Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thuận Thiên

CHƯƠNG 252: ĂN MỘT CHƯỞNG




CHƯƠNG 252: ĂN MỘT CHƯỞNG

ẦM ẦM ẦM

Đúng lúc này, từng tiếng ầm ầm vang lên ở phương xa. Tiếng động không ngừng vang vọng qua lại bên trong không gian kín, làm cho toàn bộ thung lũng trở nên vô cùng ù tai khó chịu.

Kaiba và Amo đồng loạt biến sắc, vì họ đã phát hiện, âm thanh này đến từ phương hướng có hang động thông với bên ngoài. Chỉ có Trần Minh Quân là cảm thấy bất ngờ, nhưng cũng không có lo lắng gì.

Kaiba lập tức quát lớn.

“Hình như chúng ta bị nhốt lại rồi. Lập tức chia nhau ra, đồng loạt t·ấn c·ông con Hắc Bạch Đại Hùng kia, không thể chờ chúng nó hội tụ lại cùng nhau”

Kaiba nói xong thì đã phóng người bay lên. Amo cũng gần như cùng lúc phóng lên một phương hướng khác. Trần Minh Quân thấy vậy thì liền bay lên, trên gương mặt hắn bắt đầu tỏ ra nghiêm túc. Đây sẽ là một lần trải nghiệm quý giá cho hắn.

Thế nhưng, ngay khi ba người vừa thoát khỏi mặt đất, còn chưa bay lên bao xa. Một cái bóng đen khổng lồ đã đập vào trong tầm mắt của họ.

Không biết từ lúc nào, con Hắc Bạch Đại Hùng nằm thoi thóp đã đứng lên, còn đang chạy tới chỗ họ. Hai tay của nó gộp lại và đang ngưng tụ một quả cầu ánh sáng. Khí tức phát ra từ quả cầu đó làm cho trái tim của ba người đều phải đập nhanh mấy phần.

Đồng thời, một đạo công kích linh hồn nhanh chóng phủ xuống. Công kích này không ngừng xuyên phá hộp sọ, muốn xâm nhập vào đầu óc của ba người. Với ý đồ làm r·ối l·oạn nguyên thần của họ, thậm chí là diệt sát căn nguyên linh hồn.

Kaiba và Amo đều có nguyên thần, nên dễ dàng chống lại công kích này. Nhưng tinh thần vẫn bị ảnh hưởng một chút. Dù sao thì nguyên thần yêu thú cấp 6 cũng mạnh hơn nguyên thần của họ rất nhiều. Nếu không phải nó đã b·ị t·hương nặng, áp bách từ nguyên thần có thể làm cho họ trực tiếp suy giảm hơn 30% thực lực.

Riêng Trần Minh Quân thì không kịp đề phòng, nên bị công kích linh hồn xâm nhập vào đầu, hắn liền cảm thấy một trận hoa đầu chóng mặt. Nhưng khí tức kia chỉ tung hoành trong chớp mắt thì đã nhanh chóng bị tịnh hóa bởi thần niệm. Nhờ vậy mà Trần Minh Quận kịp bừng tỉnh trở lại.

Thế nhưng, chỉ trong một cái thất thần vừa rồi của ba người. Cơ hội để thoát khỏi công kích của quả cầu năng lượng đã không còn.

Chỉ thấy Hắc Bạch Đại Hùng làm tư thế chưởng ra. Quả cầu ánh sáng trong hai lòng bàn tay của nó nhanh chóng bay về hướng ba người. Càng tiếp cận ba người thì quả cầu ánh sáng càng lớn hơn. Cuối cùng, khi chạm mặt ba người, quả cầu ánh sáng đã to như một tòa nhà. Ba người chỉ có thể mạnh mẽ chống lại, không thể né tránh.

Trần Minh Quân trợn mắt lên mà nhìn, trong lòng thầm mắng

“Móa, chưa gì đã chơi kamehameha rồi!”



Miệng thì chửi, nhưng trong lòng thì âm thầm gọi Hư Linh.

UỲNH

Một t·iếng n·ổ oanh minh vang lên. Trần Minh Quân chỉ cảm thấy bản thân như trở lại thời điểm đối mặt vụ kinh biến ở thành phố Cần Thơ. Thân thể hoàn toàn mất khống chế, bị năng lượng xung kích tùy ý nhào nặn rồi bị ném ra xa xa.

Rất may, ở thời điểm nguy hiểm, Hư Linh đã gia cố một tầng phòng ngự cho hắn. Cho nên, hắn chỉ bị ném tới ném lui, chứ tổn thương thực chất thì rất ít.

Nói gì thì nói, hắn còn chưa có thiết lập tinh trận. Linh khí hộ thể không thể nào đủ mạnh để chống lại một kích vừa rồi. Hắn mà dám làm ẩu, chắc chắn chỉ có con đường c·hết.

Sau khi chật vật ngồi dậy ở nơi cách xa v·ụ n·ổ mấy trăm mét. Trần Minh Quân tiện tay thanh lý vài cây ăn thịt đang bám xung quanh hắn. Sau đó, hắn lập tức tràn thần niệm ra, xem xét tình trạng của Kaiba và Amo.

Vừa xem, Trần Minh Quân liền hít vào một hơi khí lạnh.

Toàn thân Kaiba không chỗ nào còn nguyên vẹn. Làn da màu đỏ giờ lại càng đỏ thêm. Nói là đã bị lột mất lớp da cũng không khác biệt lắm. Nhiều chỗ huyết nhục cũng không còn, lộ ra xương cốt bên trong. Amo thì đã mất một cánh tay cùng với nửa cái chân. Những chỗ khác thì lại tốt hơn Kaiba rất nhiều.

Dù b·ị t·hương rất nặng, nhưng sau khi rơi xuống, bọn họ đã nhanh chóng khống chế v·ết t·hương, rồi phóng lên trời cao. Thậm chí, nguyên thần cũng đã xuất khiếu để hỗ trợ.

Trần Minh Quân thấy vậy thì liền bay lên, hội hợp với hai người. Vừa tiếp cận, Trần Minh Quân liền lấy từ trong túi áo ra hai ống thủy tinh rồi dùng khống vật thuật đưa tới trước mặt họ.

“Hai vị đạo hữu, tại hạ còn dự trữ một ít thuốc chữa thương thân thể. Hiệu quả rất tốt. Nếu hai vị tin ta thì hãy phục dụng”

Làm cho Trần Minh Quân bất ngờ là, Kaiba và Amo không hỏi gì thêm, trực tiếp cầm thuốc uống vào. Liệu thương dịch cao cấp vừa vào miệng thì đã tan ra. Thân thể Kaiba và Amo nhanh chóng khôi phục. Vài giây sau thì đã hoàn hảo như lúc ban đầu. Chân tay bị đoạn của Amo cũng đã mọc lại.

Thấy hiệu quả thần kỳ như vậy, Kaiba và Amo không khỏi ngạc nhiên. Không phải bọn họ không biết có tồn tại thuốc chữa thương hiệu quả tốt. Chỉ là bọn họ không ngờ thứ tốt như vậy mà Trần Minh Quân cũng bỏ ra được.

Nên biết, bọn họ đang trong hiểm cảnh. Có thoát được hay không còn chưa biết. Những lúc như thế, thuốc chữa thương chính là mạng sống. Ai lại nguyện ý đi chia sẻ với người khác.

Kaiba và Amo cũng không dám trì hoãn nhiều. Đành hướng Trần Minh Quân nói câu cảm ơn. n tình này họ sẽ ghi nhớ các kiểu. Sau đó, cả ba nhanh chóng chia nhau ra, chuẩn bị phản kích.



Ở phía xa xa, Hắc Bạch Đại Hùng bắt đầu có dấu hiệu kiệt sức. Dường như một kích vừa rồi đã hội tụ toàn bộ năng lượng còn lại của nó. Khi nó nhìn thấy bóng ba người Trần Minh Quân vẫn còn có thể phi hành. Trong ánh mắt lộ ra vẻ không cam lòng sâu sắc.

Hắc Bạch Đại Hùng gào to một tiếng. Trên đỉnh đầu xuất hiện một cái ảo ảnh. Chính là nguyên thần của Hắc Bạch Đại Hùng. Đem nguyên thần ra giao chiến thì chính là liều mạng. Một khi nguyên thần tổn thương sẽ rất khó khôi phục. Nếu nguyên thần bị diệt sát, tu vi của bản thể sẽ không bao giờ tiến lên được nữa.

Chưa kể, thời khắc nguyên thần b·ị t·hương hoặc bị diệt sát. Căn nguyên linh hồn của bản thân cũng sẽ gánh lấy tổn thương nghiêm trọng. Mà tổn thương này sẽ không thể khôi phục trong thời gian ngắn. Khi đó, nó chính là cá nằm trên thớt.

Nguyên thần Hắc Bạch Đại Hùng vừa xuất khiếu thì đã lao tới vị trí Kaiba. Nó cũng cảm nhận được, Kaiba b·ị t·hương nặng nhất, nên chọn Kaiba là tối ưu nhất.

Trần Minh Quân chưa có nguyên thần. Nên hắn sẽ không chọn cuộc chiến nguyên thần. Liền quay qua nói với Kaiba và Amo.

“Hai vị đạo hữu, tại hạ sẽ chiến đấu với thân thể của nó. Phiền hai vị xử lý nguyên thần kia vậy”

Nói rồi, Trần Minh Quân không cho hai người phản ứng thì đã phóng tới thân thể Hắc Bạch Đại Hùng. Một thanh phi kiếm liền bay ra, tạo thành kiếm trận đơn lẻ quay quanh Trần Minh Quân.

Hắn muốn thử xem với số lượng phi kiếm khác nhau thì sức chiến đấu của hắn sẽ ở mức nào. Cho nên, bắt đầu chiến đấu thì hắn chỉ xuất ra một thanh phi kiếm.

Kaiba và Amo thấy vậy thì cũng không nói gì thêm. Họ cũng nhận ra, nguyên thần của Hắc Bạch Đại Hùng vô cùng mờ ảo. Nếu nguyên thần của bọn họ phối hợp, hoàn toàn dư sức đối phó.

Thể là, Amo liền đưa nguyên thần qua chỗ Kaiba, phối hợp với nguyên thần Kaiba đối phó với nguyên thần của Hắc Bạch Đại Hùng.

Họ còn chưa vào tuyệt lộ, chưa muốn liều mạng. Nên sẽ không để nguyên thần ở quá xa thân thể. Cho nên, chuyện chiến đấu với thân thể Hắc Bạch Đại Hùng chỉ có thể giao cho Trần Minh Quân. Dù sao thì cái thân thể kia dường như cũng đã rất suy yếu.

Trần Minh Quân giữ khoảng cách khoảng hơn 200 mét với Hắc Bạch Đại Hùng. Phi kiếm liên tục vũ động trong không khí, tạo ra từng tia tàn ảnh xẹt qua xẹt lại, không ngừng đâm vào thân thể của đối phương.

Tiếng đương đương không ngừng vang lên.

Phi kiếm đến gần thì bị yêu khí hộ thể của đối phương chặn lại. Gần như không có cách nào chạm tới da thịt của Hắc Bạch Đại Hùng.

Hắc Bạch Đại Hùng cũng không đứng yên một chỗ làm bia ngắm. Nó cố gắng nhảy lên, định t·ấn c·ông vật lý đối với Trần Minh Quân. Nhưng rõ ràng, tốc độ nhảy và t·ấn c·ông của nó không thể so được với tốc độ phi hành của Trần Minh Quân.



Cho nên, dù nó có muốn hay không thì nó vẫn là cái bia ngắm. Còn nó t·ấn c·ông Trần Minh Quân thì đều đánh không trúng mục tiêu.

Hắc Bạch Đại Hùng không còn đủ sức phi hành thì không còn quá nguy hiểm. Nếu giờ này nó lại tung một chiêu như vừa rồi, nói không chừng có thể oanh bạo Kaiba và Amo tại chỗ. Ít nhất thì thân thể sẽ không còn.

Đương Đương Đương Đương

Tiếng v·a c·hạm giữa phi kiếm và yêu khí hộ thể ngày một nhanh hơn. Đây là vì tốc độ và quỹ tích bay của phi kiếm đang được cải thiện.

Trần Minh Quân cũng có thể cảm nhận được. Yêu khí hộ thể của đối phương đang có dấu hiệu không chịu nỗi. Có thể do yêu khí của Hắc Bạch Đại Hùng đã gần chạm đáy. Chắc chắn một kích vừa rồi đã hút sạch nó.

Phía xa xa, ba nguyên thần không ngừng phát ra công kích linh hồn vào nhau. Cả ba đều đang chơi trò liều mạng. Mỗi một công kích đều làm cho hư ảnh của đối phương mờ lại một ít. Có thể nói, cách chiến đấu này, thô sơ đến lạ thường, không có chiêu thức gì đáng nói, cơ bản là vật lộn bằng nguyên thần.

Ầm, Ầm, Ầm, Ầm, …

Đúng lúc này, mặt đất đột nhiên ầm ầm rung động. Giống như có một thứ gì đó khổng lồ đang chạy về phía này. Kaiba và Amo đang liều mạng cũng phải biến sắc. Họ biết, con Hắc Bạch Đại Hùng còn lại đã sắp trở lại.

Trần Minh Quân thấy tình hình không còn ổn. Thế là 9 thanh phi kiếm còn lại vù vù bay lên, gia nhập vào kiếm trận, biến thành Thập Kiếm Phi Kiếm Trận.

Đương, đương, đương, đương, …

Tần suất v·a c·hạm đột ngột tăng lên, âm thanh liên miên không dứt, cũng gần như không thể nghe ra khoảng cách giữa 2 lần v·a c·hạm.

Chỉ một hơi thở trôi qua, tiếng v·a c·hạm đột ngột thay đổi

Phập phập phập phập

Kèm theo âm thanh xuyên phá da thịt liên thanh là cảnh tiên huyết rơi vãi đầy trời. Phi kiếm trận của Trần Minh Quân không ngừng xỏ xiên qua lại bên trong thân thể của Hắc Bạch Đại Hùng. Chỉ hơn một giây mà đã đâm trăm ngàn lỗ nhỏ trên thân thể khổng lồ của đối phương.

Khi Trần Minh Quân điều khiển kiếm trận quay về. Hắc Bạch Đại Hùng đã không còn cử động. Ánh mắt trợn trắng, đã tuyệt khí bỏ mình. Cái xác khổng lồ từ từ ngã trên mặt đất, tạo ra một trận bụi mù dày đặc.

Ngay lúc đó, nguyên thần của nó cũng nhận lấy phản phệ. Lại bị nguyên thần của Kaiba và Amo tranh thủ thời cơ nhào vào xé nát.

Từ đó, con Hắc Bạch Đại Hùng này đã triệt để t·ử v·ong.