CHƯƠNG 294: ĐỌC MÃI SẼ THÔNG
Khác với Lạc Thần Thuật, chỉ ghi lại phương pháp học tập. Hồn Châm có 3 nội dung khác nhau, bao gồm phương pháp tu luyện cấp “Hình” khẩu quyết cấp “Ý” cùng với chân giải cấp “Chân”.
Trần Minh Quân đã xem xong phương pháp tu luyện cấp “Hình”. Nội dung được mô tả rất rõ ràng, sáng nghĩa, vô cùng dễ hiểu. Chỉ cần dựa theo đó mà luyện tập là được.
Đến khi đọc khẩu quyết cấp “Ý” thì hắn mới bắt đầu cảm thấy đầu óc quay cuồng. Từng chữ đều tối nghĩa, câu từ không có liên kết gì với nhau. Giống như từng chữ chỉ được ghép vào một cách ngẫu nhiên. Không có phân biệt loại chữ, không ngữ pháp, không có gì cả.
Chưa kể là, nhiều chữ vô cùng lạ lẫm. Trần Minh Quân chỉ có thể phát âm, không thể hiểu nghĩa. Nhiều chữ còn không thể có cách phát âm cho chuẩn. Đại khái có thể nói, đọc khẩu quyết này chẳng khác nào đọc chú đại bi. Chỉ có thể đọc ra, chẳng thể hiểu mô tê gì, đừng nói đến chuyện lĩnh ngộ.
Cũng may, phần cuối của khẩu quyết có hướng dẫn cách lĩnh ngộ. Gọi là hướng dẫn, thực tế chỉ có đúng một câu “đọc mãi sẽ thông”.
Hướng dẫn kiểu này so với không có thì khác nhau ở chỗ nào chứ?
Nói thì nói vậy thôi, tồn tại thì tất nhiên là có đạo lý. Nếu khẩu quyết chỉ cách lĩnh ngộ là đọc mãi, bản thân người học tập chỉ cần làm theo là được.
Nhưng mà Trần Minh Quân chưa vội đi đọc chú, à nhầm là đọc khẩu quyết lúc này. Hắn cần luyện tập thông thạo cấp “Hình” trước đã.
Dựa theo Hồn Châm mô tả, luyện tập chiêu thức này cần phải đề cao khả năng khống chế hồn lực. Không thể sử dụng hồn lực theo kiểu thô thiển bằng cách phóng suất tùy ý ra ngoài.
Thông thường, một khi hồn lực phóng xuất ra thì chẳng khác nào ném v·ũ k·hí đi. Đánh trúng thì trúng, không đánh trúng thì chỉ có thể xem như lãng phí. Không thể điều khiển được như ý muốn.
Theo lý thuyết mà nói, hồn lực của một người chứa đựng ý chí của người đó. Như vậy, việc khống chế và điều khiển phải dễ dàng mới đúng.
Nhưng thực tế thì không phải vậy. Linh hồn lực chỉ là năng lượng đầu nguồn. Không phải bản thân linh hồn. Do đó, nó chỉ có tác dụng cung cấp dinh dưỡng cho linh hồn, hoặc là tạo thành năng lượng công phá lúc t·ấn c·ông linh hồn người khác.
Chỉ có thần thức là có khả năng điều khiển. Bởi vì thần thức là sự kết hợp của linh khí và linh hồn lực. Linh khí có kèm theo ý thức chủ thể, hồn lực sẽ giúp gia trì cho ý thức đó.
Nhưng bởi vì thần thức có linh khí, nên sẽ bị linh khí hộ thể chặn lại. Cho dù vượt qua linh khí hộ thể thì cũng sẽ bị các yếu tố vật lý khác chặn lại. Như là chiêu thức, trang bị, thậm chỉ là huyết nhục, xương cốt cũng sẽ ngăn chặn lại.
Do đó, Hồn Châm phải dùng lực lượng linh hồn thuần túy để tạo thành châm. Không thể dùng thần thức được.
Đối với Trần Minh Quân, chuyện này lại là chuyện mà hắn không cần để ý tới. Hắn có thể trực tiếp bỏ qua giai đoạn rèn luyện tăng cao khả năng khống chế linh hồn lực. Bởi vì hắn có thể sử dụng lực lượng thần niệm để thi triển Hồn Châm.
Thần niệm cũng là lực lượng linh hồn thuần túy. Lại có thể tùy ý điều khiển theo ý muốn.
Trãi qua mấy trận chiến gần đây, Trần Minh Quân có thể nhận định. Thần niệm có không gian phát triển vô tận. Chỉ là do bản thân hắn quá non kinh nghiệm. Trước giờ chỉ dùng thần niệm làm công cụ quan sát, nên tới giờ này hắn mới nhận ra.
Gạt bỏ mọi tạp niệm trong đầu. Trần Minh Quân bắt đầu dựa theo phương pháp tu luyện Hồn Châm để ngưng luyện thần niệm.
Ngưng luyện thần niệm thành châm cũng không phải chỉ cần hình thức, mà còn cần độ nén, độ xoáy và độ bền vững.
Mức độ nén ép không đạt tiêu chuẩn thì sẽ không đủ cứng rắn. Một khi v·a c·hạm với lá chắn phòng ngự linh hồn thì hồn châm sẽ vỡ nát ngay. Càng nén ép được nhiều, khả năng công phá càng lớn.
Đồ bền vững là nói tới sự liên kết của thành phần tạo nên thần niệm. Nếu nguyên bản Hồn Châm nhắc tới mức độ liên kết của từng tia linh hồn lực, thì ở đây Trần Minh Quân có thể hiểu thành từng tia thần niệm. Muốn sự liên kết này bền vững thì cách liên kết cũng phải chú ý. Không thể tùy ý liên kết bừa bãi không có bất cứ phương pháp rõ ràng nào.
Trước đây, cho dù là bức tường thần niệm hay là radar thần niệm. Trần Minh Quân đều tùy ý ghép nối các tia thần niệm một cách lung tung với nhau.
Ví dụ như bức tường thần niệm chẳng hạn, bản chất là vô số tia thần niệm được hắn tùy ý bó lại mà thành. Cái kiểu tạo hình này, khi v·a c·hạm với lực công kích thì sẽ lộ ra điểm yếu rất rõ ràng. Những tia thần niệm ở bên ngoài sẽ b·ị đ·ánh bật khỏi liên kết một cách dễ dàng.
Chuyện này thì Trần Minh Quân đã đích thân trải nghiệm rồi. Lúc ngăn chặn sóng xung kích của thủ lĩnh huyết đồng yêu lang, mỗi một đợt công kích đánh vào, đều có hiệu quả đánh tan vô số tia thần niệm của hắn. Những tia thần niệm này nằm ở ngoài cùng, dễ dàng bị kéo khỏi liên kết rồi bị xoắn nát.
Sau khi xem phương pháp liên kết các tia thần niệm để tạo thành hình châm. Trần Minh Quân không tự chủ được nghĩ nhớ tới nghệ thuật đan len cùng với nghệ thuật xếp giấy.
Bởi vì cái phương pháp này rất giống đan len. Chỉ là phức tạp hơn so với đan len. Lại kết hợp với nghệ thuật sắp xếp tạo hình. Kết quả cuối cùng chính là tạo ra một cây châm thần niệm.
Muốn tăng cường độ cứng và bền chắc, phải tăng cường số lượng tia thần niệm mà vẫn phải giữ nguyên kích thước của châm thần niệm.
Dưới ánh sáng dịu nhẹ của dạ minh châu. Trần Minh Quân như một nghệ sĩ đan len, không ngừng đan dệt thần niệm, không ngừng tìm cách tăng cường số lượng tia thần niệm. Châm thần niệm không ngừng được định hình rồi tháo ra. Lập đi lập lại mãi như vậy.
Khi tập trung vào một việc gì đó, thời gian sẽ trôi qua rất nhanh. Đến khi ánh sáng Mặt Trời xuyên qua cửa hang chiếu lên mặt, Trần Minh Quân mới phát hiện trời đã sáng.
Dùng cả đêm luyện tập, thành quả thu được cũng không có bao nhiêu. Mấy cái thần niệm châm do hắn tạo ra vẫn còn rất thô sơ và cồng kềnh.
Muốn thu nhỏ thì phải giảm số lượng tia thần niệm quá nhiều. Nhưng một khi tăng số niệm tia thần niệm lên, hắn sẽ gặp khó khăn khi siết chặt hình dạng lại, làm hình dạng trở nên thô kệch.
Trời đã sáng, Trần Minh Quân chỉ có thể tạm dừng luyện tập, tiếp tục phi hành đến mục tiêu.
Bởi vì phải đích thân phi hành, hắn chẳng thể làm chuyện gì khác. Càng nghĩ hắn càng cảm thấy quá lãng phí thời gian. Cái ý nghĩ bắt một con yêu thú phi hành làm tọa kỵ lại càng thêm kiêng định hơn.
Cứ như vậy, Trần Minh Quân đi đường vô cùng thuận lợi. Bay nguyên cả ngày mà chẳng thấy bị yêu thú nào t·ấn c·ông. Chuyện này cũng rất hiếm khi xảy ra. Càng không phải do Hư Linh can thiệp. Chỉ có nói, hôm nay là một ngày may mắn của hắn.
Trần Minh Quân tập trung phi hành đi đường. Mãi cho đến khi Mặt Trời đã khuất, hắn mới dừng lại nghỉ ngơi.
Địa điểm lần này là một thảo nguyên trống trãi. Trần Minh Quân không muốn đào hang xuống lòng đất, nên chỉ có thể bố trí một vài trận pháp bảo vệ rồi trực tiếp ngồi giữa trời nghỉ ngơi.
Đêm xuống rất nhanh
Trần Minh Quân đang muốn tiếp tục luyện tập Hồn Châm thì xung quanh đã xuất hiện vô số ánh mắt. Trần Minh Quân tràn thần niệm ra quan sát thì mới thấy, hắn đã bị một đàn thú bao vây. Chúng không phải yêu thú mà chỉ là dã thú săn mồi thông thường.
Trần Minh Quân tập trung thần niệm phạm vi rộng rồi thực hiện truyền âm dịu nhẹ nhất có thể. Đàn thú bị thần niệm truyền âm làm cho không ngừng lăn lộn vì đau đớn trong đầu. Vì Trần Minh Quân không có sát ý, chỉ dùng sức mạnh yếu, nên không có phát sinh sự đột tử nào.
Sau khi đau đớn trong đầu biến mất. Đàn thú bị hoảng sợ và đồng loạt rút lui.
Trần Minh Quân không muốn tiếp tục bị làm phiền, nên hắn ra bên ngoài, bố trí thêm một cái trận pháp triệt quang và c·ách l·y khí tức.
Mấy cái này kết hợp lại với nhau sẽ biến vùng đất hắn ngồi thành một điểm đen. Mùi và âm thanh cũng không có cách nào truyền ra bên ngoài.
Trần Minh Quân để lại một tia thần niệm chú ý tới tình trạng các trận pháp. Phần lớn thần niệm còn lại tiếp tục luyện tập đan dệt thần niệm châm.
Sau khi có thêm trận pháp triệt quang và c·ách l·y khí tức. Trần Minh Quân không còn bị làm phiền. Có thể thoải mái rèn luyện cả đêm.
Đến khi Mặt Trời mọc, hắn lại tiếp tục lên đường.
Lần này, hắn bị tập kích vài lần. Chủ yếu là bị yêu thú phi hành t·ấn c·ông. Vì thực lực những con yêu thú này khá thấp. Trần Minh Quân chỉ vừa xuất kiếm ra thì đã giải quyết đối thủ. Một chút trì hoãn trong quá trình phi hành cũng không có.
Hành trình này, hắn không phi hành liên tục, vốn chỉ cần thời gian 3 ngày 3 đêm, nhưng đã bị kéo dài ra thành 6 ngày 6 đêm.