bằng Chính Nhất."
Ngọc Linh tiên tử nói: "Thiên thời địa lợi nhân hòa đều thuộc về Chính Nhất, xem ra lần này Cửu Lê muốn bại."
Lý Chu Nhi khẽ cười nói: "Y theo cục diện trước mắt, có lẽ thật sự là như thế, chỉ là mưu đồ của Thiên Đế sâu vô cùng, hắn là Đế Quân chấp chưởng tam giới, quyền hành chí cao, thần tiên cộng tôn, cũng có tu vi bao trùm tiên thần thế gian, là nhân vật gần đạo."
Ngọc Linh tiên tử gật đầu nói: " Tu vi của Thiên Đế còn ở trên ta, gần với tổ sư."
Lý Chu Nhi nói ra: "Tổ sư đã thành đạo, thân hóa thiên địa, lại không phải tiên nhân thần linh. Hiện nay Thiên Đế mới là tồn tại vô địch tam giới. . ."
Ngọc Linh tiên tử nhìn nàng một cái, nói: "Hắn là Thiên Đình Đế Quân, mà ngươi từng là Đế Hoàng nhân gian, khai sáng ra một thời đại thiên cổ chưa từng có, dùng thân phận nữ tử để đăng lâm đế vị, theo ý ngươi thì có cao kiến gì?"
Lý Chu Nhi cười nói: "Thiên Đế mưu đồ đương nhiên vượt xa ta, nhưng cục diện trước mắt, đổi lại ta cũng sẽ không đơn giản như vậy. . . Nhìn tình huống này, Cửu Lê tất diệt, nhưng người nào biết có phải còn có biến số khác? Ngươi cẩn thận đi xem, Cửu Lê dù rơi vào thế yếu, nhưng đến nay vẫn không vẫn lạc!"
Vẻ mặt Ngọc Linh tiên tử nghiêm túc, dù nữ tử trước mắt có tu vi không tính là quá cao, nhưng tâm tư cực kì nhạy bén.
"Các ngươi nói Tô Đình nên làm sao bây giờ?"
Tiểu tinh linh hoàn toàn không nghe vào hai vị này nói chuyện, chỉ nói: "Hắn đè ép Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế , có vẻ là đủ để chém giết đối phương, nhưng các phương tiên thần không có thiện ý gì đối với hắn, ta sợ hắn bị người đánh lén. . . Ta có nên xuất thủ giúp hắn?"
Ngọc Linh tiên tử cùng Lý Chu Nhi liếc nhau, đều là cảm thấy bất đắc dĩ.
"Tổ sư chưa từng tỏ ý, môn hạ Tử Tiêu Cung không được tự tiện vọng động."
——
Phương tây Thiên giới.
"Chém!"
Tay trái Tô Đình cầm Trấn Ngục thần đao, bổ xuống dưới.
Đầu lâu của Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế gần như đều bị chém thành hai nửa, dù chưa thấy máu tươi bắn tung tóe, nhưng có vô tận thần quang không ngừng tràn lan, cũng dần dần suy yếu.
Tô Đình đang muốn lấy ra Trảm Tiên Phi Đao.
Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế đột nhiên nổi giận gầm lên một tiếng, gào thét không thôi, chấn nhiếp phương tây Thiên giới!
Trong lòng nó biết được, dù Tô Đình thi triển ra thủ đoạn gì, không ngừng đánh nó trọng thương, nhưng nó vẫn là bất hủ bất diệt!
Nhưng nếu Tô Đình lấy ra Trảm Tiên Phi Đao, như vậy nó sẽ thật sự hình thần câu diệt, triệt để tan thành mây khói.
Dù Thanh Nguyên tổ sư của Tử Tiêu Cung có thể làm cho thần linh phục sinh, nhưng thần linh phục sinh lại là chính mình từ chín trăm năm trước, mà không phải chính mình bây giờ.
"Thật sự là giảo hoạt."
Tô Đình giận giữ mắng một tiếng, tay phải cũng hạ xuống.
Một chưởng này ghìm xuống, ngưng thành ngũ hành, hoảng hốt biến ra một phương thế giới.
Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế có thần khu bất diệt, lại bị hắn ầm ầm đánh xuyên qua, từ đó vỡ ra.
"Hỏng bét. . ."
Trong lòng Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế run lên.
Nếu như tiên tổ Bạch thị vẫn còn, một bộ thần khu này vẫn lạc, trải qua Tử Tiêu Cung tái hiện, cũng không phải chuyện không thể nào tiếp thu được.
Nhưng hôm nay tiên tổ Bạch thị, chân thân tiêu diêu tự tại của nó, cảnh giới Chân Tiên đỉnh phong đã vẫn lạc đi.
Bây giờ chỉ còn lại một bộ thần khu bị Thiên Đình giới hạn này.
Nếu như lại bị Tô Đình dùng Trảm Tiên Phi Đao tiêu diệt, như vậy chính là chân chính vẫn lạc.
Trong lòng nó rung động, trong nháy mắt này, lóe lên tràng cảnh năm đó.
Năm đó tiên tổ Bạch thị hiệu lệnh hậu duệ Lâm Đông Bạch thị, do gia chủ Bạch Thế Chí cầm đầu, xuất thủ tru diệt biến số trong mắt Chư Thánh, cũng chính là Thanh Nguyên tổ sư bây giờ. . . Nếu như có thể thành công, tiến hành phong thần, thuận theo ý niệm của Chư Thánh, chính là thuận theo thiên mệnh, công đức vô lượng.
Nhưng cuối cùng lại thất bại, Thanh Nguyên tổ sư không bị diệt đi, ngược lại còn thành đạo, cùng tồn tại với Chư Thánh, mà lại bù đắp một tuyến đại đạo thiếu hụt giữa thiên địa, để đại đạo của Chư Thánh trở nên sai lầm.
Mà hành động năm đó của tiên tổ Bạch thị tuy có công đức thôi động phong thần, nhưng cũng có tội nghiệt nghịch thiên.
Tuy rằng công đức triệt tiêu tội nghiệt, vẫn còn lưu giữ trời phạt.
"Chẳng lẽ. . ."
Trong lòng Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế hiện lên một bóng người.
Đó chỉ là một thượng nhân tu vi nông cạn, tên là Giản Hải Sa.
Năm đó người này va chạm với Thanh Nguyên, mà khi Thanh Nguyên tổ sư thành đạo, vết tích trong quá khứ đều là quỹ tích đại đạo, người này chính là xúc phạm đại đạo, xúc phạm thiên uy.
Dù Thanh Nguyên tổ sư không giáng tội hắn, nhưng chính như phàm nhân đụng vào lôi đình, dù lôi đình không chủ động đả thương người, nhưng người này nhất định sẽ bị lôi đình đánh trọng thương.
Chính bởi vậy, Giản Hải Sa mới chịu tội tám trăm năm ở U Minh Địa phủ, luân hồi chuyển thế cũng phải chịu kiếp số thê lương.
Giản Hải Sa kia chưa từng lọt vào mắt Đạo Tổ mà còn như vậy.
Mà nó năm đó trên là tiên tổ Bạch thị hạ lệnh tru sát Thanh Nguyên, nhưng không có diệt đi Thanh Nguyên, lại có một nữ tử tên là Cát Du Nhi, thay Đạo Tổ ngăn lại kiếp số, thân tử đạo tiêu, phong thành Thái Âm Tinh Quân.
Thanh Nguyên tổ sư thành đạo, cũng không phải Thái Thượng Tổ Sư vô tình thủ tự thiên đạo, càng không phải là Vô Thượng tổ sư thanh tĩnh vô vi, thuận theo đạo của tự nhiên.
Dù sao nó cũng là Chân Tiên đỉnh phong, có thể cảm thụ được, bây giờ đạo của Đạo Tổ cũng không phải là đoạn tình tuyệt dục.
"Đạo Tổ còn nhớ chuyện xưa năm đó?"
Trong lòng Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế chấn động.
Tiên tổ Bạch thị bị Thanh Nguyên tổ sư giết, trở thành Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế , vẫn còn có một thân phận tiên tổ Bạch thị.
Hẳn là đến nay Đạo Tổ vẫn không quên chuyện này?
Chưa từng ra tay với hắn chỉ vì hắn là tiên thần.
Càng bởi vì Vô Thượng tổ sư siêu thoát đã đánh tan tự thân, hóa thành thiên đạo, bảo vệ luân hồi, càng giới hạn Đạo Tổ tiến hành.
Cho dù là Đạo Tổ, cũng không thể tùy ý làm bậy.
Chỉ cần tự thân không xúc phạm thiên điều, không có hành vi nghịch thiên, Thanh Nguyên tổ sư cũng không thể ra tay tru diệt hắn.
Nhưng trời cao nổi giận, cuối cùng không thể xóa đi.
Thanh Nguyên tổ sư không xuất thủ, nhưng có Tô Đình có thể trảm thần tới.
Nó giống với ác nhân trên thế gian, bây giờ trời cao nổi giận, mặc dù không có Thiên Lôi đánh xuống, nhưng lại để hắn chết dưới đồ đao thuộc nhân gian.
"Ngang!"
Bỗng nhiên một tiếng Long Tượng trường ngâm làm thiên địa rung động.
Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế nghĩ chuyện về Đạo Tổ, nỗi lòng rối loạn, bây giờ bị quấy nhiễu, lập tức thất thần.