Thiên lao.
Vách tường lao ngục trước mắt dùng Thần thạch xây thành đã vỡ ra vô số đường vân.
Phù văn trước đó do tiên thần khắc họa ra cũng bị phá tán.
Đây là lao ngục đủ để vây khốn Chân Tiên đỉnh phong.
Lại có dấu hiệu bị phá tan.
"Lợi hại như vậy?"
Tô Đình trợn mắt há mồm.
Trong mắt hắn, cho dù là Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn đến đây, đều chưa hẳn có thể phá vỡ vách tường này.
Nhưng Lôi Bộ Tổng binh sứ giả có Thần vị phẩm giai hơi kém một bậc, lại có thể phá vỡ một mặt tường này?
Lẽ nào vị Lôi Bộ Tổng binh sứ giả này có thể so với Quảng Nguyên Cổ Nghiệp Thiên Tôn?
Nhưng ông không phải Chân Tiên, mà là thiên thần bị Thần vị giới hạn, làm sao có thể có bản lĩnh kinh thiên động địa như vậy?
Ầm ầm!
Chỉ thấy vách tường bằng Thần thạch ầm ầm vỡ vụn.
Mà phía sau vách tường có một thân ảnh khôi ngô đứng đấy, cầm một cây Phượng Sí Lưu Kim Đảng, toàn thân lấp lóe kim quang, nhìn kỹ lại mới thấy lông tóc toàn thân ông tựa như viên hầu, hai mắt như kim, bốc lên ngọn lửa, lôi đình vờn quanh.
"Ân sư."
Tô Đình thi lễ, ánh mắt chợt rơi vào xung quanh Cổ Thương.
Cảnh tượng phía sau vách tường rõ ràng là một mảnh trắng xóa, do ngọc thạch tạo thành, hoàn cảnh cực giai, bên trái có bàn đọc sách, bên phải có rượu, phía trước có một trăm tám mươi món ngon, vẫn còn nóng hổi.
So với với vị trí của Tô Đình, quả thực là khác biệt giữa tiên giới cùng Minh Ngục.
Nơi này so với phủ U Minh Chân Quân của Tô Đình ở Thiên Đình còn thoải mái dễ chịu hơn mấy phần.
Vị Lôi Bộ Tổng binh sứ giả này tới nơi này để hưởng phúc à?
"Đi đi."
Sau đó Cổ Thương ném ra ngoài một vật, ép thành mảnh vỡ.
Tô Đình nhìn sang, lộ ra sắc mặt khác thường.
Cổ Thương đáp: "Đế Quân ban tặng, chìa khoá để đánh vỡ mặt vách tường này."
Tô Đình run lên, trong lòng hoàn toàn không còn gì để nói.
Cổ Thương không nhiều lời, vung tay lên một cái, lập tức dẫn hắn xông ra ngoài.
"Lớn mật!"
Đúng lúc này, phía trước hội tụ tinh quang, hóa thành một con Ngạn Thú vô cùng hung ác, mắt lộ hung quang, quát: "Trên thân đầy tội nghiệt mà dám can đảm tự tiện vượt ngục, luận tội đương tru!"
Cổ Thương vung Phượng Sí Lưu Kim Thang qua, lôi đình đột nhiên nổi lên, trầm giọng nói: "Dám cản đường ta, muốn chết!"
——
Chân Tiên trú đời của Thủ Chính Đạo Mô - Chính Nhất, từ bỏ trích tiên đạo, thành tựu Chân Tiên đỉnh phong, tụ tập khí vận đạo môn vào bản thân, tạo ra biến hóa rung chuyển tam giới.
Thiên cơ cuồn cuộn, huyền cơ dây dưa, trật tự hỗn loạn không chịu nổi.
Chư thiên tiên thần đều tập trung nhìn tới chỗ này.
Đây là chín trăm năm trước, Chư Thánh cùng có nhận thức chung.
Nhưng bây giờ vẫn có tiên thần không thể ngồi nhìn.
Nhưng Đạo Nguyên Tiên Tôn tọa trấn Thủ Chính Đạo Môn, lấy tu vi chí cao, áp đảo tiên thần các phương, thậm chí cả Chân Tiên cũng bị ông đánh lui.
" Đại sự hôm nay thuận theo thiên mệnh, tiến hành như việc phong thần năm đó."
Rồi lại nghe được Đạo Nguyên Tiên Tôn lên tiếng truyền tới các phương, trầm ngưng nói: " Tiên thần các phương muốn vi phạm ý niệm của Đạo Tổ?"
Tất cả tiên thần các phương đều bị ông đánh lui.
Trong tam giới lục đạo, có thể so sánh cùng Đạo Nguyên Tiên Tôn, chỉ lác đác không có mấy.
Mà mấy vị này cũng ngầm đồng ý việc này, không hề xuất thủ.
"Đạo Nguyên, ý muốn của Thái Thượng Tổ Sư là tụ tập khí vận đạo môn cho Thủ Chính Đạo Môn ngươi, cũng chính là nói, từ đây Thủ Chính Đạo Môn ngươi là chí cao vô thượng, chính là nguồn gốc đạo môn, tổ đình của chúng ta!"
"Nhưng Thái Thượng Tổ Sư đã siêu thoát, hiện nay chính là Thanh Nguyên tổ sư đương đạo."
"Đạo năm đó của Thái Thượng Tổ Sư, đặt ở bây giờ, có lẽ mới là đại nghịch bất đạo!"
"Hôm nay Thủ Chính Đạo Môn làm chuyện lớn này, tụ tập đại thế thiên địa, thay đổi hướng đi của đạo môn sau này, các ngươi đã từng hỏi qua Tiên gia đạo môn chúng ta?"
Tiên thần các phương liên thủ tiến đánh, ý đồ đánh lui Đạo Nguyên Tiên Tôn, ngăn lại con đường của Chính Nhất.
Nhưng bản lĩnh của Đạo Nguyên Tiên Tôn hiển nhiên cao hơn tiên thần các phương.
Về phần phía dưới tiên thần, dù là Bán Tiên, khi đối mặt với Chân Tiên đại năng như Đạo Nguyên Tiên Tôn cũng như sâu kiến, cho dù muốn xuất thủ, nhưng cũng không thể địch lại uy năng của Chân Tiên đỉnh phong, lòng dạ tan rã, không thể lại có suy nghĩ xuất thủ.
"Thật to gan!"
Trong mắt Đạo Nguyên Tiên Tôn cũng lóe lên sát cơ.
Ông ta chính là thân truyền của Thái Thượng Tổ Sư, cũng là nhân vật sau khi Thái Thượng Tổ Sư siêu thoát có thể làm cho tín niệm của Thủ Chính Đạo Môn ngàn năm không thay đổi.
Nhưng ngày hôm nay, lại có tiên thần chi trách cứ ý niệm của Thái Thượng Tổ Sư.
"Cho dù Đạo Tổ đã siêu thoát, cũng không phải đối tượng mà tiên thần có khả năng luận đến."
Đạo Nguyên Tiên Tôn rút kiếm ra khỏi vỏ, lạnh giọng nói ra: "Hôm nay ai dám đặt chân vào Thủ Chính Đạo Môn, bản tọa sẽ không nương tay, sẽ trảm sạch!"
——
Thiên lao.
Vì đại đạo của Chính Nhất rung chuyển tam giới, tụ hợp khí vận đạo môn, dẫn động chư thiên tiên thần.
Mà ánh mắt nhìn chăm chú nơi này cũng ít đi rất nhiều.
Ngay cả có một số tiên thần vẫn luôn quan sát ở đây cũng không khỏi phân chia tinh lực, để nhìn tới Thủ Chính Đạo Môn.
Mà tới giờ khắc này, Chính Nhất đã tụ hợp khí vận đạo môn, thiên cơ càng thêm hỗn loạn.
Mà thiên lao đã là vô cùng rối loạn, gần như không thể quan sát.
"Muốn thừa cơ vượt ngục, còn cần phải vượt qua bản thần đã."
Con ngạn thú này tỏa ra tinh quang, lộ ra vẻ cực kì cường thịnh.
Nơi này thuộc Thần Vực của nó, mà Thiên Đình lại giao phó cho nó thần chức trông giữ thiên lao.
Bởi vậy thần lực của nó còn cao hơn Khuê Mộc Lang rất nhiều, có thể so với Chân Tiên .
Bởi vì thiên lao là nơi giam giữ tội tiên ác thần cùng tà ma yêu vật, cũng có cấp độ Chân Tiên.
"Ngươi không phải đối thủ của bản tọa."
Cổ Thương vung Phượng Sí Lưu Kim Thang, quát: " Thần vị của bản tọa còn cao hơn ngươi, đủ để áp chế ngươi... Ngươi chính là chính thần trên Phong Thần bảng, bất hủ bất diệt, nhưng bản tọa cũng bất hủ bất diệt!"
Tô Đình hợp thời nói ra: "Ân sư, đệ tử có lực trảm thần, cho dù hắn là chính thần trên Phong Thần bảng, đệ tử cũng có thể để hắn hôi phi yên diệt... Trong tam giới lục đạo, đệ tử chuyên khắc chân thân bất tử!"
Ánh mắt Ngạn Thú lấp lóe, lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng vẫn không lui lại.
"Vậy thì chém bản thần đi!"
Tỉnh Túc lên tiếng nói: "Bản thần có chức trách, cho dù hôi phi yên diệt, cũng tuyệt không lùi bước! Bản thần vốn là một kẻ phàm nhân, đã phong thần ngàn năm, nay vì thiên địa trật tự mà chết, nguy cơ vẫn lạc này có gì đáng sợ?"
Ánh mắt Cổ Thương ngưng trọng, nghiêng đầu nhìn về phía Tô Đình, nói ra: " Khí vận đạo của Chính Nhất đã tới lúc kết thúc, nhiều nhất còn có mười hơi thở, khí vận hỗn loạn sẽ khôi phục."
Tô Đình lập tức hiểu ý, gật đầu nói: "Không còn kịp rồi, động thủ ở đây!"
Vốn muốn chạy ra khỏi thiên lao này, tiến hành mưu đồ khác.
Nhưng bây giờ bị Tỉnh Mộc Ngạn ngăn lại.
Với bản lĩnh Chân Tiên đỉnh phong của Cổ Thương, và tu vi Chân Tiên thượng tầng của Tô Đình, muốn đánh lui Chân Tiên tầng hai Tỉnh Mộc Ngạn, trong vòng mười hơi là dư xài... Nhưng khi chạy ra thiên lao cũng, không thể gạt được cảm giác của chư thiên tiên thần.
Đã cấp bách như vậy, không bằng làm việc ở đây.
"Trấn!"
Cổ Thương lấy ra một vật, thả tới, trong nháy mắt phồng lớn.
Đây rõ ràng là một viên Thần thạch, che kín lôi đình, lại nặng hơn cả sơn nhạc.
Tô Đình không khỏi nhớ tới pháp ấn quật ngã thần tiên tam giới lục đạo của mình.
Mà Tỉnh Mộc Ngạn bị ép ở dưới lôi thạch, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi, muốn chống lên, nhưng lại bị đè xuống.
Chỉ thấy Tô Đình sờ tay vào ngực, móc ra hồ lô màu đỏ khiến thiên tiên thần cũng vì đó mà e ngại.
Trong lòng Tỉnh Mộc Ngạn nghiêm nghị, dâng lên giác sợ hãi khó tả cảm, lại vẫn không có ý lùi bước.
"Mời bảo bối hiện thân!"
Chỉ thấy Tô Đình nâng hồ lô màu đỏ về phía trước, lui một bước.
Chỉ thấy hồ lô màu đỏ bay lên, một sợi dây nhỏ bay lên.
Trên dây nhỏ xuất hiện một linh vật nhìn xuống xuống tới.
Tỉnh Mộc Ngạn chỉ cảm thấy toàn thân chợt nhẹ.
Lôi Thạch dườn như hoàn toàn tiêu tan pháp lực.
Nó cảm thấy kinh ngạc, chỉ thấy linh vật trên dây nhỏ từ hồ lô kia, ánh sáng trong ánh mắt chiếu xuống, nhằm về Lôi Bộ Tổng binh sứ giả Cổ Thương.
"Mời bảo bối quay người!"
Tô Đình lại thi lễ.
Cổ Thương bỗng nhiên run lên.
Thân thể đổ xuống, đầu thân tách rời!