CHƯƠNG 253: KỊCH CHIẾN
Sau khi cắn xé nguyên thần của Hắc Bạch Đại Hùng. Nguyên thần của Kaiba và Amo đều nhận được lợi ích cực lớn. Bóng dáng nguyên thần của họ trở nên ngưng thực thêm không ít.
Nhưng thời điểm này cũng không phải là thời điểm nghĩ tới chuyện ăn mừng.
Grào …
Một tiếng rống phẫn nộ cùng vô tận thống khổ vang lên. Từ xa xa, một cái bóng lồ đang điên cuồng chạy nhanh về bên này. Mỗi một bước chân đều tạo ra chấn động ầm ầm và khiến cho mặt đất liên tục sốc nảy lên.
Con Hắc Bạch Đại Hùng này hoàn toàn khác với con vừa c·hết. Toàn thân lông đen chiếm hơn 90%. Thân hình đồ sộ và cao hơn phải gấp đôi. Nhìn như một ngọn núi di động.
Quan trọng là, sức khỏe của con Hắc Bạch Đại Hùng này khá tốt. Không có b·ị t·hương nặng như con vừa rồi.
Thấy cảnh này, thần sắc Kaiba và Amo trở nên nghiêm trọng cực độ. Thứ mà họ nghĩ tới lúc này không còn là chiến đấu mà là bỏ trốn. Nhưng họ biết, nhìn đối phương to lớn vậy thôi chứ tốc độ không hề chậm. Muốn chạy cũng không phải dễ dàng như vậy.
Không có nhiều thời gian cho bọn họ suy nghĩ nhiều. Lúc này, Hắc Bạch Đại Hùng đã gần ngay trước mắt. Khi nó nhìn vào cái xác của đồng bạn, ánh mắt trở nên cuồng bạo dị thường.
Grào …
Gầm lên một tiếng phẫn nộ, nó phóng lên cao, vung ra một cái nắm đấm, t·ấn c·ông tới hướng Trần Minh Quân. Lần này, Trần Minh Quân có thể cảm nhận được sự áp bách của cú đấm, còn chưa tiếp xúc nhưng cũng đã làm cho không khí xung quanh nổ vang.
Hắn hoàn toàn xác định, nếu không có Khởi Nguyên Châu bảo vệ. Một đấm này sẽ biến hắn thành mưa máu. Có thể không còn một chút xương thịt nào nguyên vẹn.
Trần Minh Quân cũng không muốn cứ thế đứng chờ ăn đấm. Con Hắc Bạch Đại Hùng vừa vung nắm đấm ra thì hắn đã thi triển phi thân thuật, muốn bay lên trời cao. Lại cộng thêm sự hỗ trợ của thần niệm. Tốc độ bay lên có thể nói là nhanh như điện quang.
Mặc dù là vậy, hắn vẫn không thể hoàn toàn rời khỏi phạm vi t·ấn c·ông.
Chỉ thấy nắm đấm của Hắc Bạch Đại Hùng nện xuống, lướt sát qua thân thể Trần Minh Quân, cách không quá 20 mét. Kình khí của nắm đấm phả vào mặt, khiến cho hắn cảm giác nóng rát da mặt. Đồng thời, khả năng khống chế phi hành cũng bị ảnh hưởng, thân hình bị không khí nhiễu động hút ngược trở lại.
Rất may, trong khoảnh khắc nguy cơ. Hư Linh đã can thiệp, giải trừ sự ảnh hưởng của nhiễu động không khí. Nhờ đó mà hắn không bị hút ngược xuống mặt đất.
UỲNH ….
Toàn bộ sức mạnh của nắm đấm giáng xuống mặt đất. Tạo ra một v·ụ n·ổ lớn, yêu khí và vô số loạn thạch tán phát ra xung quanh. Trần Minh Quân lại tiếp tục bị sóng xung kích tác động, hất văng ra xa trên không trung.
Trần Minh Quân cố gắng triệt tiêu quán tính, giữ vững thân bằng. Tuy nhiên, hắn còn chưa kịp định thần thì một cái bàn tay khổng lồ đã tiếp tục đập tới.
Nơi bàn tay đi qua, cây cối và đá tảng dưới mặt đất đều bị sức ép không khí làm cho bể nát rồi cuốn lên bầu trời. Thậm chí, vì lực lượng và tốc độ quá mạnh, không khí cũng có dấu hiệu bị đốt cháy lên.
Kaiba và Amo đã kịp phản ứng. Cú đấm đầu tiên diễn ra quá nhanh, họ không thể hỗ trợ gì, chính xác hơn là không có cách hỗ trợ. Nhưng cái tát này thì họ vẫn có thể giúp một chút sức.
Kaiba cầm một thanh đao pháp khí bằng cả hai tay, linh khí ào ào truyền vào thân đao. Một khí tức sắc bén mà bá đạo của đao tràn lan ra xung quanh.
Kaiba nhằm thẳng tới phần đầu của Hắc Bạch Đại Hùng bổ ra một đao. Một cái đao ảnh khổng lồ hiện ra, cắt xé không khí, phá mở không gian chém về đầu lâu Hắc Bạch Đại Hùng. Những nơi đao ảnh đi qua đều để lại một vết không khí cháy xém, khiến cho nó như một ngôi sao băng lướt trên bầu trời.
Gần như cùng lúc đó, Amo cũng đâm ra một thương. Thương mang hóa thành một thương ảnh, đầu thương lấp lóe ánh sáng xuyên thấu vạn vật mà lao tới. Khác với đao ảnh, thương ảnh giống như không nhìn sự cản trở của không khí, nó vừa xuất hiện thì đã tiến gần sát tới mục tiêu, chính là vị trí mi tâm của Hắc Bạch Đại Hùng.
Đòn t·ấn c·ông của hai người vừa có ý trợ giúp, cũng vừa có ý cầu may. Theo quan sát của họ, tuy họ không thấy sự suy yếu của con Hắc Bạch Đại Hùng này. Nhưng riêng chuyện nó không phi hành là đủ thấy yêu khí của nó không có dồi dào.
Ngoài ra, trong cú đấm vừa rồi, họ nhạy bén phát hiện, Hắc Bạch Đại Hùng chỉ dùng yêu khí để gia trì cho nắm đấm. Cho nên, họ càng thêm khẳng định, con Hắc Bạch Đại Hùng này cũng bị tiêu hao yêu khí nghiêm trọng.
Nói không chừng, ở trong hoàn cảnh bị phẫn nộ che mờ lý trí. Con Hắc Bạch Đại Hùng này sẽ mặc kệ đòn t·ấn c·ông của họ. Khi đó, nếu yêu khí hộ thể của đối phương không đủ chống lại đòn t·ấn c·ông toàn lực của hai người. Như vậy thì bọn họ sẽ thành công đ·ánh c·hết đối phương. Không cần nghĩ tới chuyện chạy trốn nữa.
Đao ảnh và thương ảnh thoáng cái đã áp sát đối thủ. Hắc Bạch Đại Hùng quả nhiên không thèm né tránh, cũng không làm ra bất cứ hành động ngăn cản nào. Nó một lòng một dạ muốn g·iết c·hết Trần Minh Quân, kẻ đã g·iết c·hết đồng bạn của nó.
Kaiba và Amo thấy vậy thì đều sáng mắt lên. Trên tay đã bắt đầu vận lực, chuẩn bị ra thêm đòn t·ấn c·ông tiếp theo, không để cơ hội này vụt qua.
ĐƯƠNG
Thương ảnh phát sau mà đến trước, v·a c·hạm cùng yêu khí hộ thể của Hắc Bạch Đại Hùng. Đòn v·a c·hạm này, đã làm cho yêu khí hộ thể của nó hoàn toàn bị tán loạn.
Khoảnh khắc như vậy là cực ngắn, nhưng lại được vận dụng rất tốt. Khi yêu khí hộ thể chưa kịp ngưng tụ trở lại thì đao ảnh đã chém xuống.
ROẸT
COONG
Đao ảnh dễ dàng xé mở da đầu của Hắc Bạch Đại Hùng. Nhưng lại bị xương sọ cứng rắn của nó sinh sinh chặn lại.
Cùng lúc đó, bàn tay của Hắc Bạch Đại Hùng đã tới sát bên Trần Minh Quân. Trần Minh Quân hoàn toàn không kịp làm ra chút phản ứng gì thì đã bị bàn tay kia đập trúng.
BÙM
VÚT…
ẦM …
Trần Minh Quân bị đập bay vun v·út trên không, đến khi đâm vào vách núi Tứ Diện Sơn thì mới dừng lại. Toàn bộ cơ thể đều bị khảm sâu vào bên trong vách đá.
Dưới góc nhìn của Kaiba và Amo, chắc chắn Trần Minh Quân đ·ã c·hết. Hay chính xác hơn là c·hết thân thể, chỉ còn lại nguyên thần. Bọn họ cũng không đi xem xét Trần Minh Quân mà tiếp tục t·ấn c·ông Hắc Bạch Đại Hùng.
Dường như cảm thấy Trần Minh Quân chắc chắn đ·ã c·hết. Hắc Bạch Đại Hùng hưng phấn gào to một tiếng để phát tiết tâm tình. Ngay lúc đó, một thương ảnh và một đao ảnh chém lên thân thể nó.
ĐƯƠNG
ROẸT
COONG
Vẫn những âm thanh quen thuộc vang lên. Thương ảnh phá bỏ yêu khí hộ thể, đao ảnh thừa cơ chém lên cơ thể đối phương. Nhưng lại tiếp tục bị phần xương cứng rắn chặn lại, không thể xâm nhập vào sâu hơn.
Bị chém hai lần vào đầu. Rốt cuộc Hắc Bạch Đại Hùng cũng b·ị đ·au đớn làm cho thanh tĩnh lại.
Kaiba và Amo cũng không quan tâm nó có thanh tĩnh hay chưa? Nếu bọn họ đã chọn ở lại thì chỉ có thể không ngừng t·ấn c·ông.
Lại một đao ảnh và thương ảnh lao tới.
Lần này, Hắc Bạch Đại Hùng không còn mặc kệ. Thân hình khổng lồ làm nó khó tránh né công kích. Nhưng nó không cần tránh né mà chỉ cần đón đỡ.
Nó gào lên một tiếng thị uy, bàn tay phải thì vung ra một nắm đấm. Lúc này, nắm đấm đã có nhiều yêu khí gia trì hơn. Rõ ràng, vừa rồi nó thi triển là trong tình huống phẫn nộ, không có chân chính phát huy tối đa.
Nắm đấm đi tới đâu, không khí bị nén ép phát ra âm thanh ken két tới đó.
Đao ảnh và thương ảnh gần như đồng thời lao tới, v·a c·hạm vào nắm đấm của Hắc Bạch Đại Hùng.
ĐƯƠNG
ĐƯƠNG
UỲNH
Vừa v·a c·hạm, thương ảnh sụp đổ, đao ảnh cũng sụp đổ theo. Không khí tại nơi v·a c·hạm bị ép cho nổ đùng vang một tiếng.
Không chỉ có vậy, khí kình của nắm đấm vẫn tiếp tục hướng về phía Kaiba và Amo. Có điều tốc độ và sức mạnh thì đã suy giảm khá nhiều. Kaiba và Amo bị khí kình đẩy lùi về sau vài trăm mét mới có thể ổn định lại thân hình.
Dù không có nhận lấy thương tích gì, nhưng cả hai đều trưng ra vẻ mặt vô cùng kh·iếp sợ.
Trong khoảnh khắc vừa rồi, từ trong khí kình và dư ba của yêu khí. Họ đã nhận ra một chuyện vô cùng đáng sợ. Yêu khí của Hắc Bạch Đại Hùng đã có một chút khí tức “thiên yêu khí”. Nói cách khác, con Hắc Bạch Đại Hùng này đã là nửa bước yêu thú cấp 7, còn được gọi là Thiên Yêu.
Yêu thú cấp 7, yêu khí chuyển hóa thành Thiên Yêu Khí. Đó là tầng thứ sức mạnh hoàn toàn khác. Không thể dùng tiêu hao chiến để bù đắp lại.
Muốn tiêu hao chiến thì phải cùng tầng thứ. Có thể lệnh cấp nhưng phải cùng một tầng. Linh sĩ trung cấp chỉ có thể chơi tiêu hao chiến với yêu thú cấp 4 tới cấp 6. Kể cả chiến đấu với tu sĩ khác thì đối thủ phải là linh sĩ tứ tinh tới lục tinh.
Linh sĩ thất tinh với lục tinh là hai tầng thứ khác nhau. Một bên chỉ có sức mạnh linh khí và nguyên thần bình thường. Một bên thì có nguyên thần ngưng thực cùng với thiên linh khí.
Để dễ hình dung, nếu linh khí là kiếm gỗ thì thiên linh khí là kiếm sắt. Lúc này, pháp thuật thi triển vừa v·a c·hạm là bên dùng linh khí sẽ tan tát ngay, không thể đối đầu.
Yêu thú thì cũng không khác gì tu sĩ nhân loại. Chỉ là cách gọi có hơi khác đi. Nhưng bản chất vẫn là như vậy.
Trong trường hợp này, yêu khí của Hắc Bạch Đại Hùng đã có một chút chuyển thành thiên yêu khí. Dù chỉ là một chút, nhưng chút khí tức này cũng làm cho bản chất có biến đổi rồi. Giống như trên kiếm gỗ gia trì thêm chút kim loại.
Kaiba cảm thấy vô cùng áp lực và hối hận. Hắn thực sự không ngờ, một trong hai con Hắc Bạch Đại Hùng vậy mà đã đạt tới nửa bước cấp 7. Nếu hắn biết, hắn sẽ không chỉ dẫn theo hai người đến.
May mắn là, con Hắc Bạch Đại Hùng này đã b·ị t·hương. Hoặc là đã bị tiêu hao vô cùng nghiêm trọng. Nếu tận dụng tốt chuyện này, nói không chừng còn có thể g·iết được đối phương.
Đã đâm lao thì chỉ có thể theo lao, không cách nào quay đầu, càng không có thuốc hối hận mà uống.