Thượng Vị - La Bặc Thỏ Tử

Chương 23





Xem ra cậu thầm chú ý đến tôi rất nhiều.

Đối với Giang Trạm mà nói, lời này thật sự không có cách nào phản bác được.

Một chữ cũng không phản bác được: chỉnh sửa ảnh, edit lại, chú ý đến tình hình hoạt động, có cái gì mà hắn chưa làm qua.

Giang Trạm vì thế quay đầu ngồi trở lại trước máy tính, làm bộ không nghe thấy những lời này, tiếp tục chỉnh sửa ảnh.

Tới tận lúc này năm giác quan của hắn mới rút khỏi thế giới của chính mình, cảm nhận thế giới bên ngoài --

Xung quanh hắn tất cả đều là người.

Tất cả đều là người!

Thực tập sinh, staff của studio, VJ, trợ lý đạo diễn và staff khác không biết đi vào từ lúc nào.

Mọi người đều ở sau hắn, đứng tạo thành một nửa vòng tròn, ống kính của VJ thì chỉ cách có hơn một mét, nóng lòng muốn quay thẳng đến mặt hắn, oán hận xong khuôn mặt lại oán hận tới màn hình.

"....."

Sao hôm nay lại có ghi hình?

Đang bực mình, bên cạnh liền có một thân hình áp xuống.

Bách Thiên Hành một tay khoác lên lưng ghế đằng sau Giang Trạm, một tay chống tại mép bàn, rất tự nhiên khom lưng, đường nhìn dừng lại trên màn hình máy tính.

Tay Giang Trạm dừng một chút, nghiêng đầu theo bản năng, ngũ quan lập thể và mạnh mẽ của Bách Thiên Hành đang gần ngay trước mặt.

Gần quá.

Giang Trạm chớp chớp mắt.

Bách Thiên Hành đúng lúc nghiêng đầu nhìn qua, hai người mắt chạm mắt, hơi thở đều cận kề gần nhau.

Giang Trạm: "?"

Bách Thiên Hành: "Sao không sửa?"

Đầu óc Giang Trạm luôn luôn dùng tốt không biết vì cái gì bỗng nhiên kẹt lại: "Ơ à ừ....." Dừng lại một chút, "Tôi đang nghĩ xem nên sửa thế nào."

Bách Thiên Hành ẩn ý: "Bởi vì "đều rất hoàn mỹ" sao?"

Giang Trạm vẫn còn hơi đơ, thuận theo lời này mà nói: "Đúng đó."

Bách Thiên Hành cong cong khóe môi, đứng thẳng dậy.

Khoảng cách được giãn ra, đầu óc Giang Trạm lập tức hết đơ, hắn lại cầm chuột máy tính lên nhìn về phía màn hình, thầm nghĩ mình vừa rồi chột dạ gì chứ?

Hắn mới không sợ Bách Thiên Hành, càng không làm ra chuyện gì thẹn với lòng.

Về phần hiện tại là tình huống gì, Giang Trạm tạm thời không quan tâm, nếu như máy quay đang ở đây thì cứ bắt tay vào chỉnh sửa ảnh xong trước rồi nói sau.

Mà đối với Giang Trạm thì, chỉnh sửa ảnh của Bách Thiên Hành còn đơn giản hơn so với những thực tập sinh ban nãy nhiều lắm.

Không có biện pháp, sửa nhiều rồi.

Ảnh gốc đủ loại kiểu hình, đủ loại phong thái của Bách Thiên Hành hắn căn bản đều sửa qua hết rồi.

Thành thạo đến mức một khi đã ở trong tầm tay, vừa ngủ gật vừa sửa cũng không thành vấn đề.

Cộng thêm không khí bây giờ khác với ban nãy, tâm tư Giang Trạm thả lỏng, mọi người đều ngồi tản ra rồi.

Tay phải hắn cầm chuột máy tính, tay trái chống cằm đặt trên bàn, tốc độ chỉnh sửa cũng không chậm lại chút nào.

Trước tiên hắn đặt song song mấy tấm ảnh gốc trên phần mềm nhìn một lượt, chọn ra một tấm, tập trung chỉnh sửa, sửa chút đường nét, sửa chút chi tiết.

Sau khi sửa xong lại tìm từ trong ảnh của thực tập sinh danh thiếp chuyên dụng của thực tập sinh, cũng làm một tấm lên eo Bách Thiên Hành, tiếp tục p bỏ tên của thực tập sinh, bắt chước kiểu chữ trên danh thiếp mà p ba chữ "Bách Thiên Hành" lên đó --

Taa-daaangg, thực tập sinh thứ 101: Bách Thiên Hành.

Trong lúc hắn làm những thứ này không trầm tĩnh như lúc trước, vẻ mặt thả lỏng hơn nhiều lắm, nhưng vẫn nghiêm túc như cũ, chuyên tâm như cũ.

Có lẽ cảm thấy việc mình làm hơi nghịch ngợm, vẻ mặt hắn thả lỏng lại mang theo vài phần hớn hở tinh quái, mím mím môi, khóe môi lại nhịn không được cong lên.

Hoặc có thể là cảm thấy nghịch ngợm dưới mí mắt của vị chính chủ Bách Thiên Hành này nghịch đến hết sức thú vị, khóe môi Giang Trạm càng ngày càng cong lên, càng ngày càng cong lên.

Cong cong, thân hình Bách Thiên Hành lại áp sát xuống: "Thú vị không?"

Giang Trạm phụt cười một tiếng, sau đó nín lại.

Bách Thiên Hành nghiêng đầu nhìn hắn, có thể nhìn ra ánh sáng màn hình phản chiếu trên đôi mắt trong veo của Giang Trạm, còn có ý cười của hắn, cũng không nhịn được mà cười.

Giang Trạm thấy Bách Thiên Hành nhìn mình chằm chằm, lập tức nói: "Tôi sửa xong ngay đây."



Bách Thiên Hành ngoái đầu lại nhìn về màn hình.

Mình ở trên ảnh áo trắng quần đen, trên eo dán danh thiếp in ba chữ "Bách Thiên Hành", bởi vì tạo hình nhẹ nhàng thoải mái, cũng không có nội dung đặc biệt gì trên ảnh, chỉ là đứng ở đó vô cùng bình thường thôi, xác thật rất có ý nghĩa "Thực tập sinh thứ 101".

Mấu chốt là, p cực kỳ tự nhiên, không để lại dấu vết gì.

Đúng là tiêu chuẩn của chuyên gia chỉnh sửa hình ảnh triệu tệ.

Bách Thiên Hành cong cong khóe môi.

Lúc này, VJ đi đến một bên khác của Giang Trạm, hướng ống kính nhắm thẳng màn hình máy tính.

Giang Trạm quay đầu lại nhìn VJ, thấy quen mắt, đúng là người đi theo hắn hôm gia nhập ký túc xá.

VJ thấy Giang Trạm nhìn mình, nghiêng đầu cười cười.

Giang Trạm gật đầu chào, nhẹ giọng hỏi: "Chẳng phải hôm nay không ghi hình sao?"

VJ ra hiệu phía bên Bách Thiên Hành, Giang Trạm liền hiểu, khả năng là Bách Thiên Hành có nhiệm vụ ghi hình, nên đi theo Bách Thiên Hành đến đây.

Đúng thật là đi theo Bách Thiên Hành đến đây.

Nhưng không phải ê-kip chương trình sắp xếp nhiệm vụ ghi hình mà là Bách Thiên Hành buổi chiều phải tới tòa Tứ Phương, sau khi ê-kip biết được liền quyết định lâm thời một màn "Tham ban chụp hình."

Kết quả vừa mới đến đây liền chạm mặt một nhiếp ảnh gia tự xưng là bị thực tập sinh gây hấn.