Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thuận Thiên

CHƯƠNG 265: BÌNH MINH CỦA THỜI ĐẠI MỚI




CHƯƠNG 265: BÌNH MINH CỦA THỜI ĐẠI MỚI

Hắc thủ đứng sau loạt thao tác không dành cho người tim thòng này tất nhiên là Thạch Sanh. Đã lâu rồi Thạch Sanh không có ác tâm chơi hù dọa kiểu này. Nhưng thực sự hắn cảm thấy vô cùng tức giận trước sự điên cuồng của Yến Tiên Tử và Minh Lão.

Nếu không phải vì một số lý do không cho phép, hắn đã trực tiếp vỗ một chưởng biến hai kẻ điên rồ này thành cát bụi rồi.

Bên cạnh đó, Thạch Sanh cũng cảm thấy kinh ngạc sâu sắc. Hắn biết, ngay lúc này, vào giờ này phút này, Trần Minh Quân đang ở xung quanh quan sát. Nhưng dù hắn có cố gắng tìm kiếm thế nào thì cũng không thể tìm ra. Chuyện này hắn đã biết trước, nhưng cũng khó tránh khỏi rung động trong lòng.

Nói gì thì nói, Trần Minh Quân ở thời điểm này vô cùng nhỏ yếu. Chênh lệch so với hắn chẳng khác nào trời và đất. Mà chênh lệch như vậy vẫn bị thủ đoạn của Trần Minh Quân vượt qua. Thạch Sanh không thể không thán phục loại thủ đoạn này.

Dù rất rung động, nhưng Thạch Sanh sẽ không giao lưu gì với Trần Minh Quân. Càng không thể để Trần Minh Quân nhìn thấy diện mạo của hắn. Đó là lý do hắn chọn cách thao tác xuyên qua không gian.

Sau khi hù dọa hai người Yến Tiên Tử và Minh Lão một trận. Thạch Sanh cũng không muốn tiếp tục dây dưa thêm. Lòng bàn tay hắn mở ra, bên trong chẳng có chút bụi khói nào. Giống như viên bi kia đã hoàn toàn bốc hơi khỏi thế gian.

Thực tế thì viên bi và sức công phá của v·ụ n·ổ đã bị Thạch Sanh chuyển dời ra bên ngoài không gian vũ trụ.

Làm xong những việc này, bàn tay của Thạch Sanh rút vào hư không, hoàn toàn biến mất. Cứ như Thạch Sanh đến chỗ này chỉ để biểu diễn một phen rồi thôi.

Đang lúc ba người Yến Tiên Tử, Minh Lão và Trần Minh Quân còn chưa lấy lại tinh thần thì giọng nói đầy uy nghiêm của Thạch Sanh lại vang lên.

“Hai người các ngươi nghe cho rõ đây. Tên tội đồ Á Lạp Thác đã bị lưu đày vào vũ trụ. Thiên Cung cũng chính thức giải tán từ hôm nay. Tất cả hành vi làm ác của các ngươi trước đây ta xem như là bị ép buộc. Nhưng kể từ bây giờ, nếu còn dám g·iết chóc số lượng lớn người vô tội, ta sẽ trực tiếp ném các ngươi vào Mặt Trời tắm nắng một phen. Nhớ lấy, chớ quên.”

Lời nói vừa chấm dứt, trước mặt Yến Tiên Tử và Minh Lão đồng thời xuất hiện hai cái khe nứt không gian. Khe nứt chỉ to và dài bằng một cái ngón tay người lớn. Thông qua khe nứt, Yến Tiên Tử và Minh Lão đều nhìn thấy cận cảnh bề mặt Mặt Trời. Da mặt cũng truyền tới cảm giác nóng bỏng mãnh liệt.

Hai khe nứt không gian vừa xuất hiện thì lập tức biến mất. Thời gian kéo dài chưa tới một phần ngàn giây. Nếu không, Yến Tiên Tử và Minh Lão có thể sẽ bị nhiệt độ thiêu c·hết tươi.



Dù thời gian khe nứt xuất hiện cực ngắn, hai người trong cuộc vẫn có thể nhìn thoáng qua cảnh sắc bên kia. Bấy nhiêu đó đã đủ để họ kinh hồn bạt vía.

Thạch Sanh làm vậy là để hai người này nhớ thật rõ ràng. Hắn nói được thì làm được, mà còn thực sự có đủ khả năng để làm.

Khi hai khe nứt biến mất, Thạch Sanh lại nói tiếp.

“Vật ở dưới kia là một đại cơ duyên. Ai có bản lĩnh thì có thể sở hữu. Ta sẽ không can dự vào cái cơ duyên này. Nhưng cần phải nhớ rõ lời ta nói. Tranh giành thì được, g·iết nhau cũng được, nhưng không được lạm sát người vô tội”

Câu nói này là Thạch Sanh đang nói cho Trần Minh Quân nghe. Nhưng Trần Minh Quân không biết điều đó mà thôi.

Nói xong lời cần nói, Thạch Sanh không tiếp tục lên tiếng, giống như đã rời đi. Mà kỳ thực thì hắn đã rời đi, còn là đi ra khỏi Thái Dương Hệ.

Yến Tiên Tử và Minh Lão vẫn đứng yên một chỗ, không dám di chuyển, cũng không dám nói lời nào. Cho đến hơn 30 phút trôi qua, Minh Lão mới dám gọi nhỏ.

“Tiên Tử, Tiên Tử, … hình như người đó đã đi rồi thì phải?”

Nhờ Minh Lão phá vỡ im lặng, Yến Tiên Tử cũng thả lỏng toàn thân, dùng giọng nói vô lực đáp lại.

“Ừ, chắc là đi rồi.”

Sau đó, Yến Tiên Tử dùng thần sắc hết sức nghiêm trọng hỏi Minh Lão.



“Minh Lão, Đại Nhân … Ngài ấy … thực sự Ngài ấy đã bị lưu đày rồi sao? Chúng ta có nên tin vào những lời nói này không?”

Trái với Yến Tiên Tử, Minh Lão nghe hỏi tới chủ đề này thì thần sắc trở nên hưng phấn mà nói.

“Chuyện này khả năng cao là thật rồi. Hơn nữa, đây cũng là một chuyện tốt với chúng ta. Tiên Tử nghĩ lại mà xem, có đúng không?”

Yến Tiên Tử được Minh Lão khai thông đầu óc thì đột nhiên bừng tỉnh. Do quá sợ hãi Á Lạp Thác, nên theo bản năng họ không bao giờ dám nảy ra suy nghĩ gì trái ý đối phương. Hiện giờ, nếu Á Lạp Thác đã không còn trên Trái Đất, có nghĩa là bọn họ đã được tự do.

Quan trọng nhất là, tu vi của bọn rất cao, gần như là cao nhất trên Trái Đất này. Điều đó có nghĩa là, từ đây về sau, họ sẽ là bá chủ của thế giới.

Càng nghĩ, Yến Tiên Tử càng cảm thấy vui mừng, gương mặt không kịp được mà đỏ lên vì hưng phấn.

Dường như nhìn thấy thần sắc kích động quá mức của Yến Tiên Tử, Minh Lão liền tạt cho một gáo nước lạnh.

“Tiên Tử chớ có vui mừng quá sớm. Đừng quên trên thế giới này còn có vị vừa rồi. Hơn nữa, người này còn có thực lực khủng bố hơn Á Lạp Thác Đại Nhân rất nhiều.”

Nghe vậy, Yến Tiên Tử như một quả bóng bị xì hơi. Bao nhiêu hưng phấn nhanh chóng nguội lạnh lại. Trên đầu vừa tháo xuống vòng kim cô thì hai cánh tay đã đeo lên gông cùm xiềng xích khác. Tính ra thì có khác gì nhau đâu.

Nhưng rồi đột nhiên Yến Tiên Tử cảm thấy không đúng.

“Minh Lão, vị vừa rồi không giống như Á Lạp Thác Đại Nhân. Ít nhất thì chúng ta không có nghe thấy vị ấy muốn cấm phổ biến tu luyện. Hơn nữa, hành vi của vị ấy có thể nói là quá tốt. Ta thấy, chỉ cần chúng ta không làm ra chuyện gì quá đáng, chắc chắn có thể thoải mái thống trị thế giới này. Thậm chỉ là chúng ta có thể chủ động phổ biến tu luyện, dẫn đầu thành lập một thế lực độc tôn toàn cầu.”

Minh Lão nghe vậy thì cười lên ha hả.

“Ha ha ha, suy nghĩ này của Tiên Tử thật hợp với ý ta. Không sai, câu nói cuối cùng của vị ấy có ý tứ rất rõ ràng. Chúng ta có thể tranh quyền đoạt thế. Chỉ cần không làm ra chuyện phát rồ như chính sách của Á Lạp Thác là được”



Yến Tiên Tử cũng gật đầu, không nói tiếp câu nào, hiển nhiên là đồng ý với quan điểm của Minh Lão. Sau đó, hai người cùng đưa mắt nhìn xuống chỗ xác c·hết chu tước.

Họ nghe nói cái này là cơ duyên, còn là một cơ duyên không hề nhỏ. Nhưng thật đáng tiếc, cơ duyên này họ không có cách nào tiếp cận.

Lại nhìn thêm một lúc, Minh Lão chỉ có thể thở dài, nói.

“Tiên Tử, chúng ta trở về thôi. Cơ duyên này thật không có cách nào cầm tới tay. Việc quan trọng bây giờ là cần nhanh chóng thông báo tình hình cho anh bạn Kiếm Thánh biết. Sau đó, lão thấy chúng ta nên bế quan tỏa cảng một thời gian. Vừa để bàn bạc về việc thành lập thế lực của chúng ta, vừa để quan sát sự biến động của thế giới này. Khi nào cảm thấy thực sự đến lúc thì chúng ta sẽ tuyên bố sự hiện diện của chúng ta ra thế giới.”

Yến Tiên Tử nghe vậy thì không cam lòng mà nói.

“Ta hiểu, nhưng thực sự ta không cam lòng. Nếu vị cao nhân kia nói cái này là đại cơ duyên. Có nghĩa là nó đóng vai trò rất quan trọng. Nếu không thể cầm tới tay, ta có dự cảm không lành về tương lai của thế lực do chúng ta thành lập.”

Nghe thấy lời của Yến Tiên Tử cũng có lý. Minh Lão liền suy nghĩ thật kỹ. Sau một lúc thì lão nói.

“Ta thấy thế này đi. Hiện tại đã không cần che dấu chuyện tu luyện. Chúng ta có thể thay phiên nhau giá·m s·át chỗ này. Như vậy dù không giải quyết được vấn đề, nhưng sẽ không để lỡ thời cơ đoạt cơ duyên. Nhưng trước tiên, chúng ta cứ phải quay về. Có nhiều chuyện cần ba người chúng ta cùng nhau bàn bạc thống nhất. Chuyện ở chỗ này trong thời gian ngắn chắc không có biến đổi gì, không cần tốn thời gian vô ích ở đây. ”

Yến Tiên Tử cảm thấy lời này rất đúng. Thế là liền đồng ý.

“Được, Minh Lão nói rất đúng. Đã vậy thì chúng ta tranh thủ về Thần Đảo thôi.”

Nói xong, hai người cũng không thèm thi triển ẩn thân thuật. Cứ như vậy ngang nhiên phi hành bay đi, tốc độ rất nhanh. Những nơi đi qua, để lại một vệt ánh sáng dài vô cùng đẹp mắt.

Đang là lúc bình minh, nhiều người đang tập thể dục cũng nhìn thấy kỳ cảnh này. Rất nhiều người lấy điện thoại ra quay video lại. Thậm chí, có người còn quay được bóng dáng hai người bay đi.

Những video này nhanh chóng được chia sẻ lên mạng xã hội, tạo ra làn sóng bàn tán mới trên không gian mạng. Làn sóng lần này còn mãnh liệt hơn làn sóng lần trước. Nhưng may mắn là nó không có địa điểm rõ ràng như vụ việc ở Cần Thơ. Mà cũng không có cách nào kiểm chứng. Ai thấy thì thấy, ai không thấy thì chỉ có thể xem lại qua video. Không cách nào xác minh được mọi chuyện thực hư ra sao.