CHƯƠNG 263: TIẾP CẬN XÁC CHU TƯỚC
Cái ý nghĩ đối phương là một vị thánh giả làm cho Trần Minh Quân cảm thấy lạnh của người. Cảnh tượng tiếp theo trong video lại khiến hắn triệt để im lặng.
Không ngờ người kia thực sự chạm vào mỏ con chu tước và kéo nó ra khỏi lỗ đen không gian. Tiếp cận và chạm vào là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Điều này đã vượt qua hiểu biết mà Trần Minh Quân thừa hưởng từ Hư Tôn Giả. Hắn chính thức không còn đủ căn cứ để suy đoán thực lực của người thần bí trong video.
Đến khi bóng người kia biến mất, video mới kết thúc.
Trong bầu không khí ngột ngạt, căng thẳng. Trần Minh Quân xem đi xem lại nội dung video mấy chục lần. Hắn muốn cố gắng nhìn thấy hình dáng của đối phương. Nhưng thông qua video sẽ bị hạn chế bởi yếu tố ánh sáng cùng nhiệt độ. Cho nên, cố gắng của hắn chỉ là tốn công vô ích.
Đêm đó, Trần Minh Quân điều khiển Khởi Nguyên Châu tiến về Cần Thơ. Hắn muốn nhìn tận mắt nơi con chu tước bị ném xuống. Theo hắn biết thì tới giờ vẫn chưa có thứ gì tiếp cận được xác con chu tước này.
Trước khi có quyết định này, Trần Minh Quân đã nói chuyện rất nhiều với Hư Linh. Chủ yếu là cùng nhau phân tích nhân vật khủng bố trong video. Cuối cùng, cả hai đi đến thống nhất một kết luận chung.
Người đó chắc chắn phải có tu vi cao hơn hoặc bằng thánh giả. Nếu là thánh giả thì cũng là một thánh giả rất mạnh. Cả Trần Minh Quân và Hư Linh đều bị hạn chế hiểu biết ở cấp độ tôn giả. Nên họ chỉ có thể tạm thời kết luận như thế.
Quan trọng nhất không phải chuyện thực lực của đối phương. Sau khi xem xét hành vi của người đó nhiều lần. Trần Minh Quân đánh giá nhân cách của đối phương chắc chắn không xấu. Tối thiểu thì không phải loại người thị sát, không có thái độ xem sinh mạng người thường như cỏ rác.
Bằng chứng là khi ném xác chu tước xuống mặt đất, đối phương đã chọn vị trí là một cánh đồng trống, cách khá xa ở bên ngoài đô thị. Lúc đó đang là ban đêm, nếu có ai ở ngoài đồng thì chỉ có thể xem kẻ đó tới số lắm rồi.
Hành động này cũng không phải ngẫu nhiên. Nên biết, từ vị trí lỗ đen không gian, chỉ cần tùy ý ném chu tước xuống, kiểu gì cũng sẽ rơi vào một khu dân cư đông đúc, tạo ra thảm cảnh.
Cho nên, xác chu tước rơi xuống cánh đồng trống ở xa ngoài đô thị mấy chục cây số là hoàn toàn có chủ kiến.
Thông qua việc này, Trần Minh Quân mới dám khẳng định đối phương là một người có lòng trắc ẩn. Tối thiểu cũng không phải một người quá xấu.
Ngoài ra, Khởi Nguyên Châu cũng là một lý do quan trọng. Nó cung cấp cho hắn đủ lòng tin và sự đảm bảo để hắn dám đi đến Cần Thơ.
Theo Hư Linh nói, Khởi Nguyên Châu luôn nằm ở một chiều không gian khác, không ở trong 3 chiều không gian cơ bản của vũ trụ này.
Pháp tắc không gian chỉ tác động lên 3 chiều cơ bản của không gian vũ trụ. Không có cách nào tác động đến chiều không gian thứ tư hoặc cao hơn.
Do đó, chỉ cần hắn không rời khỏi Khởi Nguyên Châu thì sẽ không gặp nguy hiểm.
Vận dụng tốc độ tối đa, chẳng khác nào di chuyển con trỏ chuột trên bản đồ. Không bao lâu sau, Trần Minh Quân đã nhìn thấy một vùng trời đỏ rực ở phương xa.
Từ trên cao quan sát, hắn thấy có một ngọn lửa sáng rực ở trung tâm. Ngọn lửa không quá lớn, tính ra thì không to bằng một đám c·háy n·hà xưởng. Nhưng ánh sáng của ngọn lửa lại rất mạnh. Không chỉ có ánh sáng, cả nhiệt độ cũng vô cùng khủng bố.
Dù là ban đêm, vẫn có thể thấy sóng nhiệt lưu động làm biến dạng sóng ánh sáng, nhìn cứ như không khí đang khiêu vũ.
Không chỉ có như vậy, lấy ngọn lửa làm trung tâm, mọi vật ở bán kính xung quanh khoảng 5 cây số đều đã bị nhiệt độ nung đến đỏ rực. Ở vùng gần ngọn lửa, có thể thấy mặt đất đã sắp chuyển thành dạng mắc ma.
Xa xa hơn ở vòng ngoài, hơi nước không ngừng bốc lên, đất đai khô hạn, nứt nẻ. Cảnh tượng có thể nói là như ngày tận thế.
Lại xa hơn ra ngoài, có một vòng phong tỏa của q·uân đ·ội. Hàng ngàn trang thiết bị quân sự hiện đại tập kết thành một vòng tròn lớn, bán kính hơn 25 cây số, bao trọn xác chu tước vào trung tâm.
Do ở một chiều không gian khác, Khởi Nguyên Châu không gặp chút vấn đề gì về nhiệt độ. Trần Minh Quân điều khiển Khởi Nguyên Châu tiến sát tới đám lửa trung tâm.
Ngọn lửa tỏa ra ánh sáng quá mạnh. Chưa đến gần thì không thể nhìn rõ được hình dáng của xác chu tước.
Không bao lâu sau, Khởi Nguyên Châu đã gần như chạm mặt đ·ám c·háy. Thông qua Khởi Nguyên Châu, Trần Minh Quân đã thấy được hình dáng của chim chu tước này.
Về kích thước, con chim chu tước này tương đương với một chiếc xe container hạng nặng. Vẻ ngoài rất giống chim công, nhưng có phần đuôi ngắn hơn chim công, chỉ tương đương như đuôi của con gà trống.
Toàn thân lông vũ của chim chu tước có màu vàng rực. Từng ngọn lửa màu vàng đỏ chính là xuất phát từ những sợi lông vũ này. Nhìn sơ quơ sẽ thấy lông vũ giống ngọn lửa. Nhưng thực sự thì nó chỉ là nơi phát ra ngọn lửa.
Mặc dù đ·ã c·hết, nhưng xác của nó vẫn không ngừng b·ốc c·háy. Vấn đề là ngọn lửa không hề ảnh hưởng gì tới cái xác.
Theo như hiểu biết của Hư Tôn Giả, chu tước là sinh linh không có khả năng sinh sản. Nhưng mỗi khi nó c·hết, xác c·hết sẽ từ từ hóa thành một tới ba quả trứng. Trứng chu tước cần vài chục năm để tự nở. Chu tước con ra đời sẽ mang theo toàn bộ ký ức của con chu tước đ·ã c·hết.
Hình thức kéo dài sinh mạng này rất giống với khả năng dục hỏa trùng sinh của Phượng Hoàng. Thậm chí là còn có tỷ lệ tăng số lượng bản thể lên thành ba.
Đây được xem là cách để chu tước tồn tại vĩnh viễn. Là thiên phú truyền thừa từ tổ tiên Phượng Hoàng của nó.
Tuy nhiên, thời điểm hóa thành trứng chính là thời điểm nguy hiểm nhất đối với chu tước. Trứng của chu tước có sức hấp dẫn rất lớn với tu sĩ và yêu thú khác.
Nếu có thể nhân lúc trứng chưa nở mà đem nguyên thần không ngừng xâm nhập và mài mòn bản nguyên của trứng. Khi trứng nở ra, các ký ức truyền thừa sẽ không còn, chỉ còn lại bản năng. Mà đồng thời, nó sẽ cảm thấy rất thân cận với người đã xâm nhập bản nguyên của nó.
Theo bản chất vấn đề mà nói, khi bị nguyên thần mài mòn, bản nguyên gốc của chu tước đã biến mất. Bản nguyên mới sinh ra là dựa theo khí tức nguyên thần của người có chủ tâm. Do đó, chu tước nở ra có thể xem như là sinh mạng mới, không còn là chu tước vốn có trước đó. Vì vậy mà thiên phú trùng sinh cũng sẽ không còn.
Dù là vậy, một con chu tước vẫn có sức chiến đấu rất mạnh. Là lợi khí tuyệt đối ở trong những trận chiến quy mô lớn. Bất cứ Đế Quốc vũ trụ nào cũng muốn sở hữu loại v·ũ k·hí như vậy. Vừa có tác dụng răn đe, phòng thủ, vừa có tác dụng cốt lỗi khi t·ấn c·ông.
Trần Minh Quân tìm tới xác chu tước cũng là vì nguyên do trên. Nếu có thể đào tạo ra một thần thú thủ hộ tinh cầu. Hắn sẽ an tâm hơn rất nhiều khi đối mặt với vũ trụ.
Tuy nhiên, Trần Minh Quân không định mài mòn bản nguyên linh hồn của trứng chu tước. Làm vậy sẽ khiến nó mất hết ký ức, còn đánh mất luôn thiên phú dục hỏa trùng sinh, quá không tối ưu. Hơn nữa, mài mòn bản nguyên đối phương thì có khác gì g·iết c·hết đối phương đâu.
Trần Minh Quân có Lạc Thần Thuật, chỉ cần hắn thi triển chiêu này, tiêm nhiễm vào bản nguyên của nó ý nghĩ trung thành tuyệt đối với hắn là xong.
Khi chu tước nở ra, nó sẽ giữ nguyên toàn bộ ký ức cùng với thiên phú dục hỏa trùng sinh. Có thể nói là không có gì thay đổi, trừ việc nó sẽ sinh ra ý muốn trung thành tuyệt đối với Trần Minh Quân.
Hơn nữa, vì không mất đi ký ức, nên cũng sẽ không mất đi kinh nghiệm và kỹ năng chiến đấu. Có thể nói là vừa nở ra là đã sẵn sàng làm việc ngay tức thì.
Trần Minh Quân lướt qua các ý niệm trong đầu. Khởi Nguyên Châu thì liên tục bay xung quanh xác chu tước để quan sát. Sau một lúc, hắn chợt phát hiện ra, có rất nhiều vấn đề mà bản thân hắn hay Hư Linh đều mù tịt.
Chuyện xác chu tước hóa trứng dù chỉ là nghe nói. Nhưng đã được chứng thực là sự thật trăm phần trăm. Tuy nhiên, không có ai nói chi tiết khi nào thì xác chu tước mới hóa thành trứng? Hoặc là có phải trứng sẽ hình thành bên trong cái xác hay không? Trong quá trình này mà di chuyển cái xác thì có ảnh hưởng gì không?
Khá nhiều câu hỏi, nhưng không thể tìm được câu trả lời chính xác.
Trần Minh Quân chỉ có thể quan sát bằng mắt. Không có cách nào điều động thần niệm để xem. Một khi hắn ra bên ngoài, với nhiệt độ khủng bố ở xung quanh, hắn sẽ biến thành tro ngay lập tức.
Hắn cứ điều khiển Khởi Nguyên Châu bay vòng vòng. Tìm đủ mọi góc độ để nhìn, nhưng vẫn không phát hiện ra thứ gì hữu ích ra. Đến khi Mặt Trời sắp mọc lên ở đằng đông, Trần Minh Quân mới thôi không xem xét nữa.
Hắn biết, chuyện này không có phương pháp nào giải quyết. Hắn đã hỏi qua Hư Linh, nếu hắn muốn, Hư Linh có thể thu xác chu tước vào Khởi Nguyên Châu. Trả giá cho hành động đó cũng không quá lớn.
Nhưng bản thân hắn và Hư Linh đều không nắm chắc một vấn đề. Làm như vậy thì có ảnh hưởng gì tới quá trình dục hỏa trùng sinh của chu tước hay không. Biết đâu vì hắn thu xác nó vào Khởi Nguyên Châu mà làm nó vĩnh viễn c·hết đi thì sao.
Cuối cùng, Trần Minh Quân chỉ có thể mặc kệ cái xác ở chỗ này. Dù sao thì ngoài hắn ra, sẽ không có một ai tiếp cận được cái xác.
Nghĩ tới đây, Trần Minh Quân đột nhiên nhớ lại bóng người khủng bố kia, rồi không nhịn được mà cười tự giễu.
“Mình quên mất còn có cường giả thần bí kia. Nói không chừng, xác chu tước là cường giả kia cố ý để ở đây. Chờ khi nào nó hóa thành trứng thì người đó sẽ đến lấy đi.”