Thượng Nguồn Ánh Chiếu

Chương 3: Trách nhiệm




Để thoát khỏi vòng xoay của bánh xe số phận, bà Danel đã dẫn con gái mình chạy đến vùng đất nhân loại, họ đi mãi đi mãi cho đến tận cùng cực Nam, nơi trũng nhất của thượng tầng ánh chiếu, nơi mà năng lượng giao thoa giữa vùng sáng và tối thấp nhất. Vì nơi đây là điểm trơ giữa các thế giới nên có thể kiềm chế bớt sức mạnh của những tầng năng lượng lớn hơn, những năng lượng từ những thế giới hay thực thể khác đều bị giới hạn. Để đến được nơi đây họ đã trả một cái giá quá lớn. Nhưng những tháng ngày đã trải qua nơi đây cũng là những giây phút vui vẻ nhất đối với gia đình họ. Nơi đây nhân loại sống dựa trên năng lượng cơ bản, cuộc sống thật sự rất giản đơn và nhẹ nhàng.

Phải, họ đã từ bỏ gia tộc, chối bỏ trách nhiệm, vứt hết thảy những thứ được đặt trên đôi vai họ. Cho đến một ngày, họ hiểu rằng trốn chạy chỉ là liều thuốc ru ngủ trong một cơn ác mộng. Có lẽ nhiều năm trốn chạy, bôn ba từ nơi này sang nơi khác cũng đã dần bào mòn đi những niềm tin của họ. Dù là say mê rong ruổi đến đâu thì đến một lúc nào đó, bản thân cũng có một ước nguyện có thể về đến một nơi được gọi là nhà. Ấy vậy mà đến cuối cùng họ cũng chỉ là những con mồi yếu đuối. Đến cuối cùng họ hiểu rằng điều họ có thể làm chính là biến bản thân thành những người dũng mãnh nhất.

Bà Danel biết rằng ở thời điểm hiện tại chỉ có để Geani kết nối với cội nguồn năng lượng thì mới có thể bảo vệ được con gái bà trước những điều đang xảy đến. Tinh tượng của dải Drazama đột nhiên trở nên ảm đạm. Năng lượng ở Pochan cũng ngẫu nhiên trở nên hỗn loạn. Bà không thể ngờ điểm trơ của năng lượng cũng có ngày sẽ bị ảnh hưởng bởi những thế lực lai tạp. Nhìn đứa con gái bé bỏng đang say ngủ, bà ước gì giây phút này là mãi mãi, sự bình yên của con bé là điều mà bà luôn cố gắng bảo vệ.

- "Con của ta, ta xin lỗi vì không thể cho con một cuộc sống bình yên và hạnh phúc". Nước mắt cứ tuôn rơi như vỗ về nỗi lòng dạt dào của một người mẹ. Như mọi khi, Horen vẫn đứng yên lặng bên cạnh người chị yêu quý của mình. Sự im lặng của cô như là sự an ủi, ủng hộ cho gia đình của mình vậy.

Lặng lẽ, hai người phụ nữ bắt đầu nghi lễ Jyruian, một nghi lễ tối cao của dòng tộc Uirie. Có lẽ đã quá trễ để kết nối Geani với cuội nguồn năng lượng. Họ cũng không rõ là năng lượng được kêu gọi có thể đến Pochan hay không. Điểm cân bằng đã bị rạn nứt. Dù đây chỉ là một cơ hội mỏng manh, họ sẽ không thể bỏ lỡ. Đây vốn dĩ là phương thức cuối cùng để bảo vệ cô bé, cũng đồng nghĩa với việc là cô bé sẽ vĩnh viễn bị tước bỏ đi sự tự do của chính mình. Thứ mà bà vẫn luôn bảo vệ, sự tự do của con gái mình.

Giờ đây, Geani đã chìm sâu vào trong vô thức, năng lượng ngủ yên trong người sẽ được kích hoạt bới nước Kuoo và ánh chiếu của 72 tinh tú được thu hút bởi trận đá thạch anh tím. Họ bắt đầu nghi lễ với lời tế gửi đến thần Jopiki, người canh giữ bầu trời năng lượng. Thông thường nghi lễ sẽ được thực hiện vào đêm trăng thứ 12 của tháng, khi mà năng lượng thần Jopiki mạnh nhất và cho phép năng lượng tinh khiết của vùng đất cực Nam hấp thụ năng lượng bậc cao của 72 vì tinh tú, năng lượng tán xạ không ngừng luân chuyển tại tám cổng trời, chuyển thành 8 màu ánh sáng. Mỗi màu ánh sáng sẽ dẫn dắt nước Kuoo đến từng tầng của cội nguồn năng lượng, đánh thức sức mạnh đã bị phong ấn từ ngàn xưa.

- "Trên có thần Jopiki, dưới có đất mẹ Quiwe, nguyện vì đá Kaimo, ta đem hồn nhập thể, đem đá hóa hoa, đem hương hóa sắt, đem máu hóa hồn, đặt thể nơi đây, xin các vì tinh tú, đem năng lượng cùng khí, mở rộng nguồn cùng tâm, mang lực đến minh thân, hòa thần vào sáng thức".

Hai người phụ nữ, hai chiến binh dũng mãnh Uirie dùng năng lượng huệ căn của tộc Josi, từng bước xâm nhập vào thất căn của Geani, mở rộng nguồn chứa để đón lấy cội nguồn của năng lượng Josi, năng lượng ái minh, năng lượng của sự sống vĩnh hằng. Những ánh sáng trắng tinh khiết từ hai người phụ nữ nhẹ nhàng bao quanh lấy 8 dải màu sáng phát ra từ trận đá. Mất một hồi lâu mới đồng hóa thành một dải sáng màu vàng nhạt lung linh trong đêm tối. Dưới sự điều khiển của sáng thức phát ra từ thần thức của Caren, dải màu vàng nhạt ấy bắt đầu quấn quanh Geani rồi tụ lại ở vùng đỉnh đầu của cô bé. Nghi thức khai mở thần thức đã chính thức bắt đầu. Khi mà thần thức được khai mở, cũng là lúc ánh sáng vàng phân tách trở lại thành 8 dải ánh sáng gốc để dẫn nước Kuoo chạy đến thất căn của Geani.

- "Dừng lại, Caren". Horen hoảng sợ kêu lên.



Cốt tủy thứ tư của Caren trương phình lên rồi vỡ thành từng mảng một, những mảnh năng lượng Josi tán xạ chạy loạn khỏi trận đá thạch anh tím, gây ra một chấn động không hề nhẹ ở khu vực xung quanh trong phạm vi vài dặm. Mặc dù họ đã tạo ra tầng ngăn cách, nhưng cũng không ngăn được những trận rung lắc, thu hút không ít những kẻ săn mồi đang rình rập tại nơi đây.

- "Không thể nào, sao lại như thế?" Caren dùng chút hơi còn sót lại, lẩm bẩm.

Họ chỉ có thể mở được dấu ấn liên kết với thần thức của Geani nhưng lại không thể nào chạm được ngõ vào cốt tủy, ngược lại còn bị một lực lượng không rõ cắn xé năng lượng Josi, nước Kuoo vậy mà chạy ngược vào cốt tủy thứ tư của bà, ăn mòn năng lượng ái minh. Vốn là một Uirie cấp cao, những cốt tủy của bà là những hồ chứa năng lượng rộng lớn khó mà bị lấp đầy. Bà vẫn luôn là vật dẫn tối ưu, là lựa chọn đầu tiên của các đại tư tế trong các nghi thức thần thức và khai mở cội nguồn năng lượng.

Không một phút do dự, Horen nhanh chóng dùng năng lượng gốc của bản thân mình, năng lượng hòa các, năng lượng chữa lành của một dược sư để phong bế lại các ngõ trong cốt tủy của Caren. Cũng may là Caren đã tạo sẵn lớp mộc kỳ tinh quanh cốt tủy để đề phòng bất trắc. Cho nên phần cốt tủy bị vỡ vẫn được bao lại trong lớp lá chắn mà không chạy toán loạn khắp nơi trong cơ thể, hay tệ hơn là làm vỡ nát các nội tạng và phá hủy các cốt tủy khác.

- "Nó là gì vậy, Geani là gì vậy?" Caren ngước nhìn Horen trong tuyệt vọng, miệng lại tiếp tục lẩm bẩm cho đến khi bà rơi vào trạng thái hôn mê.

Ngoài kia, sự tĩnh lặng bỗng chốc bị quấy nhiễu bởi những cơn gió bướng bỉnh, cũng kéo theo những rắc rối lẫn muộn phiền, cũng như là nhắc nhở lại bài ca Dunja ngày ấy, bài ca của những lời sấm truyền. Như đáp lại lời kêu gọi thiêng liêng đó, trong màn đêm u tối giá lạnh ấy, nơi gác mái nhỏ bé kia, một ánh trắng lẳng lặng khắc lên ấn ký điệt giao, ấn ký của một hộ thần. Vận mệnh có thật sự trêu người, khi mà mỗi chúng ta chính là người lựa chọn con đường mà chúng ta muốn tiến đến, những lối đi mà mỗi chúng ta muốn rẽ vào. Những ngã rẻ vẫn luôn là ở đó, là song hành trong mỗi bước đi của chúng ta, vậy cuối cùng đi thẳng rẽ ngang cũng là do vì đâu.

* * *

Cốt tủy là phần nằm dọc cột sống, là nơi chứa đựng cội nguồn năng lượng, cũng là nơi tái tạo hay sản sinh ra những loại hình năng lượng khác nhau trong vũ trụ. Mà thần thức được xem là trung tâm điều khiển của cốt tủy, chính là điểm sống của năng lượng cũng là điểm chí mạng. Cốt tủy có thể bị hủy rồi tái tạo nhưng thần thức thì không. Thần thức một khi bị hủy hoặc bị điều khiển sẽ khiến cho người đó trở thành công cụ chém giết của các thế lực. Cốt tủy có 17 phần, được chia làm 7 thất căn tương ứng 7 loại thần thức gồm sáng thức, mộng thức, hồi thức, ngải thức, đan thức, đài thức và một thức khác hay còn gọi là sào thức. Cho đến nay, trong tư liệu của thư viện ở vùng đất thần, sào thức vẫn là một bí ẩn chưa có lời đáp. Chỉ biết rằng mỗi cốt và mỗi thức đều có công năng khác nhau nhưng lại liên kết chặt chẽ với nhau. Ở mỗi tầng của ánh chiếu, sẽ có số cốt tủy hay số thức nhất định được mở ra và hoạt động tương thích với những dải năng lượng của tầng đó.

Trong vũ trụ bao la này có vô vàn ánh chiếu, phân chia vũ trụ thành các tầng khác nhau, trong mỗi ánh chiếu lại có những dải năng lượng khác nhau mà những dải năng lượng khác nhau này lại tương thông với các thế giới hay chiều kích không gian khác nhau. Chính vì các dải là luôn hòa hợp nên sự phân tách hay giới hạn là không rõ ràng, mà nằm đè và chồng chất lên nhau. Chỉ có thượng tầng của ánh chiếu là nơi biệt lập hoàn toàn và không ai rõ nó có thực sự nằm trong vũ trụ bao la này hay tồn tại ở một vũ trụ khác, cũng như ở một nơi nào đó ngoài cái nơi được gọi là vũ trụ.