CHƯƠNG 241: TU LUYỆN
Trần Minh Quân tiện tay cầm lấy một bình Chuyển Linh Đan. Nhẹ nhàng mở nắp bình, một mùi thơm nức mũi nhanh chóng lan tràn ra xung quanh. Cái hương thơm này giống mùi hoa thơm tự nhiên, hoàn toàn không phải loại hương thơm dược liệu như mọi người vẫn tưởng.
Hắn nghiêng bình, đổ ra một viên đan dược màu trắng sữa. Chỉ nhìn thoáng qua rồi được hắn đưa vào trong miệng, nuốt xuống.
Nếu là đan dược chữa thương, vào miệng tự tan và phát huy dược liệu ngay lập tức. Đan dược hỗ trợ tu luyện phải thông qua chu thiên vận chuyển thì mới bắt đầu phát huy tác dụng.
Chuyển Linh Đan đi vào bao tử thì nằm yên ở đó. Trần Minh Quân cũng không có chút cảm giác gì khác lạ.
Hắn tĩnh tâm ngưng thần, bắt đầu vận chuyển đại chu thiên. Gần như cùng lúc đó, 2 chu thiên đặc biệt là Luyện Linh Chu Thiên cùng với Luyện Thần Chu Thiên cũng tự động vận chuyển theo.
Luyện Linh Chu Thiên là chu thiên tự động vận chuyển, hình thành từ 50 đại huyệt được kích hoạt đầu tiên. Tác dụng của chu thiên này là luyện khí hóa linh. Tốc độ và hiệu suất vô cùng cao.
Luyện Thần Chu Thiên cũng là chu thiên tự động vận chuyển, hình thành từ 50 đại huyệt được kích hoạt sau này. Tên như ý nghĩa, chu thiên này rút lấy năng lượng tinh thần và luyện hóa thành linh hồn lực cùng tinh thần lực. Đồng thời, cũng giúp ngưng luyện tinh thần lực vốn có, giúp tinh thần lực không ngừng tăng cấp.
Lúc này, Trần Minh Quân cảm thấy vị trí vùng bụng bắt đầu nóng lên. Đây là dấu hiệu cho thấy Chuyển Linh Đan bắt đầu phát tán dược lực. Từng dòng chân khí bán linh không ngừng tràn ra, tập trung về huyệt khí hải, rồi gia nhập vào đại chu thiên.
Khi đại chu thiên đi qua Luyện Linh Chu Thiên, những dòng chân khí bán linh này bị thuyên chuyển qua, rồi bắt đầu quá trình hóa linh.
Khi chân khí bán linh đã hóa linh hoàn toàn, một tia lực lượng xa lạ được tách ra, di chuyển bên trong Chuyển Linh Chu Thiên. Cái này chính là linh tính ngoại lai có bên trong Chuyển Linh Đan. Bởi vì linh tính này không thuộc về Trần Minh Quân, nên hắn không thể kiểm soát nó. Chỉ có thể mặc cho nó di chuyển theo chu thiên.
Thông thường, số linh tính này sẽ tích tụ lại với nhau, bám lên linh khí và gây cản trở cho sự vận chuyển của linh khí. Cái này rất nguy hại, tương tự như mở trong máu, tích tụ đủ nhiều sẽ làm tắc nghẽn lưu thông máu.
Người sử dụng Chuyển Linh Đan phải luôn kiểm soát số lượng linh tính ngoại lai trong kinh mạch. Khi chúng tích tụ đến một mức độ nhất định thì phải ngừng sử dụng đan dược.
Thời gian sau đó, phải dùng cách tu luyện tự nhiên để mài mòn và ma diệt những linh tính này. Khi đã làm giảm số lượng linh tính ngoại lai về mức an toàn thì có thể tiếp tục phụ dụng Chuyển Linh Đan.
Nhưng chuyện đó không phải chuyện cần lo lắng vào lúc này. Ít nhất cũng phải phục dụng tám mười viên Chuyển Linh Đan thì số lượng linh tính ngoại lai mới chạm mức nguy hiểm.
Trần Minh Quân vẫn chuyên tâm vận chuyển đại chu thiên, luyện hóa dược lực. Một phần thần niệm sẽ luôn theo dõi số linh tính ngoại lai, đảm bảo không có sự cố ngoài ý muốn nào xảy ra.
Khoảng 10 phút trôi qua, dược lực của Chuyển Linh Đan đã sắp bị luyện hóa hoàn toàn. Trần Minh Quân đã dự liệu được trước, nhưng thời gian vẫn ngắn hơn so với hắn dự liệu rất nhiều. Tất cả đều nhờ vào sự thần kỳ của Luyện Linh Chu Thiên.
Nếu chỉ luyện hóa dựa vào vận chuyển đại chu thiên, có thể sẽ cần tới mười bữa nửa tháng mới tiêu hóa xong một viên chuyển linh đan. Thế mà Trần Minh Quân chỉ cần 10 phút là xong. Sự chênh lệch này, đã không đơn giản là cao và thấp, đây là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Trần Minh Quân không dừng lại mà tiếp tục nuốt thêm một viên Chuyển Linh Đan. Đan dược vừa vào bụng thì đã lập tức phát tán dược lực. Rồi cứ theo đường cũ, tập trung tại huyệt khí hải và gia nhập vào đại chu thiên.
Cứ như vậy, quá trình tu luyện diễn ra liên tục. Linh khí sinh ra sẽ được chuyển tới khí hải ấn đường để dự trữ. Khi nào lấp đầy khí hải ấn đường thì mới có thể bắt đầu khai mở khí hải thứ hai.
Hơn một tiếng đồng hồ sau, Trần Minh Quân đã luyện hóa 9 viên chuyển linh đan. Số lượng linh tính ngoại lai di chuyển trong Luyện Linh Chu Thiên đã khá nhiều.
Trần Minh Quân vẫn chưa cảm thấy chút cản trở nào trong việc vận chuyển chu thiên và điều khiển linh khí. Mặc dù là vậy, hắn cũng không định làm liều. Ngưỡng tối đa là 10 viên, hắn dự định sau khi hoàn thành luyện hóa viên thứ 9 thì sẽ dừng ăn đan dược.
Không bao lâu sau, dược lực của viên chuyển linh đan thứ 9 đã không còn. Trần Minh Quân cũng thuận thế mà dừng vận chuyển đại chu thiên. Hắn dự định sẽ dừng lại nghỉ ngơi, sau khi củng cố thành quả thì sẽ bắt đầu mài mòn linh tính ngoại lai.
Khi đại chu thiên ngừng vận chuyển, tốc độ vận chuyển của Luyện Linh Chu Thiên và Luyện Thần Chu Thiên sẽ tự động giảm, nhưng vẫn duy trì vận chuyển chậm chạp. Đây là đặc tính của 2 chu thiên đặc biệt, chúng không bao giờ ngừng vận chuyển. Chỉ là, lúc bình thường thì tốc độ vận chuyển rất chậm.
Dù đã ngừng đại chu thiên, nhưng Trần Minh Quân vẫn luôn dùng thần niệm theo dõi 2 chu thiên đặc biệt. Song song với việc làm quen cùng số lượng linh khí mới sinh ra.
Đúng lúc này, dưới sự quan sát của Trần Minh Quân, những linh tính ngoại lai vậy mà bắt đầu chuyển sang Luyện Thần Chu Thiên.
Nói chính xác hơn là chúng bị cưỡng chế di chuyển qua. Chỉ cần đến nơi giao nhau là hướng di chuyển của chúng sẽ bị một lực hút làm thay đổi phương hướng.
Cứ như vậy, hơn 20 phút sau, toàn bộ linh tính ngoại lai đã hoàn toàn chuyển nhà sang Luyện Thần Chu Thiên.
Chuyện cũng chưa dừng lại ở đó. Khi ở bên trong chu thiên này, số linh tính ấy vậy mà đang chuyển biến, từ từ biến thành tinh thần lực.
Việc chuyển đổi này diễn ra rất chậm. Nguyên nhân là vì tốc độ vận chuyển tự động của 2 chu thiên đặc biệt rất chậm.
Trần Minh Quân thấy vậy thì trong lòng không khỏi run lên. Hắn đang kích động, không phải sợ hãi. Hắn mở mắt ra, cầm lấy một viên Chuyển Linh Đan rồi nuốt xuống.
Đại Chu Thiên cũng được khởi động, bắt đầu vận chuyển. Theo đó, tốc độ của Luyện Linh Chu Thiên và Luyện Thần Chu Thiên lập tức tăng nhanh.
Dưới sự quan sát của Trần Minh Quân, chỉ thoáng qua mấy phút, toàn bộ linh tính ngoại lai trong Luyện Thần Chu Thiên đều biến mất, thay vào đó là một lượng tinh thần lực mới toanh.
Cứ như vậy, hiểm họa mà Chuyển Linh Đan tạo ra gần như không còn tồn tại. Điều đó cũng có nghĩa là, hắn có thể phục dụng Chuyển Linh Đan liên tục, không cần lo lắng hậu quả gì. Suy ra, vấn đề bổ sung linh khí đã không còn là vấn đề.
Trong giai đoạn linh sĩ, từ Linh Đồ cho tới Linh Sĩ Cửu Tinh. Công việc tu luyện rất nhàm chán, chỉ có 2 việc cần làm lập đi lập lại.
Chuyện thứ nhất là khai mở khí hải mới.
Chuyện thứ hai là lấp đầy linh khí vào khí hải vừa mở.
Sau đó lại trở lại việc đầu tiên, khai mở thêm khí hải mới.
Chỉ khi nào có đủ bộ 10 khí hải thì thiết lập một cái nội thể tinh trận, liên kết 10 khí hải lại với nhau, sinh ra tác dụng đặc biệt lên thân thể.
Mục tiêu đầu tiên của đời tu sĩ là có 10 nội thể tinh trận, tương ứng với 100 cái khí hải. Lúc đó, thân thể sẽ cải biến hoàn toàn, tiến vào lĩnh vực trường sinh bất tử.
Giờ đây, một trong hai việc đã được đơn giản hoá và rút ngắn thời gian trên phạm vi lớn. Làm sao Trần Minh Quân có thể k·hông k·ích động cho được.
Kích động thì kích động, hắn vẫn giữ cho tâm thanh tĩnh, tiếp tục nuốt đan dược, chuyển hoá thành linh khí.
Đến khi cảm thấy linh tính ngoại lai quá nhiều, hắn sẽ dừng đại chu thiên lại. Rồi chờ cho toàn bộ linh tính ngoại lai di chuyển hết qua Luyện Linh Chu Thiên thì hắn lại tiếp tục.
Vòng đi vòng lại như thế, không ngừng không nghỉ.
Hơn nửa ngày trôi qua, sau khi đã tiêu hao tổng cộng 40 viên chuyển linh đan, Trần Minh Quân cũng hoàn thành lấp đầy linh khí cho khí hải đầu tiên.
So sánh với một khí hải bình thường, tiêu hao của hắn gấp 3 lần. Đồng nghĩa lượng linh khí trong khí hải của hắn không khác gì lượng linh khí của 3 khí hải thông thường cộng lại.
Đây là một lợi thế lớn khi chiến đấu. Nhưng lại là yếu tố c·hết người khi tu luyện. Khí hải lớn, đồng nghĩa với việc khó lấp đầy hơn. Từ đó, thời gian tu luyện sẽ phải kéo dài hơn. Nếu không có Chuyển Linh Đan, Trần Minh Quân phải dùng cả tháng mới có thể lấp đầy linh khí cho khí hải này.
Đã lấp đầy khí hải, chuyện tiếp theo chính là mở khí hải mới.
Lần này, hắn sẽ không dùng cách tự nhiên. Vì đã có sự hỗ trợ của Phá Chướng Đan.
Sau khi điều chỉnh một phen, Trần Minh Quân lấy ra một viên Phá Chướng Đan. Đan dược vào tay, hắn liền cảm nhận một lượng nhiệt ấm ấm. Đấy là đặc tính của Phá Chướng Đan, loại nhiệt lượng ấm ấm kia chính là dược lực bạo ngược của nó.
Viên đan dược này có màu cam đỏ khá đẹp. Nhưng lại không có chút hương thơm nào. Nếu người bình thường cầm trong tay thời gian lâu sẽ gặp nhiều vấn đề về da, nguy hại không kém gì tiếp xúc với tia cực tím.
Trần Minh Quân đưa đan dược vào miệng rồi nuốt suốt. Ngay sau đó, hắn tĩnh tâm vận chuyển đại chu thiên.
Phá Chướng Đan vào bụng thì liền thiêu đốt mạnh mẽ. Dược lực này rất bạo ngược, cần phải ngay lập tức dẫn dắt di chuyển vào kinh mạch. Rồi lại thuận theo đại chu thiên vận chuyển, đi đến mục tiêu.
Dù là vậy, quá trình này cũng có chút đau đớn nhẹ. Dược lực chạy đến đâu là sẽ làm kinh mạch nóng ran tới đó. Cuối cùng, dưới sự dẫn dắt của Trần Minh Quân, dược lực phá chướng đan mạnh mẽ dồn nén đến vị trí của đại huyệt mà hắn muốn.
Đại huyệt này là đại huyệt thứ tư, tính theo thứ tự nhấp nháy nhắc nhở khi kích hoạt.
Khi dược lực phá chướng đan dồn ép tới, Trần Minh Quân cảm giác một cơn đau buốt truyền tới. Rất may, cơn đau này chỉ loé lên rồi nhanh chóng dịu lại. Rất giống khi bị kim tiêm đâm vào, nhưng phóng đại hàng trăm lần như thế.
Trần Minh Quân đã chuẩn bị tâm lý, sẵn sàng đón nhận đau đớn như lần mở khí hải đầu tiên. Không ngờ, mọi chuyện thuận lợi ngoài dự đoán. Nhói lên một cái rồi thôi.
Nếu lối vào nội không gian của đại huyệt bị che bởi một bức tường. Trước đây, Trần Minh Quân phải xô ngã cả bức tường rồi mới đưa linh khí vào được. Giờ đây, dược lực phá chướng đan lại đục thủng bức tường. Tuy lỗ thủng khá nhỏ so với bức tường, nhưng cứ đục hoài thì tường nào cũng sẽ nát.
Đúng thế, cũng là phá tường, nhưng phá theo cách truyền thống là phải tập trung áp lực khổng lồ rồi đẩy ngã toàn bộ bức tường. Giờ đây, dùng cách đụt lỗ nhỏ nhiều lần để làm nát bức tường.
Nhược điểm của phương pháp truyền thống là rất dễ làm bạo tạc một đoạn kinh mạch nhỏ. Khi đó, sẽ cần thời gian điều dưỡng rất lâu mới có thể khôi phục.
Còn nhược điểm của phá chướng đan là phải luôn tập trung điều khiển dược lực đục tường cho chính xác. Nếu mất tập trung, dược lực công phá lung tung, kinh mạch và cả huyết nhục đều có thể b·ị t·hương.