CHƯƠNG 274: THẦN LONG VỆ QUỐC QUÂN
Sau khi đám người Lạc Gia và Phù Thiên Gia rời đi. Hồng Bát cũng đứng lên, nói với Hồng Kim Tinh.
“Tộc chủ, có một số việc chắc là nên nói cho tộc chủ biết rồi. Nhanh đi theo ta”
Nói rồi lão liền cất bước rời khỏi hội trường.
Hồng Kim Tinh cũng không nói gì, chỉ im lặng đi theo phía sau. Hắn biết, những chuyện vừa rồi chắc chắn hàm chứa nhiều thông tin mà hắn chưa biết.
Hồng Bát dẫn Hồng Kim Tinh đến mật thất tu luyện của lão. Sau khi đóng cửa mật thất thì liền nghiêm túc nói.
“Tộc chủ, những gì ta sắp nói vô cùng quan trọng. Ngoài những thành viên cao tầng chủ chốt thì tuyệt đối không được nói với bất cứ ai.”
Hồng Kim Tinh nhìn thấy thần sắc nghiêm trọng của lão tổ nhà mình thì cũng trở liền nghiêm túc gật đầu, đáp.
“Ta hiểu rõ thưa lão tổ”
Sau đó, Hồng Bát bắt đầu nói cho Hồng Kim Tinh nghe về một tổ chức thần bí. Tổ chức này vô cùng mạnh mẽ và bá đạo. Chẳng những ngăn cấm phổ biến tu hành, còn cản trở con đường tu hành của tu sĩ. Đó cũng là lý do vì sao gia tộc luôn cấm tộc nhân tiết lộ thân phận của mình với người thường.
Hồng Bát không sống ở thời đại mấy ngàn năm trước. Nhưng thông qua một số ghi chép, Hồng Bát vẫn biết một số thông tin.
Nghe nói, lúc lệnh cấm mới ban hành, các thế lực đều xem thường, không tin. Nhưng thời gian trôi qua đã chứng minh tất cả đều là thật.
Tất cả người vi phạm lệnh cấm đều sẽ bị xử tử hoặc biến mất bí ẩn. Nếu ai đó tiết lộ thông tin về tu hành ra đại chúng, chẳng những người tiết lộ bị g·iết, cả người dân tiếp cận thông tin ở nơi đó cũng sẽ bị liên lụy bởi những cuộc d·iệt c·hủng tàn ác.
Lịch sử đã từng ghi nhận nhiều cuộc tàn sát quy mô lớn. Đa số đều được ngụy trang thành t·hiên t·ai h·ỏa h·oạn. Nhưng chỉ có những thế lực tu luyện mới hiểu rõ sự thật ở đằng sau.
Cho nên, ngàn năm trở lại đây, tất cả thế lực tu luyện đều ẩn mình, tuân thủ nghiêm ngặt lệnh cấm của tổ chức kia. Đồng thời, người tu luyện cũng không dám vượt qua tu vi bị cấm.
Hồng Bát cũng nói thật, lão cũng chỉ biết tồn tại lệnh cấm và hạn chế tu vi. Còn cụ thể tổ chức đó tên gì thì lão cũng không biết. Không chỉ có lão, các thế lực tu luyện bây giờ đều đã không còn truyền lưu cái tên đó.
Dần dần, bởi vì bị hạn chế tu vi. Các gia tộc cũng hạn chế truyền thừa phương pháp tu luyện chính thống. Một là họ biết có truyền thừa thì cũng chỉ làm hại con cháu. Hai là họ sợ con cháu làm càng, tùy ý đột phá tu vi, dẫn tới đại họa cho gia tộc.
Trong tình huống như vậy, khi các lão tiền bối q·ua đ·ời, nhiều gia tộc đã bị đoạt tuyệt truyền thừa chính thống, chỉ còn lại phương pháp tu chân võ mà ngày nay biết đến.
…
Theo sau sự kiện ở Cần Thơ, toàn thế giới lúc này đều đang ôn lại lịch sử đã qua. Tất cả thế lực tu luyện đều gia tăng quản lý đối với thành viên của mình. Cao tầng thì được phổ biến lại thông tin về lệnh cấm. Còn về chuyện hạn chế tu vi thì chỉ có những siêu cấp thế lực là có nhắc đến.
Đơn giản là vì các thế lực khác đã đứt đoạn truyền thừa. Nếu chỉ tu luyện theo phương pháp chân võ thì không bao giờ chạm tới giới hạn, nên cũng chẳng cần nhắc đến làm gì. Thậm chí là rất nhiều gia tộc chân võ đã hoàn toàn không còn biết tới chuyện hạn chế tu vi mà chỉ biết có lệnh cấm phổ biến tu luyện ra đại chúng mà thôi.
Mặc kệ biết hay không biết, nhưng các hoạt động liên quan tới tu luyện trong thời gian này đều bị hạn chế đến mức tối đa.
Nhiều gia tộc và thế lực còn ban hành lệnh cấm thành viên rời khỏi nơi ẩn thế. Nếu không cần thiết thì không ai được phép hành tẩu ở thế giới bên ngoài.
…
Dưới tầng hầm bí mật của một tòa nhà tại thủ đô Việt Quốc. Một cuộc họp khẩn cấp đang được diễn ra. Thành viên tham gia cuộc họp đều là thủ lĩnh cao cấp của một tổ chức gọi là Thần Long Vệ Quốc Quân.
Thần Long Vệ Quốc Quân là tổ chức quân sự bí mật, không can dự gì đến chính trị của hệ thống nhà nước hiện hành. Nó đã tồn tại từ thời Văn Lang đến giờ.
Lúc thành lập, nhiệm vụ của Thần Long Vệ Quốc Quân là bảo vệ quốc gia, chống lại các mối nguy hại do tu sĩ gây ra. Bao gồm cả tu sĩ trong Việt Quốc và tu sĩ ngoại lai.
Khi đó, Thần Long Vệ Quốc Quân tồn tại ngoài sáng, có quyền hành ngang hàng với hệ thống hành chính nhà nước Văn Lang. Nhà nước thì quản lý dân thường, Thần Long Vệ Quốc Quân thì kìm chế các tu sĩ.
Nhưng kể từ khi có sự tồn tại của Thiên Cung thì Thần Long Vệ Quốc Quân đã biến mất dần khỏi ánh sáng. Về sau, Thần Long Vệ Quốc Quân gần như biến mất và chuyển sang hoạt động ngầm. Nhiệm vụ cũng có sự thay đổi rõ rệt.
Hiện tại, mục đích lớn nhất của Thần Long Vệ Quốc Quân đã không còn là duy trì trị an. Việc đó đã có hệ thống hành pháp nhà nước làm. Thần Long Vệ Quốc Quân bây giờ chỉ tập trung ngăn chặn tu sĩ hiện thế, ngăn chặn tu sĩ can dự vào người thường. Làm vậy là để Thiên Cung không có lý do thực hiện đồ sát phạm vi lớn trên Việt Quốc.
Đứng đầu Thần Long Vệ Quốc Quân là một vị Long Soái. Dưới Long Soái có 3 Long Tướng. Mỗi Long Tướng lại có 10 Thống Lĩnh.
Ngoài ra, Thần Long Vệ Quốc Quân còn có một vị Quân Sư. Người này là trợ lý chính thức và cũng là trợ lý duy nhất của Long Soái. Đại đa số mọi sự vụ của Thần Long Vệ Quốc Quân đều do người này truyền lệnh xử lý.
Còn vị Long Soái thần bí thì rất ít khi xuất hiện. Các thành viên Thần Long Vệ Quốc Quân chỉ biết người đó tên là Ngô Tuấn. Nghe nói, khi chưa bước vào con đường tu luyện, Long Soái là một vị anh hùng dân tộc, một nhà quân sự, danh tướng rất nổi tiếng.
Lần cuối cùng Long Soái xuất hiện trong một cuộc họp của Thần Long Vệ Quốc Quân là cách đây 10 năm. Kể từ đó thì chưa từng xuất hiện, chỉ có Quân Sư thay mặt nói chuyện với thành viên Thần Long Vệ Quốc Quân.
Hôm nay, Long Soái một lần nữa có mặt. Làm cho tất cả thành viên Thần Long Vệ Quốc Quân đều vô cùng hưng phấn.
Tuy nhiên, từ lúc xuất hiện tới giờ, Long Soái không nói bất cứ điều gì. Cũng không ai có thể nhìn thấy dung mạo Long Soái. Toàn thân Long Soái chùm kín trong một bộ y phục rộng phùng phình. Mặt cũng bị mũ trùm đầu che lại.
Hiện tại, mọi người đang tranh cãi một vấn đề. Đó là có nên cho một số lãnh đạo quốc gia biết về Thần Long Vệ Quốc Quân hay không.
Nếu không cho lãnh đạo cao cấp quốc gia biết về Thần Long Vệ Quốc Quân. Họ rất khó tiếp cận và giải quyết vụ việc ở Cần Thơ. Còn nếu cho lãnh đạo cao cấp biết. Họ lại sợ sẽ có người không giữ được bí mật. Hậu quả có thể dẫn tới Thiên Cung để ý, có nguy cơ nảy sinh lệnh đồ sát quy mô lớn theo chính sách không phổ biến tu luyện của Thiên Cung.
Cuộc họp này đã diễn ra hơn nửa ngày. Nhưng chưa có kết luận cuối cùng nào. Dù mọi người đang không ngừng tranh cãi. Nhưng ai cũng biết một đạo lý, họ chỉ là đang đưa ra ý kiến của mình cho Long Soái nghe. Cuối cùng thì Long Soái mới là người đưa ra quyết định cuối cùng.
Khi căn phòng vẫn đang đầy ắp những tiếng bàn tán, một tiếng nói uy nghiêm vang lên.
“Được rồi, ta đã có quyết định”
Tiếng nói này vừa ra, căn phòng im lặng thit thít. Mọi người đều quay trở về chỗ ngồi của mình. Nghiêm trang chờ đợi. Dù rất ít khi xuất hiện, nhưng mà uy quyền của Long Soái thì chưa bao giờ giảm sút.
Thấy mọi người đã an vị, Ngô Tuấn hướng về vị quân sư của mình rồi nói.
“Duy Từ quân sư, ngươi đến đây.”
Đào Duy Từ là quân sư của Thần Long Vệ Quốc Quân. Khi chưa bước chân vào thế giới tu sĩ, ông cũng là một người vang danh thiên hạ thời nhà Nguyễn. Sau khi bệnh nặng thì gặp Ngô Tuấn, được Ngô Tuấn dẫn vào con đường tu luyện.
Tuy nhiên, vì lúc đó ông đã có tuổi, thành quả tu luyện cũng không đến đâu, chỉ đủ cho ông kéo dài tuổi thọ, sống thêm đến nay đã có mấy trăm năm. Người đời nghĩ rằng ông đã q·ua đ·ời, thực tế thì ông chỉ giả c·hết để ẩn thế và gia nhập Thần Long Vệ Quốc Quân.
Đào Duy Từ nghe Ngô Tuấn gọi thì vội đi đến bên cạnh Ngô Tuấn. Lúc này, Ngô Tuấn ném ra mấy cái thẻ bài, hình thành một khu vực cách âm. Sau đó, hắn liền tiến hành trao đổi gì đó với Đào Duy Từ. Hai người trao đổi hơn 30 phút mới dừng lại.
Sau khi đã trao đổi xong với Đào Duy Từ thì Ngô Tuấn liền đứng dậy rời đi. Các thành viên khác của Thần Long Vệ Quốc Quân cũng vội đứng dậy chào tạm biệt Long Soái. Cách hành xử của Long Soái luôn là như vậy, nên không có người nào cảm thấy ngạc nhiên.
Chờ đến khi Ngô Tuấn đã rời khỏi căn phòng. Đào Duy Từ mới bắt đầu lên tiếng.
“Bắc Long Tướng, Trung Long Tướng, Nam Long Tướng chuẩn bị nghe lệnh”
Lý Hoài An, Trương Chí Thiện, Hạ Giang lần lượt là Bắc Long Tướng, Trung Long Tướng cùng Nam Long Tướng. Khi nghe gọi chức vụ của mình, cả ba đồng thời đứng lên, cũng nghiêm trang đồng thanh đáp.
“Sẵn sàng nghe lệnh!”
Đào Duy Từ gật đầu, rồi hạ lệnh.
“Lệnh cho ba vị Long Tướng, trong vòng 7 ngày phải đến gặp tộc chủ tất cả gia tộc chân võ ở khu vực do mình phụ trách. Nói cho họ biết, Long Soái Thần Long Vệ Quốc Quân có lệnh giới nghiêm. Cấm tất cả thành viên gia tộc chân võ nhập thế trong 1 năm. Chỉ trừ những thành viên không tu luyện và đang làm việc ở thế tục”