Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thuận Thiên

Chương 231: Tan nhà nát cửa




Chương 231: Tan nhà nát cửa

Trần Minh Quân nghe lời cầu cứu thì hơi nhíu mày. Có vẻ như hắn đã đánh giá thấp sự việc lần này. Dường như Lâm Thu Dung gặp phải nguy cơ liên quan tới sinh tử, không đơn giản chỉ là chuyện ma ám.

Chuyện sống c·hết thì Trần Minh Quân không thể mở miệng từ chối, thế là hắn hỏi

“Chị Dung, trước tiên chị hãy cố gắng bình tĩnh, rồi nói rõ đầu đuôi sự việc cho tôi nghe! Tôi mới biết là bản thân có thể giúp cho chị được không!”

“Được được, để em kể cho anh nghe, chuyện là như thế này …”

Lâm Thu Dung bắt đầu kể lại sự việc cho Trần Minh Quân nghe. Tất cả mọi chuyện xuất phát từ đứa em trai của Lâm Thu Dung, Lâm Thành Tráng.

Kể từ lúc bị Trần Minh Quân từ chối nhận làm đệ tử. Lâm Thành Tráng thường xuyên thể hiện sự bực tức với chính cha mẹ mình. Tính cách của thiếu niên này vô cùng bướng bỉnh, trước giờ muốn gì đều được cha mẹ đáp ứng. Nên lần này cậu ta tỏ vẻ khó chịu rất mạnh, gần như là không chấp nhận được sự thật.

Đó là kết quả do vợ chồng Lâm Đại Cường quá chiều con, cộng thêm Đinh Thị Bích Tuyền gần như đội con lên đầu mà ra.

Tuy nhiên, họ cũng chỉ cho rằng, Lâm Thành Tráng không vui, thể hiện chút bốc đồng để phát tiết tâm tình, sau một thời gian thì mọi chuyện cũng qua.

Về sau, Lâm Thành Tráng gần như bỏ học. Toàn bộ thời gian dùng để tìm hiểu mấy chuyện thầy bà, ma quỷ. Cu cậu có vẻ rất đam mê chuyện thần tiên. Luôn ước ao sẽ có một ngày chính bản thân sẽ học được bản lĩnh như vậy.



Trước khi xảy ra chuyện căn nhà ma ám, cu cậu vẫn có đam mê với lĩnh vực thần bí này. Nhưng đó cũng chỉ là đam mê. Sau khi chuyện ma quỷ được chứng thực, cu cậu gần như bị ám ảnh chuyện đó, không còn suy nghĩ gì khác, một lòng một dạ đắm chìm vào, không thể tự kiềm chế được.

Bị từ chối, Lâm Thành Tráng chỉ có thể tìm tồi trên mạng, bắt đầu đi dao du với một đám người có cùng đam mê. Thông qua các hội nhóm này để có cơ hội tiếp xúc và gặp gỡ những “chuyên gia tu đạo” mà cu cậu hằng mong ước.

Lâm Thành Tráng vung tiền thoải mái, nhanh chóng nổi bậc trong nhóm người. Cuối cùng, không biết từ đâu mà cậu ta lại tiếp xúc với một tổ chức gọi là “Hội Thánh Tiên Đạo”. Từ đó, Lâm Thành Tráng thường xuyên tham gia nghe đạo và hiếu kính cho hội thánh này rất nhiều tiền.

Thành viên trong tổ chức đều là những người tự gọi mình là đạo sư. Thường xuyên thực hiện các nghi thức siêu độ ma quỷ, thỉnh vong, ban phước, … Nói chung là đủ thứ hình thức mua thần bán thánh. Và dĩ nhiên, tất cả nghi thức đều phải chi trả khổng lồ.

Bởi vì Lâm Thành Tráng khá là chịu chi, nên được thành viên hội thánh chấp thuận cho đi theo quan sát các nghi lễ. Từ những lần như vậy, cậu ta đã chứng kiến được nhiều chuyện thần kỳ hơn, tâm hướng tới lại càng mãnh liệt hơn.

Lâm Thành Tráng không quan tâm đám người này có phải l·ừa đ·ảo hay không. Bằng tư cách là một thiếu gia nhà giàu, tiền bạc chi ra không thèm chớp mắt. Lâm Thành Tráng được Hội Thánh Tiên Đạo rất hoan nghênh. Sau một thời gian theo đuổi thì cũng được kết nạp làm thành viên học đạo.

Kể từ đó, Lâm Thành Tráng không còn hằn hộc với cha mẹ. Lâm Đại Cường và Đinh Thị Bích Tuyền cũng thở phào nhẹ nhõm. Dù biết Lâm Thành Tráng đã chi không ít tiền cho bọn giang hồ thuật sĩ, hai vợ chồng cũng không nói gì, ngầm thừa nhận việc làm của con. Họ chỉ hy vọng Lâm Thành Tráng tự nhìn thấy thật giả rồi quay về cuộc sống bình thường. Một chút tiền kia xem như học phí, cũng đáng giá.

Ai mà ngờ, không biết Hội Thánh Tiên Đạo dùng cách nào, vậy mà có thể thuyết phục Lâm Thành Tráng về con đường tu đạo. Cũng nêu điều kiện rõ ràng, muốn cầu đạo thì phải trả đạo phí, con số cũng không phải nhỏ, hàng chục tỷ mỗi tháng. Dù Lâm Đại Cường có là tỷ phú thì cũng sẽ không gánh nổi dài lâu.

Bị cha mẹ từ chối và răng dạy. Lâm Thành Tráng không những không nghe mà còn yêu cầu chia tài sản. Mục đích là để hiến cho Hội Thánh, xem như chi phí để bước lên con đường tu đạo thành tiên.

Vợ chồng Lâm Đại Cường không thể tưởng tượng được chuyện lại có thể diễn biến xa như vậy. Lúc này mới chợt bừng tỉnh đại ngộ, họ đã quá nuông chiều đứa con trai này rồi.



Nhưng mà, lúc này nghiêm khắc thì đã muộn. Vì không thể thuyết phục được cha mẹ, Lâm Thành Tráng bắt đầu lấy tính mạng bản thân ra uy h·iếp. Cuối cùng, vợ chồng Lâm Đại Cường sợ con quá kích động mà làm bậy, đành giả vờ thỏa hiệp, nhưng sau lưng âm thầm báo án với công an, ý đồ lôi ra đám người khốn nạn kia.

Cơ quan điều tra tiếp nhận báo án, cũng tiến hành theo dõi, điều tra. Nhưng không hiểu sao mà cuối cùng lại báo về kết quả là án giả. Vợ chồng Lâm Đại Cường còn bị cảnh cáo, phạt hành chính.

Sau đó, Lâm Thành Tráng đột nhiên thay đổi thái độ, giống như đã tỉnh ngộ, ăn năng hối lỗi với cha mẹ. Vợ chồng Lâm Đại Cường vô cùng vui mừng, cho rằng con trai đã nhìn thấy thật giả, không còn u mê.

Mấy ngày sau, Lâm Thành Tráng ngỏ ý muốn cả nhà đoàn tụ. Kêu gọi Lâm Thu Dung trở về ăn tối cùng gia đình.

Ban đầu, Lâm Thu Dung không từ chối, cũng hứa là sẽ về nhà. Đến ngày hẹn, Lâm Thu Dung đang trên đường về thì gặp t·ai n·ạn xe, b·ất t·ỉnh nhân sự, phải nhập viện chăm sóc.

Khi tỉnh lại, cô mới nhận được tin dữ từ cơ quan công an. Tối hôm đó, gia đình của cô x·ảy r·a t·ai n·ạn, toàn bộ biệt thự bị h·ỏa h·oạn thiêu trụi. Sau khi d·ập l·ửa, cảnh sát tìm thấy 35 n·gười c·hết tập thể trong một nhà kho, hai t·hi t·hể trong nhà chính.

Ban đầu, có thể xác định là 35 n·gười c·hết trong nhà kho là người làm. Còn 2 t·hi t·hể trong nhà chính là Đinh Thị Bích Tuyền và Lâm Thành Tráng. Riêng Lâm Đại Cường thì m·ất t·ích bí ẩn, không t·ìm t·hấy t·hi t·hể, cũng không biết tung tích.

Trong vụ t·ai n·ạn này, có nhiều vấn đề khả nghi. Tại thời điểm xảy ra h·ỏa h·oạn, vì sao 35 người làm đều tập trung vào nhà kho. Hơn nữa, khi có người phát hiện đ·ám c·háy và tìm tới nơi, họ không nghe bất cứ tiếng la hét cầu cứu nào phát ra.



Cũng trong đêm đó, gần như toàn bộ tiền trong các tài khoản ngân hàng của Lâm Đại Cường và Đinh Thị Bích Tuyền đều được chuyển đi nước ngoài.

Chính vì vậy, t·ai n·ạn có thể có dấu hiệu h·ình s·ự. Vấn đề mấu chốt chính là tìm được Lâm Đại Cường.

Lâm Thu Dung vừa đau thương vừa sợ hãi, không hiểu có chuyện gì đang xảy ra. Cô không dám về xem biệt thự, cũng không dám về ngôi nhà riêng của mình, một mực trốn ở một nơi bí mật mà chỉ có một mình cô biết.

Mới sáng hôm qua, cô nhận được điện thoại của cha cô. Lâm Thu Dung quá vui mừng, tưởng rằng cha cũng như mình, vì một sự cố ngoài ý muốn mà thoát c·hết.

Tuy nhiên, nói chuyện vài ba câu thì Lâm Thu Dung phát hiện không đúng. Cách nói chuyện của ba cô quá khác biệt. Nếu không phải đúng giọng nói thì cô còn cho rằng đối phương là một người lạ nào đó. Trong cuộc nói chuyện, cha cô liên tục hỏi cô ở đâu, bảo cô nhanh chóng đến tìm ông tại một địa chỉ xa lạ.

Lâm Thu Dung dứt khoát vạch mặt, nói ra nghi ngờ của mình. Không ngờ, người đối diện cũng không giải thích mà trực tiếp chuyển giọng điệu. Ông ta đúng là cha của cô, nhưng cũng có thể nói là không phải.

Người kia trực tiếp nói vạch toẹt ra là đã khống chế cha cô. Muốn cứu cha thì cô phải nghe lời bọn họ, ngoan ngoãn đến nơi chỉ định. Để cảnh cáo cô, đối phương còn cho cô biết một số thông tin. Ví như bọn họ không phải người thường, có báo công an cũng vô ích. Hậu quả của báo công an chính là vụ h·ỏa h·oạn ở nhà cô.

Lâm Thu Dung nghe xong thì không chút nghi ngờ. Cô đã tham gia và chứng kiến đủ chuyện thần kỳ ở đấu giá bí mật. Cô cũng tin tưởng trên đời này tồn tại một số bí mật mà người thường không biết. Cũng có những người có bản lĩnh phi thường mà nói ra thì chỉ bị cho là thần kinh.

Sau khi tiếp nhận thông tin, Lâm Thu Dung cũng không có ý định báo công an. Thay vào đó, cô lại nghĩ về Trần Minh Quân. Cô cũng không rõ bản lĩnh của Trần Minh Quân tới đâu. Nhưng nếu nói cô biết ai không phải người bình thường, thì chỉ có một mình Trần Minh Quân.

Đáng tiếc, số điện thoại của Trần Minh Quân không cách nào liên lạc được. Sau đó, cô chuyển hướng sang gọi cho Trần Hồng Thắm nhưng cũng không gọi được. Hay nói chính xác hơn là gọi được nhưng không ai bắt máy.

Lâm Thu Dung không biết, thời điểm đó thì cả nhà của Trần Minh Quân đã bỏ chạy lên Thiên Cấm Sơn để trốn. Vì quá vội vàng nên không kịp mang theo rất nhiều thứ. Điện thoại di động là một trong số đó.

Lâm Thu Dung rơi vào tuyệt vọng, đám người kia cho cô thời hạn 3 ngày. Chỉ còn hơn một ngày nữa là tới hẹn. Nếu cô không xuất hiện, cha cô sẽ phải chịu một c·ái c·hết đau đớn nào đó.

Hôm nay, khi bừng tỉnh từ cơn ngủ gật vì quá mệt mỏi, Lâm Thu Dung làm theo bản năng, lấy điện thoại ra gọi cho Trần Minh Quân. Khi gọi không được thì lại gọi cho Trần Hồng Thắm. Thật không ngờ lại được Trần Minh Quân bắt máy.