CHƯƠNG 278: ĐIỂM DANH
Vì để cho ba người Lãnh Huyết Thiên, Hổ Giang Thần và Liêu Đình Chiến có chút thời gian chuẩn bị. Trần Minh Quân lệnh cho Hư Linh gia tốc thời gian của Khởi Nguyên Châu lên gấp 100 lần bên ngoài.
Dù biết làm vậy sẽ tiêu tốn năng lượng của Khởi Nguyên Châu. Nhưng chút tiêu hao này chưa ảnh hưởng trong thời gian ngắn. Ít nhất thì mười năm trở lại là không thành vấn đề.
Hiện tại, bên ngoài đang là giữa đêm. Phải tới trưa ngày hôm sau thì mọi người mới bắt đầu chuyển nhà. Nói cách khác, hắn còn 12 tiếng đồng hồ để chuẩn bị. Lại gia tốc lên 100 lần, tổng cộng là 50 ngày bên trong Khởi Nguyên Châu.
Trần Minh Quân đang muốn đến Thiên Yêu Giới luyện tập một phen thì Hư Linh đã truyền tới tin tức.
“Chủ nhân, nhiệm vụ bên Thiên Yêu Giới đã bắt đầu tập kết rồi”
Nghe Hư Linh thông báo, Trần Minh Quân không khỏi vỗ đùi thầm nói
“Thật là đúng lúc!”
…
Thiên Yếu Giới, Bắc Thành
Thời điểm này, tại bên ngoài cổng ra vào Bắc Thành đã có mấy trăm tu sĩ tụ tập. Những người này đều là người đã tiếp nhận nhiệm vụ tập thể của Tư Mễ Gia. Đại đa số tu sĩ tập kết đến đây đều đi một mình riêng lẻ. Chỉ có khoảng 5 nhóm tu sĩ là đứng chung một chỗ, rõ ràng là quen biết từ trước hoặc vốn là đồng đội cùng nhóm mạo hiểm nào đó.
Ngoài ra, còn có một đám người mặc đồng phục thống nhất. Dẫn đầu là một người đàn ông hơi quá tuổi trung niên. Người đàn ông này là Tư Mễ Ngã, gia chủ của Tư Mễ Gia trong Bắc Thành. Đi theo Tư Mễ Ngã là nhân thủ tinh anh còn lại của Tư Mễ Gia, tổng cộng có 207 người.
Người trong Bắc Thành đều biết, tu vi của Tư Mễ Ngã là linh sĩ thất tinh cửu trọng. Là người có tu vi cao nhất trong Tư Mễ Gia.
Đồng thời, ông ta đã sắp khai mở thành công khí hải thứ 80. Có thể nói, Tư Mế Ngã chỉ còn cách linh sĩ bát tinh một bước ngắn.
Một khi đột phá thành linh sĩ bát tinh, Tư Mễ Ngã sẽ nhận được một ghế hộ pháp của Bắc Thành. Lúc đó, ông ta sẽ có quyền điều động lực lượng của Bắc Thành ở một mức độ nhất định.
Nếu không phải tình huống của con trai của ông ta đã vô cùng khẩn cấp. Nói không chừng ông ta sẽ quyết định ưu tiên đột phá tu vi trước rồi tính đi giải cứu sau.
Ngoài Tư Mễ Ngã là linh sĩ thất tinh, Tư Mễ Gia còn 6 linh sĩ thất tinh khác. Tuy nhiên, trong cuộc giải cứu bất thành lần trước. Đã có 4 linh sĩ thất tinh ngã xuống, chỉ còn lại 2 người ở lại gia tộc là còn sống sót.
Hai người này lần lượt là Tư Mễ Khanh và Tư Mễ Tán. Đều là linh sĩ thất tinh nhất trọng, cũng là hai vị đại trưởng lão còn lại của Tư Mễ Gia.
Dưới đại trưởng lão, Tư Mễ gia còn có 10 trưởng lão thông thường. Các trưởng lão này có tu vi từ tứ tinh đến lục tinh. Cụ thể là 2 linh sĩ tứ tinh, 5 linh sĩ ngũ tinh và 3 linh sĩ lục tinh. Trong đó, 2 linh sĩ tứ tinh và 3 linh sĩ lục tinh cũng đã bỏ mạng ở lần giải cứu trước.
Hiện tại Tư Mễ gia chỉ còn lại 5 trưởng lão linh sĩ ngũ tinh. Họ lần lượt là Tư Mễ Hiên, Tư Mễ Thanh, Tư Mễ Kiếm, Tư Mễ Hùng và Tư Mễ Liên.
Hôm nay, Tư Mễ Ngã dẫn theo đại trưởng lão Tư Mễ Khanh cùng với tất cả trưởng lão và 200 đệ tử linh sĩ tam tinh của gia tộc tham gia giải cứu lần hai.
Có thể nói, nếu chuyến đi này thất bại và không ai sống sót. Tư Mễ Gia sẽ chỉ còn đại trưởng lão Tư Mễ Tán cùng với những tộc nhân trẻ tuổi. Nói là đã diệt tộc cũng không khác biệt lắm.
Sở dĩ Tư Mễ Tán ở lại là vì suy nghĩ cho gia tộc. Đề phòng trường hợp xấu nhất thì vẫn còn huyết mạch truyền thừa.
Nghe xong tình huống của Tư Mễ gia. Chắc nhiều người sẽ cho rằng Tư Mễ Ngã quá xúc động, không thích hợp làm gia chủ của một tộc. Chỉ vì một đứa con trai mà gần như đem cả tộc c·hôn v·ùi theo.
Nếu chỉ xét về mặc lợi ích thì đúng là vậy. Thế nhưng, đừng quên rằng Tư Mễ Gia vốn là do một tay Tư Mễ Ngã dựng lên. Thành viên trong Tư Mễ gia không phải ai cũng đều là người họ Tư Mễ.
Tổ tiên ông bà của họ đều là những người yếu thế và chịu đủ mọi ức h·iếp trong Bắc Thành này. Về sau thì được Tư Mễ Ngã thu nhận, đào tạo và nhận làm đồng tộc, ban cho họ Tư Mễ, cũng không phải chịu sự phân biệt đối xử nào trong dòng tộc.
Tư Mễ Ngã nói được làm được, công bằng công chính, lại có lòng bảo vệ tộc nhân rất mạnh. Tộc nhân trong Tư Mễ Gia nhất định phải đoàn kết. Có thể cạnh tranh nhưng không được triệt hạ nhau. Càng không cho phép nhắc lại chuyện ai là chính tộc ai là ngoại tộc đổi họ.
Chính sách bảo vệ tộc nhân của Tư Mễ gia rất được chú trọng. Chỉ cần người Tư Mễ gia gặp nguy hiểm. Nếu còn cơ hội cứu được thì cho dù thế nào cũng phải dốc sức cứu viện. Vấn đề sẽ phải hy sinh bao nhiêu người để cứu được một người không bao giờ được phép đem ra thảo luận.
Bởi vì điểm mấu chốt không phải số lượng sinh mạng mà là sự đoàn kết. Khi không có sự đoàn kết, sẽ không có ai nguyện ý làm tất cả vì gia tộc. Vì ai cũng nghĩ bản thân có thể dễ dàng bị vứt bỏ khi gặp nguy hiểm.
Cái này cũng không phải chỉ nói bằng miệng mà đã diễn ra trong thực tế rất nhiều lần. Trong đó, có một lần, vợ của Tư Mễ Ngã đã hy sinh khi cố gắng cứu đồng tộc khỏi miệng yêu thú. Người nọ được cứu, nhưng vợ của Tư Mễ Ngã đã không kịp thoát thân và phải bồi mạng mình vào.
Người được cứu không phải ai khác mà chính là Tư Mễ Tán. Sau khi được cứu, Tư Mễ Tán một lòng một dạ trung tâm, nỗ lực tu luyện để cống hiến cho gia tộc. Nhờ vậy mà lão mới có thành tựu hôm nay. Toàn bộ tộc nhân Tư Mễ gia cũng vững tin vào sự công bằng công chính của gia chủ mà đoàn kết nhất trí.
Có thể nói, Tư Mễ gia là một gia tộc vô cùng đặc biệt. Tộc nhân vô cùng đoàn kết, vô cùng hòa thuận và tin tưởng nhau. Khác hẳn với đại đa số gia tộc tu luyện khác. Không chỉ trên Thiên Yêu Giới, mà cả trong vũ trụ bao la cũng sẽ vô cùng đặc biệt.
Chính vì vậy mà Tư Mễ Ngã mới có thể đem 80% tài sản gia tộc ra làm tiền thưởng để tuyên bố nhiệm vụ mà không gặp phải bất cứ sự phản đối nào. Không chỉ không phản đối, tộc nhân còn sẵn sàng cống hiến xương máu của mình để giải cứu Tư Mễ Thiên.
Trần Minh Quân lặng lẽ xuất hiện ở một nơi vắng vẻ, cách cổng thành hơn 50 cây số, rồi phi hành tốc độ cao về cổng thành.
Cũng không còn cách nào khác. Bởi vì xung quanh đó luôn bị thần thức của Tư Mễ Ngã dò xét. Nếu hắn đột ngột xuất hiện từ hư không, Tư Mễ Ngã sẽ phát hiện ra ngay. Khi đó, hắn biết giải thích thế nào cho phải.
Nếu chỉ dùng lực lượng linh khí của bản thân hắn, tốc độ phi hành sẽ không quá cao, chỉ tầm 150 đến 200 cây số mỗi giờ. Nhưng hắn có thêm trợ lực của thần niệm, cố gắng tối đa thì có thể bay hơn 500 cây số mỗi giờ. Tuy nhiên, hắn chỉ dùng tốc độ 300 cây số mỗi giờ để bay về cổng thành.
Đại đa số tu sĩ tứ tinh hoặc ngũ tinh đều phi hành ở tốc độ đó. Hắn không muốn thể hiện quá khác biệt. Chuyện sau lưng hắn không xuất hiện điểm sáng đã khó nói rồi. Người ta sẽ cho rằng hắn có biện pháp che dấu thực lực. Giờ nếu hắn thể hiện tốc độ bay vượt quá yêu cầu của nhiệm vụ, chắc chắn sẽ dẫn tới nhiều nghi ngờ.
Hơn 10 phút sau, Trần Minh Quân giảm tốc độ phi hành rồi hạ xuống ở một chỗ trống. Hắn không quen biết ai, cũng không cần gặp gỡ chào hỏi ai.
Trên tay Tư Mễ Ngã có một cái thủy tinh cầu. Khi Trần Minh Quân đáp xuống đất. Thần thức Tư Mễ Ngã liền quét qua Trần Minh Quân. Sau khi xác nhận Trần Minh Quân là một người nhận nhiệm vụ, hắn liền đánh dấu lên thủy tinh cầu.
Hiển nhiên, cái thủy tinh cầu này là một loại dữ liệu điểm danh. Sau khi điểm danh, thủy tinh cầu sẽ ghi nhớ khí tức của tu sĩ. Chỉ cần tu sĩ này rời khỏi phạm vi hoạt động của thủy tinh cầu, khí tức đó sẽ biến mất. Đây là cách chống g·ian l·ận khi làm nhiệm vụ nhóm.
Trước kia, loại nhiệm vụ nhóm kiểu này rất thường bị g·ian l·ận. Phương thức g·ian l·ận vô cùng đơn giản. Chỉ cần đến điểm danh, rồi trong quá trình làm nhiệm vụ thì né tránh. Khi nhiệm vụ hoàn thành thì xuất hiện và cùng trở về nhận thưởng.
Khi bị phát hiện g·ian l·ận, người g·ian l·ận còn giận quá hóa rồ, trực tiếp ra tay với người tuyên bố nhiệm vụ, làm r·ối l·oạn trật tự. Vì không có bằng chứng rõ ràng, Bắc Thành cũng rất khó phân xử. Chỉ có thể ra tay với cả hai phía.
Về sau, Mạo Hiểm Lâu cho ra đời phương pháp chống g·ian l·ận này. Sử dụng khí tức riêng của từng người làm đảm bảo. Muốn g·ian l·ận cũng không thể g·ian l·ận. Có chăng cũng chỉ là lợi dụng lúc đông người thì ít nhiệt tình một chút mà thôi.