CHƯƠNG 242: 10 NGÀY, 10 KHÍ HẢI
Trần Minh Quân không dám lơ là, hắn cẩn thận điều hướng từng nhóm dược lực của phá chướng đan, đảm bảo mục tiêu công phá của chúng luôn luôn chính xác.
Cứ như vậy, từng nhóm dược lực không ngừng đục khoét, kéo theo từng cơn đau xuất hiện rồi biến mất. Cảm giác như có ai đó dùng cây kim to đâm đều đặn vào da thịt, cũng không dễ chịu gì. Nhưng vẫn rất thoải mái khi so với áp lực khổng lồ của lượng lớn linh khí bị dồn nén vào một chỗ tạo ra.
Sau mỗi đợt công phá, dược lực phá chướng đan sẽ tồn dư lại một chút. Phần dược lực này sẽ phát tán vào kinh mạch và trở nên mất khống chế, biến thành hiểm họa ngầm cho người tu luyện.
Do đó, sau mỗi viên phá chướng đan, tu sĩ cần phải tiêu trừ toàn bộ dược lực dư thừa rồi mới có thể tiếp tục phục dụng. Phương pháp tiêu trừ chính là vận chuyển đại chu thiên, luyện khí hóa linh. Trong quá trình luyện khí hóa linh, những dược lực này sẽ dần dần bị luyện hóa và trở thành linh khí.
Trên thực tế, dược lực của một viên phá chướng đan đã đủ để mở ra một khí hải. Người tu luyện cũng không cần liên tục phục dụng phá chướng đan. Sau khi mở ra khí hải, người tu luyện sẽ chuyên tâm vào việc luyện khí hóa linh, lấp đầy khí hải. Một cách tự nhiên, dược lực dư thừa sẽ bị luyện hóa trong quá trình tu luyện này. Cho nên, khuyết điểm này có thể xem như không có.
Thời gian cứ thế lặng lẽ trôi qua, bình chướng dẫn tới nội không gian của đại huyệt kia đã bị đục thủng nham nhở. Dược lực của phá chướng đan cũng đã tiêu hao hơn bảy tám thành.
Nhận thấy thời cơ đã đến, Trần Minh Quân tập trung một lượng lớn linh khí dồn về bình chướng.
Răng rắc!
Thanh âm quen thuộc vang lên trong đầu Trần Minh Quân. Dưới sự trùng kích của dòng lũ linh khí, bình chướng không toàn vẹn lập tức sụp đổ.
Trần Minh Quân đình chỉ vận chuyển chu thiên, thu công và thở ra một hơi trọc khí. Sau đó, hắn không nhịn được vui mừng mà thốt ra một câu.
“Tu luyện thủ công đúng là không thể so sánh với nạp VIP mà!”
Sau khi điều chỉnh tâm trạng và củng cố kinh mạch một phen. Trần Minh Quân quay lại công việc luyện khí hoá linh. Từng viên Chuyển Linh Đan được hắn không ngần ngại nuốt suốt. Đến khi linh tính ngoại lai quá nhiều thì tạm dừng đại chu thiên. Chờ toàn bộ linh tính ngoại lai bị hút qua Luyện Thần Chu Thiên thì hắn lại tiếp tục tu luyện.
Cứ như vậy, Trần Minh Quân chuyên tâm bế quan tu luyện và mở khí hải.
Mỗi ngày hắn chỉ dừng lại khoảng 30 phút để quan sát người nhà và kiểm tra tình hình xung quanh thành phố Long Xuyên. Còn ăn uống và ngủ nghỉ thì hắn không cần.
Linh khí sẽ giúp hắn duy trì năng lượng sống, nên hắn đã có thể tích cốc. Tinh thần lực trong đầu không ngừng tăng trưởng, nào có cần giấc ngủ để khôi phục.
Từng ngày trôi qua, số khí hải trong thân thể gia tăng không ngừng. Cứ nửa ngày là hắn sẽ mở được một khí hải mới, rồi lại dùng nửa ngày để lấp đầy linh khí cho nó.
Nói cách khác, trung bình một ngày là hắn có thêm một khí hải mới.
Điều này có ý nghĩa gì? Có ý nghĩa là hắn chỉ cần 100 ngày là sẽ có 100 khí hải.
Nên nhớ, 100 khí hải chính là mục tiêu mà phần lớn tu sĩ dùng cả đời cũng chưa chắc đạt tới. Một phần vì hạn chế số đại huyệt đã kích hoạt, một phần là vì thời gian luyện khí hoá linh rất mất thời gian. Dù cho có phục dụng đan dược thì cũng phải có thời gian bài trừ tác dụng phụ. Nào có ai như hắn, dùng thoải mái không hạn chế, không có chút tác dụng phụ nào.
Tuy nhiên, mộng tưởng này chỉ được thành lập trên một điều kiện rất quan trọng. Đó là hắn phải có đủ Chuyển Linh Đan để dùng.
Hiện tại, số lượng tồn kho chuyển linh đan chỉ có 2400 viên. Mỗi lần mở ra một khí hải, phải tốn 40 viên chuyển linh đan mới có thể lấp đầy linh khí cho khí hải mới. Như vậy mà tính, tối đa hắn chỉ có thể bế quan liên tục 60 ngày. Thành quả cao nhất là mở ra được 60 khí hải.
Nhưng hắn không dự định làm vậy. Vì cứ mỗi 10 khí hải, hắn còn phải thiết lập nội thể tinh trận cho chúng.
Ngày đêm luân chuyển, nhật nguyệt thay phiên, mười ngày trôi qua nhanh như một cái chớp mắt.
Trần Minh Quân mở mắt ra, kết thúc vận chuyển đại chu thiên. Hắn đã thành công mở ra khí hải thứ 10, đồng thời cũng đã lấp đầy linh khí cho toàn bộ 10 khí hải.
Hiện tại, nếu so sánh về số lượng, dự trữ linh khí của hắn đã không thua kém linh sĩ tam tinh thông thường.
Sau 10 ngày tu luyện liên tục. Trần Minh Quân cũng có chút cảm giác nhàm chán. Nhưng hắn vẫn duy trì cho tới khi hoàn thành mở ra 10 khí hải.
Trước đó, bế quan 6 năm cũng không thấy chán, giờ mới 10 ngày đã thấy chán. Đây cũng là bệnh chung của con người. Khi làm chuyện gì đó quá dễ dàng và lập đi lập lại liên tục thì tâm tình kiểu này sẽ sinh ra.
Cái này không thuộc phạm trù mệt nhọc thân thể mà thuộc phạm trù ý chí. Không có sự khó khăn, ý chí sẽ không sinh ra được động lực, dẫn tới cảm xúc tiêu cực là nhàm chán.
Hô!
Thở ra một ngụm trọc khí, Trần Minh Quân thu công, đứng lên.
Đã đủ 10 khí hải, trước khi kết thành nội thể tinh trận thì không thể mở thêm khí hải. Tuy nhiên, Trần Minh Quân dự định sẽ rèn luyện một phen, thay đổi không khí, tăng ý chí và kỹ năng chiến đấu. Đồng thời, cũng thông qua vận động chiến đấu làm vững chắc tu vi.
Khi nào đã vững chắc tu vi, hắn sẽ bắt đầu quá trình đúc kết nội thể tinh trận, liên kết 10 khí hải thành một, chính thức trở thành linh sĩ nhất tinh.
Theo thường lệ, Trần Minh Quân tiến vào buồng lái mô phỏng, quan sát một lượt toàn bộ người thân.
Sau 10 ngày tu luyện, người thân của hắn đều đã có thành quả nhất định. Vì đã được hắn dọn sẵn con đường, nên họ không gặp nhiều khó khăn, tiến triển đều rất nhanh.
Trần Thăng và Nguyễn Minh Yến vì đã lớn tuổi, chỉ mới bước vào khí cảm, đang cố gắng mở rộng kinh mạch. Họ là hai người có tiến bộ chậm nhất. Chuyện này cũng nằm trong dự tính của hắn, hoàn toàn không ngoài ý muốn.
Nói là chậm nhất, nhưng so với Trần Minh Quân thì vẫn nhanh hơn rất nhiều. Không phải do hắn phế vật, mà là do hắn tự lực cánh sinh, dưới điều kiện năng lượng thiên địa ít đến đáng thương. Còn cha mẹ hắn thì được hắn cung cấp Nguyên Khí Dịch hỗ trợ. Chính là lấy tài nguyên bù trừ cho khả năng tự thân.
Trần Hồng Thắm cùng chồng là Nguyễn Quang Minh thì đã hoàn thành thông mạch, đang bắt đầu thử vận chuyển đại chu thiên. Nếu không có gì ngoài ý muốn, đôi vợ chồng này chỉ cần một vài ngày là sẽ bước sang giai đoạn tích trữ chân khí để khai huyệt.
Vợ của Trần Minh Tuấn, Nguyễn Thị Lan, cô đã có thể vận hành đại chu thiên, đang tích trữ chân khí, chuẩn bị cho quá trình kích hoạt đại huyệt đầu tiên trên đỉnh đầu. Theo quan sát, chỉ cần thêm khoảng 2 ngày là cô đã có thể bắt đầu thử trùng kích huyệt Bách Hải.
Trần Minh Tuấn là người có tiến bộ nhanh nhất trong 6 người. Hiện giờ, Trần Minh Tuấn đã sắp kích hoạt thành công đại huyệt Bách Hải. Theo Trần Minh Quân ước tính, không quá nửa ngày là Trần Minh Tuấn sẽ kích hoạt thành công đại huyệt này.
Trần Minh Quân nhìn thấy mọi chuyện đều tiến triển thuận lợi, thế là không tiếp tục quan sát.
Một lúc sau, Trần Minh Quân đứng tại kho v·ũ k·hí của bảo khố. Hắn dự định rèn luyện thực chiến, nên muốn chọn v·ũ k·hí thích hợp.
Vũ khí và trang bị dùng cho linh sĩ có bốn giai cấp, từ thấp lên cao tương ứng là: Pháp Khí, Pháp Bảo và Linh Bảo.
Trong đó, Pháp Khí được thôi thúc bằng chân khí hoặc linh khí. Nên chỉ thích hợp cho tu sĩ có tu vu Linh Đồ trở xuống sử dụng. Hơn nữa, Pháp Khí chỉ hơn v·ũ k·hí thông thường ở chỗ uy năng được tăng cường bằng chân khí và linh khí. Do đó, tu sĩ phải điều khiển Pháp Khí bằng tay chân hoặc thông qua một loại Khống Vật Thuật.
Pháp Bảo thì đã có chút linh tính, cần phải được nhận chủ và không ngừng ôn dưỡng bởi tinh trận. Pháp Bảo có thể tự tích trữ linh khí để tiêu hao trong quá trình chiến đấu. Tu sĩ điều khiển pháp bảo thông qua liên kết tinh thần, thuận lợi hơn rất nhiều so với Pháp Khí.
Pháp Bảo có sự liên kết rất chặt chẽ với tinh trận, nên tinh trận càng cao cấp, số lượng tinh trận càng nhiều thì Pháp Bảo sẽ có uy lực càng mạnh. Dĩ nhiên, uy lực của Pháp Bảo sẽ còn bị ảnh hưởng bởi phẩm chất của nó. Pháp Bảo trung phẩm kiểu gì cũng phải có điểm xuất phát cao hơn Pháp Bảo hạ phẩm.
Đồng thời, Pháp Bảo chỉ có thể liên kết với 4 tinh trận. Điều đó có nghĩa là, Pháp Bảo chỉ phù hợp cho tu sĩ có tu vi từ Linh Sĩ Nhất Tinh đến Linh Sĩ Tứ Tinh.
Còn về Linh Bảo, chữ Linh trong đó thể hiện nó đã có linh tính rõ ràng. Chỉ là chưa đủ sinh ra khí linh, nên vẫn ở cấp Linh Bảo.
Linh Bảo không còn hạn chế số lượng tinh trận có thể liên kết. Nên thích hợp cho linh sĩ từ ngũ tinh trở lên sử dụng.
Thông thường, Linh Bảo là do Pháp Bảo tiến hóa lên, không thể trực tiếp chế tạo ra. Tuy nhiên, vẫn có một số Linh Bảo được ra đời thông qua chế tạo. Bằng cơ duyên nào đó, khi ra đời thì nó trực tiếp vượt qua Pháp Bảo, trở thành Linh Bảo. Những Linh Bảo này sẽ có tên gọi khác, gọi là Thiên Linh Bảo.
Linh Bảo có số lượng ít hơn rất nhiều so với Pháp Bảo. Và thường thì Linh Bảo sẽ gắn liền với tên tuổi của một tu sĩ. Dù là vậy, Linh Bảo vẫn có thể truyền thừa. Tức là, nếu chủ nhân của nó đ·ã c·hết thì người khác vẫn có thể nhận chủ và tiếp tục bồi dưỡng.